Tớ Thích Cậu, Thật Đấy!

Chương 29



GTNV: Đặng Nguyễn Tiến Đạt: con trai thứ tập đoàn ngành y Mixture

Tân hớt hải chạy như tên lửa vào lớp.Rẽ vào cửa lớp, Tân gần như muốn ngất xỉu ở bàn của Hải My

- Trời…trời…có chuyện gì mà kinh khủng vậy, làm tui hết hồn à_Hải My

- C…ó…họ...c…._Tân nói ngập ngừng

- Có chuyện gì_cả lớp đồng thanh, trừ hắn và nó vì hai người họ đang nằm gục ra bàn mà…NGỦ

- Có học sinh mới_Tân

- Sao ông biết mà tui không biết vậy_Hải My chính thức đặt quyển vở xuống bàn

- Tui thấy cô Trang cùng học sinh mới ở phòng hội đồng kia, chắc cũng chuẩn bị vào rồi đó_Tân

Tân vừa dứt lời, cô Trang cùng “kẻ lạ mặt” kia bước vào lớp

- Cả lớp…nghiêm_lớp trưởng hô to

- Mời cả lớp ngồi_cô Trang

Cả lớp không ai nghe cô nói gì mà chỉ tập trung nhìn ma mới

- Giới thiệu với mấy tình yêu…đây là học sinh mới.Bạn ấy tên Tiến Đạt…cả lớp giúp đỡ bạn ấy nha_cô Trang

- Cũng đẹp trai chán…nhưng sao bằng người yêu mị_Tú Linh cười khẩy

Cả lớp vỗ tay ầm ầm đón học sinh mới cũng là lúc hắn và nó tỉnh ngủ.Không cần nói nó cũng biết đó là ma mới.Hắn và nó cũng chĩ vỗ tay hùa theo

- Em muốn ngồi cùng bạn nữ xinh đẹp kia_Tên ma mới giờ mới lên tiếng…chỉ tay vào hướng nó

- Nhưng chỗ đó có người ngồi rồi, bạn ngồi bàn cuối dãy bên cạnh nha_Hải My chữa cháy cho hắn

Tiến Đạt ra vẻ tiếc nuối, về chỗ ngồi của mình

- Hôm nay cô không kiểm tra bài cũ…cả lớp lấy tập ra học bài mới_cô Trang

Trong lớp…Đạt cứ nhìn nó khiến hắn thấy khó chịu vô cùng.Hắn xích ghế lại gần nó, nói thầm

- Vợ tớ có sức thu hút ghê, nãy giờ tên học sinh mới cứ nhìn hoài luôn à_hắn

Nó sựng người…quay lại chỗ Tiến Đạt…Đạt ta đỏ mặt, quay đi chỗ khác

- Ờ giờ mới để ý_nó

- Khổ quá…có vợ đẹp khổ thật_hắn cười

Nó véo tai hắn, không quên quăng ra câu bất hủ

- Nhiều chuyện quá, lo chép bài đi_nó

Tiến Đạt cũng đã nhìn thấy hết…trong lòng cậu thật sự có chút không vui…đây gọi là cái tình cảm sét đánh hay sao

Tiếp tục một tuần sau, Tiến Đạt cứ nhìn nó trong giờ học.Đến giờ ra về lại tìm cách biết nhà nó ở nhưng bị hắn cắt đuôi

*Giờ ra chơi*

Tiến Đạt tiến lại gần bàn của nó.Thấy Đạt như muốn nói gì đó, nó hỏi thẳng

- Có chuyện gì không vậy_nó

Hắn ngước lên nhìn Đạt…xem câu trả lời.Đạt nắm cổ tay nó..Tụi bán cá tôm kia thấy cảnh hay nên bỏ gánh hàng mà bu vào bàn của nó

- Tớ…tớ thích Hân…cậu đồng ý làm bạn gái tớ nha?_Tiến Đạt vẫn nắm chặt cổ tay của nó khiến nó thấy rất đau

- Tên học sinh mới đúng là không hiểu tình hình…không biết lượng sức mình_Tú Linh

- Chuyện này hay à nha_Minh Nhật

Quay lại phía nó, nó đang bối rối vì không biết trả lời thế nào

- Mình…mình…_nó ấp úng

Hắn gạt tay Đạt ra khỏi cổ tay nó, hắn đứng phắt dậy

- Rất tiếc…Hân đã có bạn trai và người đó chính là tôi_hắn nổi giận

- Thì sao…cậu cũng phải xem Hân trả lời đi đã chứ…biết đâu được người Hân chọn bây giờ lại là tôi

Hắn và Đạt nhìn nó không chớp mắt

- Xin lỗi cậu nha…mình đã có bạn trai rồi...bạn trai mình chính là cậu ấy đấy_nó đứng dậy nói nhỏ nhẹ

Hắn nắm tay nó kéo ra khỏi đám hỗn độn

- Cậu làm vậy là đúng đó_hắn

- Nhưng tớ vẫn thấy tội cậu ấy quá…bị từ chối thẳng thừng như vậy mà_nó

Hắn thả tay nó, đứng trước mặt nó

- Ồ vậy cơ à…vậy sao cậu không đi theo tên Tiến Đạt nhà giàu đẹp trai đó luôn đi…còn ở đây làm gì nữa_hắn bực tức nói rồi cúp tiết chạy xa về nhà

Nó cũng chạy theo hắn nhưng sức con của nó không theo kịp chiếc xe ô tô hiện đại kia.Tối về nhà, nó có nấu sẵn cơm cho hắn ăn nhưng dù có gọi như thế nào hắn cũng ngồi lì trong phòng.Ở trên lớp tình hình cũng không mấy khả quan…hắn bỏ mặc nó…cho nó muốn làm gì thì làm chứ không ghen điên tiết như lúc trước nữa…

Tối về…nó thở ngắn thở dài vì thái độ của hắn..tắt bếp…nó lên phòng gọi hắn

- Đừng giận nữa mà…xuống ăn cơm đi, nhịn đói không tốt đâu_nó

Gọi năm lần bảy lượt mà trong phòng vẫn không có chút tiếng động…khiếp hơn là hắn mang theo chìa khóa dự phòng theo luôn rồi

Đang trong cơn chán nản thì nó nghĩ ra một diệu kế…nó tự tin rằng với cách này thì hắn chắc chắn sẽ bước ra ngoài và hết giận nó.Nó vờ lấy chiếc điện thoại đặt lên tai

- À…Tiến Đạt đấy à…ăn cơm hả…được thôi…cậu đến nhà đón mình nha…15’ nữa mình xuống liền

Hắn ở trong phòng đã nghe hết toàn bộ cuộc trò chuyện một mình của nó…hắn tưởng thật…lập tức mở hé cửa phòng mắng nó xối xả

- Cậu định bỏ tôi ở nhà một mình mà đi theo cái tên kia à_hắn

Nó lấy toàn bộ sức lực của mình đẩy cửa thật mạnh…rồi chui lẹ vào phòng.Nó vào được phòng…hắn không nói gì mà chỉ vắt chéo chân ngồi trên chiếc sofa dài đặt trong phòng

- Đừng giận nữa mà…ra ngoài ăn cơm đi, tớ có nấu món cậu thích rồi đó_nó nài nỉ

- Không_hắn

- Thôi đừng giận nữa mà…lần sau tớ không dám nữa đâu_nó

- Thật không?_hắn

- Thật mà…chắc chắn luôn ấy…giờ xuống ăn cơm đi_nó

Nụ cười của hắn cuối cùng cũng xuất hiện trên môi sau bao ngày mất tích.Hắn nhấc bổng nó lên…bế nó xuống nhà bếp

Từ khi hắn làm lành với nó…Tiến Đạt càng quyết tâm theo đuổi nó hơn.Ngày nào trong học bàn của nó cũng có quà của Đạt.Khi thì chocolate, khi thì gấu bông..còn có cả…những poster của tài tử mà nó là fans ruột nữa.Nó không bao giờ đếm xỉa đến những thứ này vì hai lý do.Thứ nhất: nó không muốn hắn làm lạnh với mình tập hai.Thứ hai: nó không thích mấy thứ kiểu như chocolate hay gấu bông, còn poster thì hắn mua cho nó nhiều lắm, mỗi lần hắn có dịp ra nước ngoài thì y như rằng một poster tài tử mới được treo trong phòng của nó…

Anh hai nó và Thu Hương hôm nay quyết định đích thân đến trường thăm nó.Vừa thấy hai bóng người họ bước xuống xe….nó và hắn,Tú Linh cùng Minh Nhật từ trên lầu đã kéo tay nhau xuống sân trường.Tiến Đạt cũng đi theo

- Chào anh vợ...chị dâu_hắn xách dùm Thu Hương túi quà

- Hai anh chị đã đi chơi đủ chưa, mãi mới thấy bóng dáng, chắc anh chị quên còn có một người em luôn rồi chứ gì_nó phồng má

- Làm gì có…sao anh quên em gái của anh được…còn cậu em rể đẹp trai này nữa chứ_anh nó

- Đủ chưa hả…?_Minh Nhật

Minh Phong từ đâu bước ra hù ma

- Trời ơi…thằng bạn chí cốt…mất tàu vũ trụ mãi mới về được trái đất hả_Minh Phong trêu

- Tàu vũ trụ cái đầu mày…mất công tao mua quà cho mày_anh nó

Nghe đến quà, Minh Phong sáng mắt

- Tao biết mà…tao biết mà…mày đi chơi mà không có quà cho tao mới lạ_Minh Phong

Thu Hương lấy ra đưa cho mỗi người một hộp quà

- Đây…ai cũng có phần hết nha_Thu Hương

- Chị Thu Hương là number one one one á_Tú Linh mân mê món quà

Tiến Đạt lê từng bước chân nặng nề vào lớp…không ngờ quan hệ của họ lại tốt tới mức như vậy.”Em rể…em rể…em rể”_Những từ này cứ lảng vảng trong đầu Tiến Đạt, anh nó gọi hắn là em rể khiến Đạt thấy nản chỉ vô cùng.Nhưng cậu đã hạ quyết tâm rằng dù thế nào cũng phải có được tình yêu thật sự từ Thiên Hân

2 tháng thấm thoát trôi qua nhanh như gió thổi.Ba mẹ hắn và ba mẹ nó đã về nước sau chuyến công tác quan trọng

Tụi nó đúng là có lộc trời:Hết quà của Thu Hương rồi lại đến quà của ba mẹ hắn/nó

Thu Hương cũng anh nó quyết định sẽ ra mắt ba mẹ nó.Hai người quen nhau nhưng chưa từng nói với ai ngoài Tú Linh, Minh Nhật, hắn và nó…và giờ đây…bí mật này sẽ được hé lộ với 2 người tiếp theo.Thu Hương tuy rất đẹp nhưng gia cảnh không bằng một phần nhà nó nên cô luôn tự ti về điều này nhưng cô đã bị thuyết phục bởi những lời an ủi của Thiên Hiếu

Anh nó không thể thiếu Thu Hương.Trước giờ, ngoài mẹ và nó ra, Hiếu không hề thích một cô gái nào.Cô là niềm động lực của anh khi chán nản.Chính cô là người có thể làm vỡ tan lớp băng mà xen vào trái tim đã đóng băng của anh nó kia...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.