Tổ Thần Chí Tôn

Chương 1423



Thiên Vũ Chí Tôn khẽ hừ một tiếng, tú mục trừng lên.

Sư gia ngượng ngùng cười nói:

- Không dám không dám, ta trước kia là không thấy rõ ràng, nếu biết là ngài, cho dù cho ta mượn mười cái gan cũng không dám.

- Thiên Vũ Chí Tôn, ta muốn phiền toái ngài một việc!

Diệp Thần ở một bên xen vào nói.

- Sự tình gì?

Thiên Vũ Chí Tôn nhìn về phía Diệp Thần.

- Không biết hai vị Chí Tôn khác, Thiên Lam Chí Tôn cùng Mục Dã Chí Tôn, bọn hắn cần Ma Linh thần hạm hay không?

Diệp Thần cười hắc hắc nói.

- Trong tay ngươi còn có Ma Linh thần hạm? Ngươi không phải nói đã phân phối xong sao?

Thiên Vũ Chí Tôn lập tức hiểu rõ ra, Diệp Thần mới vừa rồi là lừa gạt La Âm Chí Tôn!

- Thiên Vũ Chí Tôn đã hiểu lầm. Ta suy nghĩ, ta phân biệt bán cho ba vị Chí Tôn mỗi người một chiếc Ma Linh thần hạm, chỉ thiếu Thiên Lam Chí Tôn cùng Mục Dã Chí Tôn, hai vị Chí Tôn kia có thể có ý kiến hay không? Ta là đắc tội không nổi bọn hắn! Hơn nữa vừa rồi nghe được La Âm Chí Tôn nói Ma Linh thần hạm đối với Chí Tôn Liên Minh trọng yếu như thế, ta làm sao có thể tàng tư đây này? Cho nên ta chuẩn bị lại san ra hai chiếc, phân biệt bán cho Thiên Lam Chí Tôn cùng Mục Dã Chí Tôn! Vì Chí Tôn Liên Minh làm nhiều cống hiến!

Diệp Thần một bộ chính khí nghiêm nghị.

- Đừng cho là ta không biết ngươi đang nghĩ cái gì.

Thiên Vũ Chí Tôn trừng mắt liếc Diệp Thần nói:

- Bất quá mua bán thứ này, ngươi tình ta nguyện, ta mang hộ lời nói cho ngươi là được, bọn hắn nguyện ý mua, tự nhiên sẽ qua tìm ngươi!

- Cái kia liền đa tạ Thiên Vũ Chí Tôn rồi!

Diệp Thần cười hắc hắc nói.

Lại bán đi hai chiếc Ma Linh thần hạm, đoán chừng lại có thể từ trên tay Lam Chí Tôn cùng Mục Dã Chí Tôn, lấy được một ít thứ tốt, như vậy trước khi rời đi Chí Tôn Thánh Địa, thì có chuẩn bị sung túc, thời điểm tiến về Tinh Không Thâm Xử sẽ an toàn rất nhiều.

Diệp Thần nhìn đồ vật trong tay mình một chút, Lục Huyết Hồng Liên, Quỷ Thuật Mật Lệnh, Vạn Thú Kỳ Môn trận kỳ… tổng cộng chín kiện bảo vật, mỗi một kiện đều là thứ tốt bảo vệ tánh mạng!

Thiên Vũ Chí Tôn hàn huyên trong chốc lát, liền rời đi.

Qua không bao lâu thời gian, Thiên Lam Chí Tôn cùng Mục Dã Chí Tôn cũng tới, bọn họ riêng phần mình lấy ra một chút bảo vật, cùng Diệp Thần trao đổi Ma Linh Thần Hạm.

Trừ bảo vật hộ thân, chạy trối chết ra, Diệp Thần còn cầm không ít linh dược tăng lên tu vi.

Mặc dù linh dược bình thường đối với tu vi Diệp Thần tăng lên, đã không có trợ giúp quá lớn, nhưng mà có chút ít còn hơn không.

Hai bên giao dịch cũng có chút hài lòng, Thiên Lam Chí Tôn cùng Mục Dã Chí Tôn bắt được Ma Linh Thần Hạm, đối với Diệp Thần quan cảm cũng rất tốt, sau khi tán gẫu một phen mới rời đi.

Diệp Thần đem tất cả bảo vật giao dịch được, phân cho A Ly bảy kiện, Sư gia sáu kiện, chính hắn để lại Lục Huyết Hồng Liên, Vạn Thú Kỳ Môn trận kỳ cùng Quỷ Thuật Mật Lệnh.

Bán đi mấy chiếc Ma Linh Thần Hạm kia, trong tay Diệp Thần còn có tổng cộng 17 chiếc, phân cho Sư gia, A Ly mỗi người một chiếc chuẩn bị bất cứ tình huống nào, còn dư lại Diệp Thần tặng Tư Đồ Nam, Di Cuồng, Nhị Nhi mỗi người một chiếc, Diệp Thần còn là phi thường thưởng thức Tư Đồ Nam cùng Di Cuồng, mặt khác tiểu nha đầu Nhị Nhi này cũng thật đáng yêu.

Đi tới Chí Tôn Thánh Địa này, Diệp Thần vẫn là kết giao mấy bằng hữu có thể thật lòng đối đãi.

Lúc này, thanh âm của Linh Lung Chí Tôn không biết từ chỗ nào truyền đến.

- Chuyến này hung hiểm nặng nề, nhất định sẽ có rất nhiều quấy nhiễu, chính các ngươi cẩn thận.

Thanh âm Linh Lung Chí Tôn mờ ảo không chừng.

- Ba năm sau chính là Vạn tộc đại hội, ngươi phải ở trước đó gấp trở về!

Linh Lung Chí Tôn vẫn cao cao tại thượng, giọng nói cũng hết sức trong trẻo lạnh lùng, nhưng Diệp Thần vẫn là từ đó cảm thấy một tia ân cần, không khỏi có chút cảm động.

Lấy thân phận của Linh Lung Chí Tôn, nói ra lời này là rất không dễ dàng.

Mấy vị Chí Tôn của Chí Tôn liên minh cũng không tệ lắm, coi như là La Âm Chí Tôn luôn một khuôn mặt người thiếu nợ, cũng không có để cho Diệp Thần sinh ra bao nhiêu ghét, cho nên Diệp Thần đối với Chí Tôn liên minh vẫn còn là hơi có một chút hảo cảm.

- Đa tạ Linh Lung Chí Tôn nhắc nhở!

Diệp Thần nhìn về hư không nói, hắn tựa hồ thấy được trên một tòa đài cao ở chủ tinh, Linh Lung Chí Tôn ngồi ở chỗ đó, trên người sáng mờ vạn trượng, tựa như một Thần Nữ, Pháp Tướng kia trang nghiêm thánh khiết, làm cho lòng người sinh kính ngưỡng.

Lấy Linh Lung Chí Tôn cầm đầu Chí Tôn liên minh, lấy sức một người, muốn nghịch chuyển thiên địa khí vận, vì nhân tộc tranh được một chỗ ngồi, khí phách như vậy cũng khiến người khâm phục.

Đám người Diệp Thần đã thu dọn đồ đạc, cùng mọi người cáo biệt, chuẩn bị rời đi Chí Tôn Thánh Địa.

Lúc này, sáu vị Chí Tôn của Chí Tôn Thánh Địa đều đang trao đổi.

- Minh Chủ, để cho bọn họ rời đi Chí Tôn Thánh Địa có thể không tốt hay không? Trong vũ trụ nguy hiểm nặng nề, thân phận của hắn đặc thù, có rất nhiều người đang mắt nhìn chằm chằm!

Thiên Lam Chí Tôn có chút lo lắng truyền âm nói.

- Đi ra Chí Tôn Thánh Địa chỉ là bước đầu tiên của hắn, nếu như một bước này cũng không thể bước ra, vậy chúng ta cũng đừng có đem hy vọng ký thác vào trên người của hắn!

Linh Lung Chí Tôn ngóng về nơi xa xăm, bọn họ đi chính là một cái tử lộ, biết rõ là chết, bọn họ vẫn chưa từng lùi bước.

Còn lại một đám Chí Tôn không khỏi mặc nhiên.

- Diệp Thần, đi đường cẩn thận!

Thần Mộc Chí Tôn truyền âm cho Diệp Thần nói.

- Đa tạ sư tôn! Sư tôn bảo trọng!

Diệp Thần có thể cảm giác được Thần Mộc Chí Tôn đối với mình còn có Sư gia là thật tâm, trong lòng hắn tràn đầy cảm kích.

- Đi đường cẩn thận!

Đám người Tư Đồ Nam đối với Diệp Thần nói, mặc dù thời gian chung đụng rất ngắn, nhưng bọn hắn đối với Diệp Thần là rất có hảo cảm.

- Diệp Thần Sư huynh bảo trọng!

Nhị Nhi mắt rưng rưng nước, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ không muốn.

Đám người Di Cuồng tất cả cũng tới đây cáo biệt.

Diệp Thần hướng những đệ tử nơi xa kia nhìn lại, phát hiện Nhung Nguyên cũng có mặt, điều này làm cho Diệp Thần có chút ngoài ý muốn.

Vẻ mặt Nhung Nguyên có chút lúng túng.

Diệp Thần hướng Nhung Nguyên đi tới.

Thấy Diệp Thần tới, Nhung Nguyên mở miệng nói:

- Ta hy vọng ân oán giữa chúng ta có thể xóa bỏ, bất kể như thế nào, ta cũng phải cảm tạ ngươi, nếu như không phải ngươi đem ta đả thương, ta cũng không có thể lĩnh ngộ đệ ngũ đạo Thời không đạo văn lực!

Đem so với trước, Nhung Nguyên đã thu liễm rất nhiều ngạo khí.

Nhung Nguyên nói ra một phen như vậy, cũng không trông cậy vào Diệp Thần có thể tiếp nhận, bất quá lại thấy Diệp Thần ha ha cười một tiếng nói:

- Ta cũng nghĩ như vậy, ân oán lúc trước xóa bỏ! Lúc trước ta đả thương ngươi, cũng có một chút không đúng, cái này đưa ra, coi như là nhận lỗi!

Diệp Thần tay phải vung lên, ném cho Nhung Nguyên một quả Lôi Minh Chi Giới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.