Tớ Muốn Làm Bạn Tốt Với Cậu

Chương 48



Vào giờ này bọn nhỏ đều còn đang trong giờ học nhưng trên sân trường lại không hề trống vắng, bảo vệ cùng mấy giáo viên, còn có thầy chủ nhiệm và hiệu trưởng đều ở bên ngoài.

Nhìn thấy trong ba đứa nhỏ lại có hai đứa đang khóc thì giật nảy mình, nhanh chóng đi tới hỏi thăm bọn nhỏ không sao chứ?

Mẹ Tinh Tinh có chút xấu hổ, Miêu Miêu khóc là bởi vì Tinh Tinh cố tình gây sự nói không làm bạn với bé, còn Tinh Tinh khóc là bởi vì bé đã nhận ra lỗi sai của mình….

Mẹ Đặng Phong kể lại đơn giản mọi chuyện một chút, sau đó đó thì để ba đứa trẻ xin lỗi.

Dù sao bên phía trường cũng bị dọa sợ, mà từ bảo vệ đến giáo viên không có lớp đều bị điều động đi tìm bọn trẻ.

Tinh Tinh cũng không lộn xộn mà đi tới, khóc nói, “Con xin lỗi.”

Miêu Miêu cũng đi theo, sợ Tinh Tinh không muốn chơi cùng bé nên đứng bên cạnh Đặng Phong khóc nói xin lỗi.

Đặng Phong có hơi lơ mơ, “Lần…. Lần…. Sau sẽ không tái phạm….”

Hiện tại mấy đứa trẻ đã biết sai, sau khi hiệu trưởng xác định bọn nhỏ đều không có chuyện gì lại thấy mấy đứa khóc thành như vậy thì cho ba mẹ rước về trước.

Tinh Tinh ló đầu ra từ bên cạnh Đặng Phong nhìn về phía Miêu Miêu, “Miêu Miêu…. Mình chỉ lừa cậu thôi, mình muốn làm bạn với cậu cả đời….”

Miêu Miêu lập tức khóc òa lên, thật ra bé cảm thấy trong lòng rất khó chịu, Tinh Tinh là người bạn thứ hai tốt nhất nên bé rất thích rất thích Tinh Tinh, mỗi lần ở cùng với Tinh Tinh đều sẽ rất vui, mà lúc trước Tinh Tinh cũng từng nói với bé là sẽ làm bạn cùng bé cả đời, tuyệt đối sẽ không nói không làm bạn cùng bé.

Trái tim Miêu Miêu giống như chìm trong nước, bé nói, “Vậy lần này…. Lời cậu nói…. Nhất định phải…. Phải giữ lời….”

Tinh Tinh đi tới ôm Miêu Miêu, “Giữ lời hứa, về sau mình nhất định sẽ đối xử với Miêu Miêu cực kì tốt.”

Mấy người lớn nhìn thấy một màn này thì để hai người ôm nhau khóc, họ vừa cảm thấy đau lòng vừa cảm thấy buồn cười.

Mẹ Tinh Tinh nói xin lỗi với mẹ Hoa, “Là con gái của em không hiểu chuyện.”

“Trẻ con đều như vậy.” Thật ra mẹ Hoa rất đau lòng cho Miêu Miêu, trên xe bé khóc đến thương tâm như vậy thì cũng nhìn ra được bình thường quan hệ của cả hai rất tốt, vậy nên mới buồn vì đối phương nói không muốn làm bạn tốt cùng mình như vậy, nhưng mà quan hệ của Miêu Miêu cùng Tinh Tinh thật sự tốt, mấy đứa trẻ đều không so đo nhau thì người lớn bọn họ cũng không cần thiết phải so đo.

Ba Hoa đứng bên cạnh nhịn không được nắm tay mẹ Hoa, “Anh…. Có thể kết thúc tăng ca không?”

Trong khoảng thời gian này mẹ Hoa luôn lấy do là ba đang tăng ca nói với Miêu Miêu.

Mẹ Hoa thở dài một hơi, “Trước tiên cứ chờ một chút, bây giờ em cảm thấy sống cùng mẹ và bà ngoại em cạnh trường học như bây giờ cũng rất tốt. Bên phía nhà anh cũng đang bắt anh ly hôn, em nghe nói bọn họ đã tìm một cô gái mới hai mươi mấy tuổi cho anh.”

Ba Hoa đè lên huyệt thái dương, “Anh đã trở mặt với bọn họ.”

Mẹ Hoa quay đầu lại nhìn người mình yêu đã lâu một chút, thật ra cô cũng rất mệt mỏi, cô nói, “Em cần một chút thời gian.”

Mẹ Hoa ôm Miêu Miêu đi về phía tiểu khu.

Cũng may cô còn có con gái.

Miêu Miêu ôm cổ mẹ, nhỏ giọng nói, “Papa…. Đi theo phía sau.”

“Lát nữa ba phải tăng ca. Miêu Miêu ngoan.”

Miêu Miêu dạ một tiếng, sau đó nhìn phương hướng của ba mình.

Bà ngoại không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy con mắt của cháu ngoại gái khóc đến mức sưng lên.

“Đây là sao vậy? Đánh nhau với bạn học sao?” Bà ngoại vừa nói vừa cầm khăn mặt lành lạnh xoa mắt cho Miêu Miêu.

Miêu Miêu lắc đầu, mẹ Hoa bên cạnh nói, “Bị dọa sợ nhưng mà hiện tại không sao rồi.”

Cô không nói quá kỹ càng, nếu không bà ngoại nhất định sẽ không để Miêu Miêu chơi cùng bọn Tinh Tinh nữa, lại cũng không tiện thực tế là Miêu Miêu xem Chu Viên bị dị ứng quả xoài thành người bị bệnh nặng.

Một bên khác, ba Chu cũng đã nhận được tin nhắn của mẹ Chu.

Ba Chu cười đến mức không thở nổi, “Ba đứa nhỏ này mắc cười quá.”

Chu Viên: “….”

Sáng sớm ngày hôm sau Chu Viên liền đến trường học, mặt cậu không còn sưng lên nên không cần đeo khẩu trang nữa.

Không lâu sau Miêu Miêu đã đến, Chu Viên liền thấy con mắt vốn đã lớn và long lanh của bé, mí mắt sưng đến mức gần như chỉ còn lại một đường chỉ nhỏ.

Vậy nên cả người bé liền trở nên có chút buồn cười, Chu Viên đương nhiên biết đây là bởi vì hôm qua bé khóc rất nhiều.

Bây giờ Miêu Miêu cũng có tâm tư thích chưng diện giống mấy cô gái nhỏ, lúc ra khỏi nhà sáng hôm nay bé nhìn thấy dáng vẻ của mình vì vậy vẫn luôn cúi đầu, hiện tại lại bị bạn tốt Chu Viên thấy được nên càng thẹn thùng hơn.

Miêu Miêu ngồi xuống, Chu Viên đương nhiên cố gắng không nhìn mắt bé, chủ yếu là do đôi mắt sưng rất nhiều, “Cậu làm bài tập xong chưa?”

Miêu Miêu gật đầu, hôm qua bé đã làm xong hết bài tập rồi mới đi.

Tinh Tinh rất nhanh liền đến, con mắt của Tinh Tinh cũng sưng cùng một kiểu giống hệt Miêu Miêu.

Chu Viên: “….”

Bởi vì hành vi hôm qua của ba người này nên toàn trường đều biết lớp một có ba đứa trẻ leo tường ra ngoài chơi.

Vậy nên lúc bọn họ đến trường học hôm nay, người vây xem cực kỳ nhiều.

Nhưng mà nhìn thấy con mắt của bọn họ đều khóc đến mức sưng lên thì cũng biết hôm qua nhất định bị đánh rất thảm.

Suy nghĩ lại, vẫn là không nên leo tường ra ngoài chơi.

Tinh Tinh cầm một hộp chocolate từ trong cặp ra đưa cho Miêu Miêu, “Đây là dì nhỏ của mình mang từ Mỹ về…. Cho cậu ăn đấy.”

Miêu Miêu không chịu nhận, Tinh Tinh cuống lên, “Có phải cậu vẫn còn đang giận mình không?”

Miêu Miêu không có tức giận, hôm qua bọn họ đã làm hòa rồi nhưng mà bé cảm thấy mình không có cái gì để cho Tinh Tinh ăn….

Tinh Tinh mở chocolate ra, lập tức nhìn thấy tám viên chocolate rất đẹp đang nằm.

Tinh Tinh cầm một viên đưa tới bên miệng Miêu Miêu, viên sô cô la này ăn rất ngon, bé đặc biệt giữ gìn chuẩn bị ăn từ từ.

Bây giờ bé muốn đưa hết cho Miêu Miêu.

Chocolate vào miệng liền tan đi, Miêu Miêu ngây người một chút, rất nhanh liền bị chinh phục.

Tinh Tinh hài lòng nói, “Ăn rất ngon đúng không?”

Lúc bé nói lời này, mắt híp lại, con mắt liền chỉ còn lại một khe nhỏ.

Chu Viên nhìn Miêu Miêu bị chocolate chinh phục, đang vô cùng thỏa mãn một chút rồi lại nhìn nhãn hiệu chocolate.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.