Toàn Chức Cao Thủ

Chương 42: Treo giá



Lam Hà là một người sĩ diện. Bị Thùy Dương Quấn Bờ chèn ép trong công hội, trên mặt đã không nhịn được nữa. Cuối cùng cậu chủ động hẹn Thùy Dương Quấn Bờ ra, chuẩn bị đến đấu trường luận bàn một trận. Thùy Dương Quấn Bờ đợi chính là cơ hội này, đương nhiên sung sướng đồng ý.

Cùng người trong công hội đến đấu trường luận bàn vài trận là chuyện rất bình thường. Nhưng người của Lam Khê Các đều biết rõ trận luận bàn này không hề đơn giản, thắng thua của trận đấu này, sẽ quyết định ai mới là người có tư cách được xếp vào năm đại cao thủ của Lam Khê Các.

Kết quả, kết quả trận đánh này không diễn ra, hội trưởng của Lam Khê Các đúng lúc này lại lên tiếng, bảo Lam Hà mang theo người đến khu 10 khai hoang.

Lam Hà tạm thời rời khỏi Thần Chi Lĩnh Vực, bắt đầu bận rộn ở khu mới, chuyện không vui cũng tạm ném sang một bên. Nhưng lúc này, một cao thủ chợt xuất hiện, khiến cậu ta bỗng nhiên nhắc đến Thùy Dương Quấn Bờ, bạn bè bên cạnh đều không biết nên nói gì tiếp đây.

Giữa bầu không khí im lặng, Lam Hà đột nhiên nhận được tin, mở ra, là Xa Tiền Tử của Trung Thảo Đường: “Ha ha ha, sao vừa phá xong kỷ lục, cao thủ đã rút khỏi rồi?”

Lam Hà ngẩn người, lập tức tức giận: “Đồ không biết xấu hổ, ông lại cài người vào công hội tụi tui hả?”

“Đừng bất lịch sự thế chứ, cứ như ông không cài nằm vùng vào công hội tụi tui vậy.” Xa Tiền Tử nói.

“Tui còn chưa cài.” Lam Hà hùng hồn đáp, cài người nằm vùng lẫn nhau quả thực là chuyện rất bình thường, chẳng qua mới ngày thứ hai ở khu mới, phía Lam Hà vẫn chưa chú ý đến chuyện này!

“Có ngon thì ông đừng có cài!” Xa Tiền Tử gửi tin bảo.

Lam Hà nhanh trí, trả lời: “Ha ha, nếu ông chủ động mời chào người của tụi tui vào hội cũng chỉ có thể trách ông có mắt như mù.”

Xa Tiền Tử nhận được tin này cũng ngơ ngác: “Ý ông là gì?”

Lam Hà không đáp.

“Thôi đi bố, tui biết ông chỉ hù tui, lão Lam à, đừng có xài mấy trò mèo này nữa, quá ngây thơ.” Xa Tiền Tử nói.

“Không rảnh chơi với ông nữa, đi luyện cấp đây.” Lam Hà trả lời.

Lam Hà bận việc mình, Xa Tiền Tử ở bên này lại xoắn xuýt lên. Nhận được tình báo, bảo Quân Mạc Tiếu đã rút khỏi Lam Khê Các, Xa Tiền Tử mừng rỡ, vừa chuẩn bị ra tay lôi kéo, vừa muốn gửi tin cười nhạo Lam Hà, không ngờ Lam Hà nói một câu quái gở thế kia, cứ như Quân Mạc Tiếu là do cậu ta cố ý thả ra để hấp dẫn công hội nhà họ vậy.

Xa Tiền Tử cảm thấy tám phần là Lam Hà cố ra vẻ huyền bí, nhưng lại không xác nhận chắc chắn.

Đối với nằm vùng gì gì đấy, trong trò chơi không dễ phòng ngừa, quá rối rắm cũng chỉ tăng thêm phiền não, nhưng không giống với loại nhân vật đẳng cấp như Quân Mạc Tiếu. Đây là đại cao thủ đấy, đến công hội nhất định sẽ được trọng dụng, không phải loại nhân vật chỉ treo tên ở hội cho có. Nhân vật thế này nếu đi làm nằm vùng, sẽ là một tai họa.

Trong Vinh Quang vốn từng có một công hội mạnh không thua ba nhà khác, cũng đã vì nằm vùng mà ngã xuống. Lúc ấy vị cao thủ mà công hội kia coi trọng, lại chính là nằm vùng do công hội đối địch cử đến, cuối cùng thế lực của tên nằm vùng kia hoàn thiện, lộ ra nguyên hình, cuốn gói theo một đám người và vật tư rời khỏi công hội, khiến nguyên khí của công hội bị tổn thương nghiêm trọng. Nhưng đòn trí mạng hơn chính là, nhân vật trọng tâm trong suốt quá trình công hội khôi phục nguyên khí, con mẹ nó lại là nằm vùng, cuối cùng vào lúc mấu chốt cũng cuốn theo thế lực rời đi. Một công hội siêu cường cứ thế mà không gượng dậy nổi từ đấy.

Sau sự kiện ấy, những công hội trong Vinh Quang đều rất cẩn thận đối với những cao thủ muốn chức vụ cao, công hội càng lớn càng như thế. Mà trong sự kiện nằm vùng trên, vị kim bài nằm vùng kia cũng dựa vào cơ hội khu mới vừa mở, lẫn vào đoàn khai hoang của công hội rồi leo từ tầng lớp thấp lên, từng bước vững chắc, giết thẳng đến Thần Chi Lĩnh Vực. Sự kiên trì của người này, không hổ là Vua nằm vùng của Vinh Quang.

Mà nay Quân Mạc Tiếu này thì sao? Đột nhiên nổi bật tại khu 10, thu hút ánh mắt hơn bất kỳ ai, loại người này chắc chắn sẽ trở thành đối tượng để các công hội tranh giành, đây có phải nằm vùng không? Đầu năm nay, nằm vùng đều cao cấp thế này hả? Xa Tiền Tử ngoài mặt bùi ngùi, vẫn quyết định tiếp xúc thử với Quân Mạc Tiếu. Chỉ cần trong lòng mình có phòng bị, nắm tốt quyền chủ động là được.

Quân Mạc Tiếu rời khỏi Rừng Rậm Băng Sương, đang chạy về phía Bố Nhĩ Tư.

Có một vùng đất nằm sát biên giới Tây Nam của Rừng Rậm Băng Sương trong đại lục Vinh Quang, Bố Nhĩ Tư chính là một trấn nhỏ nằm gần biên giới. Bất luận ở khu nào, đây luôn là điểm dừng chân đầu tiên của người vừa mới rời khỏi thôn tân thủ, từ trước đến giờ đều rất náo nhiệt. Sau khi Quân Mạc Tiếu rời khỏi thôn tân thủ thì trực tiếp chạy đến đánh phó bản Rừng Rậm Băng Sương, vẫn chưa đến trấn Bố Nhĩ Tư đăng ký hộ khẩu. Hộ khẩu ở đâu, sau khi nhân vật chết sẽ sống lại tại đấy, đây là quy tắc của Vinh Quang.

Trấn Bố Nhĩ Tư không lớn, nhưng đầy đủ mọi thứ. Diệp Tu để Quân Mạc Tiếu đến Thương Khố trước, bỏ tơ nhện cường lực vừa mới đạt được vào. Nhìn trong rương chứa đồ có hơn 88 cái tơ nhện cường lực, Diệp Tu cười lắc đầu.

Sau khi để lại 48 cái tơ nhện, những đồ vật thừa lại đều bị Diệp Tu đưa vào kho của hệ thống chỉnh sửa trang bị. Đang chuẩn bị đi vào hệ thống chỉnh sửa trang bị, đột nhiên tin nhắn nhảy lên, mở ra nhìn, là Điền Thất.

“Chúc mừng cao thủ đại ca, lúc đánh phó bản có nhìn thấy ông đổi mới kỷ lục của Rừng Rậm Băng Sương, lợi hại a!” Tin nhắn của Điền Thất bảo.

“Ha ha, có gì đâu.”

“Ông gia nhập Lam Khê Các hả?” Điền Thất hỏi.

“Không có, chỉ giúp họ phá kỷ lục thôi, tạm thêm hội. Giờ rút rồi.” Diệp Tu nói.

“A?” Điền Thất kinh ngạc.

“Mấy ông đánh bản mấy lần rồi?” Diệp Tu đột nhiên hỏi.

“Hai lần.” Điền Thất nói.

“Thiếu người chứ? Tui còn 3 lần chưa đánh.” Diệp Tu đột nhiên muốn dùng hết số lần phụ bản trước đã.

“Có a! Đương nhiên sẽ có.” Điền Thất đang ngơ ngác, lập tức hồi hồn lại, cao thủ đại ca thế mà vẫn muốn cùng đánh bản với họ, thật tốt quá đi.

“Tui qua liền đây.” Lúc này Diệp Tu để Quân Mạc Tiếu rời khỏi Thương Khố, lại chạy về phía Rừng Rậm Băng Sương.

Đám Điền Thất chỉ là một vài người chơi rất bình thường, không có trình độ như cao thủ Lam Khê Các. Cùng người của Lam Khê Các đánh bản sẽ hiệu suất hơn. Nhưng Diệp Tu thà ở cạnh đám Điền Thất. Hắn nhìn ra được ý định lôi kéo của công hội lớn, hắn cũng hiểu rõ thực lực của Lam Khê Các quả thực sẽ cung cấp đầy đủ cho hắn những vật tư nâng cấp Ô Thiên Cơ. Nhưng, gia nhập công hội cũng sẽ mang trên mình trách nhiệm và nghĩa vụ, công hội sẽ sắp xếp cho bạn đội ngũ đánh phó bản, luyện cấp, dẫn bạn làm nhiệm vụ; trái lại cũng cần bạn giúp người khác đánh bản, luyện cấp hoặc làm nhiệm vụ, Diệp Tu không muốn bị bó tay bó chân như thế.

Với kỹ thuật hàng đầu của hắn, không gia nhập bất kỳ công hội nào, có nghĩa rằng có thể hợp tác với bất kỳ công hội nào. Hôm nay giúp Lam Khê Các phá kỷ lục, lần sau có thể giúp Trung Thảo Đường.

Người có mắt, đều sẽ nhận ra giá trị của hắn, mỗi một công hội muốn giữ kỷ lục, sẽ tìm hắn nhờ giúp một tay.

Treo giá thế này, so với việc gia nhập một công hội rồi treo cổ trên một cành cây, chẳng phải tốt hơn rất nhiều ư?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.