Lần cuối cùng Lôi Đình thua đoàn đội là lượt thứ 9 gặp Hoàng Phong trên sân khách, sau đó thắng liền sáu lượt, và rồi đến lượt 16 lại đứt gánh giữa đường. Đối thủ chẳng phải ai khác, chính là Hưng Hân đã từng đánh bại Tiêu Thời Khâm trong trận chung kết khiêu chiến.
Trận khiêu chiến ấy, Hưng Hân đã lập nên chiến thuật với vô số mắt xích liên kết để trị Gia Thế, giới Vinh Quang vì vậy cho rằng trình chiến thuật của Diệp Tu lão luyện hơn Tiêu Thời Khâm. Mà Tiêu Thời Khâm thì như thể đã ngộ ra chân lý gì đó sau trận thảm bại dưới tay Diệp Tu, hắn trở về Lôi Đình, chỉ mang theo cựu tuyển thủ mục sư Gia Thế là Trương Gia Hưng, ngoài ra không còn gì khác, nhưng lại dẫn dắt một Lôi Đình cũ bước lên hành trình hoàn toàn mới, đạt được thành tích chấn động toàn Liên minh.
Tiêu Thời Khâm cũng không khỏi đắc ý. Thành tích quá xuất sắc, tâm lý người ta high hơn cũng là chuyện thường. Ôm lòng tự tin hơn hẳn trước đây, rốt cuộc vẫn thua đối thủ ngày xưa hắn đã từng thua.
Đánh xong các tuyển thủ tập trung ra sân, Tiêu Thời Khâm bắt tay Diệp Tu mà ánh mắt đầy phức tạp. Chút cảm giác thất bại dâng lên trong lòng. Hắn tự cảm thấy một năm nỗ lực ở Gia Thế không hề uổng phí. Ngụp lặn dưới đáy Liên minh, hắn học được rất nhiều thứ, trưởng thành cực nhanh. Ấy vậy mà trưởng thành rồi, tiến bộ rồi, lại phát hiện mình vẫn không thể vượt qua người trước mặt này. Cảm giác đó thật khó chịu.
"Lần sau cố gắng nữa lên!" Diệp Tu vỗ vỗ vai hắn, như động viên tân binh.
Tiêu Thời Khâm gượng cười. Hắn nào phải tân binh gì, trong cái giới Vinh Quang chuyên nghiệp này hắn còn là kẻ có danh vọng, có địa vị nữa kìa. Nhưng người trước mặt càng có danh vọng, địa vị cao hơn hắn, thậm chí từng đánh bại hắn hai lần liên tiếp. Anh ta nói thế, Tiêu Thời Khâm lấy cái gì bật lại?
Cho nên hắn chỉ biết cười khổ đứng nhìn. Sau đó một bàn tay khác bắt lấy tay hắn, cũng vỗ vai hắn, nói: "Lần sau cố gắng nữa lên."
Tiêu Thời Khâm dở khóc dở cười. Cái bạn Tô Mộc Tranh này! Hồi còn là đồng đội ở Gia Thế sao tui đâu thấy bạn ranh vậy đâu? Về với Diệp Tu sao bạn khác hẳn vậy?
Chưa kịp phát biểu, Tô Mộc Tranh đã té rất nhanh khỏi tầm mắt. Một bàn tay khác lại trờ tới bắt bắt, xong vỗ vai Tiêu Thời Khâm, nói: "Nhớ cố lên nghen!"
Phương Duệ! Tính tuổi đi, mình là tiền bối thằng nhóc này đó! Dám lên mặt với nhau à?
Tiêu Thời Khâm trừng mắt nhìn Phương Duệ, mà Phương Duệ có care éo, quăng bơ nghênh ngang bỏ đi.
"Ku à, phải cố hơn nữa!" Sau đó một giọng nói còn nghênh ngang hơn Phương Duệ vang lên, chẳng buồn bắt tay luôn, vỗ vai thẳng luôn.
"Tụi anh không phải đám nhóc Lam Vũ đâu." Người nọ nói.
Đám nhóc Lam Vũ... Lam Vũ có một cậu nhóc thật đấy, nhưng Tiêu Thời Khâm biết, với người này, "đám nhóc Lam Vũ" không phải chỉ một mình Lư Hãn Văn. Dụ Văn Châu và Hoàng Thiếu Thiên, hai nhân vật tai to mặt lớn, hào quang tóe mắt Liên minh đến trước mặt người này, có lẽ cũng chỉ là "đám nhóc" mà thôi.
Cựu đội trưởng Lam Vũ, Ngụy Sâm, người có tư cách gọi cả dàn tuyển thủ Lam Vũ là đám nhóc nhất. Tiêu Thời Khâm không gì để nói.
Nhận được bốn câu động viên tân binh liên tục, mùi troll quá rõ ràng, Tiêu Thời Khâm hơi hơi nóng máu rồi nha. Sao, câu thứ năm luôn không?
Tiêu Thời Khâm đẩy kính mắt, định bắn ra chút sát khí, ai dè thiếu niên mới bước đến lại cực kỳ cung kính: "Cám ơn tiền bối chỉ dạy."
"Hả?" BGM thay đổi quá đột ngột, Tiêu Thời Khâm đỡ không kịp. Người đang đứng trước mặt hắn là slot thứ sáu của Hưng Hân, Kiều Nhất Phàm.
"Không có gì..." Người ta lễ phép vậy rồi chẳng lẽ mình đi troll ngược cho vô duyên?
Đi cuối là An Văn Dật, nhược điểm của Hưng Hân trong mắt Tiêu Thời Khâm, trọng điểm đàn áp của chiến thuật Lôi Đình đêm nay. Chắc đang ôm thù hận ghê gớm lắm? Tiêu Thời Khâm thầm nghĩ, thủ thế chuẩn bị đỡ chiêu. Tân binh thôi mà, không được để cháu nó áp đảo khí thế!
Nhưng An Văn Dật lại chỉ bình thường đưa tay ra bắt, gật đầu chào, tẹo thái độ cũng chẳng để lộ, cứ thế mà thăng.
Màn bắt tay sau trận kết thúc ở đó. Hưng Hân dắt nhau vui vẻ bỏ đi, Tiêu Thời Khâm đứng lặng trên sàn đấu, nhìn vào bàn tay chính mình nắm chặt. Cuối cùng, hắn dùng bàn tay ấy tự vỗ vai bản thân: "Phải cố thêm nữa, Tiêu Thời Khâm!"
Vào họp báo, nhìn những gương mặt hăm hở dưới bục, Tiêu Thời Khâm biết chẳng có gì tốt đẹp đang chờ đợi mình. Từ đầu vòng bảng đến nay, Lôi Đình thu hoạch vô số khen ngợi tán dương, lẽ nào hắn đã quên cách đối mặt những tình huống thế này?
Phải cố gắng! Tiêu Thời Khâm lên tinh thần, thẳng lưng ngồi đón nhận từng câu hỏi từ báo giới.
Kết quả lượt đấu 16 dần dần đầy đủ. Hội thống kê số liệu nhanh chóng soi thấy: Lượt thứ 9 khi Lôi Đình thua đoàn đội là lượt xuất hiện 5 trận 10 - 0, mà lượt 16 vừa kết thúc, Lôi Đình lần thứ hai sẩy chân, 4 trận 10 - 0 lại tiếp tục diễn ra.
Mấy người quởn đời bèn đặt cho Lôi Đình một danh hiệu: Dấu hiệu nhận biết 10 - 0.
Xét 4 trận 10 - 0 lượt này, phần thắng thuộc về Luân Hồi, Bá Đồ, Lam Vũ và Hô Khiếu. Trong số đó, Lam Vũ và Hô Khiếu là hai đội gần đây có phong độ sa sút kéo dài, tỉ số 10 - 0 lượt này đã đáp trả mạnh mẽ các nghi vấn đặt ra cho họ. Còn Luân Hồi thì vượt mặt Hưng Hân trong cuộc chiến 10 - 0, đã lên tới sáu lần, hơn Hưng Hân một lần.
Bách Hoa, Hư Không, Yên Vũ, Vi Thảo và Thần Thoại đều giành chiến thắng trong cùng lượt, một lượt đấu chứng kiến làn sóng thắng đậm cho đội chủ nhà: Trọn 10 trận. Kết quả thắng thua khá khớp với dự đoán của người xem dựa trên đánh giá về thực lực các đội, không có bất ngờ nào, nếu như Hưng Hân thắng Lôi Đình không tính là bất ngờ.
Đến đây, Hưng Hân leo thêm một hạng trên bảng tổng sắp, 107 điểm xếp hạng 5. Lôi Đình thua dưới tay họ, là đội top 10 duy nhất thua trận lượt này. Chín đội còn lại gặt hái không ít điểm, đẩy Lôi Đình trượt một lần hai hạng từ 4 xuống 6, tổng điểm 105. Thay vào hạng 4 là Lam Vũ với trận thắng 10 - 0. Hai đội Bá Đồ và Vi Thảo sau lượt 16 thì đồng điểm, xét thành tích giao đấu trực tiếp, Bá Đồ lên hạng 2, Vi Thảo hạng 3.
Tranh cãi về việc Bá Đồ phải chăng sắp về vườn còn chưa ngã ngũ, họ đã lặng lẽ leo lên hạng 2 bảng tổng sắp. Luân Hồi mùa giải này quá mạnh, một mình dẫn đầu một cõi nên người ta lược qua luôn, chỉ theo dõi các chiến đội khác. Trong bất ngờ của tất cả mọi người, chiến đội Bá Đồ lung lay sắp đổ, chiến đội Bá Đồ đã tắt bá khí mùa trước, đột ngột ở vào thời điểm gần nửa vòng bảng, leo lên vị trí thứ 2 chỉ sau Luân Hồi?
Ủa ủa Bá Đồ đâu ra vậy? Hình như mới hôm trước, người ta còn lo họ không giành nổi một vé đi tiếp cơ mà? Sao leo cái vèo lên hạng 2 rồi?
Bá Đồ đánh thế nào ấy nhỉ?
Chỉ khi đặt câu hỏi, mọi người mới phát hiện chẳng ai có câu trả lời. Ấn tượng về Bá Đồ chỉ dừng ở giai đoạn họ đổi sang đánh luân phiên, thành tích đáng ngại. Từ khi nào họ bắt đầu gặt điểm vậy? Có ai chú ý không?
Âm thầm lặng lẽ nhảy lên hạng nhì, lặng lẽ đến mức rợn cả tóc gáy người xem. Các vị lão tướng Bá Đồ như đang nhắn gửi một thông điệp: Đừng lơ là chúng tôi!
Thứ hạng top 8 tuy có trao đổi lẫn nhau, nhưng danh sách chung thì không khác. Hô Khiếu và Bách Hoa ngồi khá vững ghế số 7 và 8. Hư Không truy đuổi sát gót mà vẫn kém Bách Hoa 5 điểm, dưới nữa là Yên Vũ và Ba Lẻ Một với 82 điểm và 81 điểm, tổng điểm đều cách vé cuối vòng chung kết hai chữ số.
Ở khu vực nửa dưới bảng tổng sắp, có một chiến đội khá gây bất ngờ là Thần Thoại. Đội này sau 16 lượt xếp hạng 13, là một thành tích quá xuất sắc đối với một đội mới. Mùa giải trước, chiến đội Nghĩa Trảm được kỳ vọng rất nhiều cũng không biểu hiện được vậy. Người người khen ngợi Thần Thoại không ngớt lời, ai cũng quên mất một trong hai đội mới gia nhập Liên minh mùa này còn chễm chệ hẳn trong khu vực tứ kết kìa! Có thể thấy rõ, Hưng Hân đã không còn là một đội mới trong cách nhìn của giới Vinh Quang. Với các tuyển thủ hạng sao đã quá nổi danh như Diệp Tu, Tô Mộc Tranh và Phương Duệ, nếu vẫn xem Hưng Hân là đội tân binh thì thật khó chấp nhận.
Lượt đấu thứ 16 kết thúc cũng là cuối năm. Event Giáng Sinh, event mừng năm mới, thêm cả event Ngôi Sao Cuối Tuần đều đã gần ngay trước mắt. Event mùa hè thường được nhà phát hành gọi là Lễ Hội, nhưng nói đúng ra, hai tuần cuối và đầu năm mới thật sự là lễ hội tưng bừng với cả giới Vinh Quang, dù là người chơi hay tuyển thủ chuyên nghiệp.
Event Giáng Sinh tặng thưởng ào ạt sẽ diễn ra trong game như mọi năm. Hai năm qua Diệp Tu tham dự liên tục, gặt hái vô số chiến lợi phẩm, nhưng năm nay thì hết rồi. Lễ Giáng Sinh rơi vào thứ Tư, mà thứ Sáu có lượt đấu thứ 17. Event trong game giờ chủ yếu giao cho Ngũ Thần lãnh đạo công hội tham gia, tuyển thủ nào thích có thể ghé vào bú mút tí cũng không sao, miễn đừng hăng tiết quá mà ảnh hưởng trạng thái thi đấu thôi.
Trạng thái thi đấu không phải đặc thù riêng của Vinh Quang. Bất kỳ môn thể thao nào cũng có khái niệm này. Thông thường, trạng thái thi đấu luôn thay đổi theo chu kỳ, mỗi môn thể thao sẽ có cách riêng để thiết kế quy trình tập luyện nhằm điều tiết, duy trì trạng thái. Tùy môn thi đấu, tùy từng tuyển thủ, trạng thái thi đấu sẽ khác biệt. Có người chỉ đạt đến đỉnh cao trạng thái một lần trong năm, có người hai ba lần. Điều tiết và nắm bắt trạng thái từng tuyển thủ là công việc của cả một êkip với các nghiên cứu khoa học chuyên ngành. Căn theo quy chế thi đấu Vinh Quang, các chiến đội đặt mục tiêu quán quân chắc chắn sẽ muốn đẩy trạng thái tuyển thủ lên cao nhất, thậm chí bùng nổ, ở vòng chung kết.
Diệp Tu tuy là sách giáo khoa Vinh Quang, nhưng đó là nói về mặt kỹ thuật và chiến thuật các nghề trong game. Vấn đề trạng thái thi đấu được quyết định bởi trình độ, tính cách, nghề nghiệp, thậm chí khả năng điều phối hệ thần kinh của riêng mỗi người, hắn khó lòng theo sát sao được. Nhân tài trong khâu này đừng nói Hưng Hân không có, cả giới Vinh Quang cũng thiếu thốn, bởi dù sao Liên minh cũng chỉ là một giải đấu bùng phát mạnh mười năm nay. Làm sao kiểm soát trạng thái thi đấu của các tuyển thủ, mỗi chiến đội đều đang tự thân nghiên cứu mày mò.
Hiện nay, Hưng Hân không có điều kiện đầu tư cho bộ phận cao cấp đó, hầu hết chỉ dựa vào trực giác, kinh nghiệm lâu năm của Diệp Tu. Cái sự hổ báo gần đây của Hưng Hân thực chất cũng nằm ngoài dự tính của hắn. Có phải người Hưng Hân đã bật mode high nhanh quá rồi không?