Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1450: Chơi zâm là một thái độ



Dịch bởi Lá Mùa Thu

Giả vờ trúng chiêu... Một trick khiến cho tất cả khán giả mở rộng tầm mắt. Chỉ có thứ mọi người không nghĩ tới, không có gì Phương Duệ không làm được. Kỳ tài cơ mà, luôn luôn đột phá giới hạn con người.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, trick này có thể lừa được tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không phải dễ. Thứ nhất, tuyển thủ chuyên nghiệp đều có cảm giác tay rất tốt về việc đánh trúng hay hụt. Thứ hai, nếu thật sự đánh trúng, số liệu HP thể hiện từ hệ thống đâu có biết giả vờ như con người?

Ấy thế mà Phương Duệ lại thành công, chứng tỏ Lư Hãn Văn đã không để ý cả hai điều trên.

Lư Hãn Văn đánh slot chủ lực hai năm, kinh nghiệm dày dặn hơn nhiều tân binh năm hai thông thường, mà Phương Duệ lại dám chơi một trick thô sơ chỉ dùng lừa tình tân binh thế này với cậu. Thành công của hắn tuy bất ngờ, bên trong vẫn có nguyên nhân nhất định.

Một là Lư Hãn Văn đã tập trung mọi chú ý vào động tác của Hải Vô Lượng, không phân tâm kiểm tra HP hắn. Hai là cậu đang đánh hăng quá, tiết tấu nhanh quá, sức hất ngã của Lạc Anh Thức lại mạnh, sờ phát là mục tiêu lăn ra đất ngay, nên cảm giác tay sẽ kém hơn bình thường. Lư Hãn Văn chú tâm vào việc nối liền combo, bất cẩn lỡ mất sự khác biệt.

Phân tích ra nguyên nhân, sẽ thấy Phương Duệ không chỉ hành động vì zâm. Những gì hắn làm đều có suy tính cả đấy.

Lưu Vân ăn trọn chiêu Sóng Niệm Long, sát thương không thấp. Mọi người đang cho rằng lần ngắt quãng này đủ cho Phương Duệ khiển Hải Vô Lượng tháo chạy, ngờ đâu hắn lại chủ động lao lên.

"Phương Duệ định chơi cứng chính diện luôn à?" Phan Lâm hốt hoảng gào thét. Trước khi Hải Vô Lượng có hành động, không một ai dám suy đoán về hắn nữa rồi.

Khí Xoắn Ốc!

Hải Vô Lượng trông có vẻ muốn đánh tiếp thật. Hai tay hắn khuấy động kình khí xoắn ốc, cả người đột ngột bắn thẳng về phía Lưu Vân đang trượt xuống gốc cây.

Lưu Vân đang trong trạng thái lơ lửng, có thể dùng những chiêu kiểu Ngân Quang Lạc Nhẫn để đổi hướng rơi, nhưng Khí Xoắn Ốc càng xoáy sẽ càng mở rộng phạm vi, dễ dàng bao phủ cả hướng rơi mới của cậu. Chiêu Lạc Phượng Trảm cho phép đổi hướng đủ xa thì xài rồi, giờ vẫn còn cooldown.

Tình thế cấp bách, Lư Hãn Văn một lần nữa thể hiện tài phản ứng nhanh kinh người. Lưu Vân đạp vào thân cây sau lưng, hai tay nhấc kiếm từ dưới vung lên.

Thăng Long Trảm!

Đang đà rơi xuống, Lưu Vân mượn lực đạp, không những ngừng thế rơi mà còn giương kiếm bay vút lên trời.

Ầm!

Khí Xoắn Ốc nổ tung trên thân cây, kình khí cuốn lấy cành khô lá héo bay rợp một vùng, cả gốc cây to rung lắc dữ dội.

Hải Vô Lượng quay phắt lại, hai bàn tay đưa lên cao áp vào nhau, bắt đầu gồng lực. Hắn chờ đến khi Thăng Long Trảm của Lưu Vân đi hết chiêu và rớt xuống lần nữa, mới đan chéo tay đẩy mạnh kình khí ra.

Khí Quán Trường Hồng!

Khí đẩy ra từ giữa hai tay cuồn cuộn dày đặc như một vòm cung lớn, bắn về phía Lưu Vân giữa không trung.

Lư Hãn Văn đã sớm đoán rằng sau khi dùng Thăng Long Trảm thoát Khí Xoắn Ốc, mình cũng không dễ né chiêu kế tiếp của đối thủ. Thế nên Thăng Long Trảm vừa đi hết, Lưu Vân lập tức đè kiếm.

Ngân Quang Lạc Nhẫn!

Chiêu này trước đó chưa thấy, bây giờ đã được dùng. Lưu Vân rơi thẳng xuống, nhưng đây là hành động nằm trong dự tính của Phương Duệ. Chuột trong tay phải hắn nhích gấp một cú, hai bàn tay Hải Vô Lượng bỗng nhiên rung mạnh, vòm cung Khí Quán Trường Hồng đột ngột bẻ góc về phía Lưu Vân.

Cơ mà... Lưu Vân đâu mất tiêu rồi?

Ầm!

Gốc cây bị Khí Xoắn Ốc nổ trúng vẫn chưa ngừng chấn động, giờ lại ăn thêm Khí Quán Trường Hồng. Thì ra khi sử dụng Ngân Quang Lạc Nhẫn, vị trí Lưu Vân rơi xuống là phía sau thân cây, dù Phương Duệ cố bẻ góc Khí Quán Trường Hồng cũng không thể bẻ quá sâu, cuối cùng vẫn để sổng mục tiêu.

Rào rào rào!

Gốc cây to bị kình khí đánh vào hai lần, cành lá xào xạc không dứt.

Cả hai hit đều không trúng, Phương Duệ chưa chịu nhụt chí. Hắn nhanh tay khiển Hải Vô Lượng sải bước sang bên, muốn thủ vị trí chờ Lưu Vân rơi xuống, ai ngờ khi tầm nhìn được kéo giãn thì lại chẳng thấy cậu nhóc đâu.

Ủa?

Phương Duệ ngẩn người. Hắn chạy đến sau gốc cây nhìn một vòng, Lưu Vân vẫn bặt tăm. Sao ảo thế này?

Nhưng không gì giấu được khán giả với góc nhìn Thượng đế bên ngoài. Hai bình luận viên Phan Lâm và Lý Nghệ Bác thi nhau khen Lư Hãn Văn thông minh lanh lợi.

"Góc độ xuất chiêu Thăng Long Trảm đã làm nền quá đẹp cho Ngân Quang Lạc Nhẫn." Lý Nghệ Bác cất tiếng.

"Nhân vật dưới tác động của Ngân Quang Lạc Nhẫn lại được khiển cực chuẩn, vừa khuất sau thân cây liền ngắt bỏ kỹ năng, va vào cây và một lần nữa văng đi."

Vòng chung kết mùa giải thứ mười Liên minh Vinh Quang, Lam Vũ hình như muốn kết bạn với cây cối và môi trường. Hiệp đầu Dạ Vũ Thanh Phiền của Hoàng Thiếu Thiên bị cây đè mất nửa cái mạng, hiệp hai Lưu Vân của Lư Hãn Văn chủ động húc cây để thoát khỏi combo từ Hải Vô Lượng. Trick này cậu sử dụng rất khéo, nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Phương Duệ tìm không thấy Lưu Vân, sao có thể nghĩ ra nguyên do thật sự? Hắn đang suy xét sự việc theo sóng não của thánh zâm, hăng hái lùng sục địa hình xung quanh để tìm tung tích cậu nhóc. Đến khi ngẩng đầu lên, đã thấy kiếm chém tới mặt!

Lưu Tinh Thức!

Một kỹ năng có tốc độ cực nhanh, Hải Vô Lượng đỡ không kịp, máu bắn đỏ rực góc nhìn.

"Yeah!" Tiếng hoan hô tràn ngập khán đài.

Thánh zâm Phương Duệ cả đời đánh lén người ta, giờ lại bị tướng Lam Vũ đánh lén thành công, cứ gọi là hả hê lòng người!

Hải Vô Lượng đỡ không kịp một chiêu, nhưng ăn xong chiêu này thì lập tức vào thế. Mượn lực nhát chém, Hải Vô Lượng định lùi về. Ánh kiếm đuổi theo sát gót!

Rút Đao Trảm!

Đại chiêu cấp cao nhất là Lưu Tinh Thức được nối liền bởi chiêu cấp thấp là Rút Đao Trảm. Cao thấp khác nhau, nhưng hai kỹ năng giống ở một điểm: Tốc độ ra tay siêu nhanh. Lưu Tinh Thức vừa trúng liền thu tay về, kế tiếp đã thấy Rút Đao Trảm, hai đường kiếm đan xen loang loáng đến mức khó nhìn ra hai chiêu hay chỉ một.

"May mà trọng kiếm đấy nhé..." Lý Nghệ Bác không quên nhắc nhở mọi người về món vũ khí Lưu Vân dùng. Nếu đổi thành thái đao hoặc kiếm quang thì tốc độ còn đến thế nào nữa?

Lần thứ hai không né kịp, ngực Hải Vô Lượng bị trọng kiếm Diễm Ảnh rạch một đường dài. Máu phun tung tóe, hắn lảo đảo lùi về phía sau liên tục.

Mất cân bằng?

Không hề!

Giả vờ đó!

Lần này tổ ghi hình khôn rồi, vội vàng chộp được khoảnh khắc Hải Vô Lượng giấu diếm động tác vận khí bằng một tay trong lúc lùi về. Hắn đang im im chuẩn bị tung chiêu.

Đao Khí!

Đao Khí thả ra ở cự ly quá gần khi Lưu Vân đang nhào lên đuổi theo Hải Vô Lượng. Cậu phát hiện sương mù trước mặt như đang cuộn lại, bèn nhanh chân lăn mình sang bên.

Khí Lưu Trực Hạ!

Vốn đang lảo đảo, Hải Vô Lượng đột nhiên vững vàng nhảy lên không trung, hai tay phủ xuống, kình khí như thác nước dốc ầm ầm xuống Lưu Vân trên đất. Lưu Vân đang lăn mình chưa kịp nhổm dậy, nhưng kiếm đã vung.

Kiếm Lạc Trường Không!

Kiếm mang theo người vút lên cao.

Ầm!

Kình khí đổ ập vào đầu Lưu Vân, luồng kiếm khí lấp lánh bỗng từ trong phá ra, vọt lên trời, chém Hải Vô Lượng xuống đất. Lưu Vân ăn chiêu nặng đến mức đứng không thẳng nổi, còn Hải Vô Lượng bị chém rơi, phải lăn liên tục hai cú mới giải trừ toàn bộ lực đạo.

Cả hai nhân vật thương tích đầy mình, nhưng chỉ vừa khắc phục xong hậu quả thì lại xông lên, tiếp tục giao chiến.

"Phương Duệ không bỏ chạy, nhưng cách đánh của anh ấy..." Phan Lâm nói.

"Chơi zâm không chỉ đơn thuần là đấu pháp du kích hay lẩn trốn khắp nơi." Lý Nghệ Bác nói.

"Đúng vậy." Phan Lâm gật đầu.

Chơi zâm vốn là một trường phái lớn, số lượng đấu pháp không kém trường phái chơi cứng. Muốn zâm, có rất nhiều cách để zâm.

Đấu trực diện với Lư Hãn Văn, Phương Duệ nào là giả chết, nào là giả té, không một thủ đoạn nào không phải zâm đến cực điểm.

Chơi zâm không phải kỹ thuật. Nó là ý thức, là thái độ.

Phương Duệ là là người tiêu biểu muốn chấp hành thái độ ấy đến triệt để. Thái độ quyết định hành vi, bất kể chính diện hay lén lút, đều phải sặc mùi zâm.

Trên bản đồ Rừng Sương Mù, Lư Hãn Văn sở hữu năng lực phát hiện và tốc độ phản ứng quá mạnh với đấu pháp tập kích, cho nên lối chơi zâm an toàn thường thấy không còn hữu hiệu. Vì thế, Phương Duệ bèn giao đấu chính diện với cậu, thỏa thuê trút trọn sức sáng tạo từ linh hồn zâm đãng của mình...

Giả vờ té ngã, giả vờ mất cân bằng... Tên này còn làm được những trò mới lạ nào nữa? Không ai dám đoán.

"Phương Duệ không lợi dụng đặc điểm bản đồ, thế mạnh tinh mắt và phản ứng nhạy của Lư Hãn Văn coi như hết xài." Phan Lâm nói.

"Nhưng vì không lợi dụng địa hình, tài năng của Phương Duệ cũng bị hạn chế ở một mức nhất định." Lý Nghệ Bác nói.

"Một trận đấu ngang tài ngang sức!" Phan Lâm thổn thức.

Đúng vậy, ngang tài ngang sức.

Đôi bên đều tìm thấy tiết tấu mình muốn, cũng đều ở vào trạng thái tốt nhất. Họ dốc toàn lực, phơi bày cái trình cao nhất ở mình.

Chém qua chưởng lại, va chạm không ngừng. Thanh HP giảm là kết quả duy nhất nhìn thấy. Không bên nào chiếm ưu thế áp đảo so với bên nào. Nếu Lư Hãn Văn cướp được thế tấn công, Phương Duệ sẽ tung quái chiêu zâm đãng nào đó để phản công; nếu Phương Duệ vào được combo, Lư Hãn Văn lại phá vỡ bằng tài dùng kiếm của mình.

Dưới tình huống này, lượng HP 74% đầu game của Hải Vô Lượng trở thành một khuyết điểm chết người. Và vì thế, Lưu Vân giành về chiến thắng ở mốc 23% máu.

Lam Vũ thắng lại 1 điểm đầu người, đôi bên tạm thời hòa 3 - 3.

Có điều hai tướng cuối Lam Vũ chỉ còn 123% HP, trong khi đối thủ của họ đang ôm 200% HP, chuẩn bị vào chiến trường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.