Bất Tử Hắc Hoàng hỏa diễm quá mạnh, trên đường đi vô số hồn hóa thành tro tàn, còn con tê giác đi tới đâu thì hồn thú vỡ vụn tới đó.
Qua một lát những hồn thú chung quanh yêu thú, Huyền thú bị quét sạch không còn.
Những yêu thú, Huyền thú sững sờ nhìn qua ba tồn tại siêu cấp này, sau đó trố mắt ra nhìn, trong nội tâm cuồng hỉ khó nói nên lời, sống sót sau tai nạn! Bọn chúng vốn cho rằng mình phải chết chắc, không nghĩ tới lại xuất hiện chuyển cơ như vậy, kim giáp cự nhân, Bất Tử Hắc Hoàng cùng Thiên Lân Bạch Tê chỉ trong nháy mắt tàn sát năm hồn thú Yêu Vương sơ kỳ và trăm vạn hồn thú, chung quanh xuất hiện trạng thái trống rỗng.
Hắc sắc chiến ưng, lôi xà màu tím cùng cự ngưu sững sốt tại chỗ, đợi đến lúc kịp phản ứng thì toàn thân hưng phấn phát run, bọn chúng sống sót!
- Cường giả thái thượng!
Hơn nữa còn tới cả ba!
- Chúng ta được cứu trợ!
Hắc sắc chiến ưng hưng phấn rống lên, không cẩn thận tác động miệng vết thương, hắn đau tới mức ch ảy nước mắt, nhưng mà vẫn cười to.
- Ô ô, lão đại, chúng ta sống sót!
Con cự ngưu lúc này giọng như sắt thép, nhưng bây giờ nó nhìn lão đại lệ nóng doanh tròng.
Hắc sắc chiến ưng nhìn qua đồ tử đồ tôn nhảy tung tăng như chim sẻ, nhìn qua hai huynh đệ bên cạnh mình, trong nội tâm cũng kích động, hắn từ trước tới nay ổn trọng nên cũng bình tỉnh lại.
Kim binh giáp sĩ, Bất Tử Hắc Hoàng, Thiên Lân Bạch Tê điên cuồng tàn sát hồn thú chung quanh, Diệp Thần đã lăng không bay vút tới, nhìn qua hắc sắc chiến ưng, lôi xà màu tím, cự ngưu, trong nội tâm tính toán làm sao thu thậu ba yêu thú Yêu Vương vào dưới trướng, dù sao gặp được yêu thú Yêu Vương vẫn tương đối khó. Diệp Thần không muốn tiếp tục phân tâm thu nạp Yêu Vương, chuẩn bị giữ lại hồn niệm thu phụ yêu thú Thái Thượng cảnh!
Nhìn thấy Diệp Thần lăng không bay tới, hắc sắc chiến ưng, lôi xà màu tím cùng cự ngưu nhìn nhau, đều đi lên chào đón.
- Ta là Mạc Ưng, Mạc Xà, Mạc Ngưu, nguyện phụng các hạ làm chủ, đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn không phản bội!
Ba người đều cung kính thi lễ với Diệp Thần, cao giọng hô, đều phụ tùng Diệp Thần.
Bọn chúng một đường bị hồn thú đuổi giết, sinh tử một đường, là Diệp Thần cứu bọn họ, bọn họ mang ơn, mặt khác bọn họ cũng nhìn thấy Diệp Thần cường đại, cũng hiểu chỉ có đầu nhập vào Diệp Thần thì tộc nhân của bọn họ mới có đường sống. Lúc này còn không nhanh chóng ôm đùi Diệp Thần thì chẳng lẽ chờ bị hồn thú ăn tươi hay sao?
Diệp Thần ngẫm lại thì hiểu ý tứ của ba yêu thú Yêu Vương, đi theo hắn mới là đường sống duy nhất.
- Ta đến từ Tinh Điện, về sao các ngươi gọi ta là điện chủ!
Diệp Thần quan sát ba đại yêu thú Yêu Vương nói ra, hắn đã dùng hồn niệm truyền tin tức cho Tinh Điện bên kia rồi.
- Các ngươi đi tới hướng nam, không bao lâu sẽ có người tiếp ứng các ngươi, các ngươi bằng lòng gia nhập Tinh Điện hay không?
- Nguyện ý!
- Chúng ta nguyện ý!
Ba đại yêu thú Yêu Vương sở dĩ mang theo tộc nhân ngàn dặm xa xôi đi tới nơi này chính là vì tiến về trung ương đế quốc đầu nhập vào một phương thế lực, dùng thực lực của bọn họ không đủ sức ứng phó hồn thú thú triều.
Sau một lát hồn thú thú triều bị giết lui ra ngoài, thất linh bát lạc, nhất thời nửa khắc vô lực tấn công.
Lần này Tinh Điện lại nhiều ra ba yêu thú Yêu Vương, Diệp Thần vẫn có chút thỏa mãn.
- Ta bảo Bất Tử Hắc Hoàng cùng Thiên Lân Bạch Tê hộ tống các ngươi đi tới Tinh Điện, ta còn muốn đi bắc hải một chuyến!
Diệp Thần nói ra, hắn lăng không bay đi.
- Vâng, điện chủ, cung tiễn điện chủ!
Ba đại yêu thú Yêu Vương cung kính cúi chào, đối với bọn họ mà nói có thể gia nhập một phương thế lực là một chuyện phi thường đáng ăn mừng, bọn chúng cũng tận mắt nhìn thấy Diệp Thần cường đại.
Diệp Thần lăng không bay vút lên cao, đảo mắt tiến lên vùng biển bắc hải, phóng nhãn nhìn qua thấy biển cả mênh mông, vô biên vô hạn, sóng biển quay cuồng, nước trời giao tiếp khiến người ta có cảm giác hùng vĩ.
Trên bầu trời thỉnh thoảng có có nhiều yêu thú nhỏ bay qua, ngẫu nhiên cũng có một ít hồn thú phi hành.
Bắc hải có ít hồn thú xâm nhập, nhưng mà cũng không có nghĩa là ít.
Không biết Đạm Thai Lăng đang ở phương nào, Diệp Thần hiện tại đã cải biến dung mạo, dùng cảm giác của cường giả Linh Vọng Cảnh như Đạm Thai Lăng thì đã sớm phát hiện ra hắn rồi..
Nhưng mà Đạm Thai Lăng cũng không có hiện thân, chẳng lẽ nàng đang bận chuyện gì đó?
Diệp Thần sờ sờ cái mũi, suy nghĩ một chút và dùng hồn niệm kéo dài ra. Điều tra thế giới dưới biển.
Thần hồn trải ra thì Diệp Thần mới phát hiện, dưới omawjt biển có không ít động tĩnh.
Phạm vi hải vực hai ngàn dặm có vô số hải yêu, quái vật biển đang vây giết một dám cá lớn, những con cá này dùng ngàn vạn mà tính, con mắt huyết hồng, toàn thân tràn ngập khí tức khát máu, những con cá này cũng là hồn thú!
Dưới đáy biển rõ ràng cũng diễn biến ra hồn thú loài cá, Diệp Thần âm thầm kinh hãi không thôi. Hồn thú này đúng là không nơi nào không có!
So với lục địa thì tình huống hải lý đỡ hơn một chút, ít nhất Hải yêu nhất tộc trước mắt còn có ưu thế. Mà các hồn thú thì bị đuổi giết.
- Người phương nào đang quan sát bắc hải của ta!
Một âm thanh to lớn vang lên, bên ngoài ngàn dặm có một thân ảnh cao lớn lăng không bay tới.
Thần hồn Diệp Thần tập trung lại, phát hiện một cự hán thân hình cao hơn hai mét bay tới. Tướng mạo tục tằng, cơ bắp cường trắng căng đầy, giống như muốn nứt da mà ra, cầm một thanh xiên cá to lớn giống như tam xoa kích của Đạm Thai Lăng. Tướng mạo của hắn không khác gì nhân loại, chỉ có hai má là có khí quang của cá. Ngón tay có màng dài.
Tráng hán này là cường giả Vô Thủy Cảnh, đại khái là Vô Thủy Cảnh ngũ lục trọng,
Thời điểm Diệp Thần dò xét tráng hán kia thì tên tráng hán này đã tới trước mặt Diệp Thần. Một thiếu niên mười mấy tuổi mà hắn không dò xét được tu vị. Hắn nhìn chằm chằm vào Diệp Thần mang theo vài phấn ngưng trọng, không biết thiếu niên này là địch là bạn.
- Ta chính là điện chủ Tinh Điện Diệp Thần, muốn cầu kiến bắc hải vương.
Diệp Thần âm thanh truyền ra xa và ôn hòa.
- Điện chủ Tinh Điện?
Cự hán nghe xong thì khẽ gật đầu, thần sắc ngưng trọng giảm bớt vài phần. Với tư cách là cường giả Hải yêu nhất tộc, hắn cũng hiểu tình huống trên lục địa như lòng bàn tay, biết rõ lục địa có thế lực mới quật khởi, hơn nữa thế lực này được Đạm Thai Lăng liệt vào thế lực hữu hảo, đối với Diệp Thần làm thủ thế mời.
- Mời theo ta!
Tráng hán bay về phương xa.
Diệp Thần nhanh chóng đi theo sau.
Dường như cố ý so sánh với Diệp Thần một phen, tráng hán này bay với tốc độ cực nhanh, vượt qua mặt biển có bọt trắng xóa hiện ra, cực kỳ đồ sộ, hắn nhìn thấy Diệp Thần vẫn không nhanh không chậm theo phía sau, hắn cũng coi trọng Diệp Thần hơn, thiếu niên này không đơn giản.
- Ngươi có thể vào biển không?
Tráng hán quay đầu lại trả lời, thái độ hòa hảo hơn một ít.