Tổ Thần Chí Tôn

Chương 1415



- Ta biết rõ giết không được ngươi, bất quá có nhiều thứ ngươi lại mang không đi!

Hạt Tử nói, hắn sớm đã tính trước kỹ càng.

Nghe được Hạt Tử nói, Hắc bào nhân làm như nghĩ tới điều gì, sắc mặt biến hóa, sau một lát, oán hận nói:

- Xem như ngươi lợi hại!

Hạt Tử cười cười, nhưng lại không nói lời nào.

Diệp Thần ở một bên nghe, Hạt Tử này không biết đến tột cùng là lai lịch ra sao, thiết lập ván cục đem cái gọi Kỳ Đao này ám toán một bả. Vừa rồi thời điểm cùng Hắc bào nhân giao thủ, Diệp Thần liền đoán được Hạt Tử có thể sẽ theo vào, là muốn kéo dài thời gian, không nghĩ tới Hạt Tử tới nhanh như vậy.

Kỳ Đao tựa hồ vốn là thủ hạ của Cửu Lê lão giả, nhưng về sau phản loạn, về phần Hạt Tử này, hẳn là người tốt, bằng không thì cũng sẽ không chỉ dẫn hắn đạt được Thiên Quân tinh phách.

Vật trân quý như Thiên Quân tinh phách, người bình thường là sẽ không dễ dàng giao ra.

Kỳ Đao nhìn thoáng qua Diệp Thần, cười lạnh một tiếng nói:

- Hôm nay xem như thấy Thánh Quân một mặt, ta nghĩ lần sau chúng ta khẳng định còn sẽ có cơ hội gặp mặt!

- Tùy thời phụng bồi!

Diệp Thần nhìn thẳng Kỳ Đao.

Tuy Kỳ Đao không cam lòng, nhưng mà hắn hiểu được, hắn hiện tại còn không phải đối thủ của Hạt Tử, trừ khi hắn có thể dung hợp Thiên Quân Thần Huyết cùng thần cốt. Lúc trước Diệp Thần tiến vào Đại Đạo Hoàng Lăng, chỉ dẫn Không Nguyên Sơn cũng cứu Không Nguyên Sơn, đúng là hắn! Từ trên người Không Nguyên Sơn, hắn cảm thấy một cỗ ý niệm cường đại thần bí khác.

Thân ảnh Kỳ Đao bỗng nhiên chậm rãi hóa thành một cỗ Hắc Vụ, tiêu tán mất.

- Hạt Tử thúc thúc, ngươi vì cái gì để cho hắn chạy?

Nhị nhi chớp con mắt nhìn xem Hạt Tử, khó hiểu hỏi thăm.

- Hắn chân thân không ở chỗ này!

Hạt Tử lắc đầu nói, hắn chậm rãi đứng lên, mặt hướng Diệp Thần nói:

- Thánh Quân điện hạ, mời đi theo ta!

- Thánh Quân đến cùng là có ý gì?

Diệp Thần nhìn về phía Hạt Tử hỏi.

Chỉ thấy Hạt Tử nở nụ cười thoáng một phát, không có trực tiếp trả lời, nói:

- Đợi Thánh Quân điện hạ đến được cấp độ nhất định, liền sẽ minh bạch. Kế tiếp ba năm thời gian, chúng ta sẽ vì Lục Đại tinh vực Vạn tộc đại hội làm chuẩn bị.

Lục Đại tinh vực Vạn tộc đại hội, là cái gì?

- Bất Chu Thần Sơn ba năm sau mở ra, hi vọng đến lúc đó Thánh Quân điện hạ có thể ở Vạn tộc đại hội vì Nhân tộc thắng được mấy cái danh ngạch, cái kia bất kể là ta hay là Linh Lung, Nhị nhi, đều cảm kích Thánh Quân điện hạ!

Hạt Tử nói.

Diệp Thần cảm giác được thái độ của Hạt Tử đối với hắn, không phải tôn kính, không phải thân cận, tựa hồ có vài phần đứng xa mà trông.

Diệp Thần nhíu mày, hắn cảm giác Hạt Tử hình như là vì nguyên nhân nào đó, bất đắc dĩ mới cùng với mình hợp tác.

Nếu như Thánh Quân là một vị đại năng trước đây thật lâu, vậy hắn cùng Đại Đạo Thiên Quân là quan hệ như thế nào? Chẳng lẽ mình thật sự như Kỳ Đao nói, là cái gì Thánh Quân chuyển thế?

Trong nội tâm Diệp Thần suy đoán.

Diệp Thần cùng Nhị nhi đi theo đằng sau Hạt Tử, trên người Hạt Tử, cũng có chủng chủng Đại Đạo lưu chuyển, thân ảnh của hắn cùng Đại Đạo Thiên Quân lại có vài phần tương tự, chỉ là Hạt Tử không có anh tuấn tiêu sái như Đại Đạo Thiên Quân. Không biết Hạt Tử không mù, trên mặt cũng không có khắc lên hình xăm, sẽ là cái dạng gì.

- Kỳ Đao cầm Thần Huyết cùng thần cốt của Đại Đạo Thiên Quân làm cái gì?

Diệp Thần nhìn xem bóng lưng Hạt Tử, mở miệng hỏi.

- Hắn lấy được Thần Huyết cùng thần cốt, hẳn là giả dối, Thần Huyết cùng thần cốt của Đại Đạo Thiên Quân, làm sao có thể bị hắn lấy được, hẳn là một người khác.

Trên mặt Hạt Tử hiện lên một vòng nhớ lại cùng đau thương.

- Năm đó Đại Đạo Thiên Quân, sợ là ngay cả Thần Huyết cùng thần cốt cũng không có để lại, tại đây chỉ là một cái mộ chôn quần áo và di vật mà thôi!

Giả dối?

Diệp Thần sửng sốt một chút, Hạt Tử làm việc quả nhiên cẩn thận, dùng bổn sự của Kỳ Đao, rõ ràng bị khiến cho đầu óc choáng váng.

Ba người xuyên qua một mảnh hành lang gấp khúc dài hẹp, một đường hướng ở chỗ sâu trong Đại Đạo Hoàng Lăng bước đi.

Không biết Hạt Tử muốn đem bọn họ mang đi nơi nào?

Đã qua không sai biệt lắm nửa giờ, bọn hắn rốt cục tới một bình đài khoáng đạt, ở trung ương bình đài, một căn trụ lớn lẳng lặng đứng sửng ở chỗ đó, cũng không biết là kim loại gì chế tạo thành, toàn thân lóe ra ám quang màu vàng, cao ngất che trời.

Cây trụ lớn này cao không thấy đỉnh, phải mấy người mới có thể ôm hết qua được, cứ như vậy cắm ở đây, không biết rơi vào trong đất nhiều bao nhiêu.

- Đây là Minh Thiên Thần Trụ, dùng Cửu U Minh Kim trong truyền thuyết chế tạo, cao sáu vạn bảy ngàn thước, là vũ khí một con thạch hầu hảo hữu của Đại Đạo Thiên Quân, sau khi bị chém đứt cắm ở đây! Con thạch hầu kia thời điểm đỉnh phong, ngay cả Đại Đạo Thiên Quân cũng thua kém vài phần.

Hạt Tử thò tay vuốt ve trụ lớn kia thoáng một phát, trên mặt lộ ra vài phần cảm khái tôn sùng.

Thạch hầu? Tử Diệu Tinh Hồn? Bằng hữu của Đại Đạo Thiên Quân?

Trong nội tâm Diệp Thần khẽ động, chợt nhớ tới ở trên Tử Vân Tinh gặp được con thạch hầu tiểu Di kia, hai cái này sẽ không phải là cùng một cái a? Bất quá ngẫm lại cũng rất không có khả năng. Thần trụ cao sáu vạn bảy ngàn thước, vẫn chỉ là một đoạn của vũ khí kia mà thôi, nghĩ tới thạch hầu tiểu Di có thể ngồi ở lòng bàn tay mình, thật đúng là rất khó đem cả hai liên lạc cùng một chỗ.

- Cửu U Minh Kim cứng rắn vô cùng, một kích toàn lực của Đại Đạo Thiên Quân, cũng không cách nào ở phía trên lưu lại chưởng ấn!

Hạt Tử thần sắc trịnh trọng nói.

Diệp Thần hướng Minh Thiên Thần Trụ ở phía trước nhìn lại, thượng diện lại hiện đầy đạo đạo vết cắt, mà đỉnh cao nhất càng là sinh sinh bị người chặt đứt, có thể tưởng tượng trận đại chiến năm đó kia đến tột cùng là thảm thiết hạng gì!

Không biết đến tột cùng là ai, vậy mà có thể đem thần trụ chắc chắn như thế chặt đứt.

Cái kia hẳn là một hồi siêu cấp đại chiến vô cùng rộng rãi, liên lụy vô số nhân tộc, Tinh Hồn nhất tộc còn có ngàn vạn chủng tộc trong vũ trụ!

Ngẫm lại cũng cảm thấy nhiệt huyết bành trướng, tuy Nhân tộc một phương thua, nhưng mà trong tinh không y nguyên để lại vô số truyền thuyết.

- Đại Đạo Thiên Quân là đứng đầu Nhân tộc?

Diệp Thần suy nghĩ một chút, nhìn về phía Hạt Tử nói.

Hạt Tử suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:

- Không phải, gần kề chỉ là một trong những người đứng đầu! Năm đó tổng cộng có sáu vị Thiên Quân, bên trong Yêu thú nhất tộc cũng có rất nhiều Siêu cấp cường giả, nhưng mà không có ai có tư cách có thể làm tất cả Thiên Quân cúi đầu xưng thần!

Hạt Tử như muốn tiếp tục nói chút gì đó, lại dừng lại, không có nói tiếp xuống dưới.

Diệp Thần có chút nghi hoặc, vì sao Hạt Tử che che lấp lấp? Hẳn là năm đó còn có một chút bí mật không thể để cho người biết đến hay sao?

Xem ra muốn từ trong miệng Hạt Tử biết rõ hết thảy, là phi thường khó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.