Toàn Chức Cao Thủ

Chương 630: Mục tiêu mới



Edit: Chim | Beta: Kha

Mua để làm gì?

Trảm Lâu Lan vừa hỏi thì đến phiên bọn Diệp Tu sững sờ.

Mua để làm gì, lý do thì bọn Diệp Tu đã sớm nghĩ giùm Trảm Lâu Lan, nhưng vấn đề là họ nghĩ một đằng còn Trảm Lâu Lan lại nghĩ một nẻo.

“Ông khách khí quá......” Diệp Tu trả lời.

Quả thật, lúc này mọi người đều nghĩ Trảm Lâu Lan quá khách khí. Bản hướng dẫn có thì không mua lại muốn mua một đống tài khoản?

“Khách khí là sao?” Rõ ràng Trảm Lâu Lan nghe không hiểu, đương nhiên là sóng não không cùng tần số với hội Diệp Tu.

“Bản hướng dẫn trong tay, ông muốn bao nhiêu tài khoản thì có bấy nhiêu.” Diệp Tu đáp lại.

“Ha ha, chắc bản hướng dẫn đắt lắm nhỉ? Tui không cần nhiều tài khoản đến thế, giờ chỉ cần 10 cái thôi.” Trảm Lâu Lan trả lời.

“Nếu chỉ cần acc thì hơi khó xử cho tụi này.” Diệp Tu nói.

“Cho nên, ý của mọi người là nhất định phải mua trọn bộ hướng dẫn đúng không?” Trảm Lâu Lan hỏi.

“Nói chung là vậy.” Diệp Tu nói.

“Thế thì để tui cân nhắc chút đã.” Trảm Lâu Lan trả lời.

“Cân nhắc chút đã” chắc chắn 99% là từ chối, chẳng qua giữ 1% phòng hờ. Nếu thật sự có ý mua bản hướng dẫn thì ít ra cũng phải hỏi xem giá cả của nó thế nào đã. Đằng này đến giá Trảm Lâu Lan cũng không thèm hỏi khiến bọn Diệp Tu cảm thấy rất bị động.

“Nếu là thưở đầu, bọn tui sẽ mua đứt ngay và luôn, cam đoan bản hướng dẫn này chỉ trong tay hai chúng ta, bảo đảm ưu thế trước các chiến đội khác.” Trảm Lâu Lan thành thật tâm sự với Diệp Tu.

“Giờ thì sao?”

“Giờ được tiếp xúc với các đại thần, bọn tui mới cảm thấy ý tưởng ngày ấy quá không biết lượng sức mình. Trình độ của bọn tui mà dám so bì với các chiến đội lớn, đúng là ếch ngồi đáy giếng. Nên cả bọn đã quyết định đứng vững trong giới chuyên nghiệp rồi hẳn tính. Điểm kỹ năng tất nhiên bọn tui rất cần, người chơi nào lại chẳng muốn sở hữu những tài khoản như thế. Nhưng tụi tui không cho rằng mình nên dồn sức làm suy yếu đối thủ lúc này, dù làm vậy có thể nhỉnh hơn đối thủ, cũng không thay đổi tình hình quá lớn. Nâng cao kĩ thuật và thực lực mới là việc cần làm lúc này. Mấy thứ quá cao siêu, tụi tui chưa dám nghĩ tới.” Lời Trảm Lâu Lan rất chân thành, tỏ vẻ cảm kích với Diệp Tu.

Diệp Tu xem xong đành gượng cười đáp lại: “Vậy mọi người cố lên nhé”

“Cám ơn. Nếu có thể cung cấp tài khoản điểm kỹ năng cao thì cứ liên hệ tui, giá bàn bạc sau.” Trảm Lâu Lan nói.

“Biết rồi.” Diệp Tu trả lời, rồi quay đầu cười khổ với Trần Quả và Ngụy Sâm, rõ ràng kế hoạch mua bán của họ đã tan thành mây khói. Nếu đổi thành đầu cơ trục lợi nhờ tài khoản, tuy giá cả chắn chắn sẽ cao nhưng lại khác một trời một vực với dự tính ban đầu của họ.

“Thế là bỏ à?” Ngụy Sâm không cam lòng, gã không hề thấy Diệp Tu cố gắng khuyên bảo người ta.

“Còn cách nào nữa đâu, họ không nghĩ như mình.” Diệp Tu nói.

“Tao thấy được, hơn nữa tao nghĩ bọn nó trở nên như thế là vì sự xuất hiện của mày.” Ngụy Sâm mỉa mai.

“Cuộc đời là một vở kịch mà.” Diệp Tu cảm thán.

“Giờ tính sao?” Ngụy Sâm hỏi.

“Xem ra chỉ có thể tìm chiến đội khác thôi.” Diệp Tu đáp.

“Luân Hồi à?” Ngụy Sâm hỏi.

“Luân Hồi rất có dã tâm, đương nhiên là thích hợp nhất.” Diệp Tu nói.

“Luân Hồi sắp đánh chung kết rồi, mau chóng hoàn thành thứ này bán cho họ, giá chắc chắn không thấp.” Ngụy sâm nói.

“Còn hai tuần, chả biết Muội Quang có thể sửa kịp không nữa?” Diệp Tu nghĩ, lại pm Muội Quang trên QQ xác nhận thời gian.

“Vậy à, cần gấp lắm ư?” Muội Quang hỏi.

“Đúng vậy.”

“Khoảng một tuần nữa đi, em sẽ cố hết sức.” Muội Quang đáp lại.

“Cố lên”

“Thời gian không thành vấn đề rồi.” Diệp Tu quay đầu lại nói, “Chỉ cần có phương án xác định, tăng điểm cho nhân vật chỉ là chuyện trong 2 ngày, Luân Hồi có thể dễ dàng làm được.”

“Vậy liên hệ Luân Hồi luôn à?” Ngụy Sâm hỏi.

“Gì mà liên hệ luôn! Phải chờ Muội Quang xong đã, rồi mình đến thẳng Thượng Hải luôn.” Diệp Tu đề nghị.

“Đợi chút, có một vấn đề không biết mọi người đã nghĩ đến chưa” Trần Quả bỗng nói.

“Chuyện gì?” Diệp Tu nhìn cô.

“Nếu Luân Hồi có đám tài khoản full điểm đạt quán quân, sự kiện này không phải càng thu hút sự chú ý của mọi người hơn ư? Chả lẽ lại không bị nhà phát hành biết, nếu bọn họ khám phá cập nhật lại thì chúng ta cũng sẽ gặp rắc rối theo. Nhân vật hiện tại của mọi người có thể bù kịp điểm nhưng những cái khác thì sao? Chả nhẽ đội ngũ của chúng ta lại chỉ có mỗi 4 người à?” Trần Quả nói.

“À, cái này thì chị không cần quá lo lắng. Luân Hồi là chiến đội chuyên nghiệp, nhân vật cũng được đầu tư, chắc chắn điểm kỹ năng đều từ 4700 điểm trở lên. Dùng bản hướng dẫn chỉ giúp điểm của họ nhỉnh thêm tí thôi. Không làm cùng lúc nhiều nhiệm vụ, công ty chắc không phát hiện ra đâu.” Diệp Tu nói.

“Nhỡ nhân vật của họ từng làm hết nhiệm vụ, không cách nào dùng phải tạo acc mới thì sao?” Trần Quả nghĩ thật nhiều tình huống.

“Acc mới? Chúng ta đã từng đề cập qua, muốn luyện acc mới cần ít nhất 3 tháng, tốc độ siêu phàm của chiến đội cũng chỉ đến thế mà thôi, trong 3 tháng họ ra lò một đám, chúng ta cũng có thể làm được, không ai chịu thiệt cả.” Diệp Tu nói.

Trần Quả vừa nghe Diệp Tu nói thế mới hoàn toàn yên lòng. Cuối cùng cũng chỉ tiếc nuối: “Nhưng làm thế lại giúp đối thủ trong tương lai trở nên mạnh hơn.”

“Chị nói vậy là làm nhục bọn Trảm Lâu Lan, cho rằng họ không lớn mạnh được nữa à?” Diệp Tu hỏi.

“1 cộng 1 là 2 cùng 9 cộng 1 là 10 đương nhiên khác nhau.” Trần Quả đáp.

“Đây cũng chính là nguyên nhân mà hội Trảm Lâu Lan không mua bản hướng dẫn.” Diệp Tu thở dài.

“Còn không phải đều tại mày à.” Ngụy Sâm khinh bỉ.

“Giờ cứ chờ Muội Quang hoàn thành đã, rồi tui sang Luân Hồi một chuyến.” Diệp Tu nói.

“Lần này lại bán hụt thì mày đứng quay về nữa.” Ngụy Sâm nói.

Muội Quang chăm chỉ cố gắng miễn bàn, cậu nói một tuần, nhưng vào ngày thứ năm đã hoàn thành bản hướng dẫn rõ ràng rành mạch gửi lại bên này.

Nhận được rồi, Diệp Tu lại kiểm tra một lượt từ trên xuống dưới những file mà Muội Quang lần lượt gửi sang mấy ngày gần đây.

Trong những ngày Muội Quang hoàn thành bản hướng dẫn, Diệp Tu, Bánh Bao, Đường Nhu đều chăm chỉ hoàn thành nhiệm vụ liên tục, điểm kỹ năng của Quân Mạc Tiếu, Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn cũng tăng vọt. Người đạt điểm cao nhất là Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu, nguyên nhân chẳng qua là do Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn chưa thể đến Thần Chi Lĩnh Vực, đương nhiên có phần lớn nhiệm vụ không làm được. Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu qua lại cả hai bên, càn quét sạch nhiệm vụ, điểm kỹ năng như lửa càng cháy càng to. Tuy hiện tại chưa full level, kỹ năng cao cấp chưa thể tăng hết nhưng đã có dư dả 5000 điểm.

Tuy bản hướng dẫn nâng cao xác suất nhận sách kỹ năng là thật, nhưng cũng do Diệp Tu may mắn nữa. Khi thấy Diệp Tu được 5000 điểm, Ngụy Sâm lại rối rắm. Nghênh Phong Bố Trận từng làm hết đống nhiệm vụ này, chẳng cách nào nâng điểm được nữa, gã không ngờ xài version nâng cấp lại thật sự đạt được 5000 điểm.

Không đổi acc thì điểm kỹ năng sẽ thấp; mà đổi acc thì Nghênh Phong Bố Trận sẽ không được vinh dự điểm kỹ năng đứng đầu Vinh Quang, Ngụy Sâm bực mình vô cùng.

“Tui nghĩ Luân Hồi không cần nhiều thế đâu.” Diệp Tu kiểm tra bản hướng dẫn xong trực tiếp cắt luôn một đoạn, chỉ chừa lại phần đạt được 1000 điểm.

“Bây giờ họ cần nhất là nâng cao điểm kỹ năng lên một bậc, tui thấy cho họ làm nhiêu đây là đủ, không cần phải đưa hết.” Diệp Tu nói.

Quyết định này chiếm được sự ủng hộ của Trần Quả. Thật ra nguyện vọng lớn nhất của Trần Quả là cho đội mình dùng thôi, không chia sẻ cho người khác. Hiện tại không còn cách nào, thiếu bao nhiêu cô vui bấy nhiêu.

“Để ngần này đi.” Diệp Tu nhìn nội dung còn lại lần cuối, “Luân Hồi hãy tự cầu nguyện cho số nhiệm vụ mình làm đủ để điểm tăng đê.”

“Điểm của họ vốn đã cao, cần chút nhiệm vụ chưa làm là đủ điểm rồi.” Trần Quả nói.

“Theo ý của chị, vậy giảm thêm 500 điểm?” Diệp Tu hỏi.

“Quá tốt.” Trần Quả hoàn toàn đồng ý.

“Được rồi...... Mấy ngày nay chính chị cũng tự trải nghiệm phải không, nhân vật tăng bao nhiêu điểm?” Diệp Tu hỏi.

“280 điểm.” Trần Quả buồn bực đáp.

“Tăng 280 điểm lại nói bằng giọng điệu khó chịu thế kia, tui nghĩ toàn địa cầu chắc chỉ có trong phòng chúng ta thôi.” Diệp Tu thở dài thườn thượt, rồi nói: “Nhiệm vụ chừng 1600 điểm kỹ năng, chị chỉ kiếm được 280 điểm, xác suất hụt nhiệm vụ quá nghiêm trọng, phải chừa tí hi vọng cho người ta chứ?”

Trần Quả nghe xong cũng không nói thêm gì: “Vậy khi nào cậu đi?”

“Sớm thôi”

“Chị giúp cậu tìm vé.” Trần Quả nói, người chi tiền đương nhiên là bà chủ lớn họ Trần.

“Đi Luân Hồi tìm ai mày biết không? Đừng để đến lúc đó bị bảo an trực tiếp đuổi ra ngoài.” Ngụy Sâm nói.

“Bộ dạng của ông chắc chắn bị đuổi, sao tui giống thế được?” Diệp Tu phản bác.

“Sáng mai bay được không?” Bên này Trần Quả tìm được vé, hỏi.

“Được.” Diệp Tu gật đầu.

“Số chứng minh nhân dân.”

Diệp Tu đưa số CMND cho Trần Quả qua QQ, cô nhanh chóng chuẩn bị đâu vào đấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.