Tổ Thần Chí Tôn

Chương 706



- Dùng thực lực bây giờ của chúng ta, quả thật có thể nuốt vào hơn phân nửa Tinh Thần Chi Thạch, thế nhưng mà sau khi nuốt vào thì sao? Hải yêu các tộc khác chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, đến lúc đó sẽ có nhiều người hơn tới, chỉ sợ Hải yêu các tộc tầm đó muốn tranh chấp không ngừng rồi.

Diệp Thần nhìn về phía Tư Không Kính Minh cùng Đạm Đài Lăng nói.

- Một khối Tinh Thần Chi Thạch lớn như vậy a!

Tư Không Kính Minh vừa nghĩ tới phải đem những Tinh Thần Chi Thạch này toàn bộ chắp tay để cho người, đã cảm thấy toàn thân không thoải mái, nhưng mà nghĩ lại, đối với Diệp Thần nói:

- Trước không nói chúng ta như thế nào tranh đoạt Tinh Thần Chi Thạch, ngươi có thể công phá cái cấm chế này hay không còn là một vấn đề! Cho dù lực lượng đệ nhị trọng lĩnh vực, cũng không cách nào đem phiến cấm chế này công phá!

Hắn tuy rất coi được tiềm lực của Diệp Thần, nhưng Diệp Thần hiện tại dù sao chỉ là Vô Thủy cảnh, hắn vẫn là không tin tưởng Diệp Thần có thể công phá cái cấm chế này lắm.

- Ta tự có biện pháp.

Diệp Thần thản nhiên nói, nhưng lại tràn đầy tự tin. Phiến Thổ hệ cấm chế này cùng cấm chế chung quanh Hạ Địa Quỳnh Lâu và tòa Thiên Nguyên Tinh Thành có chỗ bất đồng, Thiên Nguyên Tinh Thành cấm chế thập phần mềm mại, mặc dù oanh phá một bộ phận, cũng có thể nhanh chóng đền bù, mà phiến cấm chế này, lại dị thường cứng rắn, bởi vì là Thổ hệ cấu thành, chỉ cần có thể oanh mở một cái lỗ hổng nhỏ, lập tức sẽ như thủy tinh chia năm xẻ bảy.

Nếu như không có tuyệt đối nắm chắc, Đạm Đài Lăng như thế nào lại đem Diệp Thần tìm đến?

- Ta có thể lấy được Tinh Thần Hạch Tâm, nhưng mà sau khi lấy được rồi sao nữa? Lập tức ly khai tại đây sao?

Đạm Đài Lăng nhìn về phía Diệp Thần, không biết Diệp Thần có an bài gì.

- Chung quanh chúng ta có tất cả sáu nhóm nhân mã, trong đó có hai người lĩnh vực lực lượng đạt đến đệ nhị trọng cảnh giới, bất quá ta hoàn toàn có thể chống lại bọn hắn.

Đạm Đài Lăng ý tứ, dùng thực lực của nàng hoàn toàn có thể đánh bại hai người còn lại, tại sao phải nhượng xuất Tinh Thần Chi Thạch?

Diệp Thần cười thần bí nói:

- Đến lúc đó các ngươi đi theo ta là được.

Đôi mắt thanh tịnh của Đạm Đài Lăng liếc nhìn Diệp Thần, Diệp Thần bộ dạng ý vị thâm trường, hẳn là phát hiện cái gì, liền gật đầu.

Chứng kiến Đạm Đài Lăng đồng ý, tuy Tư Không Kính Minh vẫn còn có chút không bỏ, nhưng thực sự không có nói cái gì nữa, dù sao nếu thật phát sinh các tộc ở giữa đại chiến, Băng Lam Hải yêu nhất tộc bọn hắn không nhất định có thể chiếm được tiện nghi.

Chung quanh cấm chế, một cổ lực lượng ở trong đó chính là Thị Huyết Hải yêu nhất tộc, Cự Tốt bị Đạm Đài Lăng kích thương, bại lui trở lại, hướng vị trí bọn người Đạm Đài Lăng nhìn nhìn, trong ánh mắt màu đỏ như máu hiện lên hào quang khát máu, khóe miệng lôi ra một dáng tươi cười dữ tợn, răng nhọn ở trong nước biển hiện ra lãnh mang.

Ở bên người Cự Tốt còn có tám tộc nhân Thị Huyết Hải yêu nhất tộc, trong đó vị đầu lĩnh kia thân hình so với Cự Tốt cao hơn rất nhiều, tướng mạo cùng Cự Tốt cùng loại, chỉ là trong đầu tóc hỏa hồng sắc của hắn xen lẫn màu xám, làn da cũng có chút tiều tụy, xem xét đã biết rõ niên kỷ của hắn rất lớn rồi.

- Cự Diễm Thiên Vương, ngài chuẩn bị làm sao bây giờ?

Cự Tốt cung kính hỏi thăm, trước mặt người cầm đầu này, ngay cả hắn gần đây liều lĩnh cũng cẩn thận thu liễm bản tính, trở nên cung kính, Thị Huyết Hải yêu bọn hắn vô cùng sùng kính cường giả, mà vị Cự Diễm Thiên Vương này, là người để cho Cự Tốt cam tâm thần phục.

Cự Diễm Thiên Vương là một trong mấy vị Thiên Vương bên trong Thị Huyết Hải yêu nhất tộc, Thiên Vương ở bên trong Hải yêu nhất tộc, là một xưng hô so sánh đặc thù, chỉ có cường giả đương qua Tộc trưởng hơn nữa thoái vị, mới xứng được xưng tụng Thiên Vương!

Cự Diễm Thiên Vương kia hướng xa xa nhìn thoáng qua, trầm giọng nói:

- Đoán chừng Đạm Đài Lăng đang suy nghĩ biện pháp công phá cấm chế, chúng ta lại đợi một chút xem, Thị Huyết Hải yêu nhất tộc chúng ta địch nhân quá nhiều rồi, không cần phải lại gây một cái Băng Lam Hải yêu, tuy Băng Lam Hải yêu nhất tộc gần mấy năm này có chút xuống dốc, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, vẫn có một ít nội tình a.

Thời điểm Đạm Đài Lăng đánh bại Cự Tốt, phóng thích lực lượng đệ nhị trọng lĩnh vực, làm hắn cũng sinh lòng kiêng kị.

Tuy trong nội tâm Cự Tốt phẫn uất, nhưng Cự Diễm Thiên Vương đã nói như vậy rồi, hắn cũng chỉ có thể thôi.

Cự Diễm Thiên Vương nhìn về phía bọn người Đạm Đài Lăng, trong lòng của hắn thoáng có chút nghi hoặc, không biết Đạm Đài Lăng cùng Tư Không Kính Minh mang một nhân loại tới đây làm gì, chẳng lẽ nhân loại này có tác dụng đặc thù gì hay sao? Bất kể như thế nào, khối Tinh Thần Chi Thạch này, Thị Huyết Hải yêu nhất tộc bọn hắn nhất định phải cầm xuống, nhất là khối Tinh Thần Hạch Tâm trung ương Tinh Thần Chi Thạch kia! Nếu Băng Lam Hải yêu nhất tộc hoặc là Hải yêu chủng tộc khác muốn cướp đoạt, hắn sẽ không tiếc chiến một trận!

Ngoại trừ Thị Huyết Hải yêu nhất tộc, Hạ Vũ Hải yêu nhất tộc cũng có một vị cường giả lĩnh ngộ đệ nhị trọng lĩnh vực ở bên cạnh nhìn chằm chằm.

Hào khí chung quanh cấm chế có chút khẩn trương, tất cả mọi người ẩn nhẫn không phát, lẳng lặng quan sát, như là bình tĩnh trước khi bão tố tiến đến.

Diệp Thần đã chờ đợi hồi lâu, chỉ là ở biên giới cấm chế bồi hồi, trong đầu suy tư như thế nào tránh đi Hải yêu cường giả cùng Linh Vọng cảnh Hồn thú khác, tránh cho lâm vào khổ chiến, một khi cấm chế phá vỡ, cung điện dưới mặt đất kia sẽ lập tức bị phát hiện.

Lúc này Tiểu Vưu đã tiến nhập trong địa cung, nó rất nhanh ôm lấy Tinh Thần Hạch Tâm, cảm thấy mỹ mãn ôm Tinh Thần Hạch Tâm giấu kín, chung quanh thân thể bao phủ tại từng đạo Thủy hệ Huyền Khí, coi như là Linh Vọng cảnh cường giả, không cẩn thận quan sát cũng rất khó phát giác được Tiểu Vưu.

Xem ra đã không sai biệt lắm, Diệp Thần nhận được Tiểu Vưu truyền tới tin tức, khẽ gật đầu.

- Ngươi đến cùng có thể phá vỡ cấm chế hay không?

Tư Không Kính Minh thấy Diệp Thần ở biên giới cấm chế đi tới đi lui, lại chậm chạp không có động tác, nhịn không được nhíu mày thúc giục, Diệp Thần sẽ không phải là đang đùa bỡn bọn hắn a, như vậy cả buổi, Diệp Thần ngoại trừ ở biên giới cấm chế sờ tới sờ lui cái gì đều không làm!

Diệp Thần quay đầu lại, nhìn thoáng qua Tư Không Kính Minh táo bạo, cười nhạt một tiếng nói:

- Tư Không trưởng lão không khỏi cũng quá nóng lòng.

Đạm Đài Lăng ngược lại là lạnh nhạt tự nhiên, trong lòng nàng cũng là đang tìm cách sau khi tiến vào cấm chế nên làm như thế nào.

Tư Không Kính Minh hừ lạnh một tiếng, hắn càng ngày càng hoài nghi, Diệp Thần căn bản không cách nào phá vỡ cấm chế, Đạm Đài từ trước đến nay khôn khéo, không biết như thế nào lại bị tiểu tử này lừa gạt rồi, không ngại xa ngàn dặm chuyên môn đi tìm tiểu tử này tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.