Tình Yêu Sét Đánh Giữa Hotboy Khoa Và Hotboy Trường

Chương 22



Thẩm Dịch mở cửa vào nhà, đồ đạc bên trong đều được phủ vải trắng, anh xốc từng cái lên, sau đó gọi điện cho giúp việc tới dọn dẹp.

Tự dọn dẹp phòng mình được một lúc thì dì giúp việc tới, dì nhanh nhẹn bắt đầu làm vệ sinh, nghĩ là phải một lúc lâu mới xong, Thẩm Dịch hỏi dì thích ăn gì rồi gọi hai phần cơm hộp.

Lúc ăn dì giúp việc định mở miệng mấy lần nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, Thẩm Dịch biết bà định hỏi chuyện nhà anh, sao sắp đến tết rồi mà trong nhà chỉ có một người.

Dì giúp việc về, Thẩm Dịch mở to mắt nằm trên giường, điện thoại rung mấy lần, Thẩm Dịch cầm lên thì thấy mẹ đang gọi video, anh ấn nút nhận, trên màn hình lập tức xuất hiện một người phụ nữ trang điểm tươi sáng.

"Tiểu Dịch, nghỉ lễ rồi sao?" Người phụ nữ ôm một đứa bé, mỉm cười nhìn vào màn hình.

"Đây là Kibi?" Thẩm Dịch nhìn khuôn mặt tròn trịa của đứa trẻ.

"Đúng vậy, kibi chào anh đi nào, ha ha." Người phụ nữ bắt tay đứa trẻ về phía camera.

Hai người nói chuyện căn bản là mẹ Thẩm hỏi, Thẩm Dịch trả lời, trò chuyện một lúc, đứa bé buồn ngủ, mẹ Thẩm mới hỏi: "Tiểu Dịch, thật sự không đến sao? Chú cũng rất muốn gặp con."

"Không cần, con đồng ý với cha rồi." Thẩm Dịch cười với màn hình.

Vừa kết thúc cuộc gọi, cha Thẩm gọi đến, hỏi thăm vài câu sau đó hỏi có muốn đến ăn tết với cha không, Thẩm Dịch vẫn từ chối y hệt, cúp điện thoại Thẩm Dịch mới thở dài.

Một gia đình trở thành hai gia đình, mỗi người lần lượt có gia đình mới, Thẩm Dịch thấy anh không gia nhập được, càng không muốn ép buộc mình, anh chui vào chăn, nhắm mắt lại.

Lâm Hoài xuống máy bay, nhìn thấy người nhà mình đang đợi ở bên ngoài, hắn kéo vali đi tới, cha Lâm nhìn thấy hắn, kế tiếp là một cái ôm chặt: "Mừng con trở về."

Mẹ Lâm đang xếp hàng phía sau chờ ôm con trai, lúc Lâm Hoài ôm mẹ còn bế bổng bà lên, ba người cùng cười vui vẻ.

Ngồi trong xe, mẹ Lâm không ngừng hỏi chuyện, đến trường chơi có vui không, chơi với bạn bè có vui không, có hay ăn đồ linh tinh không, còn nghịch ngợm nháy mắt với Lâm Hoài: "Con có bạn gái chưa?"

Lâm Hoài lập tức nghĩ tới Thẩm Dịch, hắn cười nói: "Không có ạ." nhưng có bạn trai.

Ba người về đến nhà, mẹ Lâm đi nấu cơm, cha Lâm kéo Lâm Hoài vào thư phòng hỏi chuyện kiểu cha con, việc học thế nào, học ngành này lâu như vậy đã có thu hoạch gì chưa..Mãi đến khi mẹ Lâm gõ cửa hai người mới ra khỏi phòng, một nhà ba người dùng bữa hoà thuận vui vẻ.

Điện thoại di động của cha Lâm để trong phòng khách không ngừng đổ chuông, ông đứng dậy đi nghe điện thoại, nghe thấy tiếng thì cau mày rồi đi vào thư phòng.

Mẹ Lâm nhấp miệng, gắp thức ăn vào bát Lâm Hoài, một lúc sau nghe thấy cha Lâm nói như quát vào điện thoại, Lâm Hoài ngẩng lên nhìn mẹ.

Lại một lát sau, cha Lâm đi ra, cau mày ngồi xuống nhưng không động đũa.

"Lại là chuyện hai đứa nhỏ kia?" Mẹ Lâm hỏi.

Cha Lâm thở dài gật đầu nói: "Cha Trương Nghiêu muốn đưa thằng bé đến bệnh viện tâm thần, em nói có hồ đồ không cơ chứ!"

Lâm Hoài nhai đồ ăn không xen miệng, chờ cha Lâm bình tĩnh lại mới hỏi có chuyện gì.

Cha Lâm suy nghĩ, không giấu diếm nói: "Lớp cha có hai học sinh yêu sớm bị phụ huynh phát hiện, vẫn đang náo loạn ở trường, bây giờ một phụ huynh muốn đưa con mình đến bệnh viện tâm thần."

Lâm Hoài kinh ngạc nói: "Thời đại nào rồi, yêu đương mà cũng bị đưa vào bệnh viện tâm thần."

Mẹ Lâm chen vào: "Yêu đương bình thường thì đâu đến nỗi như vậy, là vì hai đứa trẻ kia đều là nam."

Trong lòng Lâm Hoài xao động, hắn nhìn biểu cảm không phải chán ghét của cha mẹ, vừa ăn cơm vừa dựng lỗ tai nghe hai người nói chuyện.

Cha Lâm hình như rất tức giận: "Phụ huynh này đúng là hồ đồ, hai đứa trẻ yêu đương cũng không ảnh hưởng đến học tập, đã thời nào rồi, đồng tính luyến ái đâu phải vấn đề.."

Lâm Hoài hơi kinh ngạc nhìn cha Lâm, hắn không nghĩ cha mình nhìn nghiêm nghị như vậy nhưng tư tưởng lại rất cởi mở.

Cha Lâm nhìn biểu cảm của Lâm Hoài, vỗ vai hắn một cái: "Hai đứa kia yêu sớm là do cha phát hiện đầu tiên, ban đầu cha cũng không thể tiếp thu, sau đó lại bị hai tên nhóc kia thuyết phục, thành tích hai đứa không bị ảnh hưởng, vẫn nỗ lực học tập, sang năm thi đại học. Bây giờ bị phụ huynh biết, không ổn.. Ngày mai cha vẫn nên đi một chuyến."

Cha Lâm ăn thêm một lát rồi vào thư phòng gọi điện thoại.

Lâm Hoài nhìn về phía mẹ, hỏi: "Mẹ, mẹ thấy đồng tính luyến ái thế nào?"

Mẹ Lâm bĩu môi: "Không sao cả, muốn yêu thì yêu đi, chỉ cần không giết người phóng hỏa thì mẹ không rảnh khoa tay múa chân." Nói xong bắt đầu thu dọn bàn ăn, dọn một lát nhìn qua thấy Lâm Hoài còn đang sững người còn nói thêm: "Nếu con có bạn bè như vậy thì không được kỳ thị phân biệt gì đó con biết chưa!"

Lâm Hoài hoảng hốt gật đầu, trong lòng nghĩ đây đúng là may mắn ông trời ban tặng hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.