Toàn Chức Cao Thủ

Chương 577: Tái hiện chiến thắng



Edit: Dưa | Beta: Kha

Bậc thầy pháo súng dự định chiếm thế chủ động ngay khi lên đài, ai ngờ vừa ra được một chiêu, tình cảnh trận trước đã tái hiện, mà còn thảm hơn Sói Đầu Tỏi trước đó: gã vừa ra trận đã gặp phải tình cảnh như vậy, ít nhất Sói Đầu Tỏi còn có thể tấn công Cừu Vui Vẻ, quăng cho Trai Ngầu Cầu Bại một cái Khiêu Khích.

Tuy người chơi không phải NPC, mục sư bị kéo vào cuộc coi như bị khống chế hoàn toàn, nhưng bậc thầy pháo súng bị choáng váng thì sớm muộn gì cũng tỉnh. Người chơi thuộc đoàn Sói còn đang suy nghĩ cách thoát khỏi tình cảnh này, bậc thầy pháo súng đang choáng váng đã cấp tốc chuẩn bị chiến thuật của mình.

Vừa hết chóng mặt, bậc thầy pháo súng lập tức dùng Phi Pháo tránh đi, Trai Ngầu Cầu Bại quả nhiên không thèm quan tâm đến gã. Người chơi bậc thầy pháo súng đứng cách xa xa, vác pháo lên vai, ánh sáng xanh tụ lại nơi họng pháo, một quả Pháo Huyền Từ bắn ra.

Trong Vinh Quang có rất nhiều kỹ năng có hiệu quả đặc biệt. Khiên chắn có thể cản trở phần lớn hiệu quả công kích của kỹ năng, nhưng không phải toàn bộ. Ví dụ như hiệu quả hút lấy và kéo dời mục tiêu của Pháo Huyền Từ, là tác dụng mà khiên chắn hoàn toàn không ngăn cản được. Bậc thầy pháo súng hiểu rõ điểm này, vừa lên liền dùng đòn sát thủ vô hiệu hóa khiên chắn, để coi Trai Ngầu Cầu Bại đối phó thế nào.

Ai ngờ Trai Ngầu Cầu Bại cứ như không biết điều này, hắn vẫn thờ ơ mặc Pháo Huyền Từ bay tới, thấy sắp tiến vào phạm vi hấp thụ mới đột nhiên vung kiếm, chém ngang một cái đánh mục sư lui lại. Một kích này rõ ràng đã khống chế thao tác, mục sư không bị hất ra cự ly xa nhất. Mà ngay vào lúc mục sư trượt lùi, Trai Ngầu Cầu Bại vốn đứng yên cũng đột nhiên bay song song với mục sư.

Tình cảnh kì dị trông như hai hồn ma lả lướt, nhưng mọi người thoáng giật mình lại nhanh chóng sáng tỏ, Trai Ngầu Cầu Bại đã tiến vào phạm vi hấp thụ của Pháo Huyền Từ, đang bị hút theo. Thấy Pháo Huyền Từ sắp dính lên người mình, khiên chắn của Trai Ngầu Cầu Bại đột nhiên vung lên, không phải chặn đường, mà là va chạm. Không sử dụng kỹ năng của khiên chắn, va chạm sẽ không tạo hiệu quả đặc biệt gì, chỉ gây ra chút thương tổn mà thôi, nhưng lúc này lại thành công kích nổ Pháo Huyền Từ.

Với khoảng cách như vậy, Pháo Huyền Từ nổ tung đương nhiên sẽ làm tổn thương Trai Ngầu Cầu Bại, nhưng có khiên chắn phía trước, sóng địa chấn không đẩy hắn đi được. Còn tổn thương… Chẳng phải Cừu Vui Vẻ đã cầm thánh giá lên bắt đầu đọc phép rồi đấy sao?

Mục sư vẫn nằm trong tầm tấn công của Trai Ngầu Cầu Bại, mà ảnh hưởng Pháo Huyền Từ tạo nên lại bị Trai Ngầu Cầu Bại dùng thao tác hóa giải. Mặc dù có tổn thương, nhưng trong trận chiến trước với Sói Đầu Tỏi, Trai Ngầu Cầu Bại không phải cũng để mặc bản thân bị thương, rồi chống đỡ nhờ Cừu Vui Vẻ ư?

Kế hoạch bị phá khiến bậc thầy pháo súng hoang mang, nhưng hiển nhiên gã không phải chỉ có mỗi chiêu này. Hàng loạt thủ đoạn lần lượt được sử dụng như vờn quanh, dùng máy móc oanh tạc, ném bom, Vệ Tinh Xạ Tuyến… Trận đấu lần này không làm khán giả buồn tẻ nữa, ai cũng tò mò Trai Ngầu Cầu Bại sẽ ngăn cản thế công vũ bão ấy như thế nào.

Trai Ngầu Cầu Bại đỡ được từng công kích bằng lắm trò, hoặc trốn tránh, hoặc nhờ khiên chắn, chịu tổn thương hoặc không bị thương, di chuyển liên tục hoặc đứng yên hóa giải. Điều duy nhất không thay đổi, chính là mục sư vẫn bị hắn chém không ngừng.

“Thế đéo nào!!” Bậc thầy pháo súng đã dở sạch những thủ đoạn mình có thể nghĩ ra, tình hình lại không hề thay đổi, chỉ khác với ván trước là từ cận chiến bó chân biến thành đánh xa bó tay.

Bậc thầy pháo súng hết cách, tiếp tục tấn công cũng chỉ lặp lại những gì đã dùng trước đấy. Có lẽ Trai Ngầu Cầu Bại cũng không thể đánh mãi mà không lộ sơ hở, tuy nhiên, ngẫu nhiên phá được tình thế một lần thì sẽ giải quyết được nguồn căn vấn đề sao? Mục sư được cứu có thể buff cho mình tí máu, nhưng e rằng sẽ bị Trai Ngầu Cầu Bại quấn lấy ngay thôi. Nếu mục sư có thể thoát được, thì ngay từ đầu đã chẳng có chuyện thế này.

Bậc thầy pháo súng biết mình không thể trở thành đấng cứu thế cho cả đoàn lần này, gã bước theo chân đội trưởng Sói Đầu Tỏi, tái phạm hành động bẽ mặt vĩ đại trước đấy.

Mục sư sắp sửa hy sinh rồi, bậc thầy pháo súng không còn nhàn nhã nữa, gã bắt đầu quay sang đuổi đánh Cừu Vui Vẻ. Cừu Vui Vẻ đáng thương chạy trốn khắp nơi, Trai Ngầu Cầu Bại không định cứu đồng bọn, tay bậc thầy pháo súng còn muốn liều mạng đập chết mục sư lấy lại thể diện.

Nhưng gã đã ra tay trễ, tuy trang bị của Trai Ngầu Cầu Bại cùi bắp, sát thương kém cỏi, song không đồng nghĩa với việc gã bắt đầu ngay bây giờ là có thể bắt kịp. Hơn nữa mục sư của đoàn Sói ngoan ngoãn hơn Cừu Vui Vẻ nhiều, đúng kiểu cứ đứng đấy mặc người giải quyết.

Gã ta cam tâm tình nguyện à? Tất nhiên không phải, gã đã bị công kích của Trai Ngầu Cầu Bại khống chế thành như vậy.

Đồng thời, Sói Đầu Tỏi bất chợt nhận ra điều này!

Tất cả mọi người đều chú ý dõi xem Trai Ngầu Cầu Bại hóa giải mọi chiêu trò cắt đứt thế công của hắn như thế nào, nhưng không ai để mắt đến chuỗi công kích của Trai Ngầu Cầu Bại đã khống chế ép đối thủ phải phục tùng ra sao.

Dẫu đối thủ là mục sư không có nhiều kỹ năng chiến đấu, nhưng muốn đập một người sống sờ sờ như đập một cọc gỗ, thì có là mục sư cũng không dễ dàng gì.

“Đây… Cũng là kỹ thuật luyện thành khi chơi PVE sao?” Vốn quen thuộc nghề kỵ sĩ, Sói Đầu Tỏi để ý đến kĩ thuật của Trai Ngầu Cầu Bại. Chỉ tiếc mục sư đoàn Sói đã ngừng giãy giụa, khiến Sói Đầu Tỏi không thể quan sát được Trai Ngầu Cầu Bại đã khống chế thế nào. Ngẫm lại, đa số vẫn ấn tượng cái cách hắn hóa giải công kích của bậc thầy pháo súng hơn.

Đến lúc mục sư ngã xuống, Sói Đầu Tỏi lại cảm thấy tiếc nuối vì không chiếm được nhiều thông tin. Mục sư vừa gục, Trai Ngầu Cầu Bại lập tức đổi hướng, dùng Xung Kích nhắm thẳng qua. Bậc thầy pháo súng vẫn còn ý thức giữ khoảng cách, nhưng còn chưa chạy được mấy bước đã bị Trai Ngầu Cầu Bại chặn lại.

“Ồ? Đây cũng là cơ hội quan sát tốt!” Nghĩ thế, Sói Đầu Tỏi nhanh chóng ngóng trông liệu Trai Ngầu Cầu Bại có thể đánh bậc thầy pháo súng như đánh bao cát không. Đồng thời, Sói Đầu Tỏi cũng hơi hối hận, vừa rồi lúc Sói Bật Vuốt ngã xuống, gã không nên ngay lập tức nhận thua, tự mình đánh với Trai Ngầu Cầu Bại thêm một chút, khẳng định có thể hiểu rõ thực lực của thằng chả hơn bây giờ.

Ai dè bậc thầy pháo súng từng tái hiện y chang trận trước của Sói Đầu Tỏi, trong giờ phút cuối cũng hành động hệt như thế. Vừa thấy mục sư ngã xuống, đối phương lấy hai chọi một, gã cũng dứt khoát nhận thua thoát ra, Sói Đầu Tỏi phiền muộn trong lòng, nhưng không tiện nói gì, dù sao mình chính là vết xe đổ.

Trận đấu kiểu này, thắng một trận thì thấy gượng gạo, chả vui chả buồn. Nhưng giờ vừa thắng thêm trận, vừa tái hiện thành công trận trước, làm đối thủ bó tay như cũ, thế đã thể hiện được bản lĩnh lắm rồi. Trận đấu vừa kết thúc, đoàn Cừu Vui Vẻ spam đầy emo hoan hô, vỗ tay, chúc mừng vân vân. Không ít người còn hét to: “Bọn sói chúng mày đã chịu phục chưa?”

Trận đấu đầy uất chế thế này sao có thể khiến người ta chịu phục chứ? Nhưng bây giờ mạnh miệng thì được ích gì, để đám kia bồi cho câu “Thế thì thêm trận nữa” rồi đập họ chết dí à.

Người chơi của đoàn Sói ủ rũ, Sói Đầu Tỏi không thể làm gì khác, đành nói một câu “Đi!”, cả đám im bặt chán chường rút đi.

“Ông ngầu quá!” Thấy đoàn Sói chạy mất, Cừu Vui Vẻ rốt cuộc cũng thả lỏng, trong lòng sướng không thôi.

Vượt mặt đối thủ cạnh tranh trước giờ trong phó bản không nói, phương diện PK gần đây yếu thế hơn cũng được hãnh diện một trận. Tuy ưu thế sớm nở chóng tàn này chỉ dựa vào sự hiện diện của Trai Ngầu Cầu Bại, nhưng ít nhất ngày hôm nay cũng trở thành một ngày đáng để kỷ niệm.

“Ha ha, nói rồi mà, PK mới là thế mạnh của tui.” Trai Ngầu Cầu Bại nói.

“Đúng, đúng.” Mọi người liên tục gật đầu.

“Nếu không còn chuyện gì nữa, vậy hôm nay đến đây thôi há?” Trai Ngầu Cầu Bại nói, chuẩn bị lách đi.

Cừu Vui Vẻ thở dài nói: “Ông anh trình độ cao như vậy, tham gia công hội rồi có thể nhanh chóng tiến vào đoàn tinh anh, lúc đó đừng quên cái đoàn nho nhỏ này của bọn tui đấy!”

“Không đâu.” Trai Ngầu Cầu Bại cười nói.

Người chơi trong đoàn Cừu Vui Vẻ nháo nhào thêm bạn Trai Ngầu Cầu Bại, cuối cùng lưu luyến mà chia tay. Phó bản trăm người kể ra khá tốn thời gian. Diệp Tu gần đây không thức đêm chơi game, hôm nay lại phải vật vã đến nửa đêm. Trần Quả và Đường Nhu đã đi ngủ từ sớm, dù rất tò mò với mục đích trà trộn vào Mưu Đồ Bá Đạo của Diệp Tu, nhưng thấy vẫn đang trong phó bản, Trần Quả cũng chẳng còn hứng xem. Trình độ của cô không cao siêu gì, nhưng xưa kia cũng từng lăn lộn với đám nòng cốt của Gia Vương Triều, tiến độ phá bản khủng hơn đoàn của Cừu Vui Vẻ nhiều. Trình đám này không đủ để lọt vào mắt xanh của Trần Quả.

Sau khi tạm biệt người chơi đoàn đội Cừu Vui Vẻ, Diệp Tu liền thoát game nghỉ ngơi, còn thành viên của đoàn Cừu Vui Vẻ hiển nhiên chuẩn bị cày suốt đêm. Mọi người vẫn chưa tản đi, chủ đề trò chuyện đều tập trung vào vị kỵ sĩ cao thủ kia, mà chủ yếu là xoay quanh chuyện hắn ta lợi hại nhường nào.

“Tui cũng không biết nữa, dù sao tui cảm thấy mình có vắt chân lên cổ cũng đuổi không kịp.” Khi được hỏi, Bảy Lá Một Hoa – kỵ sĩ cao thủ MT trong lòng cả đoàn bèn trả lời.

“Tui từng chơi cùng đoàn chủ lực của công hội một lần, tui thấy kĩ thuật của hắn không kém kỵ sĩ Phi Dương đứng đầu phân hội của chúng ta.” Cừu Vui Vẻ nói.

“Đó là MT của đoàn tinh anh đấy! Lợi hại đến thế cơ à!” Có người thán phục. Phi Dương được xưng là kỵ sĩ số một của phân hội 4, một nhân vật phi thường trong đám người chơi thuộc công hội.

“Có lẽ còn mạnh hơn chút.” Cừu Vui Vẻ nói.

“Hả? Sao lại nói thế?” Bảy Lá Một Hoa hỏi.

“Mục sư là người có thể thấy rõ thực lực của MT nhất. Tụi tui vẫn luôn lo sợ khi thêm máu cho Trai Ngầu Cầu Bại, nguyên nhân chủ yếu là vì ngay từ đầu đã không chịu tin tưởng hắn. Xét tổng thể cả quá trình, hắn chưa từng gây ra bất cứ sai lầm nào cần mục sư bù đắp, bọn tui chỉ cần làm tốt việc cơ bản nhất là được.” Cừu Vui Vẻ nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.