Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1068: Tài trợ của Trà Xanh Sấy



~Edit và Beta: Lá Mùa Thu | Type: Thiên Diệp não tàn si Diệp Thần ~

“Trà Xanh Sấy?” Thường Tiên ngẩn ra. Cậu không phải người thành phố H nhưng đã làm việc ở đây một thời gian rồi nên rất quen với cái tên này. Đó là một cái tên có thể nhìn thấy ở bất kì đường lớn hay ngõ nhỏ nào trong thành phố.

Trà Xanh Sấy là một công ty tư nhân sản xuất và kinh doanh trà và thức uống, bán rất chạy trên khắp toàn quốc, chiếm phần lớn thị trường ở thành phố H.

Lĩnh vực đồ uống có ứng dụng rất rộng rãi, tài trợ bất kì hoạt động nào cũng ổn. Nhưng ngành nghề eSport thường sẽ mang đến hiệu quả tuyên truyền tốt nhất trong lĩnh vực công nghệ như các loại phần cứng, phần mềm máy tính, do đó tài trợ chính cho các chiến đội toàn là các đơn vị trong lĩnh vực này.

Tào Quảng Thành nói có đề cử thơm bơ cho Hưng Hân, Thường Tiên tưởng sẽ nghe được cái tên IT nào đó hot hot, ai ngờ lại là một công ty bán đồ uống? Thơm chỗ nào trời?

Tào Quảng Thành nhìn mặt Thường Tiên là biết cậu ta nghĩ gì. Gã mỉm cười nói: “Cậu cứ tìm thử tài liệu đi!”

“Vâng!” Thường Tiên đáp. Nghe lời Tào Quảng Thành, Thường Tiên đặc biệt chú ý đến Trà Xanh Sấy.

“Sao rồi?” Nửa buổi sau, Tào Quảng Thành hỏi.

“Thì ra Trà Xanh Sấy là đơn vị tài trợ trung thành nhất của Gia Thế!” Thường Tiên ngạc nhiên. Trong tài liệu mà cậu tìm được ở toà soạn, công ty Trà Xanh Sấy đã tài trợ Gia Thế suốt 7 năm, bắt đầu từ mùa giải thứ 3 liên minh chuyên nghiệp đến tận nay.

“Cậu để ý nhìn mùa giải năm nay ấy!” Tào Quảng Thành nói.

“Vâng?” Thường Tiên lật xem tài liệu của mùa giải thứ 9, Trà Xanh Sấy vẫn đang tài trợ Gia Thế, chẳng qua con số đã ít đi nhiều. Mùa giải này Gia Thế bị K.O, mọi đơn vị tài trợ đều cắt giảm kim ngạch mạnh, vậy có gì lạ?

“Mùa giải này tài trợ của Trà Xanh Sấy vẫn còn đúng không?” Tào Quảng Thành nói.

“Dạ phải! Rất nhiều đơn vị tài trợ khác của Gia Thế đều vẫn ở lại. Nói gì thì nói, với vị thế của chiến đội Gia Thế, chắc lúc kí hợp đồng tài trợ chẳng ai thêm vào điều khoản nếu bị K.O thì tự động kết thúc hợp đồng cả.” Thường Tiên nói.

Nếu bị K.O sẽ kết thúc hợp đồng là điều khoản tự động kích hoạt, trong hợp đồng tài trợ hay hợp đồng kí kết với tuyển thủ đều sẽ xuất hiện. Nhưng đó là nói về các chiến đội tầm trung và thấp, chứ tầm cỡ như Gia Thế mà ghi dòng ấy vào thì khác gì sỉ nhục. Gia Thế sao có thể bị K.O? Trước đây không lâu, ai cũng tin chắc như thế. Vì vậy bất kể là các đơn vị tài trợ hay tuyển thủ, khi kí kết hợp đồng với Gia Thế sẽ không bao giờ suy xét điều khoản K.O. Răng bò rất trắng, không cần lo!

“Haha, đúng là phần lớn đều không, nhưng vẫn có ngoại lệ.” Tào Quảng Thành nói.

“Chẳng lẽ Trà Xanh Sấy…” Thường Tiên đã phát hiện ra ẩn ý của Tào Quảng Thành, vội lật tư liệu xem.

“Chi tiết hợp đồng thì bên mình không lưu trữ, nhưng anh biết hợp đồng giữa Trà Xanh Sấy và Gia Thế vẫn luôn có điều khoản K.O. Tuy vậy đến mùa giải thứ 9, điều khoản này đã có thể kích hoạt, nhưng Trà Xanh Sấy vẫn không tạm thời kết thúc hợp đồng mà chỉ giảm kim ngạch tài trợ. Điều đó chứng tỏ quyết tâm và khả năng tài trợ Vinh Quang của Trà Xanh Sấy!”

Thường Tiên gật đầu, Tào Quảng Thành nói đúng là có lí, nhưng lật tài liệu xem một hồi thì cậu lại hỏi: “Nhưng mà… kim ngạch tài trợ của Trà Xanh Sấy lại không cao cho lắm!”

“Trà Xanh Sấy có quyết tâm tài trợ nhưng kim ngạch tài trợ lại không quá cao, điều đó có nghĩa là gì? Nghĩa là vẫn còn khả năng tăng lên đó ku! Từ sau 3 quán quân liên tiếp, Gia Thế liên tục xuống dốc, thành tích chỉ tàm tạm. Nhưng bây giờ Hưng Hân nổi tiếng khắp nơi chỉ sau một trận, tên tuổi phất lên như diều gặp gió, khả năng hợp tác được với Trà Xanh Sấy rất cao.” Tào Quảng Thành nói.

“Anh nói chỉ có chuẩn!” Thường Tiên phấn khởi hẳn lên, bởi cậu thật lòng muốn nhìn thấy Hưng Hân phát triển. Sau khi thu thập tài liệu, cậu lập tức gọi lại cho Trần Quả, vừa chuyển tài liệu cho cô, vừa hết lời ca ngợi Trà Xanh Sấy.

Trà Xanh Sấy…

Trần Quả là người sinh ra và lớn lên ở thành phố H, không thể nào không quen với cái tên này. Nếu nói uống Trà Xanh Sấy từ nhỏ tới lớn thì hơi quá, nhưng cũng không phải không được, chẳng qua Trần Quả không thuộc hội ghiền trà thôi.

Ban đầu Trà Xanh Sấy chỉ chuyên về khâu trà và đồ uống, bây giờ đã đặt chân vào mọi phương diện kinh doanh nhưng trà và đồ uống vẫn là sản phẩm đi vào lòng người nhất của họ, nhất là ở thành phố H. Công ty này lớn mạnh cỡ nào thì khỏi hỏi, lấy được tài trợ từ họ nghĩa là đặt được một nền móng vững vàng.

Trong điện thoại, Trần Quả bèn hỏi thăm toàn bộ những gì cần biết. Cúp điện thoại xuống, cô cực kì tự tin ra trận. Theo những gì team chuyên nghiệp bên Lâu Quan Ninh phân tích, Hưng Hân hiện nay ngồi một chỗ chờ người ta đến tài trợ là được, nhưng Trần Quả vẫn muốn chủ động hơn, cho nên nhắm tới Trà Xanh Sấy làm mục tiêu đầu tiên đi!

Cần phải tìm ai, Thường Tiên đã nói cho cô biết. Trần Quả lập tức liên hệ với người ta. Đầu dây bên kia dĩ nhiên chỉ là trợ lí hay thư kí gì đó thôi, nghe thấy mục đích đặt hẹn của Trần Quả thì hơi ngạc nhiên, có vẻ phải xin chỉ thị, sau đó mới trả lời Trần Quả: 9h sáng mai.

Yeah!

Bên kia quyết định cho mình cái hẹn nhanh đến vậy, xem ra rất có hứng thú với việc tài trợ. Quả nhiên đề cử của Thường Tiên không hề sai, Trà Xanh Sấy rõ ràng rất xem trọng sức ảnh hưởng của giải đấu Vinh Quang.

Trần Quả hứng chí quay về Thượng Lâm Uyển kể cho Diệp Tu nghe.

“Trà Xanh Sấy?” Diệp Tu nghe xong thì lại cau mày.

“Sao hả?” Trần Quả khó hiểu khi thấy phản ứng của Diệp Tu.

“Ngày mai để tui đi với chị thử.” Diệp Tu nói.

“Hở?”

“Sao chị lại nghĩ đến công ty này?” Diệp Tu đột nhiên hỏi.

“Tiểu Thường giới thiệu.” Trần Quả nói.

“Tiểu Thường?” Diệp Tu ngẩn ra, “Sao cậu ta lại đề cử họ?”

Trần Quả kể lại những gì Thường Tiên nói, Diệp Tu nghe xong gật đầu: “Cũng có lí!”

“Thì đó! Vậy mai nhớ dậy sớm đi, đừng để muộn.” Trần Quả nói.

“Biết rồi.” Diệp Tu trả lời.

Trần Quả vui vẻ đăng nhập vào Vinh Quang làm việc. Bên này, QQ của Diệp Tu nhảy ra trên màn hình, là tin nhắn của Tô Mộc Tranh.

“Trà Xanh Sấy?”

“Ừ… ngày mai đi thử coi sao rồi tính.” Diệp Tu trả lời.

“Vâng.” Tô Mộc Tranh cũng không nói thêm gì.

Hôm sau mới sáng sớm, Trần Quả đã lôi Diệp Tu đi. Cô không muốn trễ hẹn để người ta có ấn tượng xấu. Thế là hai người có mặt ở công ty Trà Xanh Sấy lúc 8h30, theo hướng dẫn của tiếp tân chạy tới phòng PR. Ở đó, người ra tiếp họ chính là cô gái hôm qua đã nói điện thoại với Trần Quả. Chưa đến giờ hẹn, hai người được bố trí ngồi chờ ở phòng tiếp khách.

Suôn sẻ quá! Trần Quả thung thướng.

“Phòng PR… Ê, có phải sau này tụi mình cũng sẽ có một bộ phận giống vậy?” Cô hỏi Diệp Tu.

“Đương nhiên.” Diệp Tu gật đầu.

Thời gian cứ trôi qua từng phút, giờ hẹn đã đến. Trần Quả hăm hở ra mặt, cô thư kí cũng quay về đúng giờ, nhưng lại thể hiện thái độ áy náy: “Xin lỗi hai anh chị… giám đốc Hạ còn đang bận việc chưa giải quyết xong, hai anh chị phải chờ thêm một lúc rồi.”

“À… không sao đâu, cám ơn cô!” Nét thất vọng thoáng hiện trên gương mặt Trần Quả, nhưng cô giấu đi rất nhanh. Chờ thêm tí thôi mà, có sao đâu ha.

“Vậy hai anh chị ngồi chơi nhé!” Cô thư kí vào trong, lúc này Trần Quả mới tiu nghỉu ngồi xuống.

“Cuộc gặp mặt hôm nay… tốt nhất chị đừng trông chờ gì nhiều.” Diệp Tu đột nhiên mở miệng.

“Sao vậy?” Trần Quả khó hiểu.

“Giám đốc Hạ mà cô ấy nói tới, chị có biết là ai không?” Diệp Tu hỏi.

“Biết chứ!” Trần Quả gật đầu, “Hạ Trọng Thiên, giám đốc marketing của Trà Xanh Sấy. Trà Xanh Sấy chính là sản nghiệp của nhà họ Hạ ổng, ổng là con trai thứ của Hạ Đông Nam, tổng giám đốc công ty. Quan trọng nhất, ổng là một fan cuồng Vinh Quang.”

“Không sai.” Diệp Tu nói, “Ổng không những là fan Vinh Quang, mà còn là fan trung thành của chiến đội Gia Thế.”

“Hả?” Trần Quả sửng sốt, bắt đầu lờ mờ hiểu ra ý của Diệp Tu.

“Rồi chị có biết vụ tài trợ của Trà Xanh Sấy với Gia Thế không?” Diệp Tu hỏi.

“Biết, từ 7 năm trước, là hồi mùa giải thứ 3 của liên minh Vinh Quang bắt đầu cho đến nay, tài trợ của Trà Xanh Sấy với Gia Thế chưa bao giờ gián đoạn, ngay cả khi Gia Thế bị K.O trong mùa giải này, họ nắm trong tay điều khoản K.O nhưng vẫn tiếp tục tài trợ chứ không chấm dứt hợp đồng, chỉ giảm bớt kim ngạch xuống chút thôi.” Trần Quả nói.

“Ừ…” Diệp Tu gật đầu, “Vậy nếu tui nói với chị, tài trợ của Trà Xanh Sấy với Gia Thế trên thực tế chỉ là hành động cá nhân của Hạ Trọng Thiên, thì chị nghĩ sao?”

“Hành động cá nhân?” Trần Quả ngu mặt.

“Ừ… thật ra Trà Xanh Sấy chẳng có hứng thú gì với việc tài trợ một chiến đội Vinh Quang cả. Nhưng bản thân Hạ Trọng Thiên lại là fan cuồng Vinh Quang, còn là fan trung thành của Gia Thế, nên ổng mặc kệ người ta phản đối, nhất quyết đòi tài trợ Gia Thế. Trà Xanh Sấy dù gì cũng là sản nghiệp của nhà họ Hạ ổng, do đó cuối cùng mắt nhắm mắt mở phê chuẩn yêu cầu của ổng. Cho nên, khoản tài trợ kéo dài suốt 7 năm qua trên thực tế không thể nói là hợp tác thương mại, căn bản chỉ là sự ủng hộ của một fan hâm mộ dành cho đội nhà mà thôi.” Diệp Tu nói.

“Sao cậu biết rõ quá vậy?” Trần Quả kinh ngạc.

“Ê ê, nói gì nói tui cũng từng là đội trưởng Gia Thế đó chị hai!” Diệp Tu nói.

“Vậy ý cậu là ngoại trừ Gia Thế, Trà Xanh Sấy sẽ không có ý định tài trợ bất kì chiến đội nào khác?” Trần Quả hỏi.

“Đúng.” Diệp Tu gật đầu.

“Vậy tại sao Tiểu Thường lại cật lực đề cử Trà Xanh Sấy với chị?”

“Thì chắc cậu ta còn non, không nhìn ra mấu chốt trong vụ này.” Diệp Tu nói, “Nếu chỉ nhìn trên bề mặt, Trà Xanh Sấy đúng là rất tiềm năng.”

“Vậy sao họ lại chịu hẹn với mình?”

“Cho nên tui mới khó hiểu.” Diệp Tu nói.

Nghe xong, Trần Quả hết hớn nổi, chỉ còn hồi hộp không yên. Đảo mắt đã đến 10h, nếu tính theo giờ hẹn, hai người đã đợi đúng 1 tiếng đồng hồ.

“Giám đốc Hạ, hai anh chị ngoài kia đợi hết 1 tiếng rồi, anh có muốn gặp họ không?” Trong phòng làm việc của Hạ Trọng Thiên, thư kí đang hỏi ý hắn.

“Không rảnh, bận lắm, để họ chờ đi.” Hạ Trọng Thiên chẳng buồn liếc nhìn thư kí, chỉ cắm đầu vào màn hình, tiếng gõ phím và click chuột vang lên không ngừng.

Nhu: "Trà xanh sấy khô! Giải nhiệt cuộc sống!" (nháy mắt.jpg)
Quả: "Trà xanh sấy khô! Tiệm net cần có!" (mỉm cười.jpg)
Bao: "Trà xanh sấy khô! Xin đừng uống ướt!" (ném chai.jpg)
Diệp: "Trà xanh sấy khô! Câu sau chả nhớ!" (nhả khói.jpg)
Hạ Trọng Thiên: "Cút!" (hất bàn.jpg)
Là não động của gái Lá thôi, đừng để tâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.