Khu rừng u tối bỗng chốc bừng sáng. Ánh sáng lát thành một con đường trải dài từ chỗ Bá Đồ đang đứng tới những tán cây bên trong.
Trương Giai Lạc!
Bách Hoa Liễu Loạn!
Đấu pháp Bách Hoa! Vừa tấn công vừa che chắn! Khi người ta chưa kịp quen mắt với màn ánh sáng chói lòa, Đại Mạc Cô Yên và Lãnh Ám Lôi đã biến đâu mất, chỉ để lại hai cái bóng lúc ẩn lúc hiện dưới một trời sắc màu rực rỡ kia.
Họ mang theo đạn pháo của cả Bách Hoa Liễu Loạn, cùng nhau lao lên.
Fan Bá Đồ phấn khích bật dậy.
"Tam Tướng Hợp Thể!!" Họ gào thét vang dội trên khán đài.
Tam Tướng Hợp Thể.
Hàn Văn Thanh, Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn, ba vị lão tướng Bá Đồ. Trước mùa giải thứ chín, họ vẫn là đối thủ, ác chiến với nhau không ngừng nghỉ từ tận mùa giải thứ hai. Thế mà đến cuối quãng đường đánh giải chuyên nghiệp, ba người lại trở thành đồng đội, cùng tụ về dưới cờ Bá Đồ, còn bất ngờ luyện thành một đội hình phối hợp ba tay đấm. Đội hình này được fan Bá Đồ đặt cho cái tên Tam Tướng Hợp Thể, cho thấy mức độ ăn ý giữa họ cực cao.
Người hiểu bạn nhất, có khi chính là đối thủ của bạn.
Dùng câu này nói về Hàn Văn Thanh, Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn thật quá hợp lý. Từ đối thủ biến thành đồng đội, họ lại nhanh chóng luyện ra một đấu pháp thuần thục hiểu ý, tất cả là nhờ vào nền tảng nghiên cứu lẫn nhau suốt từng ấy năm qua.
Bá Đồ đã chính thức khai hỏa, đấu pháp Tam Tướng Hợp Thể từng làm fan ruột sôi trào ở mùa giải trước cũng tái hiện. Mùa giải này vì đánh thay phiên, tần suất ba vị lão tướng xuất hiện cùng nhau cực thấp, fan Bá Đồ chờ mong khung cảnh nọ đã quá lâu rồi.
Đêm nay họ đã chờ được, thế tấn công Tam Tướng Hợp Thể vẫn mượt mà như cũ.
Fan Bá Đồ đang kích động, bỗng thấy một bóng người loáng lên trước mắt.
Là Âm 9 Độ, Tần Mục Vân. Người thứ năm của Bá Đồ, người thứ năm vô hình sống dưới vầng hào quang đại thần, bỗng nhảy vào khung hình như vô ý đi nhầm. Y không theo cùng bước chân đột phá của tam tướng, tiết tấu của y như lạc lõng hoàn toàn khỏi họ.
Nhưng chỉ có cao thủ thực thụ mới phát hiện, sức mạnh toàn thể Bá Đồ đã tăng vọt tại đây.
Tam Tướng Hợp Thể vẫn là Tam Tướng Hợp Thể, nhưng bên cạnh họ đã có thêm một cánh tay yểm trợ.
Tần Mục Vân, bằng trình di chuyển chọn điểm xuất sắc của mình, đang liên tục luồn lách giữa đội hình. Góc nhìn và nòng súng của y luôn chĩa vào những hướng có thể quấy rầy thế tấn công của tam tướng.
Cơ mà có ai quấy rầy đâu? Hành động của Âm 9 Độ trông thật hài hước như mắc bệnh hoang tưởng, nhưng chính vì thế, người ta mới thấy rõ phong cách Bá Đồ hiện tại tràn ngập màu sắc Trương Tân Kiệt: Đề phòng chặt chẽ, không để bất ngờ xảy ra. Bá Đồ đang làm mọi thứ để loại trừ tất cả biến số phá hoại kế hoạch của mình.
Trong chớp mắt, mũi đột kích Tam Tướng Hợp Thể đã lao đến vị trí mong muốn. Đồng thời, trong rừng cũng vang lên tiếng pháo. Hướng tấn công của Bá Đồ rất chính xác, Tô Mộc Tranh dĩ nhiên không thể ngồi chờ chết. Mộc Vũ Tranh Phong nã mấy phát pháo vào đường di chuyển của ánh sáng Bách Hoa, sau đó mượn sức giật lùi về sau.
Phương thức di chuyển bằng Phi Pháo hoặc Phi Súng rất bất tiện cho việc đổi hướng giữa đường, không thích hợp sử dụng trong rừng. Tuy nhiên, đây là sân nhà Hưng Hân, Tô Mộc Tranh hiển nhiên đã thuộc địa hình xung quanh. Cô tính chính xác khoảng cách và phương hướng cho mỗi lần Phi Pháo, thậm chí còn chơi trick kiểu cố tình va đập vào cây cối để mượn lực đổi hướng.
Và cứ thế, Mộc Vũ Tranh Phong dễ dàng kéo dài khoảng cách với nhóm ba người Bá Đồ đang xông về phía mình.
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Đột nhiên, tiếng súng nổ vang ầm ĩ.
Âm 9 Độ đang xả đạn dữ dội về một hướng.
Có địch?
Đâu cơ?
Nhiều khán giả phản ứng hơi chậm sẽ không biết chuyện gì xảy ra, nhưng khán giả nào theo dõi với cái đầu thì rất nhanh phát hiện: Vị trí Âm 9 Độ đang dồn hỏa lực chính là một trong sáu điểm mai phục mà Bá Đồ dự đoán!
Điểm này không có người!
Với góc nhìn Thượng đế, khán giả đương nhiên biết rõ. Bá Đồ không biết, nhưng Tần Mục Vân đã lợi dụng cơ hội di chuyển gần, xoay nòng súng bắn phá, giúp Bá Đồ loại trừ một trên sáu khả năng trong tích tắc.
Đến lúc này, ngoài Mộc Vũ Tranh Phong đã lộ diện, chỉ còn bốn khả năng cho ba nhân vật.
Nhưng Bá Đồ vẫn chưa manh động.
Bá Đồ đã đi đến đây, Hưng Hân khó thể tiếp tục ngồi yên. Nếu Hưng Hân điều chỉnh, mọi dự đoán của Bá Đồ sẽ đi về miền dĩ vãng. Do đó, Bá Đồ không hành động vội vàng mà một lòng một dạ nhắm vào Mộc Vũ Tranh Phong, điểm mai phục đã bị lật rổ.
Bách Hoa Liễu Loạn rót hỏa lực lấp lánh, quấy rối tầm nhìn của Mộc Vũ Tranh Phong, ngăn cô quan sát lộ trình tấn công của Bá Đồ. Dưới che chắn của ánh sáng Bách Hoa, Đại Mạc Cô Yên và Lãnh Ám Lôi nhanh chóng áp sát cô.
"Chú ý Diệp Tu!" Theo sát toàn quân, Trương Tân Kiệt đột ngột chat lên nhắc nhở.
Diệp Tu có hành động!
Biết Mộc Vũ Tranh Phong đang gặp khó khăn, Quân Mạc Tiếu lập tức lao tới chắn đường, có vẽ như muốn tiếp ứng.
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Tiếng súng lại vang lên kịch liệt.
Thấy Diệp Tu muốn hỗ trợ, Tần Mục Vân dĩ nhiên phải ngăn cản. Chưa cần Trương Tân Kiệt ra lệnh, y đã để mắt Quân Mạc Tiếu từ lâu rồi. Quân Mạc Tiếu vừa nhích người, y lập tức nổ súng.
Loáng một phát, Quân Mạc Tiếu trốn vào sau một gốc cây. Hỏa lực quá dày, hắn không dám tùy tiện ló đầu. Tuy Ô Thiên Cơ có thể biến thành khiên chắn đạn, nhưng HP Quân Mạc Tiếu đã mất nhiều, khiên cũng chỉ đỡ một phần sát thương, thêm một phần phòng ngự chứ nào phải vạn năng?
"Đẹp!" Trương Giai Lạc khen một tiếng trên kênh chung. Dưới tay hắn, Bách Hoa Liễu Loạn càng đánh càng hổ báo.
Trương Tân Kiệt không chủ quan khi thấy cục diện nghiêng về phe mình. Hắn vẫn nghiêm cẩn quan sát khu rừng trông có vẻ yên bình kia.
Bởi vì nó thật sự quá yên bình.
Đã đánh đến mức này, Hưng Hân vẫn chưa triển khai hành động? Họ định đẩy Diệp Tu và Tô Mộc Tranh vào biển lửa, mặc hai người tự sinh tự diệt?
Nếu hai người này chết, trận đấu đêm nay coi như kết thúc!
Chẳng lẽ mình để sót chỗ nào?
Trương Tân Kiệt sẽ không mắc sai lầm, đó là cái nhìn nhất trí của mọi người xét trên số liệu thống kê. Nhưng với bản thân Trương Tân Kiệt, hắn không cho là vậy. Hắn luôn tìm cách quan sát, suy nghĩ, tính toán mọi phương diện, tầng tầng lớp lớp... Người ta nói hắn chưa bao giờ tính sót, mà không biết rằng điều đó đến từ một ý nghĩ túc trực trong đầu hắn: Khả năng sai sót.
Mọi lúc mọi nơi, đều không được lơ là.
Mọi lúc mọi nơi, đều cảm thấy mình có khả năng để sót gì đó.
Trương Tân Kiệt không phải người hành động theo trực giác. Những gì hắn "cảm thấy" cũng dựa trên logic, ví dụ như lúc này: Không đổi kế hoạch sẽ thua nhưng Hưng Hân nhất quyết không đổi, thì thực sự đáng nghi ngờ.
Điểm đáng nghi ở đâu?
Trương Tân Kiệt vừa theo sát tiết tấu toàn đội, vừa tiếp tục quan sát địa hình.
Kìa!
Góc nhìn Trương Tân Kiệt vừa chuyển đến một điểm, bỗng xoay gấp về. Cùng lúc, Thạch Bất Chuyển lộn một vòng tại chỗ...
Không âm thanh, không ánh sáng, nhưng không có nghĩa là yên bình!
Ở vị trí Thạch Bất Chuyển vừa né qua, lá khô trên đất đột nhiên bị một cơn gió cuốn lấy.
Tróc Vân Thủ!
Tróc Vân Thủ của khí công sư!
Thánh zâm Phương Duệ của Hưng Hân chờ cho Bá Đồ tiến vào khu vực mai phục, lập tức có hành động. Hắn rất kiên nhẫn, trơ mắt nhìn Bá Đồ truy sát Tô Mộc Tranh gắt gao và cản trở Diệp Tu tới tiếp ứng mà vẫn không ra tay. Vì mục tiêu của hắn không chỉ là một pha quấy rối.
Hắn muốn phá tan kết cấu Bá Đồ.
Mục tiêu của hắn là Trương Tân Kiệt, là nhân vật trị liệu quan trọng nhất trận đoàn đội.
Hắn một mực chờ đợi cơ hội. Ngay từ đầu, hắn đã dự định dùng Tróc Vân Thủ bốc Thạch Bất Chuyển khỏi đội hình Bá Đồ, nên mới không quan tâm an nguy của Mộc Vũ Tranh Phong và Quân Mạc Tiếu.
Hưng Hân gặp nguy hiểm? Sẽ chỉ làm Bá Đồ cắm đầu tấn công, lơ là bảo vệ trị liệu hơn mà thôi.
Kiểu đánh lén này chính là sở trường của Phương Duệ. Quả thật, hắn nhận định không sai. Để cản đường Diệp Tu, Tần Mục Vân cũng đã dồn mọi hỏa lực vào cùng một phía.
Chỉ chờ có thế, Hải Vô Lượng ra tay. Dõi theo bước chân Thạch Bất Chuyển, Hải Vô Lượng lần mò tới một vị trí cực đẹp.
Ngâm xướng, vận khí, xuất chiêu...
Phương Duệ làm sao ngờ nổi, người phát hiện hắn lại chính là Trương Tân Kiệt.
Tróc Vân Thủ chụp hụt, Hải Vô Lượng lộ hàng. Tuy đối thủ chỉ là một mục sư không có sức uy hiếp, nhưng Phương Duệ có thứ cảm giác như bị người ta lột sạch giữa làn lửa đạn, như cặp mắt người kia sẽ lom lom nhìn mọi cử động kế tiếp của mình.
Ok, không đánh lén được thì nhào lên luôn!
Tập kích thất bại, Hải Vô Lượng dứt khoát lao ra. Tróc Vân Thủ trượt, vậy mình tự tay bắt cóc Thạch Bất Chuyển!
Trương Tân Kiệt vội khiển Thạch Bất Chuyển lùi về sau. Bá Đồ nhận được tín hiệu, ánh sáng Bách Hoa lập tức nở rộ xung quanh Thạch Bất Chuyển. Và rồi cả người lẫn ánh sáng cùng nhau tan biến.
"Ý, chơi ảo thuật kìa! Mấy ông là Ma Thuật sư hả?" Phương Duệ vừa chat nhảm vừa thay đổi kế hoạch. Không bắt Thạch Bất Chuyển thì ta bắt Âm 9 Độ. Nhưng Âm 9 Độ tự có hỏa lực bảo vệ mình, Hải Vô Lượng không thể cứ thế mà nhào vào.
Nắm ưu thế bản đồ trong tay, thánh chơi zâm vào mode chơi zâm.
Đạn Sóng Khí!
Sau gốc gây, Hải Vô Lượng đột nhiên thò tay ra bắn Đạn Sóng Khí.
Âm 9 Độ chả buồn né, để mặc Đạn Sóng Khí nổ trên người, chỉ bắt đầu đề phòng gốc cây kia.
Trong lúc đó, kình khí cuồn cuộn bỗng từ phía khác ầm ầm quất tới!
Pháo Gầm!
Kình khí cuốn lá cây khô bay tứ tung, pha tấn công chẳng chút che giấu như muốn nhắn gửi: Thằng oắt, mày dám không né anh xem...