Bị đại chiêu bắn văng, Quý Lãnh lập tức Chịu Thân lật người dậy, ngước lên nhìn lại thấy Hải Vô Lượng không có ý định chạy qua đánh mình. Hắn đứng sừng sững ở đó, khí tức lưu chuyển về cơ thể sau khi thu chiêu Khí Công Bạo Phá khiến bụi đất dưới chân cuồn cuộn bốn phía, thần thái như đại tông sư, quang minh lẫm liệt đến khó tả.
Wtf? Đổi nghề xong đổi luôn phong cách?
Hoang tưởng đó chỉ lướt qua đầu Chu Quang Nghĩa đúng 1s, không hơn.
Khí công sư pose hình lúc nào chả chính nghĩa? Phải xem cái đấu pháp dùng Đạn Sóng Khí chắn tầm nhìn để tập kích lúc nãy của Phương Duệ kìa, biết bao nham hiểm xảo trá! Chơi zâm không phải chỉ riêng về chiến thuật, nó còn bao gồm nhiều phương diện như kỹ thuật, tâm lý các kiểu. Phương Duệ là ai? Một con người đã khắc chữ ZÂM vào xương tủy!
Vậy sao nó không chớp lấy thời cơ đánh mình ngay sau đại chiêu nhỉ? Tuy hệ thống gây khó khăn cho việc liên kích ngay sau đại chiêu, nhưng khả năng thừa cơ làm bậy không phải không có. Ấy thế mà Phương Duệ lại tỏ vẻ không thèm nhân người ta cháy nhà mà hôi của! Hải Vô Lượng đứng phần phật trong gió, bóng lưng thẳng tắp như hiện thân của chính phái, chờ Quý Lãnh đứng dậy, chờ Quý Lãnh ra tay.
Có gì đó sai sai!
Chu Quang Nghĩa khó thể ngăn mình nghi ngại.
Giây phút bị Hải Vô Lượng chơi đại chiêu cắt mất 1/4 HP, y từng nghĩ có khi nào Phương Duệ hôm nay đổi tính, không âm mưu gì mà chỉ lợi dụng tâm lý ngược để đánh lạc hướng mình thôi? Nhưng rồi đến khi nhìn thấy tướng đứng chính trực của hắn, Chu Quang Nghĩa lại bắt đầu xoắn quẩy.
Hải Vô Lượng không lao lên, Quý Lãnh cũng đứng im thin thít. Hai nhân vật cách nhau 14 ô như bị pause phim.
Nhìn không ra ý đồ của thằng này, thôi thì để nó hành động trước xem sao. Chu Quang Nghĩa nghĩ vậy bèn không thèm nhúc nhích. Ngờ đâu Phương Duệ cũng kiên nhẫn không kém, hai người trơ ra nhìn nhau đắm đuối suốt hẳn một phút.
"Sao ông không đánh?" Phương Duệ chat.
"Sao ông không đánh?" Chu Quang Nghĩa hỏi ngược.
"Tui chờ ông đánh." Phương Duệ trả lời.
"..." Chu Quang Nghĩa câm nín. Mình rảnh quá ngồi nói nhảm với nó!
Ok, thích thì nhích!
Nhiệt huyết được Bá Đồ nuôi dưỡng từ xương thiêu đốt, Chu Quang Nghĩa quyết định khỏi ngợi chi cho nhiều. Cứ coi như quyết đấu trực diện, đánh một trận oanh oanh liệt liệt đi!
Quý Lãnh xách Hồ Quang Thiểm ra chơi, bóng dao lóe lên, 14 ô rút ngắn chỉ còn 5 ô trong nháy mắt. Hải Vô Lượng thì sao? Ngay thời khắc Quý Lãnh nhích vì thích, Hải Vô Lượng bất ngờ lùi hẳn về phía sau cực nhanh, chạy luôn!
Quả nhiên có âm mưu!
Chu Quang Nghĩa thầm nghĩ trong lòng. Nhưng lần này y đã hạ quyết tâm mặc kệ Phương Duệ có trò mèo gì, mình nhất định vỗ thẳng mặt nó là được. Hồ Quang Thiểm chấm dứt với hai Quý Lãnh đột nhiên xuất hiện, Chu Quang Nghĩa sử dụng kỹ năng cấp thấp Thuật Phân Thân đưa người thật của Quý Lãnh đến sát sau lưng Hải Vô Lượng, dao găm trong tay giơ lên cổ họng Hải Vô Lượng nhanh như chớp: Cắt Yết Hầu!
Ai ngờ Phương Duệ đã dự đoán trước, Hải Vô Lượng ngồi thụp xuống né, đồng thời xoay người nửa ngồi nửa quỳ, một cú Quật Ngã chụp tới.
Quý Lãnh vội vàng nhảy lùi, miễn cưỡng tránh thoát cú chụp của Hải Vô Lượng. Loáng một cái, y đã xuất hiện bên hông Hải Vô Lượng, một dao đâm ra. Tốc độ nhanh như thế rõ ràng không phải di chuyển bằng cách bình thường, Chu Quang Nghĩa đã dùng kỹ năng Blink Đâm của thích khách, trực tiếp blink qua khoảng cách 3 ô áp sát mục tiêu.
Hải Vô Lượng trông như đang trong trạng thái thu chiêu Quật Ngã, Quý Lãnh xỉa dao chuẩn bị lóc hắn, nhưng đúng lúc này, hai cánh tay đang giơ lên của Hải Vô Lượng thình lình xoáy tròn một vòng.
Nghịch Lưu!
Kỹ năng cấp thấp nhất của khí công sư với hiệu ứng mà mọi nghề đều có: nâng mục tiêu lên không trung, có điều chiêu này của khí công sư phát động bằng cách xoáy tròn hai tay nên khá kín đáo. Thì ra Phương Duệ đã sớm ngắt bỏ Quật Ngã, thuận thế hai tay đang giơ lên đổi thành Nghịch Lưu luôn, ai mà đỡ nổi?
Chu Quang Nghĩa đỡ nổi! Y hiểu Phương Duệ đến mức nào cơ chứ! Dù hiện tại đã quyết tâm muốn chơi chính diện, y vẫn chừa tinh thần đề phòng Phương Duệ.
Blink Đâm vs Nghịch Lưu!
Nếu chỉ xét level kỹ năng, Blink Đâm cao hơn, ra chiêu nhanh hơn, chắc chắn Hải Vô Lượng sẽ xịt máu trước. Vấn đề ở chỗ nó không thể ngăn cản Nghịch Lưu của Hải Vô Lượng vì cách xuất chiêu của Nghịch Lưu rất đặc biệt, chỉ cần tụ khí xong thì khó lòng hóa giải chỉ bằng một hit đâm được.
Do đó Blink Đâm có thể gây dame nhưng Quý Lãnh chắc chắn phải bị Nghịch Lưu cho lên trời phơi nắng.
Có nên đổi không?
Chu Quang Nghĩa quyết định chỉ trong nháy mắt: Không thoái nhượng. Y mạnh tay đâm luôn, thế là Quý Lãnh bị Nghịch Lưu nhấc lên cùng con dao rút ra khỏi người Hải Vô Lượng, máu tươi tung tóe.
Chu Quang Nghĩa đã dám trao đổi, dĩ nhiên sẽ có cách đối phó. Kỹ năng passive Nhảy Bật Không Trung đặc thù giúp thích khách tha hồ nhờn với tình huống lơ lửng giữa trời. Trên không trung, Quý Lãnh điểm chân bật lên cao, đồng thời đánh ra đại chiêu level 75: Phá!
Kỹ năng level 75 chắc chắn sẽ có sát thương đáng kể, kỹ năng 75 của thích khách lại có tổng cộng năm chiêu: Phá, Trảm, Rạch, Chớp, Diệt. Năm chiêu này có thể sử dụng riêng lẻ hoặc cùng lúc, nếu dùng chúng để tạo thành liên kích đúng theo thứ tự sẽ gây ra bonus dame to hơn. Nói cho cùng, cái nghề thích khách luôn theo đuổi những pha bùng nổ hiệu suất cao trong tích tắc mà.
Chu Quang Nghĩa lúc này dùng Phá đầu tiên tức là nghĩ rằng có đủ cơ hội đánh nguyên bộ Phá Trảm Rạch Chớp Diệt, ai ngờ mới chuẩn bị Phá đã thấy Hải Vô Lượng lăn lông lốc dưới đất, lủi đi mất tiêu.
Định Phá mà không Phá được, Chu Quang Nghĩa cảm thấy đời căn bản là buồn...
Cờ hó!
Chu Quang Nghĩa vốn cho rằng, Phương Duệ dùng Nghịch Lưu để trao đổi với Blink Đâm là để hất mình lên trời và thừa cơ tấn công. Vì thế y mới chơi đại chiêu Phá, muốn đọ dame chính diện với Phương Duệ. Rốt cuộc y vẫn đoán sai, Phương Duệ chỉ trao đổi phát rồi thôi, bất ngờ cho Hải Vô Lượng phắn mất.
Đại chiêu chém vào không khí, Quý Lãnh bị nâng lên trời nhưng chẳng sứt mẻ miếng nào. Tuy vậy, Chu Quang Nghĩa đách vui nổi. Quý Lãnh vừa đáp đất đã lập tức phóng tới bằng Hồ Quang Thiểm. Kỹ năng Hồ Quang Thiểm cấp thấp, cooldown ngắn, thường được thích khách sử dụng mở đầu các pha tập kích nhanh.
Hải Vô Lượng thình lình xoay người đánh về một chiêu Đạn Sóng Khí, Chu Quang Nghĩa đuổi theo gấp quá nên không kịp đề phòng, ăn đạn vào mồm. Tuy sát thương không cao và cũng chẳng ngắt được Hồ Quang Thiểm, nhưng cảm giác chói lóa như nắng khi bị Đạn Sóng Khí vỗ mặt rất khó chịu, Chu Quang Nghĩa nhìn màn hình trắng xóa mà ức chế. Bỗng hắn giật thót cả người: Thấy mẹ!
Hồi nãy cũng có một màn Đạn Sóng Khí tương tự, cờ hó Phương Duệ rõ ràng đang muốn quấy rối tầm nhìn của mình.
Chu Quang Nghĩa vội vàng thao tác trong muộn màng tập hai. Hải Vô Lượng gần như lao tới cùng lúc với Đạn Sóng Khí, đúng vào khoảnh khắc đạn nở ra hoa, Hải Vô Lượng cũng đã chọt hai ngón tay, lại là Đoạn Mạch.
Phá Trí!
Nghỉ đi má! Nhìn thấy debuff Đoạn Mạch, Chu Quang Nghĩa gào thét trong lòng. Khí Công Bạo Phá tiếp nối, Quý Lãnh bị bắn văng, Hải Vô Lượng lại chính cmn trực đứng thẳng tắp đằng xa như hiện thân của chánh nghĩa.
Cùng một bộ chiêu, mình ăn đủ hai lần. Chu Quang Nghĩa thật không biết nên mắng Phương Duệ quá đê tiện hay mình quá ngu học. Quý Lãnh lần thứ hai đứng dậy, Hải Vô Lượng lần thứ hai ở yên tại chỗ pose hình. Nhưng giờ Chu Quang Nghĩa đách thèm nhìn nhau nữa, sau hai pha vừa rồi, HP của y đã tổn thất gần 50%, Quý Lãnh xông thẳng lên tấn công luôn.
"Ấy! Sao lần này gấp gáp thế!" Phương Duệ hô lên trên kênh chat, Hải Vô Lượng nghỉ pose, quay đầu chạy thẳng một mạch.
Chu Quang Nghĩa thấy vậy mới sực phát hiện: Phương Duệ... đang chơi CD!
CD tức cooldown, là tên gọi lối đánh chỉ sử dụng đúng một kỹ năng cực mạnh để công kích đối thủ. Thông thường thời gian cooldown của đại chiêu khá dài nên không sử dụng liên tục được, vì thế khi chơi CD, đánh đại chiêu xong phải câu giờ bằng cách di chuyển hoặc các thủ đoạn khác, chờ cho đại chiêu hết cooldown mới đánh tiếp, cứ thế mà làm đi làm lại.
Phương Duệ đang dùng hai kỹ năng Đoạn Mạch và Khí Công Bạo Phá, nhằm vào điểm yếu máu giấy và giáp mỏng của nghề thích khách để gây ra sát thương cực lớn. Nhìn theo tình hình hiện tại, Quý Lãnh cao lắm ăn năm lần chọt rồi bắn như vậy là lên đường.
Lối đánh CD cực kỳ dễ thấy ở đấu trường trong game, nhất là mấy nghề có đại chiêu ngon. Nhiều người chơi chuyên sống nhờ mấy đại chiêu đó sát thương đối thủ, ngoài ra chỉ biết chạy long nhong khắp bản đồ câu giờ. Đây là một đấu pháp ăn chửi rất dữ dội.
Tuy nhiên, lối đánh CD rất ít gặp trong những trận đấu chuyên nghiệp. Một là ít ai thích dùng, hai là trình tuyển thủ chuyên nghiệp không gà đến mức bó tay toàn tập hay quá lúng túng chỉ vì một đại chiêu nhất định như người chơi thường.
Thế nhưng Phương Duệ cứ thích chơi CD vào lúc này.
Mang danh thánh chơi zâm, chơi một đấu pháp dễ ăn chửi là một việc không hề áp lực.
Dĩ nhiên khi chơi, Phương Duệ không trông chờ có thể thực hiện đại chiêu một cách đơn giản. Hai lần thành công đều do tập kích bất ngờ, dùng Đạn Sóng Khí quấy rối tầm mắt đối thủ và thừa cơ đánh lén. Đoạn Mạch xong cũng không dám tham lam, đánh thêm cái Khí Công Bạo Phá rồi thôi ù té chạy, chẳng hề mơ mộng ăn lời thêm nhiều chiêu khác.
Má nó chứ...
Suy cho cùng là nhờ quá thân thiết nên Chu Quang Nghĩa mới đoán ra nhanh đến vậy. Đổi nghề, làm cách nào cũng không thể thành thạo ngay lập tức như nghề mình đã chơi nhiều năm được, vì thế Phương Duệ bèn chọn lối đánh CD. Nhây nhớt với đối thủ bằng vài kỹ năng vẫn dễ hơn phải luyện toàn bộ đấu pháp của một nghề, thêm vào những thủ đoạn zâm đãng của hắn, Chu Quang Nghĩa bị chơi cho hai vố đau điếng.
Chắc chắn sẽ không có lần thứ ba!
Chu Quang Nghĩa cảm thấy mình học được bài học quá lớn, không thể tiếp tục ngu học nữa. Thế là sau đó, Phương Duệ cứ cố tránh né va chạm, còn Chu Quang Nghĩa âm thầm tính toán cooldown kỹ năng của hắn, thấy hai chiêu kia xem chừng quay xong là bắt đầu phòng bị đủ đường.
Thử thêm hai phen đều không thành công, Phương Duệ ỉu xìu: "Bị ông phát hiện rồi."
"Trò vặt." Chu Quang Nghĩa nói.
"Ý, vậy nửa cây máu của ông đâu mất đó?" Phương Duệ hỏi.
"Xem chiêu!" Quý Lãnh xông lên.
"Nửa cây máu thôi mà, tui không trị được ông chắc?" Phương Duệ hét, quay người nghênh đón.