Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1142: Tân binh thăng cẳng



Edit & beta: Lá Mùa Thu

Diệp Tu là người đầu tiên đi về phía phòng thi đấu Hưng Hân, việc này không chỉ khiến Phan Lâm và các khán giả mà cả tuyển thủ chiến đội Bách Hoa đều phải kinh ngạc.

Thông thường đại tướng đẳng cấp át chủ bài sẽ xuất hiện trong hạng mục lôi đài để tranh 2 điểm chứ ít ai đấu solo. Chẳng lẽ Hưng Hân muốn đánh vào phần đấu solo hòng lấy trọn 3 điểm, bỏ hẳn mục lôi đài?

Nhưng giờ có suy nghĩ thêm cũng không thay đổi được gì, bởi danh sách ra trận đã cố định từ trước rồi. Một tuyển thủ từ chiến đội Bách Hoa đã có mặt ở phòng thi đấu đội khách: Tằng Tín Nhiên.

Tằng Tín Nhiên là ai?

Trước trận đấu này, không ai biết.

Đây là tân binh mới được chiến đội Bách Hoa cất nhắc từ trại huấn luyện nhà họ. Khi danh sách đăng ký tuyển thủ mùa giải mới được trình lên Liên minh cũng chính là lúc tên của cậu ta lần đầu tiên xuất hiện ở giới chuyên nghiệp, lần thứ hai thì trên trang báo liệt kê đội hình toàn thể 20 chiến đội tham gia mùa giải thứ mười của tuần san Thể Thao Điện Tử phát hành 1/9, chỉ cần tuyển thủ chính thức là được đăng cả. Báo cũng kể sơ vài câu về các vụ chuyển nhượng quan trọng, nhưng tên của Tằng Tín Nhiên chỉ được liệt ra thế thôi, lặng lẽ nằm trong đội hình Bách Hoa. Không có họp báo nào tổ chức riêng cho cậu, cũng không có phóng viên nào muốn đến phỏng vấn cậu.

Tằng Tín Nhiên không phải một tân binh được muôn vàn ưu ái, nhưng tài năng là thứ khiến cho chiến đội để mắt đến cậu. Cậu trở thành tuyển thủ chính thức, kiên nhẫn chờ cơ hội vào trận và cố gắng dùng biểu hiện để giành về một mảnh đất sinh tồn trong giới.

Lượt đầu, Bách Hoa không phái cậu xuất chiến. Tằng Tín Nhiên lặng lẽ ngồi ghế dự bị, không hề buồn bực. Ngoại trừ những người cực kỳ cá biệt được gọi là thiên tài, hầu như mỗi một người mới đều phải trải qua cảnh này. Chiến đội Bách Hoa lại càng hiểu, bởi họ đã tận mắt chứng kiến một tuyển thủ từ trại huấn luyện đi lên, ký hợp đồng chính thức, ngồi ghế dự bị, cho đến khi đạt được ít ỏi cơ hội nho nhỏ, rồi dần dần trở thành chủ lực, trở thành nòng cốt, sau đó nữa, trở thành đại thần hàng top của cả Liên minh.

Người đó chính là Đường Hạo.

Đối với những tân binh bắt đầu con đường chuyên nghiệp từ băng ghế dự bị, không câu chuyện nào tạo động lực hơn của Đường Hạo.

Khéo thay, Tằng Tín Nhiên còn là người thừa kế nhân vật lưu manh mà Đường Hạo để lại sau khi rời khỏi Bách Hoa: Đức Lý La. Cậu ta đã hạ quyết tâm với chính mình, phải giống như Đường Hạo vậy, từ băng ghế dự bị mà đánh ra cả một góc trời. Lượt đấu thứ hai, cậu đã có cơ hội. Là một người Bách Hoa, cậu thấy rất rõ con đường Đường Hạo đã đi. Biết mình có thể lên sân sớm hơn cả hắn, cậu phấn khích tột độ, phấn khích đến mức ngủ không được suốt cả đêm.

Và giờ đây, cậu đã được đứng trên sân. Và giờ đây, cậu sắp đối mặt với một tuyển thủ: Diệp Tu.

Có ai không biết thành tựu ngày xưa của Diệp Tu đâu? Vấn đề ở chỗ biết thì biết chứ tân binh khó thể cảm nhận sự áp đảo của những thành tựu ấy lắm, bởi thời kỳ huy hoàng của hắn đã cách quá xa hiện tại rồi. Người nào tiếp xúc Vinh Quang trên dưới mười năm mới có cơ hội tận mắt chứng kiến, mà Tằng Tín Nhiên chẳng thể lão làng đến vậy. Lúc cậu ta đến với Vinh Quang và gia nhập trại huấn luyện Bách Hoa, Diệp Tu đã bị gán cho cái mác hết thời, sau đó Diệp Tu giải nghệ, sau đó nữa lại quay về, Gia Thế giải tán, đủ thứ chuyện gà bay chó chạy. Một cái sự loạn mà chỉ có đại thần hàng top mới đủ ký để gây nên, phải nói Tằng Tín Nhiên rất ngưỡng mộ. Tuy nhiên nếu bàn về thực lực của Diệp Tu, cậu ta chỉ mới bắt đầu nghiên cứu gần đây khi sắp đụng độ Hưng Hân như bao người khác trong đội. Một tán nhân cầm Ô Thiên Cơ? Mò mẫm trên giấy tàm tạm thôi chứ thực tiễn thì quá xa vời đối với bọn họ.

Chiến đội Bách Hoa đau đầu, Tằng Tín Nhiên lại rất yên tâm vì không cho rằng mình có khả năng gặp phải Diệp Tu. Cậu chỉ ra đánh mỗi trận solo, mục đoàn đội không có phần nên chẳng thể đụng trúng đại thần át chủ bài Hưng Hân được.

Chuyện gì không tới cũng phải tới. Một tân binh mới ra ràng, lần đầu tiên lên sân trong cuộc đời đánh giải, vớ ngay đại thần đã trải trăm trận, kinh nghiệm số một Vinh Quang.

Cả nhà thi đấu dành cho Diệp Tu những tràng pháo tay như sấm dậy, Tằng Tín Nhiên nghe mà tê tái con tym. Cậu phát hiện sàn đấu chuyên nghiệp thật sự không đơn giản như mình tưởng tượng, mình rõ ràng đang đứng trong một nhà thi đấu rộng lớn mà sao lại có cảm giác ngạt thở thế này? Hưng Hân mới vào Liên minh mà sao lại được nhiều khán giả ủng hộ thế này? Sao ồn như cái đồn thế này...

Tằng Tín Nhiên bước vào phòng đấu. Không gian xung quanh lập tức ngăn cách với bên ngoài, nhưng đầu cậu vẫn cứ ong ong. Cảm giác thở không nổi vì bị tiếng vỗ tay như sóng đổ ập lên người vẫn còn đó trong não, chẳng thể nào xua đi được.

Đã qua một phút, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu đăng nhập hoàn tất và tiến vào trạng thái sẵn sàng. Bên Tằng Tín Nhiên lại không thấy động tĩnh gì.

Sao thế nhỉ? Nhà thi đấu có tiếng xôn xao, trọng tài cũng lập tức đi vào phòng thi đấu của Tằng Tín Nhiên xem xét. Ông nhìn thấy trong đó một cậu tuyển thủ căng cứng cả người, mặt mày xám ngoét.

Ồ, bị áp lực đây mà.

Trọng tài khá có kinh nghiệm, gặp tình huống tương tự chẳng phải lần một lần hai, nhìn là biết cậu tuyển thủ này đang quá căng thẳng.

"Chuẩn bị ổn chưa?" Trọng tài thở dài. Ông chắc chắn rằng cậu ta chưa ổn đâu, nhưng trận đấu sẽ không vì thế mà hoãn lại. Nhiệm vụ của ông chỉ là vào xem xét thôi, thấy không bị gì thì phải lập tức thi đấu, không đấu được coi như bỏ quyền.

Dĩ nhiên Tằng Tín Nhiên biết rõ quy định, cậu vội vàng gật đầu, thấy trọng tài ra hiệu bèn quẹt thẻ đăng nhập, đăng nhập hoàn tất, sẵn sàng vào trận...

Đếm ngược nhanh chóng kết thúc, Quân Mạc Tiếu và Đức Lý La xuất hiện trên bản đồ.

Đức Lý La là nhân vật ngày trước Đường Hạo sử dụng, Bách Hoa từng để tâm gọt giũa nó cho riêng hắn. Sau khi hắn ra đi, Bách Hoa muốn tái dựng tổ hợp cuồng kiếm đạn dược cũ, Đức Lý La không còn được chăm sóc trọng điểm nữa. Bản cập nhật cấp 75 ra đời, Đức Lý La cũng không nằm trong danh sách nhân vật được ưu tiên tân trang. Nay nó được giao lại vào tay một tân binh với trang bị hầu hết vẫn dừng ở thời Đường Hạo còn cầm, có chăng là vài trang bị cam cấp 75 đắp vào chứ không phải trang bị bạc.

Vì thế, sự thua kém về mặt nhân vật của Hưng Hân không thể hiện quá rõ khi so với nhân vật Đức Lý La. Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu cấp 70, tuy trên người không mặc đồ bạc nhưng toàn trang bị cam cấp 75, coi như ngang với chỉ số đồ bạc 70. Khỏi tính mấy vụ tương thích lẻ tẻ đi, cái đó chỉ mấy đội ông lớn mới có tư cách chơi.

Vừa vào trận, Diệp Tu liền khiển Quân Mạc Tiếu phóng thẳng về phía trước. Còn Tằng Tín Nhiên? Người thật vẫn đang dính hiệu ứng đông cứng kìa! Cậu ta đang cố gắng để bình tĩnh, tay chân lạnh cứng cả buổi không nhúc nhích nổi.

Khán giả nào biết Tằng Tín Nhiên bị gì, chỉ nhìn vào thế trận thấy lão tướng thì nhào thẳng như chưa từng được nhào, còn tân binh lại điềm tĩnh đứng yên tại chỗ. Ơ... hai người này đổi acc hở?

Khán giả ngu ngơ, Diệp Tu cũng lơ mơ về cậu tân binh mới đánh trận đầu này, chẳng biết phải tìm hiểu từ đâu nên chọn cách quan sát từng bước trong quá trình giao đấu. Ai ngờ Quân Mạc Tiếu đã tới giữa bản đồ mà đối thủ đách thấy bóng dáng.

Cậu ta đi vòng?

Đây đã là phán đoán bản năng của tuyển thủ chuyên nghiệp. Diệp Tu lập tức để ý địa hình xung quanh. Sân nhà Hưng Hân nên bản đồ do Hưng Hân chọn, Diệp Tu có nhắm mắt cũng sẽ không nhầm đường. Chỉ phút chốc, hắn đã lia qua vài vị trí có thể cắt vào tập kích, nhưng vẫn không phát hiện đối thủ ở đâu.

Chơi zâm?

Tầng tầng lớp lớp phán đoán bắt đầu tuôn ra theo kinh nghiệm. Nghề lưu manh rất thích hợp chơi zâm, thế là Diệp Tu cảnh giác xoay góc nhìn liên tục, khiển Quân Mạc Tiếu di chuyển về phía trước. Trong lúc đó, hắn mấy lần cố ý để lộ sơ hở cho bên kia thấy, vậy mà chả hề bị tấn công.

Tằng Tín Nhiên hiện đang cố ổn định tâm lý, nhân vật cứ đứng bất động ở điểm spawn. Với góc nhìn thượng đế, khán giả thấy mà khó hiểu. Những ai đã từng xem qua replay Hưng Hân đánh khiêu chiến đều đưa ánh mắt tìm đến Ngụy Sâm trên khu vực ngồi của tuyển thủ Hưng Hân. Cái kiểu núp lùm zâm đãng giống cha già này vậy nhỉ? Hưng Hân hồi trước chơi người ta nên giờ bị ông trời báo ứng?

Nếu đang trong vòng khiêu chiến, chắc chắn sẽ có vô số khán giả nháo nhào vì sung sướng, nhưng đây lại là giải đấu chính thức, đã vậy còn ở sân nhà Hưng Hân nữa. Dù chưa thể so nổi với Gia Thế ngày xưa, mức ủng hộ dành cho Hưng Hân đã đủ khiến các chiến đội vừa và nhỏ hâm mộ rồi. Khán giả đến nhà thi đấu càng nhiều, tiền bán vé càng khẳm. Đó là nguồn thu nhập ổn định nhất của một chiến đội mà.

Thế nên cả nhà thi đấu lúc này hầu hết là người ủng hộ Hưng Hân. Họ bắt đầu hơi lo lo, chỉ sợ cậu tân binh không rõ từ đâu ra này có quái chiêu gì đối phó đội mình. Bầu không khí càng lúc càng nặng nề. Mọi người theo dõi Quân Mạc Tiếu chầm chậm đến gần Đức Lý La, còn Đức Lý La thì sao? Vẫn cứ điềm nhiên như cũ.

Cuối cùng hai nhân vật rơi vào tầm nhìn của nhau. Diệp Tu thấy Đức Lý La, Tằng Tín Nhiên cũng thấy Quân Mạc Tiếu.

Đức Lý La bỗng xông lên!

Xông thẳng không thèm vòng vo tam quốc gì cả, thậm chí trông chả có tí chiến thuật nào luôn. Cậu ta chỉ lao tới như muốn liều mạng quyết thắng thua cho bằng được.

Chắc chắn có âm mưu!

Khán giả đều nghĩ vậy. Nếu cậu ta thật sự muốn quyết thắng thua bằng xáp lá cà, sao không làm ngay từ đầu? Chẳng lẽ cậu ta đứng yên tại chỗ để chơi chiêu địch mệt ta nhàn? Thật ra thi đấu Vinh Quang làm gì có vụ địch mệt ta nhàn. Nhiều tuyển thủ vào trận chưa gặp đối thủ đã tự mình làm vài thao tác vô nghĩa để nóng người, giúp tập trung tinh thần. Đứng im phăng phắc như Tằng Tín Nhiên chắc chắn 100% là có âm mưu, như cái trò Ngụy Sâm đã chơi chẳng hạn...

Khán giả chưa kịp nghĩ thêm, trong trận đã nảy sinh va chạm. Tằng Tín Nhiên của Bách Hoa, kẻ xảo trá tột cùng trong suy nghĩ của mọi người, vừa lao lên lập tức bị Quân Mạc Tiếu chưởng văng răng.

Khán giả há họng. Diệp Tu cũng suýt há họng. Hắn thận trọng mò qua đây, ra một chiêu Lạc Hoa Chưởng còn cất giấu sẵn đủ món ăn chơi, phòng bị đủ mọi khả năng. Ơ nhưng sao mới chưởng phát văng luôn rồi?

Chiến mâu của Quân Mạc Tiếu vung lên tiếp ngay sau cú chưởng, và thế là hụt. Một sai lầm cực hiếm thấy ở tay lão làng như Diệp Tu, chứng tỏ hắn cũng bất ngờ vì mình chưởng trúng.

Sau đó hắn lại thấy cái cậu Đức Lý La bị văng xuống đất, cả người hình như giật nhẹ rồi té cái đạch.

Wtf?

Lần này Diệp Tu há họng thật rồi. Thao tác Chịu Thân còn mắc lỗi, cậu ta... là tuyển thủ chuyên nghiệp đấy ư?

Bản thân Diệp Tu tự dưng hoang mang dễ sợ. Ủa mình đang đánh giải đúng không? Đâu phải đang ở đấu trường trong game hay rắc hành cho gà trong vòng khiêu chiến đúng không?

Lẽ nào là âm mưu? Diệp Tu không đến gần, chỉ khiển Quân Mạc Tiếu dồn một đống dame tầm xa vào Đức Lý La. Rồi ok rồi, đách phải âm mưu, ai mà diễn sâu tới mức đó được? Cái cậu đang đấu với mình chẳng qua không biết bị gì mà trạng thái kém đến thậm tệ thôi.

Quân Mạc Tiếu xông lên không do dự, làm một tràng xử đẹp đối thủ, chiến thắng.

Khán giả trong nhà thi đấu trợn tròn mắt, quên luôn vỗ tay tung hô đội nhà. Ủa ủa dzị là sao? Sao thắng dễ vậy? Bách Hoa nhường mình hả?

<tabke>1!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.