Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1048: Trông vào các cậu rồi!



Edit & beta: Mẹ Lá | Type: Pa Vương mắt bự

Khi Tiêu Thời Khâm phát hiện Diệp Tu có kế hoạch vây bắt mình, con tym đã tê tái. Tới lúc đột nhiên nhìn thấy Tôn Tường gào lên trên kênh chat, con trym cũng tê luôn.

Mục sư chạy nhanh như hack? Nghĩa là sao? Tay Nhỏ Lạnh Giá của Hưng Hân có thể chạy nhanh cỡ nào được chứ?

Nhân vật Hưng Hân mặc trang bị cam là chủ yếu nên nhìn vào sẽ thấy liền thuộc tính. Tay Nhỏ Lạnh Giá làm sao có thể khiến Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu ngạc nhiên bởi tốc độ được!

Trừ phi… bây giờ trên người cậu ta đã đổi trang bị. Tay Nhỏ Lạnh Giá xách theo hai bộ đồ thay?

Tiêu Thời Khâm không đoán sai. Trên TV và màn hình trực tiếp trong nhà thi đấu lúc này, bộ phận thống kê kỹ thuật đang show hàng ô trang bị của Tay Nhỏ Lạnh Giá. Quả nhiên từ đầu đến đuôi đều là những trang bị tăng tốc độ di chuyển, không có bất kỳ thuộc tính nào mà mục sư cần, bỏ hết các chỉ số khác để lấy tốc độ chạy.

Quá nhiều trang bị trên người chắc chắn sẽ tăng phụ trọng. Nhưng mục sư là nghề chuyên mặc giáp vải, trọng lượng của giáp vải vốn nhẹ nhất trong tất cả các loại trang bị, ôm thêm một set cũng không ảnh hưởng nhiều như các nghề khác. Liều ăn nhiều, tốc độ cuối của Tay Nhỏ Lạnh Giá đã khiến một nhân vật cấp thần như Nhất Diệp Chi Thu cũng phải kinh hoàng.

Một mục sư dị hợm đến vậy có bao giờ từng xuất hiện trong giới chuyên nghiệp?

Tay Nhỏ Lạnh Giá đã đánh mất hoàn toàn giá trị mà một mục sư nên có, năng lực duy nhất cậu ta làm được chỉ là chạy trốn mà thôi. Nhưng vào thời khắc này, đó chính là năng lực mà Gia Thế không mong nhìn thấy nhất ở trị liệu đội bạn.

So sánh tốc độ di chuyển của Tay Nhỏ Lạnh Giá với Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu, Tôn Tường và Khưu Phi đều đã nhẩm chừng được kết quả: ngang cơ.

Muốn bắt một con mồi có tốc độ ngang với mình thì chỉ có hai khả năng. Một là sử dụng các kỹ năng làm giảm tốc độ đối thủ và tăng tốc độ bản thân. Kỳ thực pháp sư chiến đấu cũng có kỹ năng đó. Trong số các ma pháp Huyễn Văn, Huyễn Văn thuộc tính băng có thể giảm tốc độ mục tiêu, Huyễn Văn không thuộc tính có thể tăng tốc độ cho mình. Nhưng vấn đề ở chỗ Huyễn Văn không phải là thú triệu hồi, muốn có nó phải tấn công trúng mục tiêu. Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu bây giờ còn đang bị mục tiêu cho hít khói, lấy đâu ra Huyễn Văn.

Cách thứ hai thì phải xem tiết tấu thao tác của đôi bên. Cách di chuyển nhanh nhất là chạy, mà chạy thì sẽ tiêu hao thể lực, thể lực lại sẽ tự động khôi phục dưới một số tình huống nhất định. Tiết tấu đó sẽ ảnh hưởng tới tốc độ di chuyển cuối cùng của nhân vật. Tôn Tường và Khưu Phi thì khỏi phải bàn, đó là kiến thức căn bản của tuyển thủ chuyên nghiệp, dĩ nhiên hai người bọn họ đều rất vững, còn đối thủ thì sao? Đuổi được vài bước, Tôn Tường và Khưu Phi đều tuyệt vọng. Ta nói nhìn lối chơi thì biết là người trong nghề hay kẻ ngoại đạo, thấy cái cách mà Tay Nhỏ Lạnh Giá chuyển đổi liên tục các phương thức di chuyển khác nhau, Tôn Tường và Khưu Phi rất nhanh có đáp án: Cậu ta cũng đã khổ luyện riêng cho pha này rồi, muốn ăn cậu ta bằng thao tác không phải chuyện dễ.

Bó tay không còn cách nào, hai người nhanh chóng chat gọn lên kênh đoàn đội để báo cho Tiêu Thời Khâm. Giây phút đó, tim Tiêu Thời Khâm pass luôn từ nhịp thứ ba tới nhịp thứ năm. Nghĩ đến mục sư, hắn phát hiện ra một vấn đề: Trong trận đấu này, trị liệu của Hưng Hân có hề phát huy tác dụng mà một trị liệu nên có hay không?

Không! Không hề!

Cậu ta thuộc đội hình năm người đầu tiên vào trận, trong lúc đôi bên giao chiến thì chích cho một hai phát máu chẳng đủ để phê. Thời điểm ấy, bên phía Hưng Hân căn bản không cần sự giúp sức của trị liệu quá nhiều, Ánh Sáng Thánh Giới cậu ta sử dụng để buff tăng damage còn có giá trị hơn việc hồi máu. Sau đó cậu ta im im rời trận, cho Bánh Bao Xâm Lấn tiến vào để tăng lượng sát thương chiến đội Hưng Hân có thể tạo ra.

Một nhân vật siêu mờ nhạt.

Nhưng đó lại là một nhân vật không ai dám lơ là. Vì cậu ta là trị liệu, vai trò của cậu ta hoàn toàn có thể quyết định cán cân thắng thua trong trận đoàn đội. Nhất là sau khi trị liệu của chiến đội Gia Thế lên bàn thờ ngồi, Tay Nhỏ Lạnh Giá chưa gia nhập chiến trường mà đã khiến toàn dân Gia Thế nhủ thầm tên em trong nhấp nhổm.

Đối phó với trị liệu, Tiêu Thời Khâm có hẳn chiến thuật riêng, đặc biệt Tay Nhỏ Lạnh Giá trong mắt hắn còn là một sơ hở to đùng của Hưng Hân. Cầm một nhân vật không thể không xuất hiện trong trận đoàn đội, trình điều khiển của cậu ta thực sự quá kém.

Tiêu Thời Khâm đã vạch ra sẵn một số kế hoạch xử lý Tay Nhỏ Lạnh Giá, nhưng bây giờ lại không có cơ hội áp dụng. Hưng Hân căn bản chưa để trị liệu phát huy tác dụng bao nhiêu thì đã cho cậu ta ra ngoài ngắm cảnh, tới lúc này cậu ta bỗng nhiên đùng một phát trở thành kẻ quyết định thắng thua của trận đấu. Tuy biết rõ trình của An Văn Dật không cao, nhưng bây giờ Tiêu Thời Khâm phải chú ý cậu ta nhiều nhất.

Dù đã quyết định yolo giết bằng được Quân Mạc Tiếu, Tiêu Thời Khâm vẫn cho rằng xúc Tay Nhỏ Lạnh Giá trước cũng sẽ đem đến giá trị chiến thuật tương đương. Vì thế, khi thấy Diệp Tu chơi zâm, hắn lập tức ra lệnh cho Tôn Tường và Khưu Phi đổi mục tiêu chạy qua thịt Tay Nhỏ Lạnh Giá.

Rốt cuộc Tôn Tường và Khưu Phi lại gặp phải một mục sư chân dài giỏi chạy…

“Quay về đi…” Tiêu Thời Khâm bất đắc dĩ chat lên. Hưng Hân đã dám bố trí như thế, hắn tin chắc tuyển thủ An Văn Dật đã luyện tập riêng cho tình huống này, e rằng kể cả Tôn Tường lẫn Khưu Phi đều không cách nào giải quyết trong thời gian ngắn. Nếu tiếp tục truy đuổi dài lâu, kết quả cuối cùng sẽ chỉ là ba người còn lại của Hưng Hân xử đẹp Diệt Sinh Linh rồi chạy qua đó tiếp cứu.

Lại là một pha kìm hãm.

Tay Nhỏ Lạnh Giá gần như không hề thực hiện trách nhiệm trị liệu, nhưng chỉ bằng vào vai trò trị liệu của mình, cậu ta vẫn thành công tạo ra một pha kìm hãm quan trọng.

Giờ phút này, không hiểu vì sao Tiêu Thời Khâm lại nhớ đến một câu danh ngôn trong Vinh Quang: Kỹ năng chưa sử dụng mới là kỹ năng đáng sợ nhất.

Đúng, chính là quy tắc đó, đã được Diệp Tu thực hiện theo khía cạnh chiến thuật thông qua Tay Nhỏ Lạnh Giá.

Tiêu Thời Khâm sâu sắc cảm nhận được rằng, chiến thuật trong trận này của Hưng Hân là một tấm lưới dày. Mỗi một nhân vật, mỗi một giai đoạn, mỗi một chi tiết nhỏ đều đan xen lẫn nhau. Dù có nghĩ ra cách phá hủy một mắt xích trong đó thì cũng sẽ có mắt xích khác lập tức nối liền, tuần hoàn không ngừng, liên miên không dứt, cắt đứt không được mà vương vấn thì đau…

Mình… xem ra chỉ đành dừng bước nơi đây…

Lấy 1 địch 3, Tiêu Thời Khâm nỗ lực chống chọi, dường như vẫn muốn chờ để thấy được Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu chạy về. Nhưng tiếc thay, Diệp Tu đã bố trí chiến thuật này, hắn càng hiểu rõ sự quan trọng của việc tranh cướp thời gian hơn Tiêu Thời Khâm nhiều. Ngoại trừ Quân Mạc Tiếu HP quá mỏng nên giữ khoảng cách, hai người còn lại của Hưng Hân đều lao vào dồn dame.

YOLO giết cho bằng được Quân Mạc Tiếu?

Mới mấy phút trước, đây là lệnh mà Tiêu Thời Khâm đưa ra. Nhưng chỉ đảo mắt, Hưng Hân đã trở thành kẻ yolo thành công, lấy đầu Diệt Sinh Linh của hắn.

“Trông vào các cậu đó.”

Đó là dòng chat sau cùng Tiêu Thời Khâm để lại cho đồng đội trong trận, và rồi, Diệt Sinh Linh ngã xuống.

Tiêu Thời Khâm, không thể nghi ngờ, là nhân vật cực kỳ quan trọng của Gia Thế, cũng là người để lại nhiều thứ nhất trong trận đấu này. Nhưng trận đấu này lại không phải hồi ức vui vẻ gì với hắn. Đấu chiến thuật, hắn đã hoàn toàn bại trận trước Diệp Tu, mà sau khi ngã xuống, hắn cũng chỉ để lại cho đồng đội một cục diện như shit.

2 đánh 4, đối thủ còn có cả trị liệu…

Tình cảnh ấy mà Tiêu Thời Khâm còn nói được câu “trông vào các cậu đó”? Một câu như thế lẽ ra chỉ nên xuất hiện nếu có cơ hội thắng thôi chứ? Gia Thế bây giờ nhìn có giống không?

Một cơ số fan Gia Thế trong nhà thi đấu bắt đầu bất mãn la ó, đả đảo chiến đội và tuyển thủ nhà mình. Họ bất mãn nhưng đồng thời cũng đang sợ hãi. Gia Thế sắp thua thật ư?

Khi Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu quay về chiến trường, chỉ kịp nhìn thấy Diệt Sinh Linh bị kẻ thù last hit mà gục xuống, chỉ kịp nhìn thấy một lời sau cùng của Tiêu Thời Khâm nhắn nhủ, ngoài ra còn có… tình cảnh hắn để lại cho họ trước lúc ra đi.

2 vs 4, bên 4 còn ôm theo hồ máu di động?

Gặp tình huống này, một vài chiến đội chắc thôi GG luôn. Gia Thế có sẽ không?

“100% là không.” Trên khán đài, khi tổ ba người chiến đội Vi Thảo nhìn thấy diễn biến phát sinh, Hứa Bân nói chắc như đinh đóng cột, trả lời cho nghi ngại của Lưu Tiểu Biệt.

“Cục diện mà Tiêu Thời Khâm để lại cho Tôn Tường và Khưu Phi, kỳ thực vẫn có cơ hội thắng.” Hứa Bân nói.

“Eh?”

“Em không thấy lúc nãy vì muốn giết nhanh Diệt Sinh Linh, Bánh Bao Xâm Lấn và Một Tấc Tro của Hưng Hân cũng chịu tổn thất rất lớn sao?” Hứa Bân nói.

“Ý anh là…” Lưu Tiểu Biệt ngờ ngợ.

“Nếu Tiêu Thời Khâm muốn cố, thì anh nghĩ anh ta vẫn cố được đến khi Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu chạy về.” Hứa Bân nói.

“Ý anh là trong lúc Hưng Hân giải quyết anh ta, thực tế anh ta cũng đang giải quyết ngược bên Hưng Hân. Anh ta làm vậy, Diệt Sinh Linh sẽ chết nhanh hơn nhưng cũng mài được máu đối thủ nhiều hơn.” Lưu Tiểu Biệt nói.

“Không sai, do đó anh ta mới để lại dòng chat ấy, vì anh ta đã dùng hết sức mình bày sẵn cho Tôn Tường và Khưu Phi một thế trận.” Hứa Bân nói.

“Thế trận đó còn tốt hơn cả sự sống của Diệt Sinh Linh?” Lưu Tiểu Biệt nói.

“Ít nhất anh ta cho là vậy.” Hứa Bân nói.

“Có lẽ anh ấy… cảm thấy trên phương diện chiến thuật mình không cách nào thắng nổi tiền bối Diệp Tu, nên đã bày ra một cục diện có thể dùng thực lực để quyết thắng bại?” Cao Anh Kiệt thình lình chen vào một câu.

“Dùng thực lực để quyết thắng bại?” Lưu Tiểu Biệt lẩm bẩm. Hiện giờ Hưng Hân đang chiếm ưu thế tuyệt đối nên đâu cần chú ý tới chiến thuật nữa, đúng không?

“Không ngờ dưới tình huống này, cuối cùng Tiêu Thời Khâm lại triển khai được chiến thuật mà anh ta giỏi nhất.” Hứa Bân nói.

“Chiến thuật… Tiêu Thời Khâm giỏi nhất?” Lưu Tiểu Biệt ngu ngơ. Hắn là một tài năng về thao tác, mấy chuyện chiến thuật ít quan tâm lắm.

“Khinh địch.” Hứa Bân nói.

“Khinh địch?”

“Ừ, khiến đối thủ khinh địch.” Hứa Bân nói.

Lưu Tiểu Biệt bừng nắng hạ. Tiêu Thời Khâm xuất thân từ chiến đội Lôi Đình, thực lực yếu đuối, sự khinh khi của đối thủ là cơ hội thắng của họ. Nhưng từ khi hắn đến Gia Thế thì chỉ toàn đánh trong vòng khiêu chiến, chiêu mạnh nhất này của hắn hết chỗ phát huy. Chỉ riêng cái tên Gia Thế, bao nhiêu đội nhìn thấy đã lập tức muốn quỳ thì khinh con mẹ gì địch?

Mà bây giờ, Tiêu Thời Khâm để cho Diệt Sinh Linh của mình chết trận, lợi dụng điều đó đẩy Gia Thế rơi vào thế yếu tuyệt đối. 2 đánh 4, đối thủ có cả trị liệu, một cục diện mà đến cả Lưu Tiểu Biệt cũng muốn GG cho xong, có thể thấy rõ phần thắng của Hưng Hân lớn đến mức nào.

Nắm giữ phần thắng tuyệt đối đồng nghĩa với nắm giữ tư cách khinh địch.

Tiêu Thời Khâm ở thời khắc cuối cùng, đã dùng lối đánh mà mình giỏi nhất, trải sẵn con đường đi tiếp cho đồng đội.

“Trông vào các cậu đó!”

Câu này không phải nói đại cho vui.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.