Tổ Thần Chí Tôn

Chương 100



- Tiến lên mấy bước nói chuyện.

Ánh mắt Diệp Thần quét qua mọi người trong đại sảnh, trong đại sảnh một đám bảo chủ, tộc trưởng, không một người dám cùng Diệp Thần nhìn nhau. Mọi người đang kinh nghi bất định, suy đoán loạn xạ.

- Vâng.

Trung niên nhân kia bái một cái, đưa tay để ở trước ngực, một đường khom lưng hướng phía trước mặt đi tới.

Một cấp chín đỉnh phong cao thủ như vậy, đến tột cùng vì sao đối với Diệp Thần cung kính như thế? Chẳng lẻ Diệp Thần thật có bối cảnh khó lường gì?

Tất cả mọi người rất nghi ngờ, ngay cả mọi người Diệp gia cũng nghĩ không thông.

Khi trung niên nhân kia trải qua bên cạnh Tần giáo đầu, Lưu Trăn cùng Tần giáo đầu liếc nhau một cái, Tần giáo đầu đột nhiên một cái sai bước, tay phải cô đọng huyền khí, một chưởng hướng cái ót trung niên nhân kia vỗ tới. Người này nhìn qua cùng Diệp Thần quan hệ không phải nông cạn, trước hết giết chấm dứt hậu hoạn! Coi như là cấp chín đỉnh phong thì như thế nào, chịu hắn một chưởng đánh lén hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Tần giáo đầu không hổ là cấp chín đỉnh phong cao thủ, trình độ huyền khí mạnh mẽ, đạt tới trình độ vô cùng kinh người, cương khí dữ dội bay ra, một chưởng này bổ xuống, coi như là huyền thiết thép tinh, đoán chừng cũng sẽ bị đánh ra một cái chưởng ấn.

- Cẩn thận!

Đám người Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền tất cả đều lên tiếng nhắc nhở, nhưng mà đã không còn kịp rồi.

Bọn họ tựa hồ có thể tưởng tượng đến, sau một khắc sẽ là thảm thiết bực nào, trong lòng Diệp Thần cũng căng thẳng.

Trung niên nhân kia lại không tránh không né, một chưởng của Tần giáo đầu phách ở trên cái ót trung niên nhân kia, tựa như vỗ vào một tấm thép, phát ra đương đương nhất thanh muộn hưởng, cùng mọi người tưởng tượng bị đánh đến óc bắn toé không liên quan chút nào, hắn lại một chút chuyện cũng không có, nhàn nhạt liếc nhìn Tần giáo đầu một cái.

Toàn trường yên tĩnh, bị cấp chín đỉnh phong cao thủ một chưởng vỗ vào trên ót, lại một chút chuyện cũng không có, thậm chí ngay cả hộ thể cương khí cũng không có dùng, chỉ dùng thân thể liền khiêng một kích toàn lực của cấp chín đỉnh phong cao thủ, người nầy đến tột cùng là địa vị gì? Chẳng lẽ là thập giai cao thủ?

Tất cả mọi người hút một hơi lãnh khí, thập giai cao thủ, ngay cả Đông Lâm quận vương phủ cũng chọc không nổi!

Tần giáo đầu kia bị nhìn lướt qua, hoảng sợ lui vài bước, hắn cảm giác được xương trong lòng bàn tay mình đánh rách tả tơi đau đớn, trong đáy lòng mạo ra trận trận lạnh lẽo, cao thủ như vậy, hắn bình sinh là lần đầu tiên nhìn thấy.

Thực lực Tần giáo đầu như thế nào, Lưu Trăn nhất thanh nhị sở, trung niên trước mắt kia tất nhiên là thập giai cao thủ trở lên, nếu không sẽ không có thực lực mạnh mẽ như thế, trên mặt hắn lúc đỏ lúc trắng, thập giai cao thủ giận dữ, Đông Lâm quận vương phủ có thể bảo toàn hay không cũng là một vấn đề.

Ngay cả Diệp Thần cũng không nghĩ tới, chỉ Xuyên Sơn Giáp này lại có thực lực mạnh mẽ như thế, ít nhất hẳn là thập giai, trong lòng lầm bầm nghĩ tới, Địa sư cảnh giới trong Huyền thú, chẳng lẻ là thập giai cường giả trong loài người? Hay là cao hơn?

- Ngươi tên là gì?

Diệp Thần hỏi, đối mặt thập giai cường giả, trong lòng không khẩn trương, đó là không có khả năng, nếu hắn ngụy trang Yêu Vương bị vạch trần rồi, Diệp gia bảo sẽ thừa nhận lửa giận một thập giai cường giả, cái loại cảnh giới này căn bản không phải cấp chín cao thủ bình thường có thể tưởng tượng. Nhưng mà sự đáo lâm đầu, hắn không thể lùi bước, vẫn là phải giả ra giá thế của Yêu Vương.

- Tiểu nhân tên Minh Viễn.

Nghe được Diệp Thần hỏi, trung niên nhân kia vội vàng khiêm cung trả lời.

Tiểu nhân? Thập giai cường giả lại ở trước mặt Diệp Thần tự xưng tiểu nhân? Trong đại sảnh tất cả tộc trưởng, bảo chủ, thậm chí là đám người Tần giáo đầu, Lưu Trăn, cũng là mở to hai mắt nhìn, nhìn Diệp Thần ở trước đại sảnh, vẻ mặt tràn đầy bất khả tư nghị, trong ánh mắt Tần giáo đầu, Lưu Trăn thậm chí còn có một tia sợ hãi. Diệp gia bảo này đến tột cùng có bối cảnh gì, tại sao lúc trước bọn họ một chút cũng không biết? Bây giờ suy nghĩ một chút, hai người tất cả đều sắc mặt trắng bệch.

Đây chính là thập giai cường giả, thậm chí còn có thể là tôn cấp! Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên trong đầu trống rỗng!

Rất nhiều người cũng hung hăng bấm mình một cái, đau đớn kịch liệt kia rõ ràng nói cho bọn hắn biết, đây không phải là đang nằm mơ.

- Minh Viễn? Không tệ.

Diệp Thần khẽ vuốt cằm, cười nhạt.

Minh Viễn vừa nghe, mắt sáng rực lên, bộ dạng Yêu Vương điện hạ tâm tình không tệ, hôm nay chuyện này làm tốt rồi, sau khi trở về Sư Vương khẳng định đối với hắn đại thêm tán thưởng, trong lòng mừng rỡ, cúi người chào nói:

- Chủ nhân nhà ta để cho ta tới đây tặng một chút lễ vật. Cũng nói nếu như ngài lúc nào có rãnh rỗi, có thể đi bên kia ngồi một chút.

Hắn cũng không dám quên chủ nhân dặn bảo, thấy tâm tình Diệp Thần không tệ, lại lặp lại một lần.

Mọi người trong đại sảnh có chút nghe rõ, cái thập giai cường giả này lại là cái chân chạy, phía sau còn có một chủ nhân càng cường hãn, tùy tiện phái ra một cái chân chạy chính là một cường giả thập giai trở lên, vậy chủ nhân kia, đến tột cùng là cái địa vị gì?

Diệp Thần nhìn thoáng qua A Ly ở một bên, truyền cho A Ly một chút tin tức, hỏi A Ly Minh Viễn này cùng những Yêu Lang tru diệt tộc nhân A Ly kia, có phải cùng một bọn hay không, A Ly lắc đầu. Diệp Thần trầm ngâm chốc lát, Huyền thú thế giới này, xem ra cũng là tương đối phức tạp.

- Ngày gần đây ta đang ở vào đột phá khẩn yếu, không có biện pháp đi xa, trở về nói cho chủ nhân nhà ngươi, nếu như có thời gian, ta nhất định bái phỏng.

Diệp Thần nói, Sư Vương kia bị vây ở Yêu Vương đỉnh phong, hắn tự nhiên phải đem thực lực của mình nâng cao một chút, nếu không lo lắng cho mình chấn nhiếp không nổi.

Minh Viễn mở to hai mắt nhìn, thẳng lăng lăng nhìn Diệp Thần, như kịp phản ứng, vội vàng cúi đầu vẻ mặt khiêm cung, trong lòng kịch chấn, đột phá khẩn yếu? Chẳng lẻ vị Yêu Vương điện hạ trước mắt này, thật cũng là Yêu Vương đỉnh phong, khó trách muốn trà trộn vào trong đám người này tìm kiếm cảnh giới tăng lên!

Yêu Vương đỉnh phong trùng kích vào cảnh giới cao hơn, không có một hai trăm năm là rất khó hoàn thành, nhưng đối với Yêu Vương loại cấp bậc cao thủ này mà nói, một hai trăm năm chớp mắt một cái đã trôi qua rồi.

Diệp Thần cũng không nghĩ tới, hắn một phen vừa vặn xác minh suy đoán trong lòng Minh Viễn.

Thấy bộ dạng Minh Viễn cúi đầu trầm tư, Diệp Thần mở miệng hỏi:

- Chủ nhân nhà ngươi tặng những lễ vật gì, hiện tại mang lên đi.

- Vâng!

Minh Viễn lập tức đáp, từ trong Càn Khôn túi lấy ra một cái rương, Minh Viễn phải dùng hai tay mới có thể ôm được, cái rương này dùng kim khí màu vàng lợt nào đó chế tạo, phía trên hiện đầy điêu khắc tinh sảo, điêu chính là một đầu hùng sư, hắn cẩn thận thì thầm.

- Lễ vật có tất cả ba mươi lăm dạng, bao gồm hai quả ngàn năm Viêm Xà Quả, ba gốc ngàn năm Thai Tham, mười lăm viên Huyền Sư cấp huyền đan...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.