Toàn Chức Cao Thủ

Chương 573: Kỵ sĩ trời sinh



Edit: Mì | Beta: Kha

Sói Đầu Tỏi dám khiêu khích như thế đương nhiên có lí do. Cừu Vui Vẻ cũng biết tỏng.

Click mở hồ sơ cá nhân của Sói Đầu Tỏi có thể nhìn thấy rất rõ, Sói Đầu Tỏi tổng cộng đánh hơn 50.000 trận trên đấu trường, tỷ lệ thắng đạt tới 75,49%.

Đánh nhiều trận như vậy đủ để chứng minh Sói Đầu Tỏi là một tên rất thích PK, tỷ lệ thắng 75% trong đám người chơi cũng coi như khá đỉnh, chí ít trong đoàn Cừu Vui Vẻ không có mống nào đạt được.

Thành tích đấu trường của cá nhân là công khai, nhấp vào nhân vật là có thể nhìn thấy. Cừu Vui Vẻ thấy Sói Đầu Tỏi bỗng nhiên khiêu khích như thế, lập tức nhớ ra mình còn chưa xem thông tin trên đấu trường của Trai Ngầu Cầu Bại.

Ngờ đâu thấy rồi lại càng thất vọng nhiều hơn, Trai Ngầu Cầu Bại đấu vỏn vẹn 2000 trận, tỷ lệ thắng chỉ hơn 30%, tiêu chuẩn này ở đoàn Cừu Vui Vẻ có thể xếp thứ nhất từ dưới lên. Dù sao bọn họ cũng là thành viên của Mưu Đồ Bá Đạo, công hội lớn đẳng cấp đứng đầu.

Thành tích quá bết bát cũng không thể khẳng định người chơi cùi bắp, dù sao trong Vinh Quang người chơi chỉ thích PVE không thích PK cũng có khối người. Nói thật, nhìn thực lực Trai Ngầu Cầu Bại thể hiện trong phó bản, thành tích đấu trường này làm Cừu Vui Vẻ hơi khó tin.

Tuy PVE và PVP không giống hệt, nhưng chúng vẫn na ná nhau. Mạnh về mặt này thì mặt kia cũng không quá yếu. Huống hồ nơi này là Thần Chi Lĩnh Vực, có thể đi vào Thần Chi Lĩnh Vực nghĩa là đã thông qua nhiệm vụ khiêu chiến đấu trường. Để hoàn thành nhiệm vụ đó cũng phải thắng được một số người cố định. Mà Trai Ngầu Cầu Bại có tỷ lệ thắng 34,25%, nghĩa là nhân vật này sau khi đến Thần Chi Lĩnh Vực gần như không thắng trận nào. Có lẽ vì thế nên người này hoàn toàn mất hứng thú với PVP?

Cừu Vui Vẻ thầm đo lường thực lực của Trai Ngầu Cầu Bại, so với chiến tích của Sói Đầu Tỏi thì quả thật không có cửa thắng, đang định tìm cớ từ chối, không ngờ Trai Ngầu Cầu Bại lại chủ động tiến lên đáp lời: “Tỷ thí? Thế càng tốt, PK mới là thế mạnh của tui.”

“Thiệt hay xạo?” Cừu Vui Vẻ vừa nhìn qua bảng thành tích đấu trường của Trai Ngầu Cầu Bại không khỏi buột miệng hỏi.

“Treo ID như vậy trên đầu, tất nhiên phải cầu bại trên mọi toàn diện rồi.” Trai Ngầu Cầu Bại nói một cách khiêm tốn, làm tất cả mọi người câm nín.

Cừu Vui Vẻ nhất thời không biết đáp lời thế nào, Sói Đầu Tỏi bên kia hiển nhiên cũng đã xem thành tích đấu trường của Trai Ngầu Cầu Bại, tên này nói năng và hành động hoàn toàn đối lập với thành tích, còn thêm cái ID trên đầu, Sói Đầu Tỏi nhanh chóng xếp tên này vào hàng ngông cuồng tự đại.

Hắn cũng không vạch trần sự mâu thuẫn giữa lời nói và chiến tích của Trai Ngầu Cầu Bại, lại còn cười nói: “Vậy tụi mình làm một trận nhé?”

“Không thành vấn đề.” Trai Ngầu Cầu Bại lập tức đáp ứng.

“Tui có vấn đề!” Cừu Vui Vẻ cướp lời, hôm nay vả mặt Sói Đầu Tỏi rất hả hê, mình không có nghĩa vụ phải cho hắn cơ hội trả đũa, chuyện này quá liều lĩnh, không nhất thiết phải làm.

Cho dù chiến tích ghê tởm kia của Trai Ngầu Cầu Bại có nguyên nhân sâu xa gì, thực lực PVP của Sói Đầu Tỏi cũng không phải là giả, số trận và tỷ lệ thắng của hắn đã đủ để chứng minh. Xét về PK, đoàn Cừu Vui Vẻ thật không có ai là đối thủ tên này, đây cũng là nguyên nhân cơ bản để Sói Đầu Tỏi kiêu ngạo trước mặt họ.

Xét về phó bản, tiến độ mọi người giống nhau; nhưng mặt PK, thực lực cá nhân lại mạnh hơn. Tổng cả hai mặt, đoàn Sói có vẻ mạnh hơn, nên Sói Đầu Tỏi mới vênh váo mãi.

Hôm nay khó khăn lắm bên mình mới gỡ hòa nhờ phó bản, Cừu Vui Vẻ không lý nào lại để Sói Đầu Tỏi cướp lợi thế về.

“Ông thì có vấn đề gì?” Trai Ngầu Cầu Bại và Sói Đầu Tỏi vậy mà đồng thanh hỏi, làm Cừu Vui Vẻ quay sang ra sức trừng Trai Ngầu Cầu Bại. Nhưng đáng tiếc đối phương không thể nhận được tín hiệu từ ánh mắt của gã qua internet. Cừu Vui Vẻ rất muốn rống lên hỏi rốt cuộc tên khốn ông thuộc phe nào?

“Bọn này vừa giết xong BOSS cuối, mới ra khỏi phó bản, còn hơi mệt.” Cừu Vui Vẻ nói.

“Không mệt không mệt, chuyện nhỏ mà.” Trai Ngầu Cầu Bại nói.

Cừu Vui Vẻ muốn tự tử luôn cho rồi, ai ngờ Sói Đầu Tỏi cười ha hả nói: “Người anh em này thẳng thắn quá ta, Cừu Vui Vẻ à, mày đừng làm mất hứng nữa. Đằng ấy bảo phó bản trăm người chỉ là chuyện nhỏ kìa, tao rất muốn biết vị tuyệt thế cao thủ chỉ coi đó là chuyện nhỏ sẽ biểu hiện thế nào khi đấu với mình.”

“Ông hiểu lầm rồi.” Trai Ngầu Cầu Bại vội vàng nói. “Chỉ huy đoàn trăm người khai hoang phó bản giết BOSS cuối cũng khá vất vả. Chuyện nhỏ mà tui nói là chuyện tỷ thí với ông cơ.”

“Chú mày…”

“Tui vừa mới nói mà, PK mới là thế mạnh của tui.” Trai Ngầu Cầu Bại thành thật bảo.

Có thành tích nhân vật làm chứng, câu này thật không có sức thuyết phục tí nào. Tuy nhiên, vẫn có vài trường hợp đặc biệt không thể thống kê. Nhìn dáng vẻ siêu tự tin của tên kia, Sói Đầu Tỏi lập tức cảnh giác: “Đây không phải acc của ông hả?”

Không phải acc của hắn, vậy tất nhiên chiến tích nhân vật cũng không phản ánh thực lực của hắn ta.

“Là acc của tui.” Diệp Tu vội vàng lên tiếng, “Chẳng qua lâu rồi không chơi, bạn tui cầm chơi, làm thành tích đấu trường bị tuột đó mà, trình độ thật sự của tui không phải như thế.”

Bây giờ Diệp Tu giải thích, bởi hắn đột nhiên nhận ra mình quá sơ hở. Dùng acc clone để trà trộn vào, lẽ ra phải gắng diễn tới trình độ acc nào người nấy. Nếu việc nhân vật với người thật có vấn đề bị bại lộ thì sẽ lộ rõ điểm đáng nghi.

“Ha ha ha ha, ra là thế, vậy tui sẽ chơi với ông chút vậy.” Sói Đầu Tỏi vừa nghe tên này nói thế liền nắm chắc trong lòng. Trai Ngầu Cầu Bại tổng cộng chỉ đấu 2000 trận, trong đó còn có không ít trận là do bạn hắn kéo tụt thành tích, nói như vậy tên này nhiều lắm chỉ đánh hơn 1000 trận là cùng. Có thể đến Thần Chi Lĩnh Vực thì chắc chắn không thể là gà mờ PK. Nhưng vấn đề là, nếu đánh giá theo Thần Chi Lĩnh Vực, thì trình độ của nhiệm vụ khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực chỉ là muỗi.

Nhận thức của tên kia hẳn là dừng lại ở trình độ khu thường, hoàn toàn chưa nhận ra sự đáng sợ của Thần Chi Lĩnh Vực, Sói Đầu Tỏi cười thầm trong lòng.

Cừu Vui Vẻ vốn cũng hóng xem Trai Ngầu Cầu Bại có bí ẩn gì, nào ngờ lại là đáp án như vậy. Trong nhất thời tâm linh tương thông với Sói Đầu Tỏi, lập tức sốt ruột. Vừa thấy Sói Đầu Tỏi thúc giục tỷ thí, nóng lòng ngăn cản, ai ngờ Trai Ngầu Cầu Bại còn nhanh miệng hơn gã, lập tức hỏi: “Đi luôn, ông có cần kiếm mục sư không?”

Cừu Vui Vẻ ngửa mặt lên trời thở dài. Cái tên này đúng là đặt không sai tí nào, nhưng tự đại cũng nên có giới hạn chứ?

“Mang theo mục sư?” Sói Đầu Tỏi ngẩn ra, đang định tức giận vì bị đối phương coi thường, bỗng nghĩ xong đổi ý, lại cười khẩy: “Mang theo mục sư, hai đánh một?”

“Có thể á.” Trai Ngầu Cầu Bại nói.

“Ông khôn phết.” Sói Đầu Tỏi nói.

“Hở?”

“Mang theo mục sư, lấy hai đánh một, cho dù tui thắng cũng chẳng có gì đáng khoe khoang phải không? Ha ha, yêu cầu này của ông, nhìn như hoang đường bỏ mịa nhưng thật ra là đặt mình ở thế bất bại, à không, ông thua là cái chắc rồi, chẳng qua là tạo thế bất bại cho đoàn đội các ông. Ông biết suy nghĩ cho đoàn đội thật đấy.” Sói Đầu Tỏi nói.

Cừu Vui Vẻ cũng ngẩn người, điều này gã chưa nghĩ đến, thế nhưng đúng là như vậy, đó thật sự là một biện pháp hay để chặn miệng đối phương. Nhưng Sói Đầu Tỏi đã nhìn thấu, chắc gì sẽ đồng ý chứ?

“Sao ông hiểu lầm hoài vậy, tui nói thật.” Trai Ngầu Cầu Bại nói.

“Há há há, đừng mong lừa được tui, mình tui đấu với ông được rồi.” Sói Đầu Tỏi quả quyết.

“Thuộc tính của ông cũng đỏ rồi, muốn về cày lại kinh nghiệm không?”

“Muốn câu giờ à?” Sói Đầu Tỏi cười khẩy.

“…”

“Không cần, chúng ta về thành.” Sói Đầu Tỏi ngạo nghễ nói. Đối phương bảo kéo thêm mục sư chơi hai đánh một làm hắn chợt nảy ra một ý. Hiện tại exp của hắn không đủ, thuộc tính đã đỏ, thuộc tính giảm một bậc, nếu cứ thế mà thắng bên kia, vậy chẳng phải càng hoành tá tràng hơn sao? Vừa nói xong Sói Đầu Tỏi liền đi về hướng thành chủ.

“Sao thằng chả tự tin dữ vậy?” Trai Ngầu Cầu Bại nói với Cừu Vui Vẻ bên cạnh.

“Hả?” Sau khi sửng sốt một hồi, Cừu Vui Vẻ mới hoàn hồn lại: “Nãy là ông nói đó hả?”

“Ờ.”

“Không phải chứ?” Cừu Vui Vẻ nghi ngờ.

“Sao?”

“Lời đó hẳn là để người khác nói mới phải, còn “thằng chả” là ông mới đúng chứ?” Cừu Vui Vẻ rơi lệ đầy mặt.

Sói Đầu Tỏi còn chưa đi xa, nên đã nghe được toàn bộ cuộc đối thoại giữa hai người. Ban đầu hắn còn hiểu lầm là ai đó chế giễu Trai Ngầu Cầu Bại, trong lòng hả hê vô cùng, không ngờ nói một hồi, lại là thằng Trai Ngầu Cầu Bại chế giễu hắn.

Sói Đầu Tỏi đứng lại, nhanh chóng xoay người: “Xin ông mở to mắt lên nhìn cho kĩ thành tích đấu trường của tui rồi hãy nói!”

“Rồi rồi.” Trai Ngầu Cầu Bại lên tiếng, quay qua nói với Cừu vui Vẻ: “Nghe thấy chưa? Giống như lời hắn mới nói đó, đó cũng là lý do tự tin của tui.”

“Ông nói gì?” Cừu Vui Vẻ và mọi người đéo hiểu. Chả lẽ Trai Ngầu Cầu Bại bị BOSS cuối Lăng Mộ Trên Không làm choáng váng?

“50.000 trận mà tỷ lệ thắng 75%, thực lực của ông chỉ có nhiêu đó thôi. Đánh mãi cũng không qua nổi, mà có đánh qua rồi, không chừng một thời gian cũng chỉ đứng yên ở đó.” Trai Ngầu Cầu Bại nói.

“Nhanh đến đầu trường đi, để tao coi mày thế nào!” Sói Đầu Tỏi bùng cháy, nổi giận đùng đùng bỏ đi.

Cừu Vui Vẻ ngơ ngác tại chỗ, hồi lâu mới nói: “Ông quả là kỵ sĩ trời sinh! Kéo thù hận vù vù luôn!”

“Nói thật mà thôi!” Trai Ngầu Cầu Bại tỉnh như ruồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.