"Hajin, cậu tỉnh lại đi, cậu ổn không, ổn thì làm ơn nói một tiếng đi mà"
"Tớ không ổn chút nào, Suho, tớ có lẽ đành phải đi trước cậu mất rồi! ! "
"HAJIN, LÀM ƠN ĐẤY, ĐỪNG GỤC NGÃ CHỈ VÌ NHỮNG MÓN ĐỒ CHƠI NÀY!!!"
Cậu hoàn toàn không hiểu nổi, tại sao Rachel lại gửi cậu mấy món đồ chơi này chứ?
Cậu chết lặng trong tim, không ngờ tới rằng cô bạn cậu làm quen chỉ vọn vẹn 1 tháng lại có sở thích nhìn cậu giãy đành đạch bất lực trước người khác.
Còn có thể ngửi thấu được sự phảng phất một mùi hương đầy cám dỗ ở đấy, chắc chắn cô ấy đã động chạm nó trước khi gửi đến.
Thực sự muốn phi tang hết cả đống này vào biển lửa, xóa hết tất cả như thể nó chưa tồn tại ở đây môt jgiaay phút nào.
*Rè! ! *
"Anh Hajin, cái này xài sao vậy? Có vẻ như nó thú vị lắm, em xin mấy cái để chơi nhé?"
Hai người hoàn toàn trở nên hỗn loạn, quay đầu chứng liến Amethyst đang cầm máy rung, điên nhất lại là tự ý bật nó làm phát ra những âm thanh khiến ai nấy nghe xong đều phải đỏ mặt liên tục.
"AMETHYST, DẸP CÁI THỨ ĐÓ TRÊN TAY EM NGAY!"
"Chờ đã anh Hajin, mấy cái này, thật ra em không cố ý lấy nó đâu, nó bị rớt nên định để lại, mà có nút nhấn ở đây!.
.
"
"CÁI THÙNG NÀY EM TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC LẤY RA BẤT CỨ THỨ GÌ ĐÂU ĐẤY! GIỜ EM HÃY LẲNG LẶNG VÀO PHÒNG VÀ COI NHƯ CHUYỆN GÌ Ở BÊN NGOÀI ĐỀU LÀ VÔ HÌNH ĐI!"
Amethyst bị dọa một vố lớn nên chỉ có thể cắm đầu chạy bạt mạng vào phòng, Suho cũng bị Hajin quát cho một trận lớn mà chưa kịp nói gì.
"Còn cậu nữa Suho, trong khoảng thời gian này tớ cấm triệt để các hành động ân ái quá mức độ.
Cậu làm trái thì biết thân biết phận của mình đi!"
"Tớ biết rồi, lời cậu nói cho dù có phải nhảy xuống biển lửa hay đứng trước ngàn kiếm tớ cũng quyết giữ lời!"
Hajin sau đó đứng dậy, cầm luôn chiếc thùng đem ra ngoài, với mục đích là tiêu hủy chúng đi.
Cậu đóng cửa lại, chưa được bao phút thì thấy ngọn lửa đang dần dần lớn lên, cũng với tiếng tách tách do đống dụng cụ bị rò rỉ điện ra bên ngoài phát ra.
Đúng là người kiêng về sự cám dỗ, không muốn thứ gì liền triệt để diệt chết tâm đó ngay từ trứng nước.
- ---------------------
1 tháng sau, khoảng thời gian đó sự việc đang cũng dần có sự chuyển biến tốt.
Soohyuk được nghỉ dài hạn nên Nayun và Jonghak hoàn toàn không có được một manh mối nào mới cả, đành phải từ bỏ việc theo dõi.
Công việc của bác ấy cũng có thể hoạt động trở lại, Hajin thoát khỏi sự gò bó ở nhà khi phải làm nội trợ full-time, nên đang nhiệt huyết đi săn bắt ở Hầm ngục để bù lại những khoảng khắc ấy.
Amethyst học tập cũng không bị kì thị hoàn toàn chỉ vì hoàn cảnh mồ côi, có thể thân thiết thêm với một vài người bạn tốt.
Nhưng còn Rachel, chuyện gì tới cũng phải tới, ngày này - ngày tham gia nhập ngũ của toàn thể trường Cube đã diễn ra.
Cô ấy hẹn hai người tới trước trường để tiễn một đoạn, để ít nhất Rachel không cảm thấy quá xa lạ khi tới một nơi chưa rõ ràng.
Đa phần mọi người đều chọn đi xe buýt chung, nhưng cô ấy lựa chọn đi xe riêng vì gia đình cô bảo cô chọn thể này có thể đảm bảo an toàn cao hơn.
Cô hoàn toàn biết ơn vì điều này, cô muốn được thử cảm giác ngoài gia đình, có người khác tiễn cậu đi lên một con đường mới lại.
Giờ này ở trường đều không có ai cả, tài xế cũng nhanh chóng thúc giục cô lên nhưng cô vẫn cứng rắn chờ đợi.
“Rachel, chúc mừng cậu bước trên con đường quân nhân trong vài tháng.
”
Cô quay đầu về bên trái, Hajin và Suho cùng đi tới với bàn tay đang cầm bó hoa hồng, nụ cười của cậu cũng dần tỏa sáng.
“Kim Hajin, Kim Suho, hai cậu để tớ chờ hơi lâu quá đó.
Làm gì mới tới vậy, họ đều đi hết rồi.
”
“Xin lỗi cậu Rachel, đây là lần đầu tiên tớ tiễn một người bạn, nên tớ nghĩ chọn hoa này phù hợp để chúc cậu bình an……”
“Đóa hoa hồng này cậu chọn để tặng tớ ư? Nhưng cậu cũng đâu….
.
”
“Kim Suho chọn đấy, tớ nói nhỏ cho cậu biết, cậu ấy lạnh lùng thế thôi, cũng không ngờ tới lại có hành động thế này.
”
Suho đứng lên ngăn cách hai người, còn bảo cô nhanh chóng tới chỗ tập trung quân sự để tiến hành thủ tục nhập ngũ thực tập.
“Giờ cậu nhanh đi được rồi đấy, còn đứng đây với Hajin tám chuyện nữa, không biết chừng đấy có thể viết được lịch sử nhập ngũ của trường.
”
“Cũng đâu phải là cậu đi đâu, Hajin còn chưa giục tớ lên xe, cậu nóng lòng tới mức như vậy, không lẽ là….
.
”
“Đúng là….
.
”
“SAI BÉT! Cậu đừng nghĩ thứ gì tào lao đâu đấy Rachel! Hoàn toàn là một sự hiểu nhầm lớn đó.
”
“Còn chưa nói ra mà, thẹn nhanh vậy.
”
Rachel miệng nói nhưng cô cuối cùng cũng chịu lên xe, nhanh chóng bảo tài xế di chuyển tới chỗ nhập ngũ.
Xe dần dần rời khỏi cổng trường, họ còn thấy cánh tay đang vẫy qua cửa sổ, nhưng trong chốc lát liền đã biến mất.
Cậu dựa vào vai Suho, vẫn còn ngắm nhìn con đường cô ấy đã đi, trở thành một con đường vắng ngắt.
“Tớ thật sự muốn tham gia chuyến nhập ngũ này….
.
”
Suho như thể hiểu rõ nỗi khổ đó, nhẹ nhàng xoa mái tóc của cậu một cách ôn nhu.
“Tớ cũng vậy, chỉ ít có thể vui thêm nếu có cậu ở bên cạnh tớ……”
“Nhưng mà nhé….
chúng ta không cần thiết phải chờ lâu….
để gặp lại sai 1 tháng dài đằng đẵng đó.
”
“Cậu nói vậy là có gì?”
Chỉ thấy cậu híp mắt lại, khẽ nói nhỏ cho cậu ấy nghe được.
“Chúng ta sẽ bám theo cô ấy tới đó.
”
———End——-.