Toà Lâu Đài Phủ Gai

Chương 104



" Cảnh sát trưởng tôi nghe đây "

Tất cả đều chuyển ánh nhìn về phía Jungkook...

" .... "

" Đã tìm thấy con trai tôi rồi sao? "

Jungkook vui vẻ quay lại nhìn Hae, một tay nắm chặt lấy tay Hae tỏ vẻ vui mừng.

"...."

" Được rồi vợ chồng tôi sẽ tới ngay "

Hae không giấu nổi cảm xúc lúc này mà bật khóc vì vui mừng, con trai cô cuối cùng cũng được tìm thấy. Tâm trí lúc này cũng chẳng bận tâm tới hai người kia, mà chỉ cùng Jungkook vội vàng tới đón con mình.
Eunbi nắm chặt lấy tay Seung, ánh mắt đượm buồn nhìn chồng mình. Cô chưa bao giờ lại cảm thấy xấu hổ tới như vậy, nhưng trong lòng lại rất thoải mái khi biết bọn họ đã tìm thấy con trai.
Chồng cô nói đúng, Hae thật sự là chỉ có Jungkook, chứ không hề giống như Lyly đã nói

Seung mỉm cười hiền, anh biết trong lòng Eunbi lúc này cảm giác thế nào, nhưng đây là điều trước sau vẫn phải làm.

______________

Tại phòng kho vừa kết thúc trận ẩu đả đáng sợ. Nochu cùng Koya chỉ biết ngồi một góc mà khóc khi chứng kiến cảnh tượng đáng sợ mà không thể làm gì. Không lâu sau Ben và đám đàn em cũng bị công an tóm gọn.

" Koya, Nochu " Tae chạy tới rút chiếc khăn trên miệng Koya cùng chiếc dây thừng được chói chặt

Dây vừa được tháo ngay lập tức Koya ôm chặt lấy Tae vừa khóc vừa nói

" Sao anh tới muộn thế hả "

Có trời mới biết trong lúc bị bắt ở đây trong đầu Koya luôn nghĩ tới Tae như thế nào, chỉ mong anh nhanh tới đánh chết bọn chúng rồi đưa cô về mà thôi.
Tae ôm lấy Koya từ từ trấn an cô, anh hiểu cô đang sợ tới mức nào.

" Xin lỗi, đừng khóc nữa... mọi chuyện ổn rồi " giọng nói trầm ấm truyền tới tai Koya làm cô dần dần nín lại mà buông lỏng vong tay của mình, lúc này mới nhớ ra Nochu bên cạnh vẫn còn đang ngồi khóc vì sợ

" Nochu, đừng sợ " Tae bế Nochu lên, xoa xoa đầu cậu dỗ dành.

" Mẹ Hae... cháu muốn về mẹ "

Vừa hay Hae tìm được tới nơi, nức nở chạy tới ôm chặt con trai mình từ tay Tae

" Nochu, con không sao chứ ?"

" Mẹ Hae.... " Nochu thấy mẹ khóc càng lớn hơn, mấy hôm không gặp mẹ cậu thật sự rất nhớ bố mẹ mình

" Mẹ xin lỗi, là mẹ không tốt "

Đột nhiên, một giọng nói truyền tới cắt ngang tất cả cảm xúc ở đây

" Tôi phải báo mọi người một tin không tốt "

Cảnh sát trưởng cùng Jungkook từ sau đi tới, Hae liếc nhìn Jungkook một cái rồi nhìn cảnh sát, đã lại xảy ra chuyện gì hay sao ?

" Hiện tại chúng tôi đã bắt được Ben và đồng bọn nhưng Lyly cô ta đã trốn, hiện tại chưa thể tìm, tôi sẽ về trụ sở làm lệnh truy nã cô ta, có lẽ nhanh sẽ tìm được "

Hae cảm thấy lo lắng, ôm chặt lấy Nochu hơn. Không bắt được Lyly thì đồng nghĩa với việc con trai cô vẫn có nguy hiểm hay sao ?
Jungkook đi tới ôm lấy Hae và Nochu, trong lòng anh cũng lo không kém. Loại phụ nữ này anh thật không dám nghĩ lại đáng sợ tới như vậy

Vài ngày sau khi tìm thấy Nochu, cậu nhóc tới trường lúc nào cũng có người trực ngoài cổng từ sáng tới lúc tan học. Hae cũng đã biết tự bảo vệ lấy mình, nên khi ra ngoài cô luôn đi hai người, nếu không có việc gì cô sẽ không ra ngoài

" Chủ tịch "

Jungkook dừng bút ngẩng mặt nhìn Tae

" Có tin gì rồi à ?"

" Cục hải quan đã tra được cô ta đã xuất cảnh sang Trung Quốc vào đúng ngày chúng ta tìm thấy Nochu "

" Vậy là cô ta đã lập tức tới đó khi bị phát hiện " Jungkook cắn mối nói, trong đầu đột nhiên nhớ tới người bạn trí cốt đã lâu không liên lạc của mình

Anh mở máy tìm một số gần cuối danh bạ, khoé miệng khẽ cười một cái rồi ấn nút gọi. Anh tao nhã ngả người về phía sau ghế ưu tư xoay ghế làm việc hướng về phía cửa sổ
Không lâu sau đầu máy truyền tới một giọng nói lạnh lùng nhưng rất ấm

" Alo "

" Xin chào ! Điền tổng "

" Có chuyện gì, cậu vào vấn đề đi "

" Cậu thật lạnh lùng, tôi chỉ muốn hỏi thăm một chút " Jungkook gõ tay lên đùi cợt nhả nói

Đối với Jungkook đây là một người bạn được anh coi hết sức quan trọng...

" Có vợ có con rồi, vẫn còn quan tâm tới tôi được à ?"

" Điền Chính Quốc, đừng nói cậu ghen tị với tôi đấy nhé "

" Nhản nhí, có chuyện gì nói luôn đi "

Jungkook bỗng thay đổi sắc mặt, ánh mắt nghiêm túc đột nhiên quay về.

" Tôi cần cậu giúp tôi một việc "

..............

Trước cửa lớp học, Hae đang đứng đợi Nochu với một túi bánh nhỏ trên tay. Một tay nhẹ nhàng đặt lên bụng mình cười hiền, đứa bé trong bụng này lớn nên chắc chắn cũng sẽ đáng yêu như Nochu

" Mẹ Hae... "

" Nochu , nhìn xem mẹ mua gì cho con này "

Nochu mở túi bánh ra, bên trong là chiếc bánh bao lớn, cậu vui vẻ lấy chiếc bánh ra ăn một cách ngon lành rồi cùng Hae lên xe trở về nhà.

" Mẹ Hae, con muốn tới chỗ bố "

" Được rồi, vậy chúng ta tới tìm bố "

Yang mỉm cười bẻ lái chạy xe tới thẳng công ty, đã lâu lắm rồi từ ngày Hae bỏ đi thì đây là lần đầu tiên Hae tới công ty, mọi người thấy cô chắc chắn sẽ ngạc nhiên

Quả nhiên không nằm ngoài suy nghĩ, Hae và Nochu tới công ty tìm Jungkook khiến nhân viên công ty ai lấy đều phải bàn tán....

" Thật không thể ngờ chủ tịch đột nhiên lại có con trai lớn như vậy "

" Haizzz... tôi thì lại thấy ngưỡng mộ vợ chủ tịch, một mình nuôi con nhiều năm như vậy chắc vất vả lắm "

" Đúng vậy, nếu là tôi thì chắc tôi không làm được như vậy đâu "

- Cốc cốc

- Cốc cốc

Jungkook nhăn mày vì tiếng gõ cửa nhiều, trước nay anh luôn ghét bị gõ cửa nhiều như vậy, nhưng kiểu gõ cửa này Jungkook chợt nhận ra là ai, ánh mắt khó chịu dần dần chuyển sang vẻ thích thú

" Vào đi "

Cánh cửa được bật mở, người đầu tiên chạy vào là Nochu, cậu vui vẻ nói lớn

" Con chào bố "

Jungkook vui vẻ xoay ghế lại để Nochu ngồi lên đùi mình " Nochu, hôm nay đi học có ngoan không ?"

" Dạ có, mẹ vừa cho con ăn bánh bao "

Jungkook quay sang nhìn Hae một cái, vẻ mặt bất mãn nói

" Của anh đâu ?"

Hae cười cười nói " Ăn nhiều tới vậy không chán sao ?"

Jungkook kinh ngạc cắn môi gật đầu vài cái, hàm ý này anh hiểu được là gì. Vợ anh quả thực rất biết cách nói đểu...

Hai tuần sau....

Trong trại giam thành phố, Hae và Jungkook đang ngồi đợi một người. Tâm trạng Hae có chút hỗn độn, lại có chút không vui

Không lâu sau phía bên kia tấm kính, Lyly được dẫn ra, trên người mặc bộ quần áo tù nhân cùng chiếc còng tay lớn, sắc mặt thật sự rất tệ.
Lyly cười nhạt nhìn Hae, ánh mắt khinh thường nhìn cô .

" Cô chắc là vui lắm khi thấy tôi như vậy đúng không ?"

" Lyly, chúng tôi tới đây để thăm cô, không phải để gây sự " Jungkook lạnh giọng nói

Lyly cúi đầu cười một cái rồi nhìn anh, người đàn ông cô đã yêu say đắm suốt mấy năm qua, hiện tại đang cùng người phụ nữ khác tới đây thăm cô, cậy thử hỏi đây là loại thăm hỏi gì ?

" Lyly, tôi tới đây không phải là muốn thấy cô trong hoàn cảnh này, mà tôi tới để tha thứ cho cô "

Lyly ngạc nhiên nhìn Hae, tha thứ sao, cô đâu cần

" Tôi đâu cần cô phải tha thứ ?"

" Đúng là cô không cần, nhưng sâu trong lòng cô lại cần "

Lyly như bị chạm đúng điểm yếu, đúng thật mấy ngày nay ngồi trong tù cô luôn suy nghĩ và áy náy những việc mình đã làm, nhưng cô không cho phép ai có quyền được hạ thấp danh dự cô như vậy

" Tại sao ?"

" Tha thứ cho cô không phải vì cô xứng đáng nhận được điều đó, mà vì tôi xứng đáng được nhận bình yên "

Lyly lặng người nhìn Hae, tại sao lại cứ phải làm cô thấy thảm hại thế này chứ ?

" Khoảng thời gian còn lại hãy sống thật tốt... chúng tôi về đây, chào cô "

Jungkook và Hae nắm tay nhau ra về, vừa lúc một người đàn ông cao lớn ánh tuấn đĩnh đạc xuất hiện điêm đạm ngồi xuống

Lyly không quá ngạc nhiên nhưng lại cảm thấy có chút nhẹ lòng.

" Anh hai "

" Trong đấy ăn uống thế nào ?"

Lyly cười gượng nói " Cũng bình thường "

" Cố gắng ăn uống đầy đủ, sức khoẻ là trên hết "

" Anh hai, em ... em "

" Hãy coi như đây là bài học, cô cùng nên quên dần nhưng chuyện này đi, cô còn trẻ còn có thể làm lại sau khi ra tù "

" Bố mẹ và bà chắc thất vọng về lắm phải không ?"

" Đừng bận tâm quá, cũng hết giờ thăm rồi, ngày mai tôi sẽ lại tới "

Người đàn ông này luôn luôn nhẹ nhàng và quan tâm cô, nhưng tiếc là anh và cô không thể tới với nhau được.
Thật ra, gặp được một người vì mình như thế này, đúng là rất may mắn rồi

Ba năm sau....

" Hôm nay tập mệt chứ ?" Jungkook đi cạnh, một tay khoác vai Nochu một tay xách túi thể thao cho cậu

Dạo gần đây Jungkook đã cho Nochu đi học boxing và võ để bảo vệ bản thân, con trai của anh tất nhiên phải là một người mạnh mẽ rồi

" Có ạ, thầy hôm nay dạy rất nhiều bài ạ "

" Chút nữa bố sẽ bảo mẹ nấu vài món ngon cho con "

Nochu vui vẻ gật đầu, tuy mới tám tuổi nhưng chiều cao của Nochu thì lại không đùa được, cậu cao rất nhanh và đã không còn là cậu nhóc bé bé đứng dưới mông Jungkook nữa

" Bố ơi, nhìn ChuChu kìa "

Haizzzz hôm nay mới có thời gian up cho mn đây... chắc mọi người đợi lâu lắm. Thật sự dạo này công việc rất rất bận lẫn mệt mỏi nữa muốn dành chút thời gian up chuyện nhưng không thể cố nổi huhu .
Một số bạn đang tò mò và hỏi mình đang làm gì thì mình xin giới thiệu lại là mình là giáo viên, nhưng dạo này mình đã nghỉ công việc giáo viên và chuyển công việc mới. Công việc hiện tại của mình là PT GYM, giải thích luôn cho các bạn nào tò mò về PT GYM là gì thì mình giải thích luôn.
Các bạn chắc là đã thấy quay video Jungkook tập thể hình hoặc tập boxing hay V và Suga tập thể thao cùng với một HLV rồi. Đấy người ta gọi là PT GYM đấy ạ, và cv này kiếm cũng kha khá nên mình đã chuyển sang công việc này :)))) thế nên mới không có thời gian up bài cho các cậu được
Không liên quan nhưng mình cứ giải thích cho nó dài chap haha
Muộn rồi ngủ thôi :))))


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.