Lôi Nhai mới vừa rồi làm trái với minh ước, Thông Thiên Sư Vương đã sớm không hề tín nhiệm Lôi Nhai nữa, há lại sẽ đem tánh mạng của mình giao trên tay Lôi Nhai?
Lúc này Diệp Thần ngẩng đầu nhìn hướng Thông Thiên Sư Vương, trong con ngươi hiện lên Tử Hỏa:
- Không biết Sư Vương có nguyện ý tin ta hay không?
Thông Thiên Sư Vương thấy Tử Hỏa trong con ngươi Diệp Thần, giật mình sửng sốt một chút, trên nét mặt hiện lên một tia kinh ngạc, khẽ vuốt cằm, Tử Hỏa này, rõ ràng chính là hoả diễm của Tử Hỏa Tinh Sư nhất tộc. Chẳng lẻ Diệp Thần chính là vị Tử Hỏa Tinh Sư hậu duệ hắn ở Phỉ Thúy chi đô gặp phải kia?
Diệp Thần tay phải vừa động, trong tay Hồn Yểm Bảo Châu sưu một tiếng, hướng Thần Hoa Cự Tượng cùng Thanh Lân Xuyên Sơn Giáp biến thành lão giả kia bay đi, Hồn Yểm Bảo Châu quang mang rơi xuống, Thần Hoa Cự Tượng cùng Thanh Lân Xuyên Sơn Giáp hư không tiêu thất, hắn tự tay một trảo, đem Hồn Yểm Bảo Châu chộp trong tay.
- Sư Vương, đi!
Diệp Thần thần hồn vừa động, Thông Thiên Sư Vương không có kháng cự, sưu một tiếng, tiến vào trong Thiên Tinh Ấn, thân thể của hắn hóa thành một đạo lưu quang hướng nơi xa bay vút.
- Lôi Nhai các ngươi đã nói, phải bảo vệ Sư Vương, phiền toái chư vị cuốn lấy Lang Vương điện một canh giờ. Về phần nhân mã của Sư Vương Điện, kính xin Lôi Nhai chiếu cố thay!
- Muốn đi, không dễ dàng như vậy!
Huyết Lang Yêu Vương huy động yêu đao, muốn đuổi theo Diệp Thần.
Đang lúc này, chỉ thấy Sầm Du giơ lên một thanh đại kiếm Lôi Quang thiểm hiện, ngăn cản đường đi của Huyết Lang Yêu Vương.
Sưu sưu sưu, tám thân ảnh Thần Tôn, Yêu Vương, đem đám người Huyết Lang Yêu Vương toàn bộ ngăn cản.
- Lang Vương, Sầm Du ta ra mặt điều đình, kính xin chư vị không nên đuổi giết Sư Vương nữa, nếu không Lôi Nhai cùng chư vị không chết không thôi!
Sắc mặt Sầm Du ngưng tụ nói, nếu như Lang Vương điện ba Lang Vương nhất định phải xuất thủ ám sát Sư Vương, kia Lôi Nhai liền không xuất thủ không được, dù sao Sư Vương Điện là đồng minh của Lôi Nhai.
Ở dưới chỉ thị của Sầm Du, nhân mã Lôi Nhai nhanh chóng thu nạp dư âm của Sư Vương Điện, bên Sư Vương Điện này tổn thất thảm trọng, chỉ còn lại có hơn hai trăm Huyền cấp cao thủ.
Huyết Lang Yêu Vương hừ lạnh một tiếng, chỉ có thể mắt thấy thân ảnh Diệp Thần đi xa, ánh mắt của hắn càng không ngừng biến ảo. Diệp Thần này không có hướng phương hướng cửa ra vào tầng bảy Trấn Hồn Tháp chạy, ngược lại tiến vào chỗ sâu Trấn Hồn Tháp tầng bảy, bọn họ vẫn còn có cơ hội!
Sư Vương thu hồi bí pháp, tất nhiên bị thương thật nặng, lần này nếu không trừ đi, tiếp theo sẽ không còn có cơ hội.
Không biết hạt châu màu đen của tiểu tử kia rốt cuộc là bảo vật gì, lại có thể đem người thu vào trong đó.
Lang Vương điện một đám Yêu Vương vẫn không nhúc nhích, riêng phần mình trao đổi lấy thần sắc.
Huyết Lang Yêu Vương ý niệm chìm vào trong Yêu Lang Cuồng Đao:
- Lão tổ tông, hạt châu màu đen kia rốt cuộc là vật gì?
- Cũng hẳn là một chí bảo.
Yêu Lang lão tổ trầm ngâm chốc lát nói.
- Hình như là Hồn Yểm Bảo Châu, bên trong Hồn Yểm Bảo Châu kia, phong ấn một đại ma đầu vô cùng lợi hại, ở lúc trước ta còn chưa có xuất thế, đại ma đầu kia cũng đã tung hoành thiên hạ, oai phong một cỏi.
- Lợi hại như thế, vậy thì càng không thể bỏ qua cho Thông Thiên, vạn nhất Thông Thiên cùng đại ma đầu kia học ma công, thì càng khó có thể đánh chết.
- Cái thế ma công như thế nào người người có thể học.
Yêu Lang lão tổ thản nhiên nói.
Trong con ngươi Huyết Lang Yêu Vương, lóe ra một tia dị quang, nếu hạt châu màu đen kia là một chí bảo, kia nhất định phải đem cái chí bảo này đoạt được, kia Lang Vương điện liền có hai kiện chí bảo! Thế lực còn lại cùng Lang Vương điện đối kháng, sẽ phải cân nhắc một hai.
Sầm Du hướng nơi xa nhìn thoáng qua, khẽ trầm ngâm, không biết người trẻ tuổi kia có chỗ dựa hay không, nếu người trẻ tuổi kia yêu cầu bọn họ cuốn lấy Lang Vương điện một canh giờ, đó cũng không phải chuyện khó khăn gì, bọn họ làm theo là được, về phần kế tiếp phải làm gì, vậy thì nghe theo mệnh trời.
Ánh mắt Sầm Du quét về phía dưới, hơn hai trăm Huyền cấp cao thủ kia, cũng là một cổ lực lượng không nhỏ, Lôi Nhai bọn họ cũng bất quá chỉ có hơn sáu trăm Huyền cấp cao thủ mà thôi.
Một canh giờ sau, Diệp Thần đã phi ra ngoài rất xa, hắn cảm giác được Yêu Vương hồn niệm vẫn truy tung mình, khóe miệng hắn hơi hơi phiết, sưu một tiếng, chui vào trong không gian Thiên Tinh Ấn, biến mất không thấy gì nữa.
Huyết Lang Yêu Vương khẽ cau mày, hồn niệm của hắn lại dò xét không tới chỗ ở của Diệp Thần.
Các cao thủ thủ hạ của Sầm Du nhìn nhau, khẽ gật đầu.
Sầm Du nhìn về phía Huyết Lang Yêu Vương nói:
- Ba vị Lang Vương, hôm nay Sầm mỗ đắc tội, đợi ngày khác lại hướng chư vị Lang Vương bồi tội.
Huyết Lang Yêu Vương rối rít hừ lạnh, mang theo đại đội nhân mã bay vút đi, bốn Yêu Vương hướng phương hướng Diệp Thần thoát đi đuổi theo.
Sầm Du nhìn về phía một vị Yêu Vương thủ hạ hỏi:
- Người tuổi trẻ kia có thể mang theo Sư Vương chạy trốn hay không?
- Không rõ ràng lắm.
Yêu Vương kia lắc đầu nói.
- Bất quá người tuổi trẻ kia đã biến mất, coi như là hồn niệm của ta cũng truy tung không tới, chỉ sợ là có chút bí pháp có thể chạy trốn Yêu Vương đuổi bắt.
Sầm Du khẽ gật đầu, trong lòng của hắn không khỏi lo nghĩ, mặc dù Sư Vương thoát hiểm, Sư Vương Điện cũng là nguyên khí tổn thương nặng nề, nếu như Sư Vương không cách nào thoát hiểm, vậy Lôi Nhai hắn đoán chừng sẽ hạ thủ hợp nhất nhân mã Sư Vương Điện, dù sao đối với Lôi Nhai mà nói, tóm lại là có lợi mà vô hại.
Lang Vương điện năm tên Yêu Vương rơi vào địa phương Diệp Thần biến mất, bọn họ ngắm nhìn bốn phía, đã là không thấy thân ảnh Diệp Thần.
- Ba vị Lang Vương, chúng ta làm sao bây giờ?
Huyết Lang Yêu Vương hừ lạnh một tiếng nói:
- Lục soát cho ta, địa phương có thể lục soát, quả quyết không thể bỏ qua, nếu như đụng phải Thông Thiên, giết không tha! Hắn rút về bí pháp, hồn niệm tất nhiên bị hao tổn, bên trong mấy tháng này đều mơ tưởng nghĩ khôi phục, thực lực đoán chừng ngay cả một Huyền cấp cao thủ cũng không bằng!
Một đám Yêu Lang chung quanh tìm tòi.
Trong không gian Thiên Tinh Ấn, không gian Thiên Tinh Ấn coi như rộng rãi, vẫn là có thể dung nạp xuống không ít người, nhiều người như vậy cũng không có lộ ra vẻ chật chội.
Đám người Kỷ Lôi rối rít quỳ xuống đất, hốc mắt rưng rưng, bọn họ cho là sẽ không còn được gặp lại Sư Vương, không nghĩ tới Diệp Thần lại đem Sư Vương cũng cứu đi vào, bọn họ đối với Diệp Thần tràn đầy cảm kích, giờ khắc này, mặc dù Diệp Thần để cho bọn họ lập tức đi tìm chết bọn họ cũng quả quyết không một chút nhíu mày.
Thông Thiên Sư Vương xúc động thán một tiếng, lần này, bọn họ thật đúng là chật vật không chịu nổi, Sư Vương Điện thiếu chút nữa tiêu diệt.