Tớ Thích Cậu, Thật Đấy!

Chương 4



Một ngày mới lại bắt đầu.....từng tia nắng nhè nhẹ xuyên qua khung cửa sổ, chiếu thẳng xuống một gương mặt thiên thần. Nước da trắng ngần, body hoàn hảo, mái tóc đen nhánh...It feels like nobody ever knew me until you knew me

Feels like nobody ever loved me until you loved me

Feels like nobody ever touched me until you touched

Baby, nobody, nobody until you

[Until you - Shayne Ward]

Nghe tiếng chuông điện thoại, nó cựa mình, vớ lấy chiếc điện thoại một cách thô bạo_đứa nào mà gọi cho mình vào lúc sáng sớm thế không biết, nguyền rủa cho nó chết đi_nó mông lung suy nghĩ trong tiếng ngáp ngắn ngáp dài

- Alô, ai thế?_nó

- Ơ hay cái con quỷ này, giờ này còn ngủ đấy à, đã 6h45' rồi đấy, tao đang ở dưới cổng nhà mày đây này....mày có muốn đi học không thì bảo_Tú linh

- 6h45'.....6h45'......hả, trễ vậy rồi à, mày đợi tao tí tao xuống liền..._nó

Nó cấp tốc làm vệ sinh cá nhân, thay đồ cực nhanh, vừa làm vừa suy nghĩ....."

[Quái lạ, rõ ràng là mình đặt chuông đồng hồ 6h cơ mà......chẳng lẽ".........]

Cạch...cửa phòng nó mở

- Em gái yêu quý, xuống dưới nhà lẹ nếu không muốn đi học muộn_anh nó

- Anh trai yêu quý, có phải....anh đầu têu cái trò đùa này_nó ép cung

- Thật oan uổng cho anh quá...anh đâu có.Hahaha....._anh nó không thể nín được cười, bất giác bật cười thành tiếng

- May cho anh là em đang bận, nếu không thì anh biết tay đại tỷ_nó

Nó phóng cái vù xuống nhà, leo lên cái hộp làm bằng bìa ý lộn cái xe hơi của nhà Tú Linh leo đến trường với tốc độ ánh sáng....RENG....RENG.....RENG. Lúc nó đặt chân vào cửa lớp thì đúng lúc chuông reo

- May quá, còn kịp_nó thở hổn hển nói với Tú Linh

- Tội nghiệp 2 em nó, chắc phải đi bộ đến trường nên mới đi học trễ phải không.....2 đứa nó làm sao mà được như chúng ta, đi xe hơi đến trường, còn có tài xế riêng nữa cơ...hahaha_giọng nói quen thuộc của Trương Nhi vang lên

Học sinh, nghiêm.....giọng của lớp trưởng làm đập tan mùi sát khí_nó lật đật trở về chỗ ngồi cạnh "tảng băng di động"

- Mời các em ngồi....._giáo viên

3 tiết học nhàm chán trôi qua một cách vô vị, không có một môn học nào khiến nó cảm thấy thực sự hứng thú hay chuyên tâm cả. Tiết cuối là tiết sinh hoạt. Cô Hoa Trang nhẹ nhàng nói:

- Như các em đã biết, vào ngày mốt, nhà trường sẽ cho học sinh đi du khảo ở trong rừng, các em nhớ có mặt đầy đủ......_cô Trang

Linh quay xuống nói chuyện với nó

- Mày nghĩ sao, tao nghe nói có cả anh Phong và anh hai mày đi nữa đấy_nhỏ Linh ra vẻ rất bình thản

- Sao cơ....anh Phong là hiệu trưởng tao không nói, còn anh hai tao, ổng đến đó làm gì_nó hốt hoảng

- Không phải anh trai mày là hotboy hay sao, được mời đi là chuyện rất bình thường_Tú Linh

- Haizzz..................

Giờ ăn trưa...Nó vớ chiếc điện thoại, bấm số gọi:

- Hai à, trưa nay em muốn ăn cơm với hai, hai lên trường đón em nhá_chưa kịp để anh nó phản ứng, lập tức cúp máy cái rụp

10' sau

- Nhỏ này hôm nay lạ nhỉ, muốn anh trưa với anh cơ đấy?_anh nó tỏ rõ vẻ ngạc nhiên

- Nó nhíu mày.....nhìn từ trên xuống dưới, từ trái sang phải rồi phán: Anh này lạ thật, trường anh học cũng xa lắm thế mà đi xe hơi qua đây là thế nào...muốn cho bàn dân thiên hạ biết em là ai chắc..._nó

- Thì anh quên, thôi đi ăn, đói lắm rồi đây này...chầu này em bao nhé em gái iu quý_anh nó

- Em xử xử anh cái vụ đồng hồ hồi sáng thì thôi nhé, ở đó còn mè nheo với em_nó tức giận

- Anh để tiền ở nhà rồi em à....anh sẽ bù đắp cho em sau mà_anh nó cười trừ

Nó bước lên xe.Đằng xa xa, một người con trai tuấn tú cùng nụ cười xuất hiện....Người con trai bí ẩn này là ai....??

30 phút sau, nó về trường cùng với cái bụng no kềnh. Nó đang rất háo hức và dự tính nhiều kế hoạch hay ho cho lần đi du khảo sắp tới...Nó đang dự tính điều gì thì có ông trời mới biết được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.