“Ngài có thể chưa biết, ca ca ngài là lão bản nơi này đi.” Phục vụ nói nhẹ nhàng.
“Lão bản? Ngươi nói Tô Đông?” Tô Bắc Bắc có chút kinh ngạc, hắn tuy rằng biết ca ca đang mở quán bar, nhưng cũng chưa từng tới, hiển nhiên không thể biết Tô Đông mở quán bar gay đi.
“Đúng vậy, chính là anh Đông. Anh ấy đã dặn dò chúng tôi hôm nay ngài sẽ đến, nhưng hôm nay anh ấy cùng anh Vân có chút chuyện, cho nên giao lại cho tôi.” Nam nhân kia nói, còn ý vị thâm trường đối Tô Bắc Bắc cười, “Đúng rồi, tôi gọi là Thang Kì, cứ gọi tôi Kì Kì đi.”
“Nga, cứ gọi tôi Bối Bối là được rồi.” Tô Bắc Bắc cũng tự giới thiệu. Nói xong hai người đi tới bên quầy bar.
Tô Bắc Bắc gọi một ly soda, vừa uống vừa cùng Kì Kì nói chuyện phiếm.
“Kì Kì, ca ca tôi mở quán bar này khi nào a?” Tô Bắc Bắc hỏi.
“Tôi cũng không rõ lắm, đại khái là hai năm trước đi, tóm lại có lâu rồi.” Kì Kì dường như cũng không rõ, nghịch ngón tay nửa ngày mới nói ra.
Đã mở hai năm, Tô Bắc Bắc có loại cảm giác thất bại, hắn đối ca ca quả nhiên không đủ quan tâm a!
“Tôi nói cho anh nga, đầu tiên anh Vân là thầy tửu nơi này, sau lại bị anh Đông coi trọng, hai người kết giao với nhau, mỗi ngày dính cùng một chỗ, thật sự khiến chúng ta cùng những người đàn ông độc thân hâm mộ muốn chết.” Kì Kì bên nói, bên có chút hâm mộ.
“Vậy cậu, ” Tô Bắc Bắc đang muốn hỏi lại chút cái gì, bên cạnh có người ngoắc y, Kì Kì đối hắn một câu thật có lỗi, liền rời khỏi.
Nhìn các nam nhân bên cạnh không coi ai ra gì mà điều tình, Tô Bắc Bắc đột nhiên cảm thấy có chút cô đơn, dường như chỉ có một người là hắn, nhưng hắn không phát hiện, trong một đám nam nhân xó góc, có ánh mắt một mực nhìn hắn.
Kiên “Tiên sinh, có thể ở trong này lại gặp phải ngài thật sự có duyên a.” Một bàn tay to vỗ vỗ vai Tô Bắc Bắc.
Tô Bắc Bắc quay qua …, thấy khuôn mặt đẹp trai quen thuộc phóng đại tới. “Như thế nào là ngươi? Ngoại bán nam?” Tô Bắc Bắc bị dọa không nhẹ, ở trong này gặp phải sắc lang này cũng không phải nguyện ý của hắn.
“Sao lại không thể là tôi, cùng lão tình nhân gặp mặt mất hứng?” Ngoại bán nam nói có chút ngả ngớn, nói xong còn loạng choạng.
“Ai... Ai với ngươi lão tình nhân na? Thối ngoại bán nam!” Tô Bắc Bắc lui về phía sau vài bước, tựa hồ muốn thoát khỏi khuôn mặt kia.
“Ôi chao, Tô Bắc Bắc, tôi gọi là Tần Nam, không phải ngoại bán nam, đừng gọi bậy a ~” nam nhân có điểm bất đắc dĩ bước lại gần Tô Bắc Bắc vài bước, thuận thế ôm thắt lưng Tô Bối Bối.
“Được, Tần Nam, được chưa, ngươi muốn làm gì.” Tô Bắc Bắc bắt lấy bàn tay sau lưng, không cho nó sờ loạn trên lưng.
“Đương nhiên là thượng cậu, thế nào, tôi nói cho cậu kỹ thuật của tôi tốt lắm a!” Tần Nam dùng ngữ khí mờ ám.
“Thượng ta?” Trong điểm Tô Bắc Bắc mang theo do dự. Hắn nghĩ nghĩ, dù sao nam nhân cũng không có cái gì tên là trinh tiết, nếu đã xác định là gay, những thứ này cũng không có quan hệ lớn lao gì, lấy thể trạng vốn có của hắn thì nhất định là số 0 (nằm dưới), còn không bằng tìm một kỹ thuật tốt, Tần Nam này bộ dạng cũng coi như có thể vào mắt thần của hắn, không bằng hãy thu y đi!.
Nội tâm Tô Bắc Bắc nhỏ nhặt reo vang “Sét đánh cách cách”, hắn phản ứng lại, vươn tay ôm lấy cổ Tần Nam hôn lên môi y.
Kỳ thật Tô Bắc Bắc là lần đầu tiên chủ động hôn, kĩ thuật hôn có chút trúc trắc tựa hồ khiến Tần Nam có chút không vừa lòng, bất quá đứa nhỏ này biết chủ động thật ra khiến y có chút vui vẻ, vì thế y đem mặt tiến lại gần hơn, nhẹ nhàng đè lại cái ót của hắn, đem đầu lưỡi thử tính vói vào khoang miệng đổi phương, Tô Bắc Bắc chỉ cảm thấy có cái gì đó mềm mại nhu nhu nhét vào miệng mình, vì thế cũng thử đáp lại, lưỡi cùng lưỡi dây dưa một chỗ, hắn chỉ cảm thấy mê muội, có chút bất ngờ không kịp phòng, có suy nghĩ muốn chạy trốn. Đang lúc hắn tính toán dứt khoát ngất trên mặt đất, khi hắn định ngã xuống, nam nhân trước mặt đột nhiên một khom lưng đưa hắn từ chỗ ngồi bế lên.