Văn án
–o0o–
Ra đi là số mệnh mà thượng đế đã an bài cho ta. Vậy đâu là đích đến cuối cùng của chuyến hành trình này?
Đến một thế giới xa lạ, gặp gỡ những con người xa lạ, hết thảy mọi thứ đều xa lạ, nơi này liệu sẽ có một người sinh ra chỉ dành cho riêng ta không?
Tin tưởng, phản bội, ấm áp, lạnh lùng, tất cả những điều ấy đều khiến ta mê man lạc lối.
Người ấy là Vũ Duệ Vương gia quyền lực lấn át thiên hạ chúng sinh. Người ấy có thể mang đến cho ta những điều gì? Tình yêu chăng? Nhưng tình yêu là gì? Người ấy nói người ấy yêu ta, cũng nói không dám cam đoan cả đời sẽ chỉ yêu mình ta. Nhưng người ấy hứa rằng nếu có một ngày tình yêu phai nhạt nhất định sẽ tự mình nói cho ta biết.
Có lẽ đó là quyết định đúng đắn nhất.
Vì sao cứ phải mãi đuổi theo tình yêu đến tận chân trời góc biển? Ai cũng có lúc phải thay đổi, món ăn yêu thích, quyển sách yêu thích, những điều yêu thích khác... tất cả đều sẽ thay đổi. Nếu nhân tâm đã dễ đổi thay đến thế thì cần gì phải vì một phút ái tình nhất thời mà khẩn cầu tìm kiếm sự vĩnh hằng tuyệt đối? Như thế có đủ để thuyết phục không?
Ta đã từng nói nếu có thể cũng nên thử một lần!
Ta hy vọng chúng ta đến lúc đó đừng dối gạt lẫn nhau.
Ta hy vọng sẽ có một ai đó cùng ta sánh bước trên một chặng đường dẫu chỉ là ngắn ngủi.
Bình luận truyện