Hạ Dĩ Trú bận rộn chưa thể về được vì có một số việc đột xuất xảy ra. Khi nghe tin Lâm Miêu Miêu sắp kết hôn anh liên tục phản đối.
___
Đồng hồ cô rung lên là Hạ Dĩ Trú gọi tới:
- Lâm Miêu Miêu em vẫn còn bé lắm, em không thấy kết hôn bây giờ là quá sớm sao?
- Hạ ca, anh đừng xem em là trẻ con nữa có được không? Em 23 tuổi rồi, đã là người trưởng thành.
- Miêu Miêu, em tuyệt đối không thể lấy cái người tên Thẩm Tinh Hồi đó được.
- "Hạ Dĩ Trú, anh thậm chí còn chưa gặp mặt anh ấy tại sao lại nói những lời như vậy? Bà đã đồng ý rồi, anh không ngăn cản được em lấy chồng đâu" Lâm Miêu Miêu uất ức nói.
- Tên đó... hắn không phải người tốt. Anh chỉ có thể nói với em như vậy, nếu em nhất quyết lấy hắn anh sẽ nhất quyết phản đối!
Lâm Miêu Miêu tức giận cúp máy, Hạ Dĩ Trú thật sự càng ngày càng kì lạ, kể từ khi biết tin cô có bạn trai giọng điệu anh cũng bắt đầu thay đổi. Hạ Dĩ Trú có vẻ không thích Thẩm Tinh Hồi, cô cảm giác Hạ Ca Ca đang giấu mình chuyện gì đó không thể nói.
Mặc dù vấp phải sự phản đối của Hạ Dĩ Trú nhưng cô vẫn quyết lấy Thẩm Tinh Hồi làm chồng.
___
Còn một thời gian nữa là tới ngày cưới, Thẩm Tinh Hồi dắt tay Lâm Miêu Miêu đi thử đồ cưới.
Cô mặc lên người bộ váy cưới lộng lẫy, dáng vẻ tựa như một thiên thần khiến Thẩm Tinh Hồi không thể rời mắt.
- "Hoàng tử Thẩm Tinh Hồi kết hôn với em rồi anh chắc chắn không hối hận chứ?" Lâm Miêu Miêu hỏi.
- "Sẽ hối hận". Thẩm Tinh Hồi gật đầu chắc chắn.
- "Anh dám..." Lâm Miêu Miêu bĩu môi tỏ vẻ tức giận nhìn anh.
- "Sẽ hối hận nếu đời này của anh không lấy được em. Vậy em có hối hận không? Bằng lòng ở bên cạnh anh cả đời chứ?" Anh mỉm cười chân thành nắm lấy tay cô bày tỏ.
Lâm Miêu Miêu ngại ngùng nhỏ giọng "Em sẽ không hối hận, muốn dùng cả đời này để ở bên anh, đồ ngốc".
_______
Ngày mai là đám cưới diễn ra, Lâm Miêu Miêu hồi hợp mấy đêm này không thể ngủ được. Cô muốn nhanh nhanh đến ngày mai như vậy cô và Thẩm Tinh Hồi có thể chính thức trở thành vợ chồng.
Mấy ngày nay lên nhà tìm không thấy Thẩm Tinh Hồi ở nhà, gọi điện liên lạc cũng không được, cũng không bắt được tín hiệu của anh. Sáng nay có ghé qua quán cà phê nhưng họ đều nói đã lâu rồi không thấy ông chủ Thẩm đi làm.
Lâm Miêu Miêu luôn có cảm giác vô cùng bất an có thể sắp đến ngày cưới nên tâm trạng cô có hơi hồi hộp, lo lắng.
Bỗng dưng đồng hồ trên tay đổ chuông liên tục là Tần Vũ gọi điện đến:
- Miêu Miêu, có chuyện không hay rồi. Em đã xem tin tức trên TV chưa.
Chẳng lẽ lại vụ án nào đó lại xảy đến, ngày mai cô kết hôn rồi mà hôm nay còn phải làm việc sao? Vừa bật TV lên chân cô có chút đứng không vững ngồi bệt xuống sàn, giọng run run hỏi:
- Người trên màn hình TV là Thẩm Tinh Hồi sao?
Tần Vũ thở dài đáp:
- Chồng sắp cưới của em cái cậu tên Thẩm Tinh Hồi đang bị tình nghi giết một vị quan chức cấp cao đấy. Bây giờ khắp nơi đều đang truy nã cậu ta, có người nhìn thấy vài ngày trước cậu ta lãng vãng gần sân bay có thể là muốn trốn ra nước ngoài... Miêu Miêu em phải bình tĩnh đó.
Lâm Miêu Miêu nhỏ giọng khóc nghẹn ngào, điện thoại trên tay cô rơi xuống đất.
- "Em không sao chứ? Alo? Alo... " Giọng Tần Vũ văng vẳng đầu bên kia điện thoại.
Trước ngày cưới chồng sắp cưới bị truy nã toàn quốc, Lâm Miêu Miêu đau đớn tìm anh suốt một thời gian dài nhưng vẫn không có tung tích, cứ như người tên Thẩm Tinh Hồi đã hoàn toàn bốc hơi khỏi thế giới này vậy.