Tổ Thần Chí Tôn

Chương 230



Một hàm răng không biết của yêu thú gì, một Bảo Châu màu đen không biết lai lịch, còn có chính là gia tộc tổ ấn Thiên Tinh Ấn.

Hàm răng Yêu thú này tạm không nói đến, còn Bảo Châu màu đen không quản Diệp Thần dùng huyền khí hay thần hồn, đều không thể thăm dò đến cấu tạo bên trong của nó, chỉ biết là thứ này rất bất phàm, nhưng không biết công dụng cụ thể, cảm thấy bất đắc dĩ.

Về phần gia tộc tổ ấn Thiên Tinh Ấn cũng không sai biệt lắm, cảm giác giống như là một tảng đá bình thường, thậm chí không có bất kỳ huyền khí ba động, thời điểm trước kia, Diệp Thần còn tưởng rằng chỉ là một cái có ý nghĩa truyền thừa bình thường mà thôi, nhưng mà lần kia tại Vân Gia Bảo, lại phát huy ra tác dụng không tưởng được, làm cho hỏa hệ huyền khí của hắn lăng không tăng cường hai thành, đến bây giờ mới ngừng, Diệp Thần y nguyên không biết Thiên Tinh Ấn này là thúc dục như thế nào, chỉ là cẩn thận thiếp thân cất kỹ, nghe nói chỗ phụ thân còn có một cái càng lớn, hai Thiên Tinh Ấn, không biết trước kia là dùng làm gì.

Đem gì đó đều thu thập xong, Diệp Thần ở trên giường ngồi xuống, tiếp tục tu luyện.

Một đêm không nói chuyện, đến rạng sáng, Diệp Thần lại trở lại phòng luyện đan, tựu như sự tình gì cũng không phát sinh qua.

Khâu Anh chết tại phủ đệ của mình, ở đế đô nhấc lên gợn sóng không nhỏ, một Tả Thừa Tướng thập giai đỉnh phong cường giả tay cầm quyền cao, cư nhiên bị người giết chết tại trong thư phòng, có thể không làm vua và dân cao thấp chấn động sao? Mọi người đều suy đoán, rốt cuộc là người phương nào giết Khâu Anh?

Lúc này Minh Vũ Đại Đế hạ lệnh nghiêm tra, cả Khâu Anh phủ đệ đều bị nghiêm mật phong tỏa lên. Nhưng mà thích khách đến vô tung đi vô ảnh, Khâu Anh bị giết, cả phủ đệ cao thấp rõ ràng không có người trông thấy, cho là cực kỳ kỳ quặc, chẳng lẽ là Tôn cấp cường giả gây nên?

Cho tới bây giờ đầu mối duy nhất có thể tra được, chính là vết thương ở mi tâm Khâu Anh, là kiếm tạo thành, thích khách kia là một cao thủ sử dụng kiếm, trừ lần đó ra, một điểm dấu vết cũng không có để lại.

Theo lý thuyết dùng Khâu Anh một cái thập giai đỉnh phong cường giả, bị người đạp mở cửa phòng quả quyết không có khả năng ngay cả thời gian đứng lên cũng không có, đây cũng là cực kỳ kỳ quặc, chẳng lẽ tốc độ sử dụng kiếm của thích khách kia, thật sự nhanh tới đỉnh phong?

Mà ngay cả Minh Vũ Đại Đế loại Thiên Tôn cấp đỉnh phong cường giả này cũng không làm được quang minh chính đại đá văng thư phòng, ở trước khi Khâu Anh đứng dậy một kiếm đem Khâu Anh ám sát như vậy! Nếu như là Huyền Tôn cấp cường giả muốn giết Khâu Anh, cần gì dùng thủ đoạn ám sát âm u như vậy?

Nguyên nhân cái chết của Khâu Anh thành câu đố, tin tức sát thủ đáng sợ lẻn vào đế đô truyền ra, đế đô trong lúc nhất thời lòng người bàng hoàng, nghe nói mỗi lúc trời tối Hộ bộ Thị lang một trăm hai mươi tuổi ở trong lúc ngủ mơ bừng tỉnh, bị dọa đến đái trên giường, một đám trọng thần lúc ngủ, đều trốn vào mật thất nhà mình, không dám ngủ ở phòng ngủ.

Ngay cả thập giai đỉnh phong Khâu Anh cũng bị người đơn giản xử lý, những kia không có tu vi, còn không nguyên một đám sợ tới mức chết khiếp? Bọn họ chỉ có thể cầu nguyện, là Khâu Anh chọc người không nên đụng vào, thích khách cũng không phải là nhằm vào tất cả trọng thần của triều đình!

Có người suy đoán là Man quốc làm, lại có người nói Vũ Lâm kim giáp từ trong mật thất của Khâu Anh tìm ra căn cứ chính xác của Khâu Anh ám thông Man quốc, cho nên không thể nào là Man quốc làm, các loại suy đoán không ngừng.

Hắc Ưng mang theo thư của Diệp Thần, trở về Đông Lâm quận.

Lúc trước bị Khâu Anh đẩy vào Hạ Địa Quỳnh Lâu thiếu chút nữa chết ở dưới tay của Khâu Anh, thù này cuối cùng là báo, từ nay về sau rốt cuộc không cần lo lắng Khâu Anh ở sau lưng giở trò, Diệp Thần có thể an tâm rất nhiều.

Về Khâu Anh chết, thỉnh thoảng có tin tức truyền đến trên đảo, cho tới bây giờ vẫn chưa có người nào hoài nghi đến trên đầu Diệp Thần, Diệp Thần chuyên tâm mà tu luyện, luyện đan, mặc dù không có bị hoài nghi, nhưng Diệp Thần đối với thực lực bản thân tăng lên, y nguyên có cảm giác gấp gáp phi thường cường liệt.

Không biết Tiểu Dực đang làm gì đó, khoảng thời gian này một mực không thấy được Tiểu Dực, Diệp Thần đi đến gian phòng của Tiểu Dực.

- Diệp Thần ca ca, ngươi đã về rồi? Ta thật mệt.

Tiểu Dực xoa mắt buồn ngủ, khoảng thời gian này hắn một mực ngủ đến trời đen kịt, cũng không biết chuyện tình Diệp Thần đi đế đô ám sát Khâu Anh. Từ khi ăn Tử Kim Thần Ngư, mấy ngày nay Tiểu Dực vẫn mệt rã rời, luôn mơ mơ màng màng buồn ngủ, ngay cả ăn đùi dê cũng không có hứng thú.

Chuyện tình ám sát Khâu Anh, còn là không muốn nói cho Tiểu Dực cho thỏa đáng, Tiểu Dực dù sao vẫn là một đứa bé, quá đơn thuần, nói không chừng sẽ bị người hữu tâm moi ra lời nói.

- Tiểu Dực, thân thể ngươi không thoải mái sao?

Diệp Thần quan tâm hỏi thăm, theo lý thuyết thượng cổ dực xà như Tiểu Dực, thân thể Yêu Vương cấp, cho dù một tháng không ngủ được cũng sẽ không mệt rã rời mới đúng, chẳng lẽ Tiểu Dực sinh bệnh rồi?

- Không có không thoải mái, chỉ là ngẫu nhiên cảm thấy trên người ngứa, sau đó mệt rã rời muốn ngủ.

Tiểu Dực ngáp một cái nói.

- Ngươi đã muốn ngủ, vậy thì đi ngủ a.

Diệp Thần vỗ vỗ phía sau lưng Tiểu Dực, từ khi ăn Tử Kim Thần Ngư, trong cơ thể Diệp Thần cũng có một chút phản ứng không hiểu, huyền khí khi thì ẩn phục, khi thì bành trướng mãnh liệt, chẳng lẽ Tiểu Dực mệt rã rời, nguyên nhân cũng là ăn Tử Kim Thần Ngư? Không biết cái phản ứng này là tốt hay xấu, ngẫm lại Tử Kim Thần Ngư chính là thiên địa linh vật, đại sinh đại bổ, có lẽ không sinh ra phản ứng bất lương a?

- Ân.

Tiểu Dực xoay người lại nằm lên giường rồi, không có qua vài giây, đã khò khè ngủ mất.

Cái này ngủ cũng quá nhanh đi? Diệp Thần không khỏi bật cười, giấc ngủ của Tiểu Dực thật đúng là hảo! Diệp Thần xoay người chuẩn bị rời đi, đột nhiên cảm giác được một tia khí cơ ba động, Tiểu Dực ở trên giường mỗi lần hấp khí, huyền khí bên trong thiên địa liền điên cuồng tuôn hướng Tiểu Dực, giống như nuốt trôi vậy, trong nháy mắt bị Tiểu Dực hấp đến không còn một mảnh, thở ra một hơi, những trọc khí trong cơ thể kia liền bị bài xuất ra bên ngoài.

Trong lòng Diệp Thần khẽ kinh, Tiểu Dực ngủ một giấc, hiệu quả chỉ sợ so với tu luyện giả tu luyện mấy chục năm bình thường còn mạnh hơn, khó trách năm tuổi cũng đã đạt tới cảnh giới như thế, trước uống canh cá Tử Kim, hẳn là làm cho thân thể Tiểu Dực sinh ra một ít phản ứng, nếu không Tiểu Dực sẽ không thích ngủ như vậy.

Diệp Thần thối lui ra khỏi gian phòng.

Trở lại gian phòng của mình, Diệp Thần phát hiện, A Ly cũng đắm chìm trong tu luyện, hắn ở trên giường ngồi xuống.

Trải qua thời gian dài tu luyện như vậy, tu vi của Diệp Thần cũng đã củng cố tại thập giai đỉnh phong, tiếp tục cô đọng huyền khí, không sai biệt lắm có thể đánh sâu vào Địa Tôn cấp, Diệp Thần cũng đã mò tới bích chướng tấn giai, nhưng mà thập giai cùng Địa Tôn cấp, này là một loại khác biệt về chất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.