Tổ Thần Chí Tôn

Chương 581



Tông Thừa Thiên đẩy lấy Thượng Cổ Thiên Trận, hừ lạnh một tiếng, cũng vung lên từng đạo đao khí, chém về phía những phi kiếm bay tới kia.

Vạn thanh trường kiếm, mặc dù chỉ là một hai phẩm Linh Bảo, nhưng sau khi tạo thành kiếm trận, uy lực của nó cũng không thể khinh thường, Huyền Tôn cao thủ bình thường một khi tiến vào trong kiếm trận, đó chính là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Diệp Tung này còn là lần đầu tiên lợi dụng hộ sơn đại trận đối phó Thần Tôn cường giả, trong lòng cũng không có đáy.

Ong ong ông!

Kiếm Hà bay qua, oanh kích ở Tông Thừa Thiên Thượng Cổ Thiên Trận, ùng ùng phát ra trận trận nổ đùng.

Tông Thừa Thiên bao phủ ở trong Kiếm Hà dày đặc, đã là thấy không rõ thân ảnh.

- Thành công sao?

Xích Viêm Tông một chúng đệ tử mặt lộ vẻ chờ đợi, hộ sơn đại trận của bọn họ, có thể cách sát Thần Tôn cường giả hay không? Thấy Tông Thừa Thiên hoàn toàn bao phủ ở trong kiếm ảnh, trong lòng bọn họ sinh ra một tia hy vọng.

Thần hồn Diệp Thần chú ý đến nhất cử nhất động trên bầu trời, Kiếm Hà kia oanh kích ở trên Thượng Cổ Thiên Trận của Tông Thừa Thiên, căn bản không có phá vỡ Thượng Cổ Thiên Trận phòng ngự, rầm rầm rầm, từng thanh trường kiếm đụng chạm lấy Thượng Cổ Thiên Trận của Tông Thừa Thiên, rối rít nổ bung.

- Phòng ngự pháp trận này cư nhiên lợi hại như vậy, đoán chừng Tam Hợp Kiếm Trận của ta, cũng không cách nào phá vỡ! Không biết như thế nào mới có thể phá vỡ phòng ngự pháp trận này?

Diệp Thần trong lòng thầm nghĩ, không nghĩ tới Tông Thừa Thiên lại có hộ thân bí pháp như vậy, so với Huyền Vũ chi khí của mình, sợ rằng cũng phải hơi mạnh mấy phần.

Quả nhiên một cường giả nếu là học tập chút siêu cường bí pháp, có thể làm cho thực lực tăng cường mấy lần, truyền thừa là rất trọng yếu.

Thương Lan nhất mạch bắt nguồn xa, dòng chảy dài, có rất nhiều truyền thừa bí pháp, không giống Diệp Thần, chỉ là Võ Giả tán tu, muốn học tập bí pháp nhất định phải trăm phương ngàn kế đi tìm được bí pháp ngọc giản.

Muốn phá Tông Thừa Thiên Thượng Cổ Thiên Trận, chỉ sợ cũng chỉ có thể động dụng huyền khí phi đao!

Đang ở thời điểm chúng đệ tử Xích Viêm Tông trong lòng sinh ra một tia hy vọng, cảm thấy sẽ có chuyển cơ, chỉ thấy một cổ khí thế ngang nhiên vô cùng phóng lên cao, thình thịch thình thịch, Kiếm Hà kia bị sinh sôi xé rách thành hai nửa.

- Tàn khuyết hộ sơn đại trậ này, hù dọa người cũng không tệ lắm, nhưng muốn đánh sát Thần Tôn cường giả, không khỏi cũng quá ngây thơ, Thần Tôn là cảnh giới các ngươi những con kiến hôi này không cách nào tưởng tượng!

Tông Thừa Thiên cười lạnh, tay phải một chưởng phất qua, Kiếm Hà kia bị sinh sôi chặn ở không trung, khó có thể tiến thêm, trước người của hắn giống như là tạo thành một đạo bình chướng vô hình. Linh Bảo phi kiếm tạo thành hộ sơn đại trận đụng vào đạo bình chướng vô hình kia, rối rít phá toái.

Quả nhiên Thần Tôn là vô địch, trong con ngươi Diệp Tung hiện lên tuyệt thật sâu vọng, cho tới nay, Thần Tôn cũng là tồn tại bọn hắn nhìn lên.

Thấy màn này, một đám Xích Viêm Tông đệ tử tràn đầy tuyệt vọng, trong con ngươi Diệp Nữu lửa xanh lóng lánh, nàng từ Huyễn Nguyệt cấm địa học tập một loại bí pháp thiêu đốt sinh mệnh, nói không chừng có thể ngăn cản Thần Tôn cường giả, nàng không thể để Tông Thừa Thiên tru diệt người Xích Viêm Tông, nơi này dù sao cũng có cha mẹ nàng.

Diệp Thần cảm giác được trên người Nữu Nhi thấu tràn ra hơi thở quái dị, cảm giác được sinh mệnh tiềm lực của Nữu Nhi đang tiêu hao, vội vàng dùng tay phải đặt ở trên vai của nàng, hướng về phía Nữu Nhi lắc đầu.

Nữu Nhi vẫn là thiện lương như vậy, ngay cả người Xích Viêm Tông đối với nàng như vậy, nàng vẫn nguyện ý tiêu hao sinh mệnh tiềm lực tới cứu bọn họ!

- Nữu nhi, giao cho ta là được rồi. Ta có thể đối phó bọn họ.

Diệp Thần cười cười, trong lòng đối với Nữu Nhi tràn đầy thương tiếc.

Thấy Diệp Thần trấn định như thế, Diệp Nữu tâm không khỏi dẹp yên xuống, bỏ dở bí pháp.

Diệp Thần xem Nữu Nhi một chút, gương mặt thanh lệ trước sau như một Thanh Nhã động lòng người, hắn như thế nào nhẫn tâm để cho nàng thi triển loại bí pháp hao tổn sinh mệnh này.

- Có ta ở đây, không cần lo lắng.

Diệp Thần ngẩng đầu nhìn hướng Tông Thừa Thiên trên bầu trời.

Mắt thấy Xích Viêm Tông hộ sơn đại trận sắp sửa bị phá đi, Phó Vũ có chút nhàm chán nhìn phản ứng của mọi người Xích Viêm Tông, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Thần, thân hình có chút dừng lại:

- Là hắn!

Phó Vũ làm sao cũng sẽ không quên khuôn mặt Diệp Thần, ban đầu chẳng qua là thiếu chút xíu nữa, hắn đã đoạt Huyền Vũ chi khí tới tay, cuối cùng lại thất bại. Hắn không nghĩ tới, Diệp Thần lại hiện ra ở nơi này, thật là đạp phá thiết hài vô mịch xử!

Hôm nay nhìn Hải vương Đạm Đài Lăng còn có thể vì ngươi ra mặt hay không! Khóe miệng Phó Vũ lộ ra một nụ cười âm tàn, ở trên đất bằng này, Chấp Pháp Điện mới là tồn tại vô địch! Đạm Đài Lăng cho dù cường thịnh trở lại, cũng quản không đến nơi đây!

Xích Viêm Tông hộ sơn đại trận bị Tông Thừa Thiên hoàn toàn xé rách, những một hai phẩm Linh Bảo phi kiếm kia bị Tông Thừa Thiên dễ như trở bàn tay nổ nát.

- Không có hi vọng sao?

Ánh mắt chúng đệ tử Xích Viêm Tông, mất đi tiêu cự, trong con ngươi tràn ngập tuyệt vọng, thì ra hộ sơn đại trận mà bọn họ cậy vào, ở trước mặt Thần Tôn cường giả thật không ngờ không chịu nổi một kích. Trước kia bọn họ không có được chứng kiến thực lực Thần Tôn cường giả, căn bản không biết Thần Tôn cường giả sẽ cường đại như vậy!

- Lũ kiến hôi Xích Viêm Tông, các ngươi còn có chiêu số gì, cứ sử dụng đi ra a!

Tông Thừa Thiên cười lạnh một tiếng, khinh miệt mắt nhìn xuống phía dưới.

- Hai cái Thần Tôn mà thôi, liền dám kiêu ngạo như vậy, Thương Lan Cung Tông Thừa Thiên, Chấp Pháp Điện Phó Vũ, ta tới gặp lại các ngươi!

Diệp Thần lăng không bay lên, nhìn thẳng Tông Thừa Thiên, quay đầu lại lạnh lùng nhìn lướt qua những người Xích Viêm Tông kia, hôm nay là hắn cứu cả Xích Viêm Tông! Nếu người Xích Viêm Tông còn dám khi dễ Nữu Nhi, hắn tất nhiên sẽ đích thân đem Xích Viêm Tông phá huỷ!

Cảm giác được ánh mắt bén nhọn kia của Diệp Thần, tất cả Xích Viêm Tông đệ tử cũng cảm giác được trên mặt rát, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, lúc này hẳn là Diệp Thần ra mặt, mà bọn họ, ở trước mặt Thần Tôn cường giả, hoàn toàn mất hết bất kỳ ý chí chiến đấu.

- Ngươi là người phương nào?

Tông Thừa Thiên tròng mắt khẽ tế mị lên, ngó chừng Diệp Thần hừ lạnh một tiếng, khí thế Thần Tôn cường giả buông thả ra.

Dưới loại khí thế mạnh mẻ này, một đám Xích Viêm Tông đệ tử, bao gồm Diệp Tung ở bên trong, cũng cảm thấy một cổ áp lực đáng sợ, hoàn toàn không cách nào nhúc nhích. Đột nhiên lúc này, Diệp Thần lăng không mà đứng, lộ ra vẻ tiêu sái tự nhiên, giống như là hoàn toàn cảm thụ không tới bất kỳ áp bách.

Nhìn bóng lưng Diệp Thần, một đám Xích Viêm Tông đệ tử trong lòng đột nhiên dâng lên một tia hy vọng, chẳng lẻ Diệp Thần thật có thể đối kháng Thần Tôn cường giả? Bất kể như thế nào, có thể ở trước mặt Thần Tôn cường giả, vẫn bình tĩnh như thế, cảnh giới tu vi như vậy, là bọn hắn vỗ ngựa cũng cản không nổi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.