Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1630: Giữ chân trị liệu



Dịch bởi Lá Mùa Thu

Vân Thể Phong Thân được gọi là đại chiêu thông não, dùng khí tức để nhận biết địch trong phạm vi và tăng độ chính xác khi ra chiêu. Lúc này tốc độ di chuyển của Hải Vô Lượng đột nhiên tăng cao, đó không phải hiệu ứng của Vân Thể Phong Thân mà là một kỹ năng khác: Khí Chuyển Lưu Vân.

Khí Chuyển Lưu Vân buff mọi loại tốc độ cho khí công sư, từ di chuyển, tấn công đến ngâm xướng... Hải Vô Lượng bật một lần hai buff Vân Thể Phong Thân và Khí Chuyển Lưu Vân, chạy vừa nhanh vừa chuẩn, né hiểm cánh tay của Vân Sơn Loạn ngay sát rìa rồi bỏ y lại sau lưng.

Chết!

Khi Vân Sơn Loạn cuống quýt xoay người thì đã thua Hải Vô Lượng tận hai ô.

Vâng, hai ô...

Một khoảng cách quá dở dang và ngứa ngáy. Trong 24 nghề Vinh Quang, trừ đi nghề trị liệu và các tình huống đặc thù như tay dài bị áp sát, thì mọi nghề đều có khả năng uy hiếp đối thủ ở khoảng cách hai ô, kể cả nhà quyền pháp và lưu manh cùng hệ Vật Lộn. Chỉ có một ngoại lệ duy nhất, là nhu đạo.

Thế đấy, Hải Vô Lượng cách Vân Sơn Loạn đúng hai ô bằng tốc độ di chuyển nhanh hơn. Phương Duệ chắc chắn là cố tình. Hắn chọn phương án cao nhất để đạt đến hiệu suất tối đa, từ ban đầu đã không xem Lữ Bạc Viễn là đối thủ cần xử lý. Trong mắt Phương Duệ, Lữ Bạc Viễn chỉ là chướng ngại vật cần vượt qua nhanh nhất có thể để nhắm đến mục tiêu phía sau: Phương Minh Hoa.

Tính ra, Hải Vô Lượng đã đuổi kịp Tiếu Ca Tự Nhược với khoảng thời gian không khác gì đi trên quãng đường suôn sẻ. Tiếu Ca Tự Nhược đâu ngờ chú bảo kê nhà mình bị vứt bỏ cái vèo, hoảng hồn phát hiện thì đã bị bàn tay Hải Vô Lượng chộp lấy.

Quăng Ném!

Tiếu Ca Tự Nhược bay ngược về hướng cũ. Vân Sơn Loạn vội đuổi tới, nhưng Hải Vô Lượng lộn một vòng tiếp tục tránh khỏi cánh tay của y, cúi người sải bước, đạp ga lao về phía Tiếu Ca Tự Nhược.

Tróc Vân Thủ!

Biết rõ mình đua tốc độ không thắng một Hải Vô Lượng có buff, thua một ly là xa một dặm, Vân Sơn Loạn bèn triển kỹ năng ép trên vũ khí, cố gắng kéo Hải Vô Lượng về với mình.

Đáng buồn là Hải Vô Lượng quá xảo trá, đang chạy bỗng lộn một vòng chẳng hiểu nguyên do. Vân Sơn Loạn tinh mắt nhìn thấy hắn quay đầu cực nhanh về phía sau một phát. Sau cái quay đầu ấy, không khí như có vật gì đó đang chuyển động.

Đao Khí!

Vân Sơn Loạn muốn đập đầu tự sát. Lẽ ra phải bật Xương Cốt Sắt Thép lấy buff Bá Thể trước, rồi mới triển Tróc Vân Thủ! Chỉ sơ sẩy tí thôi mà đã bị Hải Vô Lượng lợi dụng.

Nếu trúng Đao Khí, Tróc Vân Thủ cũng tạch. Hết cách, Vân Sơn Loạn đành tự ngắt chiêu, đuổi theo Hải Vô Lượng bằng phương tiện hai cẳng.

Bên kia, Hải Vô Lượng không quá khó khăn để áp sát Tiếu Ca Tự Nhược khi hắn đang lăn mình đứng dậy. Phương Minh Hoa nào phải con gà, sau pha bất ngờ vì Phương Duệ đột phá tuyến phòng ngự quá nhanh thì lần này đã chuẩn bị sẵn. Trong lúc lật người, thập tự giá Thiên Sứ Bảo Hộ trong tay hắn ánh lên vầng sáng trắng tỏa rộng.

Ánh Sáng Thiên Sứ, kỹ năng sứ giả thủ hộ với vầng sáng 360 độ có hiệu ứng đẩy lùi mọi nhân vật chấp cả buff Bá Thể, là chiêu mà Phương Minh Hoa chọn ép trên vũ khí bạc của mình đêm nay. Một khi vầng sáng lan tỏa, không ai có thể né tránh hoặc kháng cự. Thường thì khiên trung hòa được rất nhiều hiệu ứng xấu, nhưng Ánh Sáng Thiên Sứ là một ngoại lệ.

Khí công sư như Hải Vô Lượng đỡ kiểu gì? Khoảng cách đôi bên lại quá gần, e là còn không kịp phản ứng.

Hải Vô Lượng vẫn cứ phản ứng. Hắn đánh ra một chưởng cực nhanh trước khi Ánh Sáng Thiên Sứ chạm đến mình.

Vén Mây Chưởng!

Chiêu cấp thấp với sát thương không cao, ưu điểm là cho phép chưởng trúng mục tiêu từ xa. Vén Mây Chưởng còn sở hữu hiệu ứng đẩy lùi, nhưng càng xa sẽ càng yếu, áp sát mới là mạnh nhất.

Chưởng vừa ra thì vầng sáng đã quét đến, Hải Vô Lượng bị đánh bật. Vén Mây Chưởng có trúng Tiếu Ca Tự Nhược? Không ai biết. Người ta chỉ biết Hải Vô Lượng phát chiêu thành công, và mãi đến khi nhìn thấy Ánh Sáng Thiên Sứ lan đi mà Tiếu Ca Tự Nhược lại lùi về, mới xác định hắn đã dính chưởng. Hiệu ứng đẩy lùi của Ánh Sáng Thiên Sứ mạnh áp đảo Vén Mây Chưởng, mỗi tội vì ép trên vũ khí nên level quá thấp. Điều đáng ngại duy nhất nó mang đến cho Hải Vô Lượng là đẩy hắn càng lúc càng gần đến Vân Sơn Loạn. Nếu bị y tóm với một hit chụp bắt đơn giản nhất thôi, cọng cuộc kèm chân hai người Luân Hồi của hắn sẽ chấm dứt tại đây.

Khán giả còn hiểu, nói chi đến tướng trong trận? Khi Ánh Sáng Thiên Sứ lan tỏa, Vân Sơn Loạn đã tập trung cao độ, mắt nhìn chằm chằm vào Hải Vô Lượng. Y thấy tên kia bị đẩy mà cơ thể lại khuỵu xuống, rõ ràng đang muốn vào thế di chuyển của một zâm thủ!

Vân Sơn Loạn bèn vừa lao lên vừa khom người theo, ai ngờ Hải Vô Lượng càng khuỵu càng thấp, hai tay gần như sắp chống xuống đất. Chẳng lẽ hắn định... bò trên bốn cẳng mà chạy như tró?

Trong ánh mắt khó tin của Vân Sơn Loạn, đôi tay Hải Vô Lượng thật sự tiếp xúc với mặt đất. Tiếc rằng Vân Sơn Loạn đã đến sát lưng, hiệu ứng đẩy lùi của Ánh Sáng Thiên Sứ cũng chưa kết thúc, hắn chạy đâu cho kịp? Khỏi đại chiêu gì to tát, Vân Sơn Loạn chỉ cần kỹ năng Quăng Ném cấp thấp là đủ cho Hải Vô Lượng rời xa Tiếu Ca Tự Nhược, giải quyết gọn đẹp cục đá cản đường này.

Lý thuyết là vậy, nhưng không hiểu vì sao Vân Sơn Loạn cố rướn tay xuống mãi mà không chộp tới Hải Vô Lượng. Tệ hơn nữa, Hải Vô Lượng cứ xa dần, xa dần khỏi tầm với.

Sao có thể? Chẳng phải động tác thụp người và mọi khoảng cách đều nằm trong tính toán của Vân Sơn Loạn cả rồi sao?

Không sai, nhưng vấn đề ở chỗ không chỉ cơ thể Hải Vô Lượng càng lúc càng ép thấp, mà cơ thể Vân Sơn Loạn cũng càng lúc càng bay cao...

Y đang lơ lửng giữa trời.

Hai bàn tay Hải Vô Lượng đặt trên mặt đất không phải để phi như tró. Đó là kỹ năng khí công sư: Địa Lôi Chấn! Một kỹ năng tấn công lại được hắn thao tác như thiệt, làm người ta nhìn không ra mà cứ tưởng hắn sắp hóa thân súc vật. Lợi dụng khoảnh khắc mất tập trung ấy, hắn hoàn thành một pha tập kích ngay trước mặt địch.

Khán giả ngổn ngang trăm mối. Ai không nhận ra Địa Lôi Chấn thì mắng Phương Duệ đê tiện, ai may mắn nhận ra thì không khỏi cảm thấy Lữ Bạc Viễn quá sida.

Bất kể thế nào, việc Lữ Bạc Viễn bị lừa là sự thật. Vân Sơn Loạn văng lên trời trong một thời điểm quá mấu chốt, Hải Vô Lượng thuận thế lăn một vòng, mượn lực chấn của Ánh Sáng Thiên Sứ luồn bên dưới y và chuồn đẹp.

Khi đứng dậy cũng là lúc Ánh Sáng Thiên Sứ hết tác dụng, Hải Vô Lượng duỗi hai tay về phía trước, Pháo Gầm bắn thẳng tới Vân Sơn Loạn trên không. Vân Sơn Loạn định ném Hải Vô Lượng, rốt cuộc lại bị Hải Vô Lượng ném ngược.

Đỉnh!

Phong độ của Phương Duệ quá đỉnh, nhưng đây là sân nhà Luân Hồi, phong độ có đỉnh đến mấy cũng chỉ đổi về những tiếng vỗ tay lác đác. Hầu hết khán giả đang phập phồng lo âu: Quân tiếp viện bị chặn đường, cuộc chiến trong kho phế liệu rồi sẽ về đâu?

Chương trình trực tiếp trên tivi bắt đầu dời sự chú ý khỏi màn 2v2 giữa cặp đôi hợp tác quán quân và cặp đôi hợp tác tốt nhất. Gần đó, cuộc rượt đuổi giữa Nhất Diệp Chi Thu và Tay Nhỏ Lạnh Giá cũng không còn gay cấn vì viện trợ phía Hưng Hân, Một Tấc Tro đã có mặt. Quân Hưng Hân đang cố gắng nối liền hai cánh, hình thành cục diện 4v3. Trong tình hình hiện tại, đầu chiến trường 1v2 của Phương Duệ vs Lữ Bạc Viễn và Phương Minh Hoa trở thành mấu chốt quyết định.

Lại là... chiến thuật Ngôi Sao đấy ư?

Đầu tiên Diệp Tu lấy một chấp ba xây dựng ưu thế, sau đó Phương Duệ lấy một chấp hai giữ vững ưu thế này.

1v2 trông có vẻ dễ hơn 1v3? Hoàn toàn không.

Diệp Tu phải đối đầu với ba người là thật, nhưng hắn không cần kèm giữ thế trận. Thứ duy nhất hắn cần giữ chỉ là cái mạng của mình. Đối thủ bị miếng mồi 3v1 hấp dẫn và chạy theo hắn, trong khi Phương Duệ lại chủ động dâng hiến bản thân trong cuộc chiến 1v2. Hắn cần kèm chân Phương Minh Hoa càng lâu càng tốt. Lượng đối thủ cần xử lý ít hơn, nhưng điều Phương Duệ phải làm không hề nhẹ nhàng hơn Diệp Tu. Vấn đề không nằm ở Phương Duệ có thể giữ chân Phương Minh Hoa hay không, mà là giữ được bao lâu.

Hội tuyển thủ chuyên nghiệp đã sớm gầy sòng, cược từ 10 giây đến 1 phút. Cứ mỗi con số đưa ra, sẽ có một người bị vả mặt.

10 giây, 15 giây, 20 giây, 25 giây, 30 giây...

Mọi suy đoán đều nối đuôi nhau sai lầm. Các tuyển thủ ban đầu đánh cược vì vui, nhưng từ giây thứ 30 trở đi, niềm vui đó đã trở nên quá nhỏ bé.

Họ bị hút vào điều Phương Duệ đang làm.

Lữ Bạc Viễn đâu phải kẻ yếu, Phương Minh Hoa càng không. Cả hai đều là dạng tướng dày dặn kinh nghiệm, chiến đấu bên nhau bấy nhiêu năm, rèn luyện phối hợp vô cùng ăn ý. Thế mà họ lại không cách nào thoát khỏi bàn tay Phương Duệ, kể cả khi một người cản đường cho một người chạy.

Vãi, ôi vãi...

Với thói quen đặt mình vào tướng trong trận, các tuyển thủ bất giác vứt đi trò vui cá cược từ lúc nào không hay. Mọi ánh mắt chỉ còn dõi theo từng hành động của Phương Duệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.