Tình Yêu Thế Tục

Chương 27



Edit: Cánh Cụt

Sau khi thụ uống xong canh cá một mình thì nhận được một cuộc gọi.

Mối tình đầu gọi cho anh, lúc này thanh âm bên kia đã yên tĩnh hơn.

“Cậu muốn tới đây không?” Mối tình đầu mở miệng, là một vấn đề khiến thụ phải sửng sốt.

Chưa chờ thụ trả lời, mối tình đầu đã giải thích: “Hôm nay là sinh nhật Lưu Giai, lần trước cậu đã gặp cô ấy ở dưới lầu công ty tôi.”

Thụ nhớ tới vị nữ sĩ kia, rất xinh đẹp và lộng lẫy, khi trước cậu cho rằng cô ấy cùng mối tình đầu là một đôi.

Mối tình đầu: “Lưu Giai mời cậu tới, nếu cậu thật sự không muốn tới thì tôi giúp cậu từ chối.”

Nghĩ đến tính cách quá mức nhiệt tình của Lưu Giai lần trước, thụ cho rằng đối phương nghe thấy cuộc gọi giữa cậu cùng mối tình đầu, cho nên thuận thế đưa ra lời mời, cũng hoàn toàn là chuyện có khả năng.

Chắc hẳn mối tình đầu cảm thấy với tính cách của anh, sẽ không thích mấy chuyện sôi động kiểu này, cho nên đưa ra lời giúp anh từ chối.

Có lẽ do trong nhà trống rỗng, quá lạnh, hoặc là canh cá thật sự khó uống, thụ gấp gáp muốn ăn thứ gì đó nóng.

Cậu đã đồng ý, mối tình đầu chưa nói gì, sau khi cho cậu địa chỉ xong thì kết thúc cuộc trò chuyện.

Thụ đi qua đi lại trong nhà, cuối cùng thay áo sơ mi cùng quần tây sạch sẽ, dùng thêm cả sáp vuốt tóc để vuốt bộ tóc quá dài ra sau đầu.

Không phải là anh không biết chăm chút cho bản thân, chỉ là ngày thường công việc làm ăn quá bận rộn, không có thời gian nhàn hạ.

Hiện tại anh tham dự sinh nhật Lưu Giai với tư cách là bạn của mối tình đầu, dù có như nào thì cũng không thể quá thất lễ.

Sau khi dọn dẹp đơn giản, thụ lại cân nhắc chọn quà.

Lúc này dường như mối tình đầu đoán được suy nghĩ của anh nên nhắn qua WeChat rằng không cần mua quà đâu, mang một bó hoa tới là được.

Sau khi thụ tới hội sở mà mối tình đầu gửi, mới phát hiện quy mô của buổi tiệc sinh nhật này thật sự rất lớn.

Bể bơi âm hưởng, rượu champagne ngon.

Tới nơi rồi gọi điện cho mối tình đầu, chỉ vì ở đây thật sự quá nhiều người, nên anh mới không vào tìm.

Sau khi mối tình đầu hỏi chỗ anh đang thì bảo anh đứng im đừng nhúc nhích.

Chưa được bao lâu, mối tình đầu đã xuất hiện ở trước mặt anh, khi thấy anh thì rõ ràng hắn đã ngây ngẩn cả người.

Thụ cười thẹn thùng, giơ hoa trong tay: “Tôi mới mua một bó đó, đẹp không?”

Mối tình đầu nhìn hoa, không hiểu tại sao mà có vẻ như hắn không vui lắm, ừ một tiếng, xoay người trở về, đưa thụ đi vào.

Lưu Giai là nhân vật chính của bữa tiệc sinh nhật, đã hơi say.

Thấy thụ tới thì rất vui vẻ tiến lên, thân thiết mà bắt tay anh, kéo anh đến trên sô pha: “Lương Thiên, anh tới rồi.”

Anh với Lưu Giai còn chưa gặp nhau được vài lần, tuy sự quen thuộc của đối phương không đến mức làm anh xấu hổ, nhưng vẫn có gì đó không được tự nhiên.

Nhưng anh vẫn đưa hoa cho đối phương, Lưu Giai ôm hoa, ngọt ngào mà nói tiếng cảm ơn.

Mối tình đầu vừa định ngồi ở bên cạnh thụ, Lưu Giai đã ngửa đầu nói: “Anh đi lấy đồ ăn cùng bánh kem cho Lương Thiên đi.”

Mối tình đầu bất đắc dĩ nhìn cô một cái, đứng dậy rời đi.

Lưu Giai giữ được thụ, thần bí hỏi: “Anh là bạn học của anh họ tôi nhỉ.”

Lúc này thụ mới hiểu ra, mối quan hệ thật sự giữa Lưu Giai cùng mối tình đầu.

Vừa mới gật đầu, Lưu Giai lại hỏi: “Là bạn học đại học ạ?”

“Cấp ba.” Thụ nói.

Lưu Giai à một tiếng, rất thất vọng nói: “Em còn tưởng anh là bạn thời đại học, vậy chắc chắn anh không biết Chu Ý rồi.”

“Chu Ý là ai?” Thụ hỏi.

Lưu Giai hóng hớt chớp chớp mắt: “Người yêu cũ của anh em đó.”

“Là người yêu cũ nhớ mãi không quên, khó có thể quên được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.