Không biết ở bên trong Túi Càn Khôn của Tông Nguyên, còn có vật gì tốt không, tìm kiếm đống lớn sách cổ, rất nhiều đều là tư liệu bình thường, ghi lại lịch sử phong cảnh Đông Đại Lục, Diệp Thần đem những vật này tất cả đều dời vào trong không gian bao tay của mình, những tài liệu này đôi khi vẫn có thể cần dùng đến đấy.
Về phần những Địa Huyền đan, Thiên Huyền đan các loại đồ vật kia, Diệp Thần cũng đều phân cho một đám đệ tử Diệp gia.
- Diệp Thần tiểu tử, thời điểm ngươi cùng Tông Nguyên quyết đấu, Lang Vương điện ba con Huyền thú Yêu Vương kia, cũng ở phía xa đang xem cuộc chiến, thương nghị phải chăng có nên cứu Tông Nguyên.
Sư gia cười nhạt một tiếng nói:
- Xem ra địch nhân của ngươi còn thật không ít, ba đầu Huyền thú Yêu Lang kia, mặc dù chỉ là Yêu Vương đỉnh phong, nhưng chí bảo Yêu Lang Cuồng Đao trong tay bọn họ, lại không thể không phòng, dù sao trong này cũng phong ấn lấy một lão gia hỏa.
- Ta biết rõ Lang Vương điện Tam đại Huyền thú Yêu Vương tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn Tinh Điện quật khởi, bất quá bọn hắn tạm thời có lẽ còn không dám động thủ, đợi thực lực Tinh Điện ta lại tăng cường một ít, liền có thể đối phó bọn hắn rồi.
Diệp Thần nghiêm nghị nói, hiện tại tạm thời vẫn là không muốn cùng Lang Vương điện chính diện giao phong cho thỏa đáng, bất quá một ngày nào đó, sẽ thu thập bọn hắn đấy!
Kế tiếp ở trong một thời gian ngắn, Diệp Thần một mực ở trong sơn cốc tu luyện, biết rõ phụ cận Liên Vân sơn Tây Võ Đế Quốc đột nhiên xuất hiện một cỗ thế lực như Tinh Điện, chung quanh các đại đế quốc chấn động, bọn hắn nhao nhao phái sứ giả, dẫn theo lễ vật của hoàng tộc bọn hắn, hướng Tinh Điện lấy lòng, tỏ vẻ thần phục chi ý.
Tuy những đế quốc này, đều ở trong phạm vi thế lực của Lang Vương điện, nhưng thế lực Lang Vương điện thường thường cùng nhân loại có gút mắc, hơn nữa có Chấp Pháp điện Minh Vũ phân điện ở một bên kiềm chế, Lang Vương điện bình thường sẽ không gây ra thanh thế quá lớn, mà Diệp Thần, căn bản không có quản Chấp Pháp điện, công khai ở bên cạnh thành lập thế lực.
Sau một chuyện Trấn Hồn Tháp, tất cả đại thế lực lánh đời nhao nhao xuất thế, Chấp Pháp điện ốc còn không mang nổi mình ốc, tạm thời còn phái không ra nhân thủ đến, đối phó một Tinh Điện nho nhỏ vừa mới thành lập bên này.
- Tinh Điện cần càng nhiều Yêu Vương, Thần Tôn cường giả nữa tọa trấn, nhưng mà phải đi đâu tìm Yêu Vương cùng Thần Tôn?
Diệp Thần một bên tu luyện, một bên làm lấy quy hoạch khuếch trương Tinh Điện.
Thời gian trôi qua, sáu ngày thoáng một cái đã qua.
Ranh giới phương bắc Trung Ương Đế Quốc, có một hồ nước phương viên hơn một ngàn km, sóng nước yên ba, mênh mông, chính là Cấm khu mà Thương Lan nhất mạch khống chế.
Phiến hồ lớn này quanh năm bị mây mù che quấn, bởi vì Thương Lan cung quản chế, có rất ít người bước vào phiến hồ lớn này, có rất nhiều người nói, đó là nơi ở của Thương Lan nhất mạch, nhưng không có ai biết Thương Lan nhất mạch đến cùng trong hồ cái gì, một ít người thời điểm trải qua bờ hồ, từng loáng thoáng chứng kiến cung khuyết trong hồ, giống như tiên cảnh, nhưng mà sau khi mây mù thổi qua, bọn hắn lại nhìn không tới rồi, bọn hắn cũng không dám tiến vào trong hồ, bởi vì một khi xuống hồ, sẽ có hà yêu kh ủng bố công kích bọn hắn.
Ở chỗ sâu trong giữa hồ, mây mù tràn ngập, trên một đảo nhỏ, khắp nơi đều là đình đài lầu các, cung khuyết Ngọc Vũ, bên trong đệ tử mặc áo choàng màu xanh da trời, lẳng lặng ngồi ở đó tu luyện, phun ra nuốt vào Thủy hệ Huyền Khí nồng đậm trong hồ bay tới, thân ảnh của bọn hắn ở trong mây mù như ẩn như hiện.
Dù ai cũng không cách nào tưởng tượng, Thương Lan nhất mạch trong truyền thuyết, cực nhỏ hiện thân trên thế gian, bọn hắn lại có mấy chục vạn đệ tử!
Những đệ tử này có rất nhiều là trẻ mới sinh mà Thương Lan cung từ bên ngoài tìm kiếm thu nạp, ôm đến trên đảo này, cũng có rất nhiều Thương Lan nhất mạch Tông thị đệ tử. Bọn hắn tuy một mực lánh đời không ra, nhưng mà trên vạn năm phát triển, lại chưa bao giờ đình trệ qua, đệ tử có thể ở lại trên đảo, tùy tiện lôi ra một cái phóng đi ra ngoài, đều là siêu cấp thiên tài.
Tông Thừa Thiên chết trận, Tông Nguyên cùng ba Thần Tôn cường giả vì Tông Thừa Thiên báo thù, cũng đã bị chết ở Tây Võ Đế Quốc, tin tức này ở trong hàng đệ tử Thương Lan nhất mạch truyền ra, toàn bộ Thương Lan nhất mạch chấn động.
Đã bao nhiêu năm, Thương Lan nhất mạch không có gặp qua tổn thất lớn như vậy!
Tông Thừa Thiên thì cũng thôi, tuy là Thương Lan cung cung chủ, nhưng bất quá là người phát ngôn của mấy vị Thái Thượng trưởng lão phái ra, nhưng mà Tông Nguyên không giống, đây chính là một trong mấy vị Thái Thượng trưởng lão, Vô Thủy cảnh tam trọng Vô Cực cường giả!
Thương Lan cung phần đông Cự Đầu tức giận rồi, đây là đang khiêu khích uy nghiêm của Thương Lan cung!
Một Vô Thủy cảnh tam trọng Vô Cực cường giả, nếu xuất thế, hoàn toàn có thể đi ngang, tăng thêm thực lực bản thân Thương Lan nhất mạch cường hoành, thế lực không có mạnh như Chấp Pháp điện, Lôi Thú nhất mạch siêu cấp tồn tại như vậy, là không muốn trêu chọc, Tông Nguyên cũng không có khả năng đi trêu chọc những siêu cấp thế lực kia.
Cho nên thời điểm Tông Nguyên dẫn người đi vì Tông Thừa Thiên báo thù, Thương Lan nhất mạch mấy đại Cự Đầu đều không có ngăn trở, nhưng mà chẳng ai ngờ rằng, Tông Nguyên rõ ràng chết trận!
Phải biết rằng, Tông Nguyên là Vô Thủy cảnh tam trọng cường giả! Đến tột cùng là thế lực phương nào, dám can đảm khiêu khích Thương Lan?
Trung ương cung khuyết Ngọc Vũ kia, rất nhiều cột đá Thông Thiên mà đứng, những cột đá này cao có thấp có, đỉnh mỗi một căn cột đá, đều ngồi một thân ảnh, ở trong mây mù, hư vô Phiêu Miểu.
Mỗi một căn cột đá này, ở bên trong Thương Lan nhất mạch, đều là biểu tượng địa vị, cột đá càng cao, thân phận địa vị lại càng cao.
Hôm nay, cột đá thuộc về Tông Nguyên kia không có người!
Cột đá của Tông Nguyên, tại Thương Lan cung bài danh đệ ngũ, bốn căn cột đá bên cạnh, cao ngất che trời, hoàn toàn bị mây mù che chắn, căn bản nhìn không tới đỉnh ở đâu.
Đã bao nhiêu năm, một đời lại một đời đệ tử, ngoại trừ những cao thủ kinh tài tuyệt diễm, cuối cùng nhất tấn chức Thần Tôn cường giả, có thể bằng vào thị lực chứng kiến, đệ tử cuối cùng cả đời, cũng không cách nào chứng kiến khuôn mặt tướng mạo của người ngồi trên đỉnh cột đá.
- Rõ ràng dám giết Thương Lan nhất mạch Thái Thượng trưởng lão ta, nếu không giết người này, mặt mũi Thương Lan cung ta ở đâu!
Một thanh âm trang nghiêm trầm túc, ở trên không hưởng lên, thanh âm kia như là Thiên Thần phát ra, lại để cho các đệ tử Thương Lan nhất mạch nhao nhao quỳ sát lắng nghe.
- Huynh trưởng, người này có thể giết Tông Nguyên, tu vi hắn tất nhiên không kém, nghe nói người nọ có chút tuổi trẻ, chỉ sợ sau lưng có địa vị gì đó.
Một thanh âm khác vang lên, thanh âm xa xưa phiêu đãng.
- Mặc kệ đối phương là ai, giết Thương Lan nhất mạch Thái Thượng trưởng lão ta, thù này bất cộng đái thiên!