Toàn Bộ Vị Diện Quỳ Cầu Nhân Vật Phản Diện Nữ Chính Làm Người

Chương 37: 37: Ai Cũng Không Thể Cướp Đi Giang Sơn Của Nàng





Mỗi khi nàng ta vừa mới chìm vào giấc ngủ, lại bị hắn đánh thức, nàng ta đều phẫn nộ, tác động đến vết thương, quả thực nàng ta đau muốn chết.

Hạ Thanh Sơn ngoại trừ gào thét còn có thể làm gì?
Hiện tại Hoàng vị nằm trong tay Vân Thiên Nhạn, nàng nắm trong tay sinh tử của tất cả mọi người.

Hắn đập phá đồ vật trong phòng, có tác dụng gì không? Còn ồn ào, làm phiền đến nàng nghỉ ngơi.

Còn về Tuân Tử Hoài, nàng càng không dám đi trêu chọc, nhớ tới nam nhân vô sỉ kia, trong lòng của nàng lại vừa hận vừa e ngại, về sau trước mặt hắn nàng ta cứ làm một người trong suốt là được.

Cảm giác được bên cạnh đã không còn tiếng ồn ào, cuối cùng Lăng Thi Nhi cũng có thể yên tâm đi ngủ.

Đang ngủ đến mơ mơ màng màng, nàng ta mơ hồ nghe được tiếng cửa phòng mở ra.

Còn không đợi nàng ta tỉnh táo lại, liền bị thứ gì đó gắt gao ôm lấy, ép nàng ta đến nỗi không nhịn được mà kêu đau thành tiếng, muốn đẩy người nọ ra.

Hết lần này tới lần khác nàng ta đang nằm sấp để tránh đụng vào miệng vết thương, không còn chút khí lực nào.


Nhất là người này vừa ôm vừa đè ép nàng ta, khiến cho mặt nàng ta bị đè ép xuống gối, căn bản không phát ra được âm thanh nào, nàng ta cảm thấy mình sắp bị nghẹt chết rồi.

” Thi Nhi, Vân Thiên Nhạn thật quá đáng! ” Giọng nói của Hạ Thanh Sơn vang lên, căn bản không có cảm giác được Lăng Thi Nhi không thoải mái.

Trong lòmg Lăng Thi Nhi thầm hô to, con mẹ nó ngươi đừng đè ép ta nha? Đè thêm miếng nữa, nàng ta không bị đau chết thì cũng bị ngạt thở chết.

” Thi Nhi, Thiên Nhạn vốn không phải là người như vậy.


” Hơn phân nửa là do tên tiểu bạch kiểm Quốc sư kia ở sau lưng đầu độc.

Từ sau khi hắn xuất hiện, ta có cảm giác làm cái gì cũng không được thuận lợi.


” Những ý tưởng có một không hai mà Vân Thiên Nhạn nghĩ ra, khẳng định là do tên tiểu bạch kiểm Quốc sư kia làm.


” Ta quen biết nàng từ rất nhỏ, nàng ấy làm gì có tài năng trị quốc? Đây đều là do tên tiểu bạch kiểm Quốc sư kia, nghe nói hắn tiến cử cho nàng rất nhiều nhân tài, giúp nàng làm việc.

Nếu như không có tên tiểu bạch kiểm Quốc sư này, sợ là Yến quốc sớm đã loạn thành một nồi.


Thi Nhi bị đè ép khó chịu trong gối đầu, thân thể không ngừng giãy dụa, căn bản không có tâm tư đi nghe Hạ Thanh Sơn đang nói cái gì.

Hết lần này tới lần khác nàng ta bị hắn càng ôm càng chặt, căn bản không có cách nào.

Mắt thấy nàng ta sắp khó chịu đến ngất đi, cuối cùng Hạ Thanh Sơn cũng buông ra, ngồi tại bên giường: ” Thi Nhi, tại sao ngươi không nói chuyện? “
Lăng Thi Nhi chỉ muốn chửi ầm lên, ngươi mẹ nó còn là người sao?
Hạ Thanh Sơn ngươi thử cảm giác khó chịu bị đè ép xuống gối xem, bị người giam cầm thật chặt, nhìn thử coi còn có thể nói hay không, đúng là đứng nói chuyện không đau eo.

” Đại vương.


” Thế nhưng là, nàng ta không dám.

Người nàng ta có thể dựa vào chỉ có Hạ Thanh Sơn, đây là người duy nhất có thể giúp nàng ta chuyển mình: ” Đại vương, Thi Nhi rất đau.


” Thi Nhi biết rõ ngươi bị ủy khuất, thế nhưng là Thi Nhi mới bị đánh, rất đau.

” Tiếng khóc của Lăng Thi Nhi quả nhiên khiến Hạ Thanh Sơn đau lòng, lại nghe được nàng ta nói: ” Thi Nhi căn bản không làm gì với Quốc sư cả, là do hắn nói xấu Thi Nhi.

Sở dĩ là do Thi Nhi biết được một bí mật, cho nên mới bị trừng phạt.


Hạ Thanh Sơn kinh ngạc: ” Bí mật gì? “
” Tính toán của Quốc sư đại nhân không nhỏ, hắn có ý với bệ hạ.

Thi Nhi chỉ là nhìn ra chuyện này, khuyên bảo hắn hai câu, liền bị hắn kiếm lí do đánh bản.


” Quả nhiên………Ta liền biết tên tiểu bạch kiểm này sẽ không có ý tốt.

Thì ra hắn tận tâm tận lực như thế, là do có ý với Vân Thiên Nhạn.


Vân Thiên Nhạn cái nữ nhân lăng loàn này, ta đã nhìn sai nàng rồi.


Hạ Thanh Sơn lôi kéo tay Lăng Thi Nhi: ” Thi Nhi, ngươi yên tâm, ta sẽ không để cho ngươi phải chịu tổn thương.

Chờ ta lấy lại được Hoàng vị, sẽ khiến cho bọn họ phải trả giá đắt.

Vân Thiên Nhạn đã không còn trong sạch, làm sao ta có thể để cho một cái nữ nhân không giữ thủ tiết làm Hoàng hậu? Hoàng hậu của ta chỉ có thể là ngươi.


Lăng Thi Nhi nghe vậy cũng trở nên kích động, liền nghe được Hạ Thanh Sơn nói: ” Muốn lấy lại Hoàng vị, mấu chốt chính là phải diệt trừ được Tuân Tử Hoài.

Chỉ cần hắn chết, Vân Thiên Nhạn chẳng khác nào mất đi phụ tá đắc lực, không đáng sợ nữa.

“.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.