Ở trong quần sơn xa xôi, phía dưới rừng cây rậm rạp kia, Huyết Lang Yêu Vương, Hỏa Lang Yêu Vương, Ngân Lang Yêu Vương Tam đại Huyền thú Yêu Vương hai mặt nhìn nhau.
Ngay từ lúc đầu chiến đấu, bọn hắn liền dùng bí pháp đặc biệt quan sát quá trình chiến đấu, nghe được trên ngọn núi chính của Liên Vân sơn xa xa truyền đến tiếng chuông kh ủng bố, trong lòng Tam đại Huyền thú Yêu Vương nghiêm nghị, cái thanh âm kh ủng bố này, tựa như chuông tang chi âm của tầng mười tám U La Địa Ngục.
- Tông Nguyên cứ như vậy bị trấn áp rồi hả?
Ngân Lang Yêu Vương nhìn thoáng qua hai đại Huyền thú Yêu Vương còn lại.
- Hắn là Vô Thủy cảnh tam trọng cường giả! Hơn nữa tu luyện không ít Thương Lan nhất mạch bí pháp!
- Đại ca, Yêu Lang Cuồng Đao có thể chém vỡ khẩu chung kia hay không?
Hỏa Lang Yêu Vương nhìn về phía Huyết Lang Yêu Vương hỏi, bọn hắn duy nhất dựa vào, là Yêu Lang Cuồng Đao, tuy Huyết Lang Yêu Vương chỉ là Yêu Vương đỉnh phong, nhưng thi triển Yêu Lang Cuồng Đao, thực lực không thua Vô Thủy cảnh hai ba trọng cường giả bình thường.
Yêu Lang Cuồng Đao mà Lang Tộc tiền bối dùng thân thể luyện hóa chí bảo!
Lang Vương điện chính là bởi vì có Yêu Lang Cuồng Đao tồn tại, mới có thể một đường quật khởi.
- Ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ có thể trở về hỏi thăm lão tổ tông, khẩu chung kia không đơn giản!
Huyết Lang Yêu Vương lắc đầu.
- Chúng ta muốn đi cứu Tông Nguyên hay không? Nếu như cứu Tông Nguyên, chúng ta hợp lực cùng một chỗ đối phó Tinh Điện, ta cũng không tin công không được!
Ngân Lang Yêu Vương hỏi.
- Tiểu tử kia bối cảnh còn không rõ ràng lắm, hơn nữa nhìn xem còn có rất nhiều chuẩn bị ở sau, còn có khẩu đỉnh kia, cũng thập phần quỷ dị, Lang Vương điện chúng ta vẫn là không muốn mạo muội ra mặt cho thỏa đáng!
Huyết Lang Yêu Vương lắc đầu nói.
- Cứu Tông Nguyên với chúng ta có ích không lớn, ngược lại đem chúng ta lộ ra ngoài! Nếu như Tông Nguyên chiến chết ở chỗ này, Thương Lan nhất mạch nhất định tức giận. Đến lúc đó sẽ có người mạnh hơn nữa đối với Tinh Điện ra tay, Lang Vương điện chúng ta xem trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi là được rồi!
- Đại ca nói cực kỳ hữu lý. Ở trong lĩnh địa của Lang Vương điện chúng ta, đã có một ít Hồn thú xuất hiện, ta suy đoán đại biến buông xuống, Lang Vương điện ta cũng phải sớm làm chuẩn bị!
Hỏa Lang Yêu Vương nói, thủ hạ của bọn hắn, cũng là phát hiện Hồn thú qua lại.
Tam đại Huyền thú Yêu Vương nhìn chăm chú phía trước, tiếng chuông kinh khủng kia, không có một khắc dẹp loạn, cho dù thân ở địa phương xa xôi như thế. Bọn hắn y nguyên cảm nhận được trận trận sóng âm chấn động, có thể tưởng tượng Tông Nguyên ở bên trong Trấn Ma Chung, là thê thảm bực nào.
- Vật ấy quá mức bá đạo!
Diệp Thần chưởng chưởng oanh ra, đạt đến cực hạn mà mình có khả năng thừa nhận. Cái này mới ngừng lại, nghỉ ngơi một lát, thở hổn hển.
Bên trong Trấn Ma Chung, Tông Nguyên điên cuồng chửi bậy hồi lâu, lúc này thanh âm mới yếu đi xuống dưới, ở bên trong chung âm kh ủng bố, hắn phải mắng phát tiết, mới có thể không bị tiếng chuông này bức điên mất. Ở dưới chung âm oanh kích, kinh mạch trong cơ thể hắn đã hỗn loạn, Huyền Khí tu vi cũng là trên phạm vi lớn suy yếu.
- Tông Nguyên lão quỷ, Thương Lan nhất mạch các ngươi, mỗi người hung hăng càn quấy, lỗ mũi chỉ lên trời, Tông Thừa Thiên kia cũng thế, ngươi cũng thế, ta xem ngươi hôm nay còn hung hăng càn quấy thế nào! Hôm nay lấy ngươi tới trấn áp số mệnh Liên Vân sơn ta. Về sau nếu như có người dám đánh chủ ý Liên Vân sơn ta, tại Tinh Điện ta làm càn như thế, toàn bộ giết!
Thanh âm của Diệp Thần, như là chấn lôi.
Xa xa phần đông đệ tử Tinh Điện còn có đám đệ tử Diệp gia nghe đến nhiệt huyết sôi trào.
- Về sau có người dám can đảm lấn Tinh Điện ta, giết!
Diệp Thần tuyên cáo, sát khí nghiêm nghị, ngay cả là Lang Vương điện Tam đại Huyền thú Yêu Vương cách hơn mười dặm, cũng nghe được hồn niệm chấn động.
- Tiểu tạp chủng, lấn Tinh Điện ngươi thì như thế nào, Thương Lan nhất mạch ta truyền thừa vạn năm, cao thủ nhiều như mây, như thế nào Tinh Điện nho nhỏ như ngươi có thể so, mặc dù ngươi hôm nay giết ta, tất có Thương Lan cao thủ mạnh hơn hàng lâm nơi này, làm cho Tinh Điện của ngươi vạn kiếp bất phục!
Tông Nguyên điên cuồng rống to, dù là sắp chết, hắn y nguyên không chịu yếu thế.
- Ta lại có sợ gì, các ngươi tới một cái ta giết một cái, đến hai cái ta giết một đôi!
Diệp Thần lông mi nhảy lên, Tông Nguyên này thật đúng là không đến Hoàng Hà tâm Bất Tử!
- Tiểu tạp chủng, nếu không phải ta nhất thời vô ý, bị khẩu Chuông Ma này làm hại, ngươi há có thể là đối thủ của ta! Ta hận a, hận trúng gian kế của ngươi, hận không thể giết sạch tất cả mọi người các ngươi!
Tông Nguyên không cam lòng ngửa mặt lên trời gào thét.
- Sắp chết đến nơi còn không tỉnh ngộ, chết không có gì đáng tiếc!
Diệp Thần nghỉ sau một lát, lại một lần nữa huy chưởng, đánh vào Trấn Ma Chung, tiếng chuông kh ủng bố lần nữa vang lên.
Chính giữa Trấn Ma Chung, thanh âm của Tông Nguyên dần dần yếu ớt đi, cả buổi không phát ra một tiếng.
Lo lắng Tông Nguyên chỉ là lừa gạt, Diệp Thần tiếp tục sử dụng đan dược thúc dục Trấn Ma Chung, cho đến đem tất cả đan dược sử dụng hết.
Trọn vẹn hơn hai giờ!
- Diệp Thần tiểu tử, tên kia đã xong, thu hồi Trấn Ma Chung a.
Sư gia nói, Tông Nguyên này thật đúng là đủ thảm, ở bên trong Trấn Ma Chung còn có thể dễ chịu sao.
Sư gia ý niệm cảm giác muốn xa xa mạnh hơn mình, Diệp Thần từ trên đỉnh Trấn Ma Chung nhảy xuống, tay phải khẽ động, chỉ thấy Trấn Ma Chung nhanh chóng thu nhỏ lại, trở nên chỉ lớn bằng lòng bài tay, bị Diệp Thần thu vào, hướng trên mặt đất nhìn lại, chỉ thấy chính giữa loạn thạch phế tích, Tông Nguyên quần áo tả tơi, trên người vết máu loang lỗ, nằm trên mặt đất từng ngụm từng ngụm th ở dốc, khi thấy Diệp Thần đem Trấn Ma Chung thu lại, hắn mắt trợn trừng, che kín tơ máu, thống hận trừng mắt nhìn Diệp Thần, tay phải gắt gao cầm lấy mảnh đao, nhưng mà hắn hiện tại, lại ngay cả khí lực huy động thanh mảnh đao này cũng không có.
- Ta hận a, tộc nhân Thương Lan nhất mạch, nhất định phải báo thù cho Tông Nguyên ta!
Tông Nguyên oán khí phóng lên trời.
Chứng kiến ánh mắt ác độc kia của Tông Nguyên, quanh người Diệp Thần, Tam Hợp Kiếm Trận Liệt Dương kiếm, Băng Huyền kiếm cùng với Thương Lan kiếm đã phù đến không trung.
- Giết!
Diệp Thần kiên quyết, mặc dù trêu chọc Thương Lan nhất mạch thì như thế nào, ta lại có sợ gì!
Diệp Thần hướng Tông Nguyên hư không một ngón tay, ba thanh lợi kiếm kích bắn đi.
Phốc Phốc Phốc, trên người Tông Nguyên xuất hiện ba lỗ máu, máu tươi phún dũng.
Tông Nguyên đôi mắt trợn trừng, không cam lòng chết đi.
Một Vô Thủy cảnh tam trọng, chết ở dưới thân kiếm của Diệp Thần!
Diệp Thần đi qua, đem thanh mảnh đao kia nhặt lên, còn có Túi Càn Khôn của Tông Nguyên, sau đó xoay người đi ra.
Nhất Khối, Tiểu Dực còn có Kim Dương điêu phi xuống, nhìn thoáng qua thi thể Tông Nguyên xa xa.
- Nhất Khối, tìm một chỗ chôn cất hắn đi, lập khối bia.