Tình Yêu Và Âm Mưu

Chương 47: 47: Tức Quả Hóa Dồi




Lộ Nam và Ngọc Lâm vừa rời khỏi, Tô Bắc liền cảm thấy như cả thế giới này bồng yên ổn hẳn.

Cô mệt mỏi dựa người lên ghế, dạo gần đây mọi thứ đến với cô đều vô cùng đen đủi, cũng không biết cô đã đắc tội với ai mà từng người từng người tới tìm cô gây sự.

Tô Bắc nhằm mắt lại, một câu cũng không nói thêm.
Tôn Lệ Lệ đưa tay đóng cửa lại, rồi từ từ đi tới bên cạnh Tô Bắc.

Cô giơ tay xoa xoa trước mặt Tô Bắc, Tô Bắc chau mày nhìn cô:
“Lệ Lê, cô làm gì vậy?"Chương 47: TỨC QUẢ HÓA DỒI
Lộ Nam và Ngọc Lâm vừa rời khỏi, Tô Bắc liền cảm thấy như cả thế giới này bồng yên ổn hẳn.

Cô mệt mỏi dựa người lên ghế, dạo gần đây mọi thứ đến với cô đều vô cùng đen đủi, cũng không biết cô đã đắc tội với ai mà từng người từng người tới tìm cô gây sự.

Tô Bắc nhằm mắt lại, một câu cũng không nói thêm.
Tôn Lệ Lệ đưa tay đóng cửa lại, rồi từ từ đi tới bên cạnh Tô Bắc.

Cô giơ tay xoa xoa trước mặt Tô Bắc, Tô Bắc chau mày nhìn cô:
“Lệ Lê, cô làm gì vậy?" Tôn Lệ Lê ngưỡng mộ nhìn Tô Bắc
"Anne có có phải là do tức quả nên mới hóa đồ lên như vậy rồi không? Quả nhiên dám nói chuyện với Lộ tổng bằng thái độ ấy, cô không sợ anh ấy băm thịt CÔ sao?"
Tô Bắc cong miệng cười
"Sợ chứ, tất nhiên là sợ rồi, anh ấy là giám đốc còn tôi chỉ là một quản lý nhỏ bé trong công ty, có thể không sợ sao? Nhưng tự dưng bị người khác xông tới tất một phát vô duyên vô cớ, tôi cũng có danh dự chứ bột
Tôn Lệ Lệ nghe thấy lời Tô Bắc nói như vậy thì càng tò mò hơn.

Cô nghĩ ngợi mốt lát, sau đó liên tục lắc lắc đầu, cô nheo nheo mắt nhìn Tô Bắc.

Cứ thế cho tới khi Tô Bạc lên tiếng
"Cô sao thế?
Lê Lê cần mỗi: "Không đúng, tôi vẫn cảm thấy không đúng.
Tô Bắc chau mày khó hiểu.
"Rốt cuộc có chỗ nào không đúng thì cô phải nói ra đi chứ!”

Tôn Lệ Lệ lại bắt đầu chìm sâu vào suy nghĩ, một lát sau mới lên tiếng:
“Cho dù có là nhân viên thì cô cũng không thể nói chuyện với Lộ tổng bằng thái độ ấy được, quan hệ giữa hai người giống như là vợ chồng, còn Ngọc Lâm chính là kẻ thứ ba.

Kết quả của cuộc tinh đảo lộn khiến Lộ tổng tức giận! Tô Bắc vừa uống một ngụm nước, nghe xong lời của Tôn Lệ Lệ, có suýt chút nữa đã phun lên màn hình máy tính đặt trước mặt.

Cô hằng giọng, kỳ quặc nhìn Lê Lê
"Cô thấy có khả năng sao?”
Tôn Lệ Lệ chu môi suy đoán, sau đó
liền chau mày nói:
“Dường như thật sự là không có khả năng, nhưng tại sao tôi vẫn cảm thấy có gì đó kỳ lạ ở đây!”
Tô Bắc nhìn cô, vẻ mặt tựa như
không biết phải làm sao, không ngờ rằng Lệ Lệ lại có thể đoán trúng được chuyện này.

Cô bật cười
“Thực ra, nếu như có thật sự muốn biết đáp án như vậy, không phải tôi
không thể nói cho cô.

Nhưng cô nhất định phải giữ bí mật chuyện này.

Dầu sao những chuyện này ở trong giới giải trí, chỉ cần nói ra là đã có thể được thêu dệt đổi màu rồi.

Một truyền mười mười truyền một trăm, sợ rằng tới lúc đó tôi còn không thể nhận ra được chính mình trong câu chuyện của bọn họ nữa rồi!”
Tôn Lệ Lệ nghe xong, biết Tô Bắc sẽ nói sự thực cho cô nghe, bỗng nhiên kích động trở lại.

Cô chăm chú nhìn Tô Bắc, hưng phần nói:
“Anne, chân tướng của chuyện này là sao, cô mau nói cho tôi biết đi, tôi tò mò
lắm rồi đây!
Tô Bắc bất lực cười: "Tại sao cô lại hưng phần đến vậy?"
Ánh mắt Tôn Lê Lê lộ ra vẻ chân
thành, thiết tha

"Bời vì nếu như có đồng ý nói chuyện này với tôi thì chứng tỏ cô rất tin tưởng tôi.

Chắc chắn coi tôi là bạn tốt rồi, tôi có thể không vui được sao?"
Trong lòng Tô Bắc bỗng dưng có chút cảm động, cô kéo một chiếc ghế khác tới bên cạnh rồi ra hiệu cho Tôn Lệ Lê ngồi xuống, sau đó mới từ từ kể chuyện:
"Sự thực rất đơn giản, tôi và Lộ Nam quả thực như những gì mà lúc nãy cô đã đoán, chúng tôi là vợ chồng!”
Trong nháy mắt, gương mặt Tôn Lệ Lê chợt trở nên kinh ngạc, cô há miệng
"Haaa!!"
Tô Bắc nheo mắt cười:
“Cô đừng ngạc nhiên đến thế, nếu như có muốn nghe tôi sẽ kể cho cô!”
Tôn Lê Lệ trừng to mắt, liên tục gật đầu, cô thực sự đã quá tò mò rồi.

Nếu như Anne và Lộ tổng đúng là vợ chồng thì sao có thể có những tin đồn như vậy bị truyền ra.

Mà hơn nữa, Lộ tổng tại sao không kịp thời ra tay ngăn chặn lại, hai Anne bị bao nhiêu người mắng chửi thậm tệ.
Tô Bắc thở dài, cô hồi tưởng lại mọi chuyện rồi từ từ kể ra
“Thực ra tên tiếng trung của tôi là Tô Bac, là thiên kim của tập đoàn Tô Thị
Sau khi Tô Bắc tường thuật lại mọi chuyện kể từ khi cô về nước, thì lúc này sự kinh ngạc của Tôn Lê Lê đã đạt tới đỉnh điểm.

Cô hoàn toàn không thể ngờ tới rằng, Tô Bắc không chỉ là vợ chồng với Lộ Nam, mà hơn thế nữa cô còn bị sắp đặt thể thân, do vậy mới tạo nên màn kịch bây giờ.

Cô một mặt cảm thấy thương xót cho Tô Bắc, một mặt thì cảm thấy bất bình thay cô.

Cho dù có là hôn nhân hợp đồng đi chăng nữa thì trên danh nghĩa cô vẫn là vợ của Lộ Nam, đám người tiểu tam tiểu tư dựa vào cái gì mà dám tới quấy rầy cô.

Cô nghiêm túc nhìn Tô Bắc:
“Anne, tôi đã biết chắc rằng cô không phải loại người như vậy mà Sáng nay lúc nhìn thấy dòng tin đó tôi đã nghĩ rằng chắc chắn có người ở phía sau bia đặt lên nhằm hãm hại có.

Cô yên tâm đi, sau này nếu như có ai dám phỉ báng hay hạ nhục cô, tôi nhất định sẽ là người đầu tiên đứng ra giúp cô chửi nhau với ho!"
Tô Bắc cảm kích, mỉm cười nhìn Tôn

Lê Lê:
“Lệ Lệ, cảm ơn cô đã tin tưởng tôi, đã rất lâu rồi tôi không cùng ai đó tâm sự chuyện trong lòng.

Có thể nói ra những lời này tôi thật sự cảm thấy đã thoải mái hơn rất nhiều!”
Tôn Lê Lệ nhìn cô gật gật đầu:
“Ừ ừ, sau này nếu như cô có bất cứ chuyện gì không vui đều có thể nói với tôi sẽ trở thành thùng rác của cô, tình nguyện giúp cô gánh vác những chuyện không vui vẻ đó.

À còn nữa, có hoàn toàn có thể yên tâm, tôi rất kín miệng, nhất định sẽ giúp cô giữ bí mật!
Tô Bắc cười nhẹ: “Ừ, tôi tin tưởng cô, nếu không tôi cũng sẽ không dám kể cho cô biết những chuyện này đầu.

Thôi được rồi, cô mau đi tiếp tục công việc của mình đi, không kéo một lát nữa lại bị mắng bây giờ!
Tôn Lê Lê gật đầu rồi quay người đi
ra ngoài.
Cũng đồng lúc đó, tại nhà để xe của tập đoàn Thịnh Thế Lộ Nam đang tức giận nhìn chăm chăm vào Ngọc Lâm, anh kéo cô lên xe.

Trong lúc Ngọc Lâm van còn đang cảm thấy oan ức, anh liên nổ máy rời đi.
Xe đi tới vị trí cách biệt thự nhà họ Lộ không xa thì anh mới dừng lại đỗ ở ven đường, anh trầm giọng, lạnh lùng nói:
"Ngọc Lâm, tôi không muốn tiếp tục làm mấy cái việc cách các nhàm chán này với cô nữa rồi.

Nếu như cô vẫn không biết điều thì tôi cũng sẽ không nể mặt bất cứ ai nữa cả!” Nói xong, anh không nhẫn nại mà quay đầu sang, ra lệnh: “Xuống xe, đừng để tôi phải nhìn thấy cô nữa!"
Ngọc Lâm không can lòng nhìn Lộ Nam, cô trách móc: “Tại sao? Tại sao anh lại đối xử như vậy với em? Cô Anne kia đối với anh hung dữ như vậy, tại sao anh vẫn nhận nhịn chịu đựng cô ta? Lẽ nào em thật sự không tốt bằng cô ta ư?"
Lộ Nam từ lâu đã không còn muốn nghe những lời nói này từ miệng Ngọc Lâm phát ra.

Cô với anh vốn dĩ không hề có chút quan hệ nào, sao vẫn phải đặt tâm tư lên anh để làm gì, hơn nữa còn tỏ ra bản thân vô cùng oan ức.

Anh đã từ chối có rất nhiều lần, nếu như có có chỉ khí giống như Tô Bắc thì chắc có lẽ anh đã để mắt tới từ rất lâu rồi! Lộ Nam thảo dây an toàn đang thất trên người, anh xuống xe đi tới cửa bên cạnh rồi lôi người Ngọc Lâm ra khỏi xe.

Anh nhìn Ngọc Lâm, sắc mặt không cảm xúc: "Cô bám lấy tôi như vậy có ý nghĩa gì không? Lẽ nào cô không biết rằng tôi đã kết hôn rồi sao?"
Ngọc Lâm tủi thân nhìn anh: "Nhưng Tây Tây đã nói rằng vợ anh chỉ là một thứ đồ trang trí thôi mà!”
Hai mắt Lộ Nam chợt lóe sáng lên, đồ trang trí? Tây Tây đã nói như vậy với Ngọc Lâm sao? Anh kiềm chế lại sự tức giận trong người, từng câu từng chữ được nhấn mạnh nói ra:
“Ngọc Lâm, nếu như cô vẫn chưa hết hy vọng thì hôm nay tôi sẽ nói rõ ràng cho cô biết, quang minh chính đại mà thông báo với cô, tiểu tam Anne mà cô nói chính là vợ của Lộ Nam tôi đây, và cũng là đồ trang trí như lời Tây Tây nói đấy, lần này có hiểu rồi chứ?"
Lộ Nam dứt lời, không chân chừ thêm nữa, anh đi thẳng lên xe.

Chiếc xe như bay trong không trung, rất nhanh sau đó đã biến mất, chỉ còn lưu lại một Ngọc Lâm vẫn đang kinh ngạc ở bên đường.


Cái gì? Anne chính là vợ của Lộ Nam sao? Nhưng từ trước tới nay Tây Tây chưa hề nói với cô những chuyện này, chẳng phải cô ấy nói rằng vợ của anh trai cô ấy có như không có ư? Nhưng phản ứng hôm nay của Lộ Nam, đó làm sao có thể là biểu hiện có như không có được! Ngọc Lâm đứng yên tại chỗ một hồi lâu, sau đó mới từ từ đi về phía biệt thự của nhà họ Lộ.

Hôm nay cô nhất định phải tìm Tây Tây hỏi cho ra nhẽ, chuyện này rốt cuộc là thế nào! Lộ Tây Tây đang tưới nước cho hoa thì nghe thấy tiếng người giúp việc truyền tới
"Cô chủ, cô Ngọc Lâm tới tìm cô
Lộ Tây Tây đáp nhẹ một tiếng, sau đó liền đặt bình tưới nước xuống đi xuống tầng.

Hôm nay tin đồn giữa Tôi Bắc và anh trai bị lộ ra, Ngọc Lâm chẳng phải nên tới tìm Tô Bắc sao? Tại sao lại chạy tới đây tìm cô, rốt cuộc cô ấy có đầu óc không đây! Chẳng phải lúc nào cũng nói rất thích anh Lộ Nam sao? Lộ Tây Tây vừa đi vừa suy nghĩ.
Cô vừa xuống tầng liền nhìn thấy Ngọc Lâm đang tức giận ngồi trên sofa, ảnh mất phẫn nộ nhìn về phía cô, Lộ Tây Tây có thể đoán được nhất định đã có chuyện gì không hay xảy ra.

Nghĩ tới bà nội vẫn đang nằm ngủ ở trên tầng, cô đưa tay kéo Ngọc Lâm đi ra ngoài, cô nói:
"Có chuyện gì chúng ta ra ngoài khuôn viên nói đi, ở trong nhà không tiên
Ngọc Lâm giậm chân hậm hực, nghĩ tới chuyện cô muốn nói quả thực không thích hợp nói ra ở đây, cô liên im lặng đi theo Lộ Tây Tây ra ngoài.
Hai người đi ra khuôn viên, giữa hai hàng cây xanh mướt, Lộ Tây Tây nhẹ nhàng hỏi:
“Ngọc Lâm, nhìn bộ dạng cậu phần nộ như vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?" Ngọc Lâm trừng mắt nhìn Lộ Tây Tây
"Tây Tây, chẳng phải cậu đã nói rằng chúng là bạn tốt sao? Thế nhưng tại sao câu vẫn lừa tới
Nghe thấy Ngọc Lâm trách cứ như vậy, Lộ Tây Tây liền ngơ ngác, cô oan ức nói:
“Tớ lừa cậu lúc nào vậy?”
Ngọc Lâm vẫn không kiềm chế được
tức giận:
“Tây Tây, cậu đừng giấu tớ nữa, cậu bảo với tớ rằng vợ của anh trai cậu có như không có.

Thế nhưng, tớ trước nay không biết, cái người mà cậu nói không quan trọng ấy là chính là nhân vật hôm nay bị lộ tin đồn với anh trai cậu!” Cô nuốt cục nghẹn trong lòng xuống, tiếp tục nói: "Chuyện nhà cậu rốt cuộc là thế nào tớ thật sự không quản được, nhưng cậu rõ ràng biết tớ thích anh Lộ Nam đến nhường nào, tại sao cậu có thể không nói cho tớ biết được cơ chứ? Đây thật sự là một tin rất quan trọng đó Hôm nay tớ tát Tô Bắc một cái, Lộ Nam như sắp muốn băm xác tớ tới nơi rồi cậu có biết không? Tại sao cậu lại có thể như vậy Tây Tây, uống công tớ đã tin tưởng cậu thế mà...”
Lộ Tây Tây vô cùng bất ngờ nhìn Ngọc Lâm, sắc mặt không khỏi kinh ngạc.

Lộ Nam đã để ý tới người phụ nữ đó như vậy ư? Nhưng chẳng phải lúc đầu, anh không đồng ý kết hôn với cô ta sao? Thấy dáng vẻ tủi thân của cô, Ngọc Lâm đột nhiên cảm thấy có phải bán thân đã nặng lời rồi hay không.

Lộ Tây Tây vốn là một cô gái dịu dàng khiến ai cũng không nỡ to tiếng với cô ấy.

Nhưng chuyện hôm nay thật sự đã khiến cô quá uất ức và tức giận rồi nên mới dùng những từ ngữ như vậy để nói với Lộ Tây Tây, cô nhẹ giọng an ủi Tây Tây
bỏ qua đi, cũng không thể trách cậu hết được, có lẽ là do bản thân tớ đã quá kích động...
Cô còn chưa nói xong thì tiếng chuông điện thoại của Lộ Tây Tây lập tức vang lên.

Lộ Tây Tây vừa ấn nhận điện thoại, Ngọc Lâm dường như nghe.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.