Sau khi MC giới thiệu đội hình, dàn tuyển thủ hai đội cùng bắt tay nhau giữa sân trong bầu không khí có vẻ rất ấm áp, thuận hòa.
Làm đội trưởng chiến đội Thần Thoại, Hạ Minh niềm nở chào đón cựu đội trưởng Diệp Tu và chiến đội Hưng Hân. Không những vậy, gã còn đặc biệt hỏi han, quan tâm vụ một chấp ba ồn ào gần đây.
"Thằng cha Nguyễn Thành làm khó coi quá!" Hạ Minh tỏ ý phẫn nộ, "Hôm nay trên eSport Times lại còn phán láo đủ điều, thật nhịn không nổi! Diệp đội, các anh có xem chưa? Nếu chưa tôi có mang theo một quyển nè, đọc mà nóng máu!"
Hạ Minh đã mưu mô thủ sẵn một quyển eSport Times mới phát hành sáng nay, nói xong móc ra luôn. Trang báo viết về Hưng Hân còn được gấp góc cho dễ lật, gã xòe ra trước mặt Diệp Tu và cả đội Hưng Hân với thái độ hết sức tận tình. Diệp Tu không phụ lòng tốt của gã, tuy đã xem nhưng vẫn nhận lấy.
"Một quyển xem đủ không? Không đủ bọn tôi vẫn còn đây." Hạ Minh vừa dứt câu, đám đội viên Thần Thoại mỗi người biến ra ngay một quyển như ảo thuật.
"Chiến đội Thần Thoại có thói quen đọc nhiều thế này, đúng trí thức." Diệp Tu nói.
"Quá khen, quá khen." Hạ Minh khiêm tốn.
"Một quyển đủ rồi, còn lại các cậu cất đi!" Diệp Tu cười.
"Aiz, chúng ta quen thân quá, khách sáo làm gì? Cầm đi, cầm đi." Hạ Minh ra hiệu, dàn đội viên Thần Thoại lập tức nhét từng quyển eSport Times cho từng người Hưng Hân. Không đợi Hưng Hân từ chối, Hạ Minh dắt cả bọn gấp gáp xuống sân, còn ngoảnh đầu về vẫy tay với đám Diệp Tu: "Vào trận gặp."
"Vào trận gặp..." Diệp Tu cũng vẫy tay lại, rồi dẫn Hưng Hân về chỗ ngồi.
Bên hàng ghế Thần Thoại, cả bầy thâm hiểm liếc mắt nhìn trộm qua Hưng Hân.
"Tụi nó đọc kìa!" Ai đó phấn khích kêu lên khi thấy không ít người Hưng Hân thuận tay lật xem báo.
"Hê hê hê!" Ba chú Hạ Minh, Thân Kiến và Vương Trạch ngó nhau cười, như thể trận đấu sắp tới thắng chắc rồi vậy.
Hạng mục solo nhanh chóng mở màn. Tên tuyển thủ và nhân vật xuất chiến hiện lên trên bảng điện tử.
Tướng đầu Hưng Hân: Ngụy Sâm, thuật sĩ Nghênh Phong Bố Trận.
Ba anh em Thần Thoại đang chụm đầu cười lập tức ngớ ra. Ớ? Không phải Diệp Tu luôn đánh trận solo đầu tiên à? Sao tự dưng đổi rồi? Thần Thoại cho Hướng Nguyên Vỹ, cầm ma kiếm sĩ và là người có trình kém nhất trong dàn tuyển thủ solo nhà họ ra ứng chiến Diệp Tu, với dự định thí luôn 1 điểm. Ai ngờ đâu, đội bạn cũng đổi người.
Ngụy Sâm?
Vị tuyển thủ có tuổi về hưu nếu xét trong giới thể thao điện tử này, trước nay số lượt vào trận rất có hạn. Giờ gặp Thần Thoại, tự dưng hắn được cử đi tiên phong? Khinh nhau hả?
Đám Hạ Minh nổi điên. Nói sao ba người họ cũng xuất thân chiến đội ông lớn, dù chìm nổi thế nào cũng không để ai khinh thường được!
"Nguyên Vỹ!" Hạ Minh lớn tiếng gọi, "Đẩy tiết tấu nhanh, đánh sml hắn!"
"Ờm." Hướng Nguyên Vỹ gật đầu. Đứa con rơi bỗng được giao trọng trách, cất bước lên sân.
Trận này đám Hạ Minh vốn muốn thí nên chẳng mất công nghiên cứu bản đồ làm gì, mặc cho Hướng Nguyên Vỹ chọn sao thì chọn, không ai góp ý. Đợi load bản đồ xong, họ mới biết là Hoa Viên Giữa Trời, một bản đồ không có địa hình phức tạp nhưng khung cảnh rất đẹp mắt. Nghề ma kiếm sĩ sở hữu nhiều kỹ năng có hiệu ứng ánh sáng, rất dễ đột phá bất ngờ trong một bản đồ như vậy. Dù bị chiến đội hắt hủi, Hướng Nguyên Vỹ cũng không từ bỏ chính mình. Cậu ta rất dụng tâm trong việc chọn bản đồ.
Trận đấu bắt đầu, hai nhân vật spawn ở mỗi góc hoa viên, cùng nhau hướng về phía giữa bản đồ. Hướng Nguyên Vỹ nghe theo chỉ thị từ đội trưởng, không làm trò mèo mà phóng thẳng một mạch, muốn cướp thế chủ động. Trong khi đó, Ngụy Sâm hùng hổ lao đi được nửa đường thì, giữa tiếng la ó tràn ngập nhà thi đấu, lại ngồi xổm núp mình sau khóm hoa một cách bỉ ổi. Cảm thấy chưa đủ kín đáo, hắn gần như nằm bò xuống luôn. Màn hình cắt theo góc nhìn của Nghênh Phong Bố Trận, thấy hắn đang lén la lén lút quan sát bên ngoài từ khe hở khóm hoa.
Tiếng la ó trong nhà thi đấu tăng thêm mấy đề-xi-ben.
Chiến đội Thần Thoại không quá nổi tiếng nhưng vẫn có fan sân nhà đến cổ vũ. Pha núp lùm đê tiện của Ngụy Sâm bị họ phản đối nhiệt liệt, chỉ hận sao trọng tài không phán luôn thẻ đỏ cho thằng cha mất nết này cút mẹ. Ừ hình như Hưng Hân từng có tiền án ăn thẻ đỏ mà! Thêm cái nữa đi!
Hưng Hân có tiền án nên tổ trọng tài cũng khá ghim ngay từ đầu với ánh nhìn hà khắc. Giờ thấy Ngụy Sâm núp lùm, trọng tài lập tức giơ đồng hồ lên canh.
Ma kiếm sĩ Harris của Hướng Nguyên Vỹ không phát hiện Nghênh Phong Bố Trận đâu vì khóm hoa Ngụy Sâm chọn núp đã cao lại còn rậm rạp. Harris xoay góc nhìn, mấy lần lướt qua khóm hoa khiến khán giả xoắn hết cả ruột. Bản đồ 1v1 không quá lớn, địa hình Hoa Viên Giữa Trời cũng chẳng phức tạp, ma kiếm sĩ Harris bỗng giương kiếm lên dù chưa tìm thấy mục tiêu.
Kiếm Sóng Rực Lửa!
Một nhát kiếm vẩy ra, lửa bùng lên cuồn cuộn như sóng dâng trào, mỗi nơi nó liếm qua đều để lại những vệt cháy xém đen đặc. Hoa cỏ là loài mỏng manh, bị đốt trụi thành tro dưới Kiếm Sóng Rực Lửa.
Một nhát lại một nhát! Sóng Kiếm Phá Đất!
Đất đá bị sóng ma pháp lật tung, những khóm hoa khô héo còn bám lại đều bị hất văng, bị chôn vùi. Tuy Sóng Kiếm Phá Đất không đốt sạch bản đồ như Kiếm Sóng Rực Lửa, nhưng muốn ẩn thân dưới tác động của nó? Phí công!
Thế nhưng Nghênh Phong Bố Trận vẫn chẳng thấy đâu.
Harris xoay người, mũi kiếm hướng về phía khác. Hai nhát chém đất của cậu ta không phải chém bậy, mà toàn nhắm vào các khu vực rậm rạp nhất, dễ núp lùm nhất. Chỉ xét hai nhát vừa rồi, có thể thấy Hướng Nguyên Vỹ rất thông thạo bản đồ đã chọn.
Nơi nhát kiếm thứ ba hướng đến chính là vị trí Nghênh Phong Bố Trận đang núp.
Kiếm Sóng Băng Sương!
Sóng băng cuộn trào, từng khóm hoa cỏ chạm phải đều hóa thành băng, lại bị đợt sóng thứ hai húc nát. Hoa tuyết rơi lả tả đầy vườn.
Nghênh Phong Bố Trận vẫn nằm yên?
Không, quả nhiên lần này hắn khó lòng nào yên ổn nổi. Nghênh Phong Bố Trận lăn về phía sau mấy vòng bằng một tư thế cực kỳ khó coi, thoát khỏi AoE Kiếm Sóng Băng Sương quét đến. Quan trọng nhất, hắn vẫn chưa lộ hàng.
Xảo trá quá!
Khán giả thầm than. Song, Hướng Nguyên Vỹ đâu chỉ chém thăm dò? Mỗi một nhát Kiếm Sóng thả ra, cậu ta đều chuyển góc nhìn qua lại cực nhanh, chú ý đến từng cành cây cọng cỏ lay động trên bản đồ. Khi Kiếm Sóng Băng Sương nhả băng, Hướng Nguyên Vỹ liền phát hiện khóm hoa cuối AoE rung rinh.
Trong chiến đội Thần Thoại, Hướng Nguyên Vỹ là người có trình kém nhất, suốt tám lượt đầu chỉ được vào trận đoàn đội đúng một lần. Nhưng trình kém không đồng nghĩa với thái độ thi đấu kém. Dù chỉ là một trận bị thí, cậu ta vẫn tận tâm tận lực chọn tấm bản đồ mình rành rẽ nhất. Bất kể đối thủ là ai, cậu ta cũng sẽ dốc hết sức đánh, nhất định nhắm đến thắng lợi.
Thấy khóm hoa lay động, Hướng Nguyên Vỹ không chờ Kiếm Sóng Băng Sương đánh xong đã ra ngay chiêu khác.
Trận Sóng Điện Quang!
Nghênh Phong Bố Trận lăn lộn thoát khỏi Kiếm Sóng Băng Sương, lại lọt trúng AoE Trận Sóng. Quả cầu điện bắn ra điện quang tung tóe, tự động truy sát tên thuật sĩ đang núp lùm. Luồng quang điện chụp vào người hắn tạo nên những âm thanh lách tách, hoa hoa cỏ cỏ xung quanh đều bị bắn văng, để lộ Nghênh Phong Bố Trận đang nằm bò. Hắn bị điện quang dí chặt xuống đất trong tư thế đó, tro bụi đầy đầu, khó coi vô cùng. Trong nhà thi đấu lập tức bùng nổ những tràng pháo tay đi kèm tiếng cười sung sướng.
Mẹ, phải thế chứ! Thứ đồ đê tiện như vậy phải bị đánh cho lộ nguyên hình xấu xí khó coi, mới hả hê lòng người!
Tâm trạng khán giả dâng cao, nhưng Hướng Nguyên Vỹ trong trận lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi cảnh này. Cái cậu ta muốn là chiến thắng, giờ vẫn còn cách chiến thắng quá xa. Một Trận Sóng Điện Quang thôi, đâu phải chiêu trí mạng gì? Lợi ích nó đem lại chỉ là giúp Hướng Nguyên Vỹ phát hiện chỗ Ngụy Sâm núp. Cậu ta khiển Harris sải bước về phía trước, đoản kiếm trong tay đồng thời vung lên.
Kiếm Sóng Toái Phong!
Kỹ năng có tốc độ nhanh nhất trong tất cả các chiêu Kiếm Sóng, bắn thẳng ra dưới mũi kiếm Harris. Nơi nào Kiếm Sóng Toái Phong đi qua, hoa gãy từng cành, khi rơi xuống đất đã bị Kiếm Sóng bỏ xa tít tắp. Chiêu ra quá nhanh khiến Nghênh Phong Bố Trận vẫn đang bị Trận Sóng Điện Quang dí đất đánh đập không kịp né, Kiếm Sóng Toái Phong lướt qua người hắn như một cơn gió chẳng buồn care ai, nhưng khi nó lướt đi rồi, cơ thể Nghênh Phong Bố Trận bắt đầu tóe máu.
Dùng xong hai kỹ năng, Harris vào vị trí. Đứng bắn Kiếm Sóng từ xa không phải lối chơi hợp lý cho ma kiếm sĩ, bởi tốc độ di chuyển của Kiếm Sóng không quá nhanh, mục tiêu ở khoảng cách xa rất dễ né tránh. Do đó thông thường, ma kiếm sĩ sẽ chọn vị trí đánh gần hơn so với tầm tác dụng của kỹ năng mình, gần bao nhiêu thì tùy tốc độ tay và thói quen của mỗi tuyển thủ.
Khoảng cách Hướng Nguyên Vỹ thuận nhất là 2/3 tầm Kiếm Sóng, nơi mà Harris lúc này đã đạt đến.
Sóng Kiếm Phá Đất!
Chiêu Kiếm Sóng cấp thấp có cooldown thấp lại được phát động, muốn né chiêu được cast từ 2/3 tầm đánh cần tốc độ tay và phản ứng rất nhạy, mà đó lại chính là hai điều thiếu sót nhất ở một lão tướng.
"Khá lắm!!" Dưới sân, tổ ba chàng mõm chó chụm đầu vào nhau sung sướng. Hướng Nguyên Vỹ có là con rơi con rớt, thì cũng được gia đình ngóng trông không kém con ruột. Thấy cậu ta đánh xuất sắc, tổ phụ huynh bắt đầu cho cháu trình thấp nhất đội này thêm điểm.
"Lão già lọm khọm rồi mà còn cho đánh, thật chẳng hiểu Diệp Tu đang nghĩ cái gì!" Thân Kiến than thở.
"Chắc muốn ổn định tình thế tạm thời? Thường thì lão tướng giỏi xử lý áp lực mà." Nãy giờ Hạ Minh cũng cứ nghĩ mãi lý do Ngụy Sâm xuất chiến.
"Rồi cũng thua chứ có khác gì?" Thân Kiến cười.
"Thần Thoại nhà mình không dễ ức hiếp vậy đâu!" Hạ Minh rất high. Khi mọi việc thuận lợi, gã không ngại nhập vai đội trưởng quang vinh của chiến đội Thần Thoại.
Ai ngờ ngay lúc này, thế trận đột nhiên biến chuyển.
Harris vừa vào đến vị trí cần thiết, đang chuẩn bị dồn dame, bỗng chốc bị một ngọn lửa bùng lên nuốt chửng.