Ngũ Thần ói ra ngụm máu, không ngờ còn chiêu này. Tốc độ pháo laser đã nhanh, hắn lại không phòng bị, lập tức bị chùm sáng bắn ngược trở lại ngay giữa mặt, Pháo Mảnh Đạn sao còn kịp xuất hiện nữa.
Những người khác nghe Ngũ Thần gọi mới vội vàng cắt ngang, skill ra chậm nửa nhịp, vừa vặn bị Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu ngăn lại. Đang chuẩn bị ra chiêu thứ hai, đột nhiên cảm thấy xung quanh ẩn hiện ánh sáng xanh, khói lạnh từ đâu bốc lên….
Kỹ năng của quỷ kiếm sĩ, kết giới của quỷ thần Băng Hồn, thường gọi là Băng Trận.
Sự chú ý của những thành viên Vô Cực đều bị Nghênh Phong Bố Trận đang ngâm chiêu Cánh Cửa Tử Vong thu hút. Đại chiêu vừa ra, bọn họ đều khó tránh khỏi. Không những thế, Kiều Nhất Phàm còn thừa cơ điều khiển Một Tấc Tro đánh lén. Băng Trận xuất hiện nghe “rắc rắc” không ngừng, cả năm người lần lượt bị đóng băng. Lần này kết cuộc đã định, đừng hòng chạy, nếu không cắt ngang được thì chỉ có nước chờ bị Cánh Cửa Tử Vong chộp vào.
Cả nhóm tuyển thủ Vô Cực biến sắc. Chiếc khiên to đáng ghét từ Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu vẫn sừng sững ở đấy, không cục cựa nổi thì làm sao cắt ngang đây?
Cánh Cửa Tử Vong nhanh chóng được ngâm xong, xuất hiện ngay giữa năm người. Khoảng cách như thế, dù không bị đông đá cũng khó lòng thoát khỏi, huống chi là năm người còn đang bị đóng băng.
“Trận Sóng Lửa đâu” Ngũ Thần sốt ruột la to.
Mọi người đều hiểu tại sao lại ra chỉ thị này. Hai thuộc tính băng lửa khắc chế nhau, lúc này nếu đập Trận Sóng Lửa thuộc tính hỏa lên Băng Trận đã ra trước đó thì có thể thúc đẩy băng tan chảy. Đám Hà An không bị đóng băng hoàn toàn vẫn có thể dùng kỹ năng, chẳng qua hành động có hơi chậm mà thôi.
Kết quả mọi người thấy ngay tin nhắn của Anh Đi Rồi: “Đang choáng”.
Anh Đi Rồi lại choáng rồi….
Chiến đội Hưng Hân cũng không chỉ có một hai người.
Khi Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm thả Băng Trận, Bánh Bao Xâm Lấn cũng yên lặng mò đến, thuận tay ném một cục gạch thẳng vào ót người ta. Người khác chỉ bị đóng băng, còn Hà An chẳng những bị đóng băng còn bị gạch đập choáng, trong lòng buồn bực hết sức.
Sau khi buông xuôi với Cánh Cửa Tử Vong, năm người trong Băng Trận nhanh chóng bị những luồng khí đen bay ra từ cửa quấn lên người. Hàn Yên Nhu của Đường Nhu cũng xông lên từ sớm, giơ chiến mâu đâm loạn xạ vào năm người đang bị quấn kia, chẳng biết có phải cô nàng nhịn lâu lắm rồi không.
Liên kích nhanh chóng xuất hiện, ánh sáng vàng chóe của Ý Chí Đấu Giả trên người Hàn Yên Nhu ngày càng rực rỡ, công kích càng nhanh, thương tổn càng cao, ma pháp Huyễn Văn sinh ra từ kỹ năng cũng càng mạnh. Chúng bay và nổ trên người đối thủ, rỉa máu nhiều đến nỗi ai nhìn cũng xót.
Quân Mạc Tiếu, Nghênh Phong Bố Trận………….
Hai nhân vật này cũng nhanh chóng đến nơi, Cánh Cửa Tử Vong không khống chế bọn họ quá lâu, nhưng năm người không biết đã ăn bao nhiêu đòn. Ngũ Thần xem xét kỹ lại, cảm thấy đối phương chắc nghẹn lâu rồi mới tấn công dữ dội đến thế. Có điều đánh đấm cũng có trình tự lắm, ví dụ như hiện giờ không ai tấn công Anh Đi Rồi. Bởi vì thanh máu của gã đã gần cạn, lại không có kỹ năng hồi máu, kế tiếp không cần phải đánh nữa, Cánh Cửa Tử Vong sẽ lo việc còn lại.
Năm nhân vật của chiến đội Vô Cực đều bị những xúc tua chết chóc của Cánh Cửa Tử Vong kéo vào trong. Tiếp đó, cánh cửa chợt nổ mạnh như thể muốn mang cả năm đến một không gian khác.
Bốn bề khí bay tán loạn, năm nhân vật bị nổ mạnh văng ra, Hà An là người bị nổ hết thanh HP trong vụ nổ này, trở thành kẻ đầu tiên bị knock out. Bốn người còn lại, dưới sự công kích có kế hoạch của Hưng Hân, thanh HP cũng tụt rất đều đặn.
Hiểu Thương của Ngũ Thần là người tụt máu nhiều thứ hai. Sau khi Cánh Cửa Tử Vong nổ mạnh, hắn còn sống, nhưng lại bị Quân Mạc Tiếu đâm Thiên Kích xiên lên, rồi lại bị Bánh Bao nhảy lên khóa yết hầu.
Phòng ngự vật lý giảm 50, tiếp theo còn bị xáp lá cà cho sấp mặt, Hiểu Thương đỡ không nổi, trở thành kẻ thứ hai bị loại.
Còn lại ba người, một trong số đó cũng bị mất khá nhiều máu. Sau khi giải quyết Hiểu Thương, năm người của chiến đội Hưng Hân đồng loạt chuyển mục tiêu, nháy mắt vây quanh diệt gọn tên này.
Chiến đội Vô Cực nhìn thì còn ba người, thế nhưng nhân vật trung tâm bỏ mình, đội trưởng đáng tin cậy nhất cũng hy sinh, trận đấu đoàn đội coi như đã xác định ở đây.
Tiếp theo là cuộc bao vây diệt trừ ba kẻ còn lại trong im lặng. Trên kênh thi đấu im phăng phắc, kênh khán giả không ai nói gì, tất cả người chơi ngồi trước máy tính đều không hề nói chuyện.
Một chiến đội chuyên nghiệp bị loại, một chiến đội tép riu xuất thân từ tiệm net. Hai đội ngũ ít nổi vốn chẳng ai trông mong sẽ đánh ra một trận hay ho lại có thể tạo nên một trận đấu đáng học hỏi.
Trận đấu này thể hiện rõ cách làm thế nào để lợi dụng cục diện bất lợi, lèo lái tình thế từ bị động thành chủ động.
Trình độ tuyển thủ không phải tốt nhất.
Trang bị nhân vật cũng không phải mạnh nhất.
Thậm chí ngay cả chiến thuật cũng không hoàn mỹ. Nếu chiến đội Vô Cực chịu khó để ý kỹ hơn, sớm nghĩ ra chiến thuật Viện Trợ thì sẽ không rơi vào tình trạng cực kỳ bị động, trực tiếp bị diệt gọn ngay khi thế công xoay chuyển.
Chỉ tiếc trong chiến thuật không có “nếu thì”, dù chiến đội Vô Cực có thể dự đoán được chiến thuật này, cũng không đồng nghĩa chiến đội Hưng Hân không có thủ đoạn khác.
Thực tế là tiêu chuẩn duy nhất có thể kiểm nghiệm chiến thuật, trận đấu này đã chứng tỏ chiến đội Hưng Hân giành được thành công lớn.
“Chiến đội Hưng Hân quá lợi hại.”
Ngay khi chiến đội Hưng Hân giết chết người cuối cùng của chiến đội Vô Cực, người từng cổ vũ Hưng Hân lại lần nữa hiện hồn trên kênh chat.
Sau khi spam liên tục một hồi, không đợi người khác cắn trả lại nhanh nhảu chuồn mất.
Nhóm antifan tức giận, sao họ cứ tự làm bẻ mặt mình hoài vậy nè? Rốt cuộc phải là đội ngũ thế nào mới có thể đánh bại Hưng Hân? Ngay cả dân chuyên như Vô Cực còn bất lực, chả lẽ bọn này có thể sánh ngang đội ngũ mạnh như Gia Thế ư?
Nghĩ tới đây, tất cả đều bất giác lắc đầu.
Sánh ngang với đội mạnh như Gia Thế? Trang bị của chiến đội Hưng Hân trông cùi mía bỏ mọe, tuy không biết chúng gom từ đâu vài món đồ bạc, nhưng số tài sản ít ỏi ấy còn chả đọ nổi nhân vật dự bị của Gia Thế nữa kìa.
Thực lực của chiến đội Hưng Hân phải đánh giá thế nào đây? Ai nấy nghĩ nát óc cũng không ra, chẳng qua nhóm antifan lại bị quê độ thêm lần nữa mà thôi.
Ban đầu họ cảm thấy đội ngũ này không biết trời cao đất dày, nhưng kể từ hồi bọn họ kéo nhau đến dằn mặt, lại bị ăn quả đắng hết lần này đến lần khác. Bởi vì lần nào họ cũng nghĩ lần này Hưng Hân sẽ thua thôi!
Nhưng mỗi khi họ nhảy múa ăn mừng, chuẩn bị sớ nhục mạ Hưng Hân thua trận xong cả rồi, thì Hưng Hân lại cho họ một cú phản dame nặng nề, chặn họng bọn họ.
Đắng lòng quá! Làm antifan quả thật không dễ, ôm cục tức không thể nuốt trôi, cả lũ sắp nghẹn phát bệnh luôn rồi.
Lúc này, fan của chiến đội Vô Cực cũng cảm thấy thất vọng.
Sân nhà đánh ra tỷ số 8,5 vs 1, Vinh Quang còn chưa có kỉ lục xoay chuyển tình thế nào với chênh lệch lớn thế này đâu. Chẳng lẽ hành trình của chiến đội Vô Cực năm nay kết thúc nhanh thế sao?
Năm sau? Còn năm sau nữa ư? Một năm ăn không ngồi rồi, không thể đấu khiêu chiến, chiến đội lấy gì mà duy trì, làm thế nào gầy dựng lòng tin cho tuyển thủ và người hâm mộ đây?
Đêm nay có vô số người thất vọng.
Fan Vô Cực buồn lòng, tuyển thủ của họ nào dễ chịu gì cho cam.
Cách biệt lớn như vậy làm cả bọn ủ ê mặt mày.
Trận đấu kết thúc, tất cả ngồi chết lặng trên ghế, không ai nói chuyện, ngay cả một nụ cười an ủi cũng không ai làm nổi. Tuy mọi người biết tất cả còn chưa kết thúc, một trận không thể nào quyết định thắng thua được. Nhưng kết quả này lại làm họ không gượng dậy nổi.
Mọi người trầm mặc, không ai rời đi, cũng không ai nói gì, cho đến khi cửa phòng huấn luyện bị đẩy ra, mọi người bất giác nhìn qua, thấy ông chủ của câu lạc bộ Vô Cực đang đứng ở cửa với khuôn mặt u sầu.
Tại câu lạc bộ Gia Thế.
“Đệch”
Ngay khi năm người của chiến đội Vô Cực bị Cánh Cửa Tử Vong cuốn vào, Đào Hiên bực bội ném tài liệu trên tay xuống. Tiếp theo, gã nhìn thấy chiến đội Hưng Hân bổ từng em trong Vô Cực, tâm trạng sớm từ vui vẻ chuyển sang u ám của Đào Hiên chợt nổi bão, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
Hơn nữa vào khúc cuối, những dòng spam “chiến đội Hưng Hân lợi hại” còn xuất hiện như muốn trêu ngươi Đào Hiên.
“Có Diệp Thu, thực lực sẽ mạnh hơn đội ngũ bình thường.” Thôi Lập đành phải trả lời.
“Còn chiến đội Vô Cực thì sao, chúng cũng là đội ngũ bình thường ư?” Đào Hiên chỉ vào màn hình.
Trần Dạ Huy nhìn Thôi Lập một cách thương hại, theo hắn thấy, vấn đề này khó mà trả lời được. Ai ngờ Thôi Lập lại bình tĩnh tiếp lời: “Chiến đội Vô Cực bị loại từ hai năm trước, thực lực đã sớm không bằng trước. Nhân vật chủ chốt của họ đã bị bán, đội trưởng kiêm át chủ bài của họ cũng rời khỏi đội vào năm đó. Sau khi trải qua một năm khiêu chiến thất bại, hoàn cảnh càng thêm khó khăn. Đội ngũ của họ giờ chỉ còn một người từng là tuyển thủ chuyên nghiệp, những kẻ còn lại đều là thành viên tạm bợ. Nghe bảo ngay cả quản lý còn kiếm luôn chức tuyển thủ, trình độ của họ thật sự không xứng với cái danh chiến đội chuyên nghiệp.”
Nghe Thôi Lập phân tích rõ ràng, Trần Dạ Huy hơi ngạc nhiên. Không hổ là quản lý nhân sự, phao chuẩn bị thật đầy đủ.
Thôi Lập nói xong cũng thầm vãi mồ hôi. Một chiến đội như Vô Cực không xứng để gã tìm hiểu kỹ càng, chẳng qua vừa rồi nhìn thấy tình hình trận đấu xoay chuyển, gã có dự cảm không lành nên vội móc điện thoại ra sợt, bịa gấp một cái cớ.
“Hưng Hân thắng cũng là chuyện tốt. Khi chúng cứ ngỡ mình là vô địch, chúng sẽ bị đạp từ trên cao xuống thôi.” Thôi Lập nói.