Toàn Chức Cao Thủ

Chương 856: Nghênh đón sự thay đổi



Edit: Hwan | Beta: Lông

Tin giới hạn cao nhất của cấp bậc được cập nhật không làm cho giới chuyên nghiệp lo sợ, nhưng cũng không hào hứng như những người chơi thường. Thế nên, tuyển thủ chuyên nghiệp nên làm gì thì cứ tiếp tục làm thôi, chỉ là các bộ phận khác trong câu lạc bộ phải tăng cường hoạt động trong thời gian này. Về phía hậu cần thì bắt đầu kiểm kê vật liệu theo danh sách, do số trang bị bạc đang có đều cần nâng cấp lên một cấp bậc không rõ, tiêu hao quá nhiều có thể khiến số vật liệu tích lũy trong suốt mấy năm qua cạn sạch.

Các câu lạc bộ cũng tăng việc tổ chức đoàn đội đi đánh phó bản hơn. Tuy rằng nước đến chân mới nhảy cũng không giúp được nhiều, nhưng ở thời điểm này quan trọng nhất vẫn là thái độ, cần phải để cho ông chủ thấy chuyện này rất quan trọng với mọi người!

Vật liệu phó bản thì còn dễ kiếm, cái khó là vật liệu hiếm rơi từ BOSS hoang dã kìa. Đặc biệt là bên Thần Chi Lĩnh Vực, nước đã tới chân rồi, để tỏ vẻ mình coi trọng nó lắm, các công hội lớn cũng bỏ qua sự cẩn thận thường ngày, tất cả đều dồn dập ra trận. Ai đông hơn là trùm, chém giết hăng tới mức xác nằm la liệt. Dưới tình thế này quân đồng minh của nhóm Diệp Tu khá bất lực. Thế cục rất loạn. Các công hội lớn liều chết chiến đấu, không màng gì đến ý thức và phối hợp, chỉ có một chữ: Lên!

Lăn qua lăn lại, BOSS về tay nhà khác từ bao giờ cũng đách biết.

Tình trạng rối loạn như vậy kéo dài suốt một tuần, đám hội trưởng đã thể hiện xong rồi, những trận tranh đấu mới trở về có nguyên tắc như trước.

Vật liệu hiếm rất có giá trị nhưng mà các công hội thành lập nhiều năm vậy rồi, bảo không có của để dành thì ai tin. Trên thực tế ai cũng biết rõ điều quan trọng ảnh hưởng đến cục diện chính là BOSS và phó bản cấp 75.

Vật liệu cấp 75 rơi từ những nơi này mới là nhân tố quyết định. Mà phó bản mới và BOSS mới này, tạm chưa nói đến tranh cướp như thế nào, chỉ riêng việc đánh thế nào cũng cần nghiên cứu một phen, sau khi kiếm được vật liệu thì lại thêm một hồi gió tanh mưa máu ra sao nữa? Cũng chính vì vậy, ngay cả tuần san Esport cũng đăng một bài về chuyện này, đương nhiên đều đơn thuần phân tích từ góc độ ảnh hưởng của giải đấu Liên minh Chuyên nghiệp thôi.

Mà bên nhà phát hành cũng dần tiết lộ thông tin cụ thể về vật liệu rồi.

Đầu tiên là công bố bản đồ khu bình thường và Thần Chi Lĩnh Vực được mở rộng, mỗi khu có thêm sáu khu vực mới. Mà sáu khu vực này, không nghi ngờ gì sẽ là chiến trường chủ yếu mà người chơi hoạt động trong tương lai một năm tới.

Sáu khu vực, đồng nghĩa với việc sẽ có ít nhất sáu phó bản và sáu BOSS hoang dã. Hiện tại phía nhà phát hành đã công bố tin tức về các khu vực của khu thường và Thần Chi Lĩnh Vực. Tất nhiên bên Thần Chi Lĩnh Vực sẽ được chú ý hơn chút.

Dãy núi Liệt Bình là khu vực mới cấp 75 ở Thần Chi Lĩnh Vực, là vùng mới được thêm vào phía cực bắc Thần Chi Lĩnh Vực. Trong đó, chủ thành của nơi này, thành Thiên Sơn được bao quanh bởi những dãy núi trùng điệp.

Diện tích thành Thiên Sơn cũng không lớn, nhưng lại là điểm phòng thủ chủ chốt của cả dãy núi này. Mà bây giờ, nào là thù trong giặc ngoài, rồi thì chờ đợi dũng sĩ tới giải cứu, cốt truyện như vậy là không thể thiếu, nhưng bố thằng nào trong giới chuyên nghiệp thèm quan tâm chứ.

Điều họ quan tâm nhất chỉ là những tin tức về các vật liệu được rơi từ dãy núi Liệt Bình mà thôi.

Dãy núi Liệt Bình sẽ có hai phó bản nhỏ năm người, một phó bản mười người, một phó bản hai mươi người và phó bản một trăm người.

Quân sư bóng sư Sa Hàn là BOSS hoang dã của dãy núi Liệt Bình, cũng là một nhân vật trong cốt truyện. Đương nhiên mấy chuyện như bối cảnh rồi cốt truyện các thứ, giới chuyên nghiệp có ai thèm quan tâm đâu, cái họ quan tâm là Sa Hàn thuộc nghề nào, có skill gì, có đại chiêu gì, rớt được đồ gì tốt.

Nhưng mấy thứ này thì bên nhà phát hành lại chẳng hé răng lấy nửa lời, chỉ up một đoạn clip 1 phút 47 giây, nhử mồi đám người chơi bằng sự mạnh mẽ của quân sư bóng ma Sa Hàn.

Đoạn clip 1 phút 47 giây này được các chiến đội lớn tua tua dừng dừng nhiều lần để nghiên cứu, kết luận sơ bộ Sa Hàn thuộc hệ Ám, các kỹ năng phô diễn trong clip đã vượt qua ba hệ nghề nghiệp: thuật sĩ, ninja, thích khách rồi.

BOSS hoang dã là thứ mạnh nhất, nhưng thực ra người chơi bình thường không chú ý tới nó lắm. Bởi vì người chơi lâu năm đã sớm ngộ ra một điều, thứ gì càng khó nhằn thì người chơi bình thường càng đừng mơ rớ tới được, đây là thứ để cho các nhóm công hội đua tranh với nhau.

Người chơi quan tâm đến phó bản nhiều hơn vì bọn họ có thể tự mình trải nghiệm được. Bên giới chuyên nghiệp không đoái hoài gì đến tình tiết câu chuyện nhưng người chơi lại rất quan tâm đến chúng. Sau khi công bố thông tin không lâu thì đã có người post bài thảo luận về tình tiết cốt truyện, có xúc động, có sợ hãi, còn có người viết truyện ngắn…

Phía game phối hợp tuyên truyền cũng tổ chức các hoạt động giao lưu offline với người chơi. Lúc này, cả giới Vinh Quang đều nhộn nhịp hẳn lên, mọi người đều đang hân hoan chờ đón đợt cập nhật sau ba năm này, đồng thời giới chuyên nghiệp trình độ cao lại trở thành diễn viên quần chúng. Khi người chơi khác đang hưởng thụ niềm vui thì giới chuyên nghiệp, giờ phút này đang dốc hết công sức chỉ để hướng đến thắng lợi.

Câu lạc bộ Gia Thế.

Khi tin tức vừa mới được thông báo, đám Thôi Lập, Trần Dạ Huy đều vui mừng. Như Ngụy Sâm ý thức được rằng chuyện này gây bất lợi với Hưng Hân, thì bọn họ cũng nhận ra nó có lợi cho Gia Thế vậy.

Thôi Lập nhanh chóng triệu tập các bộ phận lại họp. Mấy lời thừa như phải chuẩn bị tốt để rước vật liệu mới về đương nhiên cần được nhắc lại trong cuộc họp. Rồi yêu cầu bên Trần Dạ Huy nhất định phải chuẩn bị lực lượng cho kỹ càng, tăng cường thu gom vật liệu sau khi có phó bản và BOSS mới.

Khi Thôi Lập nói với Trần Dạ Huy những lời này trông khá ẩn ý. Trần Dạ Huy là bạn nối khố của gã, hai người rất hiểu nhau. Chờ Thôi Lập nói xong, hắn lập tức tiếp lời, trước tiên là đại diện ngành mình phát biểu đôi lời, sau đó mới phân tích tình thế trước mắt.

“Tôi cảm thấy đây là một cơ hội lớn cho Gia Thế.” Trần Dạ Huy nói,”Tuy hiện giờ chúng ta đang phải đấu khiêu chiến, nhưng tôi nghĩ những người ngồi đây chắc không ai để tâm đến miếng bánh nhỏ này đâu nhỉ? Bá Đồ, Lam Vũ, Vi Thảo, Luân Hồi…. Tuy mùa giải này chúng ta không cùng đấu trường với họ, nhưng chỉ có bọn họ mới là đối thủ của chúng ta. Trong mùa giải này, họ vừa phải ứng phó với giải chuyên nghiệp, vừa phải đối mặt với đợt cập nhật lần này, lượng công việc nhất định sẽ rất nhiều. Còn chúng ta chỉ phải đấu giải khiêu chiến, vẫn còn sức để nghiên cứu vật liệu mới. Giờ chúng ta cứ chuẩn bị cho tốt, chờ tới mùa giải sau lại quay về Liên minh, đánh đám kia một trận tơi bời hoa lá. Cơ hội như vậy đúng là họa phúc khôn lường, tuy đáng quý, nhưng tôi nghĩ không ai muốn có thêm lần nữa. Vì vậy tôi mong mọi người hãy tập trung hơn nữa, xem thử với cơ hội tốt này, chúng ta phải làm gì để khiến chiến đội mạnh thêm.”

Trần Dạ Huy chậm rãi nói, vừa nói vừa cố ý nhìn về phía đội trưởng Tôn Tường và đội phó Tiêu Thời Khâm ngồi đối diện.

Dự họp đều là quản lý, nhân viên nòng cốt của câu lạc bộ, có ai thiếu chất xám đâu? Nhìn theo ánh mắt của Trần Dạ Duy, lại suy nghĩ cẩn thận về những lời vừa rồi, họ lập tức hiểu được ý hắn. Trần Dạ Duy hy vọng đám tuyển thủ chuyên nghiệp sẽ tích cực chui vào game làm thêm đây mà!

Mùa này chỉ đánh giải khiêu chiến, nhưng các bộ phận của họ vẫn phải làm việc như bình thường. Chỉ có chiến đội, tuy một tuần đấu một trận nhưng đối thủ toàn bọn bao cỏ, tuyển thủ của Gia Thế vốn không bỏ công bỏ sức mấy, giải đấu như vậy chẳng khác nào kỳ nghỉ của nhóm tuyển thủ. Những mùa giải trước, đám tuyển thủ không bao giờ chạy qua game, họ sợ ảnh hưởng tới phong độ thi đấu, kéo theo tụt hạng thành tích. Nhưng với Gia Thế, giải khiêu chiến đơn giản tầm này chẳng đáng lo ngại gì.

Dù sao đây cũng không phải trách nhiệm của tuyển thủ chuyên nghiệp, phía câu lạc bộ cũng không thể ép buộc được. Cho nên Trần Dạ Huy chỉ có thể nói bóng gió, mong hai vị đội trưởng đội phó này có thể nghe hiểu và tự giác làm theo.

Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía hai người, Thôi Lập thấy vậy cũng thuận thế kêu gọi: “Phía chiến đội cũng phải tích cực hưởng ứng vụ cập nhật nhé!”

Đội trưởng Tôn Tường thấy mình cũng nên thể hiện, liền hắng giọng nói: “Nói hay lắm. Vật liệu mới và việc gia hạn thêm level max sẽ khiến thuộc tính cùng kỹ năng của nhân vật thay đổi so với trước đây. Ai đang đánh giải chuyên nghiệp cũng chỉ có thể vừa đánh vừa mò, sai sót là điều khó tránh khỏi. Bên chúng tôi cũng muốn nghiên cứu lắm, nhưng thật đáng tiếc, đối thủ trong giải khiêu chiến không thể trở thành đá thử vàng, xem ra chúng tôi phải theo dõi giải chuyên nghiệp nhiều hơn để kiểm chứng!”

Tôn Tường nói xong còn tỏ vẻ tiếc nuối dữ lắm, nhưng vẻ mặt của các quản lý bộ phận khác đều đen thui cả rồi.

Thằng này đúng là đồ ăn hại! Chả hiểu được ẩn ý của quản lý và Trần Dạ Huy gì cả. Lại còn bày đặt trịnh trọng phân tích chiến đội nên đối mặt với vật liệu mới như thế nào nữa chứ.

Tuy chú phân tích rất rõ ràng, không sai, nhưng xin lỗi, chú lộn đề rồi! Thanh niên ơi! Chú còn non và xanh lắm, nhìn thanh niên bên cạnh kìa, người ta hiểu hết đấy!

Tất cả mọi người thấy được, khi Tôn Tường đắc chí vênh váo thì Tiêu Thời Khâm cũng tỏ vẻ xấu hổ. Hiển nhiên, hắn hiểu rằng câu lạc bộ hy vọng nhóm tuyển thủ của chiến đội sẽ làm chút gì, chỉ có Tôn Tường không hiểu được ẩn ý bên trong, đã thế còn nói như đúng rồi. Chỉ nói đến đây, bản thân mình còn phải nói đỡ cho tên này. Đội trưởng như vậy, còn không bằng Chu Trạch Khải chỉ biết “ừ, ờ, được”!

Dù sao Tiêu Thời Khâm cũng có kinh nghiệm lâu năm, mấy chuyện gỡ rối như vậy không làm khó hắn được, bèn tiếp lời: “Nếu chỉ thông qua trận khiêu chiến, chất lượng sẽ không cao, số lượng cũng ít, tôi nghĩ nên tìm cơ hội để kiểm tra thực chiến thì hơn.”

“Ồ? Ý ông là sắp xếp vài trận đấu hữu nghị ấy hả? Nhưng thời điểm này đang thi đấu, sợ rằng không có chiến đội nào đồng ý thôi?” Tôn Tường nói tiếp.

Cha nội này… thật hết thuốc chữa! Tiêu Thời Khâm cạn lời rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.