Bản cập nhật level 75 xuất hiện đến nay là một năm rưỡi. Qua giai đoạn nghiên cứu, thăm dò ở mùa giải trước, đại chiêu level 75 hiện đã nằm trong tầm kiểm soát của giới tuyển thủ chuyên nghiệp.
Lạc Anh Thức, Lưu Tinh Thức, Phá Không Thức và Hồi Phong Thức, bốn đại chiêu level 75 của kiếm khách đã trở thành kỹ năng quan trọng để nối liền combo, ảnh huởng đến lối đánh căn bản của cả nghề.
Bản cập nhật mới mang đến cho Hưng Hân rất nhiều cơ hội. Lượng lớn vật liệu từ các cuộc cướp boss 75 hoang dã, đồ cam level cao giúp rút ngắn mạnh mẽ khoảng cách thua kém về trang bị với Gia Thế hồi vòng khiêu chiến... Nhưng với cá nhân Diệp Tu, bản cập nhật này lại gây ra một vài ảnh hưởng bất lợi.
Diệp Tu được gọi là người tinh thông mọi nghề, sách giáo khoa Vinh Quang, kinh nghiệm toàn diện khỏi bàn. Bản cập nhật mới sẽ tác động đến hệ thống kỹ thuật và chiến thuật Vinh Quang vốn có, mà một người tinh thông mọi nghề như hắn sẽ phải tiếp nạp gấp bội kiến thức so với người thường, nếu muốn tiếp tục ngồi trên ngôi vị đó.
Thật ra, đấy không phải điều Diệp Tu thực tâm truy cầu. Danh hiệu hắn sở hữu vốn xuất phát từ nhiều năm tích lũy nền tảng. Nó đến một cách rất tự nhiên, và nó có liên quan nhất định với việc hắn chơi Vinh Quang từ những năm đầu, luôn đi trước mọi người trong những nghiên cứu về kỹ thuật và chiến thuật, thậm chí liên quan đến cả việc game đình trệ ở level 70 quá lâu.
Bản cập nhật level 75 đã nhiễu loạn tất cả.
Tuy lượng kiến thức tích trữ và kinh nghiệm của Diệp Tu cho phép hắn nhanh chóng nắm bắt vô số gameplay và xu hướng mới của hệ thống kỹ năng level 75, nhưng nếu xét về chuyên sâu một nghề, hắn sẽ không bằng những người sở trường. Bản cập nhật lớn xuất hiện đồng nghĩa với quyển sách giáo khoa mang tên Diệp Tu cần thời gian để thêm trang và hiệu chỉnh.
Người tinh thông mọi nghề, cái gì cũng biết, trong quá trình hiệu chỉnh này khó tránh sẽ thiếu sót và bỏ lỡ.
Trên thực tế, mỗi một tuyển thủ chuyên nghiệp đều sẽ gặp phải vấn đề tương tự. Khi định hình lại hệ thống đấu pháp mới, bất ngờ là điều xảy ra liên tục trên sàn đấu. Ai cũng cần cập nhật kiến thức Vinh Quang mà tiến độ thì chưa chắc đuổi kịp nhau, vì mọi người đều ưu tiên nghiên cứu nghề mình trước. Không phải nghề mình, phần lớn sẽ chỉ học hỏi thành quả nghiên cứu của người khác cho khỏe.
Thời ban đầu, tất cả các cao thủ sẽ tụ về một chỗ để thảo luận, khiến công việc chơi game khoác lên một bầu không khí học thuật, hàn lâm rất đậm. Diệp Tu vì đóng góp những ý nghĩ và thành quả mang tính khai sáng và kiến thiết cho rất nhiều nghề nên mới có danh hiệu sách giáo khoa từ đó.
Thế rồi giải đấu Vinh Quang chuyên nghiệp phát triển đến ngày nay, tình hình cạnh tranh càng lúc càng khốc liệt, muốn thấy cảnh những người đứng trên đỉnh Vinh Quang ngồi vào cùng nhau, vui vẻ bàn luận về bản cập nhật mới là rất khó.
Thời buổi bây giờ, ai chẳng muốn giữ nghiên cứu làm của riêng, để chúng trở thành vũ khí bí mật trên sàn đấu?
Mọi thứ biến thành cuộc chiến thông tin. Biết lợi dụng thông tin, phe mình sẽ có thêm phần thắng.
Cuộc chiến này khiến cho việc nghiên cứu kỹ thuật và chiến thuật Vinh Quang rẽ theo vô số phương hướng.
Trước đây, các cao thủ cùng thảo luận, sàng lọc, thực chiến và đưa ra kết luận thống nhất, nhưng bây giờ mỗi người mỗi ngả, vào trận mà xem ai đúng ai sai. Thế nên kết quả sau cùng rất phong phú. Cùng là kiếm khách, cách sử dụng bốn chiêu kiếm level 75 của Hoàng Thiếu Thiên khác hẳn Lưu Tiểu Biệt của Vi Thảo, Đỗ Minh của Luân Hồi, hoặc Cao Kiệt của Ba Lẻ Một.
Từng cá nhân có cách nghĩ và cách làm khác nhau, cái gọi là công thức càng ngày càng ít.
Dưới bối cảnh ấy, cao thủ toàn chức dĩ nhiên sẽ mai một dần. Dù Diệp Tu không cố ý theo đuổi hay níu giữ danh hiệu, nhưng ưu thế đến từ việc tinh thông mọi nghề của hắn ắt phải giảm đi ít nhiều.
Nhất là khi Vinh Quang cập nhật hệ thống đại chiêu level 75.
Hắn đang đối đầu với một nghề trải qua thay đổi lớn lao trong gameplay bởi bốn chiêu kiếm mới toanh. Đối thủ của hắn lại là kẻ được tôn làm Kiếm Thánh trong nghề này. Tuy ở vòng bảng Diệp Tu có chú ý đến Hoàng Thiếu Thiên, cũng biết cách Hoàng Thiếu Thiên sử dụng bốn kỹ năng mới, nhưng biết là một chuyện, thực chiến là chuyện khác.
"Sao, cảm giác này sướng không?"
Lưu Tinh Thức chém ra một vòi máu, Dạ Vũ Thanh Phiền lướt ngang Quân Mạc Tiếu và quay phắt lại. Giữa pha xoay người, Hoàng Thiếu Thiên gõ lên một dòng chat. Sau đó, Tiên Nhân Chỉ Lộ!
Tiên Nhân Chỉ Lộ là một chiêu đâm có hiệu ứng xé gió cực mạnh, thường được sử dụng để kết thúc combo vì khả năng hất văng quá xa, chắc chắn sẽ gián đoạn liên kích. Thế nhưng sau Lưu Tinh Thức, Dạ Vũ Thanh Phiền lại hoán đổi vị trí với Quân Mạc Tiếu và ra chiêu này hất hắn đi. Quân Mạc Tiếu văng trúng bức tường cao hơn một mét kia, không kéo giãn khoảng cách mà còn bị phản lực tăng thêm sát thương và debuff đông cứng.
Dạ Vũ Thanh Phiền tiếp tục tấn công!
Khán giả bên ngoài thì đang khó hiểu với dòng chat Hoàng Thiếu Thiên vừa gửi trong quá trình liên kích.
"Cảm giác này? Cảm giác gì cơ?" Phan Lâm tự hỏi.
"À ừ..." Lý Nghệ Bác bó tay.
Phân tích nội dung chat của Hoàng Thiếu Thiên? Đây quả là chuyện hiếm thấy, vì bình thường người ta sẽ cố gắng lờ đi mọi thứ hắn nói. Hôm nay gặp đối thủ mạnh như Diệp Tu, Hoàng Thiếu Thiên từ đầu trận đã không rảnh tay điền đầy khung chat như thường làm. Vì thế khi hắn nhất quyết chat một câu, câu này ắt phải rất quan trọng chứ không thể là lời rác rưởi được.
Cảm giác gì nhỉ?
Cảm giác bị trói tay trói chân chăng? Hoàng Thiếu Thiên muốn trêu tức Diệp Tu, báo thù cho hai tuyển thủ Lam Vũ bị kẹp đánh tới chết?
Phần đông mọi người đều nghĩ vậy. Chỉ có tuyển thủ Lam Vũ và Hưng Hân mới thật sự hiểu ý nghĩa ẩn giấu dưới tinh hoa rác rưởi đầy hàm súc và cô đọng kia.
"Cảm giác chậm nhịp khi không kịp đỡ gameplay quá lạ, nhỉ?"
Dụ Văn Châu của Lam Vũ và Phương Duệ của Hưng Hân gần như đưa ra lời giải thích cùng lúc.
"Trả thù chứ đâu?" Phương Duệ phán, "Chắc trả thù vụ tán nhân của Diệp Tu hành hạ người ta nguyên cái vòng bảng."
Đúng vậy, gameplay của hệ thống đại chiêu level 75 khiến người ta khó chịu thật đấy, nhưng làm sao bằng sự ức chế với lối chơi đã phế từ lâu mà Diệp Tu đem trở về?
Đó mới thật là gameplay mới toanh đúng nghĩa, một thứ gameplay dựa trên cơ sở toàn diện về kinh nghiệm và suy luận mà không ai có đủ như Diệp Tu. Từ ngày đầu tiên xuất hiện đến khi chính thức bước lên đấu trường chuyên nghiệp, tán nhân Quân Mạc Tiếu đã tiếp xúc với mọi người gần hai năm. Thế nhưng, cảm giác lạ lẫm mà nó mang lại vẫn vẹn nguyên như cũ. Chỉ cần đụng trúng tán nhân Quân Mạc Tiếu, bất kỳ ai cũng phải sấp mặt.
Solo liên sát 37 trận, vòng chung kết hốt liền hai tướng, không thể phủ nhận thành tích kinh khủng của Diệp Tu liên quan chặt chẽ với ưu thế từ nghề tán nhân.
Giờ đây, Hoàng Thiếu Thiên đem cảm giác mới lạ này trả cho Diệp Tu, nên khó miễn có chút đắc ý mà đá xoáy hắn.
Dạ Vũ Thanh Phiền khóa chặt Quân Mạc Tiếu trong góc tường hơn một mét kia. Công sự Diệp Tu vốn dùng để ẩn nấp đang trở thành chướng ngại ngăn cản hắn tháo chạy. Máu tươi không ngừng văng ra theo bóng kiếm, bắn lên tường càng lúc càng đỏ.
Diệp Tu đã giết hai tướng địch, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lôi đài của mình rồi. Dù hắn thua dưới tay Hoàng Thiếu Thiên, cũng sẽ không ai chỉ trích.
Nhưng không ai cam tâm!
Người Hưng Hân đều không cam tâm. Có thể họ quá tham lam, nhưng chỉ cần thấy Diệp Tu trong trận, họ luôn cảm thấy hắn sẽ làm được gì đó.
Thua là chuyện rất bình thường, nhưng nếu Diệp Tu thua như Tống Hiểu, như Lư Hãn Văn, thua bởi bị áp đảo hoàn toàn, thì dù đối phương có là Hoàng Thiếu Thiên, tuyển thủ hàng top Liên minh, người Hưng Hân vẫn cảm thấy rất khó chấp nhận.
Không thể!
Các tuyển thủ Hưng Hân thầm nghĩ. Cảm giác trong lòng họ còn mãnh liệt hơn cả fan trung thành nhất của Hưng Hân nữa. Fan thường yêu thiếu lý trí, thiên vị đội nhà một cách cảm tính, còn tuyển thủ Hưng Hân thì khác. Họ tỉnh táo lắm. Cảm giác kia chỉ vì lòng tin tuyệt đối họ dành cho Diệp Tu. Con người đã bắt đầu mọi thứ từ số 0, lập nên một chiến đội từ tiệm net, bước qua vòng khiêu chiến, cuối cùng thống lĩnh họ đứng trên sàn đấu vòng chung kết ác liệt nhất Vinh Quang này, sao có thể bị áp đảo? Không, họ không chấp nhận.
"Đừng vờ vịt nữa, mau ra đại chiêu đi!!" Phương Duệ đột nhiên đưa tay lên miệng làm thành cái loa, hướng về sàn đấu mà gào lớn.
Tiếng gào của hắn dĩ nhiên không đến được tai Diệp Tu. Hai nhân vật 3D đang chém giết nhau giữa sân càng không có bất kỳ phản ứng nào. Ngược lại, người Lam Vũ ngồi gần đó nghe thấy rất rõ ràng.
"Đại chiêu? Đại chiêu gì?" Bọn họ nghi hoặc nhìn nhau, bắt đầu theo dõi trận đấu trong lo lắng.
"Có đại chiêu gì vậy?" Trần Quả cũng hồi hộp hỏi.
"Làm sao tui biết được? Thể nào cũng phải có chứ?" Phương Duệ nói.
"Sẽ có!" Tô Mộc Tranh kiên định thể hiện sự ủng hộ.
"Vậy phải nắm chặt cơ hội!" Ngụy Sâm vỗ đùi.
"Sắp lắm rồi nhỉ?" Đường Nhu cũng nói.
"Sẽ là gì đây?" Những người khác đều chờ mong. Rõ ràng không biết, họ vẫn tin chắc Diệp Tu sẽ có đại chiêu. Người Hưng Hân cứ như tín đồ vậy, não tàn một cách tập thể.
"Chịu chết đi!!" Trong trận, một dòng chat hùng hồn lại đến từ Hoàng Thiếu Thiên. HP Quân Mạc Tiếu lúc này chỉ còn 7%, dòng chat kia khác nào lời tuyên án tử hình cho hắn.
Soạt!
Ô Thiên Cơ đột nhiên giương rộng. Dạ Vũ Thanh Phiền đang vung kiếm thành cung tròn, định hoàn thành hit cuối cùng của Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm thì chém trúng mặt ô.
Chết!
Hoàng Thiếu Thiên hết hồn.
Nếu đối thủ chỉ chống khiên liều chết, hắn sẽ không quá lo lắng, nhưng hình thái khiên của Ô Thiên Cơ quá to, đủ cho nhân vật núp hẳn vào sau. Diệp Tu chắc chắn đang định giở thủ đoạn gì đó!
"Nói nhiều không đúng lúc là khuyết điểm lớn nhất của chú em!" Tin nhắn từ Diệp Tu bỗng nhảy lên.
Không lẽ tại mình gõ ba chữ mà để lộ sơ hở? Hoàng Thiếu Thiên vô thức nghĩ. Diệp Tu rảnh tay chat với mình, tức là đã kịp giở trò gian rồi.
Kinh nghiệm và ý thức cùng thôi thúc, Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm bị Hoàng Thiếu Thiên ngắt bỏ.