[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu

Chương 45: Thành công



"Nhất định không được để hắn lên tầng! Không được!!" Erena bât chợt trở nên hoảng loạn và bối rối.

Như không còn cách nào khác, trong đầu Erena chỉ có thể nảy ra một suy nghĩ duy nhất. Ngay lập tức hai tay cô nắm lấy vạt chiếc áo vest của hắn mà kéo nhẹ xuống, hắn cũng ngạc nhiên rồi từ từ ngồi thụp xuống theo đà kéo của cô.

Một tay cô bá vào vai hắn, một tay mân mê từ từ từ ngực hắn lên, thật nhẹ nhàng mà cũng thật quyến rũ. Hắn liếc mắt xuống nhìn cô, theo dõi từng nhất cử nhất động của người con gái.

Erena bất ngờ nhướn cổ lên mà đặt một nụ hôn nóng bỏng vào môi hắn, mới đầu hắn còn ngạc nhiên, hai mắt mở to, nhưng với sự chủ động đầy kích thích với kỹ năng hôn điêu luyện ấy của cô, hắn không thể từ chối. Rồi từ từ hai tay hắn cũng chủ động, nhẹ nhàng đan các ngón tay vào mái tóc mềm mại của cô, nhẹ nhàng vuốt xuống cổ, rồi bờ vai trắng nõn nà của cô.

Cô hôn hắn mà lòng cảm thấy khó chịu, trước khi gặp Victor thì cô cũng đã hôn rất nhiều người, thậm chí cả lên giường cũng vậy, nhưng từ đó tới bây giờ vẫn chưa ai có thể hơn Victor trong cả hai khoản đó.

Đôi tay cô lần lượt mò mẫm từng chỗ trên người hắn, sờ soạng rồi cởi dần chiếc áo vest bên ngoài của hắn ra, quai áo của cô cũng bị hắn kéo hạ xuống, cô giật mình nhưng vẫn tiến tới.

Hai con người ôm ấp, quấn quít lấy nhau trên chiếc sofa lớn, tiếng nhạc vang lên khắp căn nhà nên đã phần nào lấn át đi tiếng bước chân phía trên tầng.

Chris lục lọi mọi căn phòng ở trên, từng ngõ ngách nhỏ nhất cũng được anh lật tung lên. Việc tìm kiếm ở tầng 1 được giao cho Erena, theo như kế hoạch thì cô phải giết hắn bằng thứ bột mà Victor đã đưa rồi mới tìm, nhưng nhạc vẫn bật lên quá to nên Chris chẳng thể biết được chuyện gì đang xảy ra phía dưới.

"Chị dâu, mọi chuyện thế nào rồi?" Chris vẫn mải mê tìm kiếm dù vẫn băn khoăn không ngừng. Bất ngờ Chris tỏ ra rất ngạc nhiên và đăc ý khi tìm kiếm thứ mình cần trên bàn làm việc của hắn.

Hắn đứng dậy và bất ngờ ra tắt đài, Erena khẽ chau mày, giương đôi mắt ngơ ngác nhin hắn chằm chằm.

- Cô nghĩ tôi ngu tới vậy à? - Hắn quay người nhìn cô mà nhếch mép lên cười đầy hiểm hóc.

Erena tròn mắt ngạc nhiên khi nghe hắn nói vậy, lúc này có đề cao cảnh giác hơn.

- Cô định giết tôi sao? - Hắn hỏi cô với giọng nham hiểm, đôi mắt hình viên đạn sắc bén nhìn thẳng về phía ly rượu vẫn còn đặt trên bàn.

- Còn non lắm cô gái! - Hắn nói rồi tiến tới chỗ cô tức bước một, Erena vì sợ hãi mà lập tức bước chân xuống ghế, đứng phắt dậy mà lùi lại từ từ.

- Cô được Marco thuê để giết tôi thủ tiêu bằng chứng phải không? Ha ha, rốt cuộc lão ta đã nghĩ gì mà lại thuê một người không hề có chút kinh nghiệm như cô cơ chứ? - Hắn cười phá lên thành tiếng khiến cô càng phải cảnh giác.

- Và tôi đoán ngoài việc phải giết tôi ra thì cô còn một nhiệm vụ nữa, lấy cái usb phải không? Thất bại cả hai rồi nhỉ? - Hắn nhướn mày hỏi cô mà lòng tự đắc.

- Thật ra... chỉ thất bại một trong hai thôi. - Cô nói với giọng còn hơi run rẩy rồi giơ chiếc usb nhỏ đang cầm trên tay lên, hắn giật bắn mình, cuống cuồng thò tay vào túi trong của chiếc áo vest rồi ngẩng mặt lên nhìn cô.

Erena nhanh nhạy, trong lúc cô giả bộ gần gũi thân mật với hắn, tay cô đã không để yên vào lúc đó, lợi dụng thời cơ và lấy được nó khi hắn còn lơ là cảnh giác. Vật quan trọng luôn luôn được mang theo bên người, điều đó chưa bao giờ là sai.

- Khá đấy! Nhưng... - Hắn nhìn chằm chằm vào cô với ánh mắt đáng sợ, từng bước tiến lại gần với cô hơn.

Nghe tiếng nói chuyện được vọng từ tầng dưới lên, Chris nhanh chóng bước lại phía cầu thang, nhìn ngó xuống thật cẩn thận.

- Còn một bản coppy của cái này nữa, và cô sẽ không thể lấy nó được nữa rồi! - Hắn cười khành khạch mà bước tới, cô sợ hãi lùi chân, lúc này đã bị dồn tới chân cầu thang.

- Thật tiếc cho một cô nàng xinh đẹp như cô, lẽ ra chúng ta có thể "chơi đùa" với nhau thêm một chút nữa, nhưng giờ thì sao đây nhỉ? - Hắn vừa dứt lời, lập tức lấy ra một khẩu súng ngắn từ trong ngăn kéo tủ, một tay kéo chốt bảo vệ trên khẩu súng.

Hắn quay lưng với chân cầu thang thẳng lên tầng, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao nhìn thẳng vào cô, Erena tim đập nhanh và sợ hãi vô cùng, mắt vô tình liếc lên trên, một bóng người đàn ông đứng đó nhìn cô với vẻ lo âu, bất ngờ đặt một ngón tay lên môi như có ý bảo cô trật tự.

Chris cuống cuồng sờ xung quanh người, bất ngờ rút ra từ túi áo trong một chiếc khăn tay, đồng thời mở một bọc giấy nhỏ ra và đổ rất nhiều bột lên chiếc khăn tay, chân rón rén bước xuống.

- Còn lời nào muốn nói trước khi chết không? - Hắn tay cầm chắc nịch khẩu súng, đồng thời giơ lên ngay trước mặt cô.

Erena tim đập ngày một nhanh, mặt tái mét đi vì sợ, nhưng cũng đã đủ dũng khí mà nói lên, mắt có liếc ra phía sau lưng hắn.

- Thật ra... bọn tôi có hai người.

Nói rồi Chris đứng từ bậc thang thứ hai từ dưới lên và nhảy bổ vào người hắn, tay cầm chiếc khăn vòng lên trước bịt chặt vào mũi hắn. Erena nhanh chóng ngồi thụp xuống nhằm né phát đạn được hắn bắn ra khi bất ngờ và giật mình.

Viên đạn bắn thẳng vào chiếc bình cổ được bày biện trên kệ gỗ khiến nó vỡ tan tành, tiếng súng nổ không to lắm bởi khẩu súng của hắn được gắn bộ phận giảm thanh từ trước.

Erena nhanh chóng đứng phắt dậy và giơ chân đá vào tay hắn khiến khẩu súng bị văng ra xa, Chris nghiến răng mà ghì cổ hắn thật chặt, mới đầu hắn còn chống cự mãnh liệt, tay khua khoắng, chân chập chững đi xung quanh.

Nhưng rồi thuốc cũng ngấm dần do hắn hít phải nên sức yếu dần, Erena nhanh chóng chớp thời cơ liền ngang chân ngáng cho hắn ngã theo đà về trước.

Người hắn đổ rầm xuống ngay sau đó, cơ thể cũng không còn cử động được nữa, một hai phút thấy hắn nằm im re, Chris mới dám đứng dậy.

Hai người đứng nhìn nhau mà thở hồng hộc, bất ngờ Erena như chợt nhớ ra gì đó, tay giơ chiếc usb nhỏ lên nhìn cậu ta.

- Hắn nói còn có 1 bản copy nữa.

- Đây rồi. - Cậu đáp lời rồi lôi chiếc usb từ trong túi áo.

Cô thở phào nhẹ nhõm, bất giác nở một nụ cười thật tươi, thầm cảm thấy bản thân mình thật sự có ích.

Chris cầm cả hai chiếc usb rồi cất vào trong túi, đồng thời lặng lẽ rời khỏi ngôi nhà của hắn, cùng nhau đi bộ về phía đường lớn mà bắt taxi trở về.

Tuy nhiên khi đã bắt được taxi, sắc mặt của cô khá tệ, tay thì ôm chặt bụng, mặt nhăn nhó đầy vẻ đau đớn, Chris ngạc nhiên quay người nhìn cô, hỏi với giọng ôn nhu.

- Chị ổn chứ? - Cậu chau mày nhìn cô.

- K... không sao! - Erena ngước mặt nhìn cậu mà cười trừ, tuy nhiên sắc mặt thế kia thì giấu giếm được ai.

- Cậu về trước đi... tôi có việc chút! - Erena nói rồi khua khua tay như muốn đuổi khéo anh đi thật nhanh.

- Chị chắc chị không sao chứ? - Chris vẫn cúi xuống nhìn cô, hỏi với giọng hoài nghi.

- K... không sao mà! - Cô cười tít mắt rồi cứng giọng giả bộ vui vẻ, Chris thấy cô cứ giả vờ như vậy kể cũng tôi nên đành làm theo ý cô.

Cánh cửa chiếc xe taxi được đóng vào, xe cũng bắt đầu lăn bánh về phía trước, để mặc lại cô gái trẻ đang khốn đốn với chiếc bụng đau quằn quại trên vỉa hè, xung quanh là ánh đèn rực rỡ, lấp lánh của các cửa hiệu. Erena khổ sở nhăn nhó mặt nhìn xung quanh, những bước chân trở nên nặng trịch bởi cơn đau bụng như đang giằng xé bên trong cô, liền cố gắng tìm tiệm tạp hóa gần đấy nhất.

____

Nhiệm vụ hoàn thành, sau khi nhận được cả hai chiếc usb giữ bằng chứng từ tay của Chris, mọi người trong tổ chức đã nâng ly và chúc mừng chiến thẳng nhỏ, sau đó Victor mới rời đi và đánh xe về Manhattan, New York, giờ là 7 giờ tối rồi.

Anh trở về căn biệt thự ấm cúng của mình, tầng một trống trải không một bóng người, chỉ còn bật vài chiếc bóng đèn nhỏ tờ mờ sáng dẫn lối lên tầng hai.

Victor bước chân lên tới hành lang tầng hai mà miệng thầm cười thích thú, nhiệm vụ lần này Erena đã hoàn thành khá tốt, không hề làm anh thất vọng chút nào, như vậy thì càng đáng được thưởng chứ nhỉ?

Người đàn ông này bước chân vào căn phòng rộng rãi của chính mình, chiếc áo vest đã được cởi ra và cầm trên tay. Tuy nhiên chiếc giường ấy lại trống trơn, chăn gối vẫn ngăn nắp như chưa có ai động tới trong cả ngày hôm nay, Victor vứt chiếc áo vest lên giường rồi chau mắt nhìn sang bức tường ngăn cách giữa hai căn phòng.

Một tay anh cởi chiếc khuy áo thứ hai ra, hai bên mép áo được banh ra, để lộ phần ngực săn chắc.

Cánh cửa phòng cô được mở ra he hé, Victor đưa mắt nhìn vào phía trong phòng. Erena nằm trên giường mà trùm chăn kín mít, tự cuộn mình trong chiếc chăn màu hồng đất.

Victor khẽ nhếch mép cười khẩy một cái, chiếc răng nanh lộ ra khiến anh càng thêm phần điển trai, từng bước tiến tới bên thành giường của cô, tay cởi nhẹ chiếc khuy ở cổ tay áo.

- Hôm nay em ngủ hơi sớm đấy. - Anh cất một giọng gợi tình, đồng thời vén nhẹ phần chăn phía dưới, để lộ hai bắp chân trắng trẻo của cô đang co lại khi nằm nghiêng.

- Tính để tôi cô đơn đêm nay sao? Em không nỡ chứ? - Anh nói với giọng quyến rũ vô cùng, tay cũng bất ngờ vuốt nhẹ từ bắp chân cô lên đến đùi khiến cô giật mình khẽ run rẩy.

Một tay còn lại anh vén phần chăn xuống để lộ khuôn mặt kiều diễm của cô, đồng thời một tay vuốt nhẹ mái tóc suôn mượt.

Victor cúi thấp người xuống từ từ, hơi thở ấm ấm cũng phả vào cánh tay cô khiến Erena nhất thời nổi da gà, hai tay vẫn đang ôm chặt lấy bụng của mình.

Môi anh dần ghé sát với cô, bàn tay hư hỏng ấy cũng xoa nhẹ mông cô rồi dần mon men về phía trước, cái vùng tam giác ấy.

Bất chợt Erena quay ngoắt mặt về phía anh, một tay giơ lên chống vào giữa ngực anh mà đẩy lên, nhằm ngăn cản người đàn ông này tiếp tục tiến tới.

- Hôm nay... không được đâu...! - Cô nhăn nhó khuôn mặt, cất giọng thỏ thẻ đầy khổ sở khi nhìn thẳng vào gương mặt đang rất khó hiểu của anh.

- Gì đây? - Victor lập tức chau mày nhìn xuống gương mặt lúc này của cô, y hệt một đứa con nít chuẩn bị òa lên khóc vậy.

- Em... em xin lỗi! - Cô nhanh miệng nói rồi cũng nhanh tay kéo trùm chăn lên đau mình, người nằm trên giường cũng co lại nhiều hơn, hai tay ôm chặt phần bụng.

Victor đứng thẳng dậy, hai tay chống vào hông mà thở dài chán chường, tụt hứng một cách rõ rệt!

Anh cũng chẳng buồn nói, cũng chẳng muốn biết cô bị làm sao, lúc này lại lững thững bước vào phòng tắm mà thay quần áo.

Khi bước vào bên trong, anh đã ngẩn người đứng nhìn một chiếc chậu nước được đặt ở góc phòng tắm, nước đầy nửa, bên trong có ngâm một chiếc quần lót phụ nữ, tuy nhiên màu nước đang đỏ dần.

Victor nhìn nó mà khẽ chau mày, liền quay đầu từ từ mà nhìn về phía căn phòng của cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.