Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1060: Phân cảnh Đế Hoàng



..................

Tây Hành Nông Vực.

Một tuần này, Mạc Phàm chủ yếu quanh quẩn sinh hoạt ở thảo điền của gia đình nhà họ Đàm. Sáng sớm thả trâu đi dạo, trưa đến câu cá kéo tôm, chiều chiều nằm trên đồi cừu say sưa nghe cố sự của Đàm lão bà.

Mạc Phàm phát hiện, cuộc sống bình yên như vậy cũng là sảng khoái lắm.

Không bon chen, không lao đầu vào máu hôi tanh tưởi, không có kẻ lừa người gạt, cũng không cần cái gì đại nghĩa đại tình.

Ở bên cạnh người già nông thôn liền có một cái phong vị thích thú riêng, vừa bình an mà vừa cảm giác chính mình nhìn vào cuộc đời này là một ánh mắt hạn hẹp cỡ nào.

Một đàn cừu, một đàn bò, một đàn dê, một đầu Tuần Lộc; một mai, một cuốc, một cần câu, một vò rượu, xuân hạ thu đông tắm ao hồ ăn măng giá.

Sát khí trên người Mạc Phàm sau 4 năm ở Tù Đảo bất tri bất giác đã hoàn toàn thanh tịnh.

Đàm lão bà năm nay 7654 tuổi, là tiểu quân chủ suy thoái kỳ, tuổi tác đã đến hạn chót của nhân loại Siêu Duy vị diện, bắt đầu lão hóa thân thể. Thế nhưng tiếp xúc mới biết, cụ lão sở học một đời, ngày xưa đã từng là người chép sử cho Thanh Vũ Triều Đình.

Một chút thái cổ biên niên nhật lịch ở Siêu Duy thế giới kì thật Mạc Phàm không hiểu quá nhiều, nếu mượn thân phận Hàn Hải Thẩm Tước Gia hỏi thăm thì càng bất tiện, cho nên không gì tốt hơn là có một cụ bà như thánh bảo ở bên cạnh.

“Xin lỗi Đàm lão, ta là một cái du mục thất học, ta không hiểu nhiều lắm, tỉ như nói mọi người đều sẽ nhắc tới thần mẫu Gaia, thần mẫu Gaia rốt cuộc là sinh vật gì? Đã chết, vẫn là đang sống?” Vừa vặt lông cừu, Mạc Phàm một bên vừa mở miệng hiếu kỳ hỏi.

Đàm lão bà đang ngồi trước ô đồi, bàn tay ám qua sương gió cẩn thận dùng chỉ may áo lông cừu, ôn tồn trả lời: “Ngươi đi ra xông xáo, trong nhà trưởng bối ngay cả thường thức cơ bản cũng không nói với ngươi sao?”

Mạc Phàm lắc đầu.

“Truyền thuyết Sử Thi, đại thánh Kinh Thế, huyền tinh Bất Hủ, vô song Chí Tôn, những này ngươi từng nghe qua a?” Đàm lão bà lại hỏi.



Mạc Phàm tiếp tục lắc đầu.

Nhưng lần này có cách điệu hỏi thăm một câu: “Truyền thuyết Sử Thi giống như ta biết, là cấp độ cảnh giới sử thi phải không?”

Đàm lão bà thở dài, tựa hồ trách khứ nói: “Tốt a, cái kia cho ngươi từ đầu nói liền tốt. Siêu Duy thế giới chúng ta chúng sinh tu hành đều là từ Tướng cấp bắt đầu, một chút thấp kém cọng cỏ nô bộc thì không cần phải nói. Nhưng mặt bằng chung, nhân loại Tướng cấp là thấp nhất, phát triển thành thục không có cái gì bất ngờ xảy ra sẽ là Chủ cấp. Người có đại cơ duyên kỳ ngộ liền có khả năng đột phá đến Vương cấp, tiềm năng may mắn hơn thì có hi vọng tiến vào Đế cấp. Còn người nắm giữ đại khí vận, đại tiên cơ, được trời đất chiếu cố, tổ tiên phù hộ tự nhiên sẽ có xác suất đột phá ải Quân cấp... Quân cấp phía trên, xuất trần kinh hồng, thiên phú trác việt của thiên niên thời đại thì có thể thử nghiệm độ kiếp được hay không cảnh giới Sử Thi. Dù sao, đây là một đạo tuyệt đại đa số cả trăm đời người đều không bước qua được lạch trời”.

“Cái này ta biết”. Mạc Phàm đáp lại nói.

Cùng thế giới ma pháp so sánh, tuần tự nô bộc, chiến tướng, thống lĩnh, quân chủ, đế vương, đại đế, quân vương, siêu việt quân vương... Mà Mạc Phàm hiện tại không nhớ ra được ma pháp, hắn bản lĩnh nằm ở quân vương cực hạn, gọi là một cái vô địch quân vương.

“Phía trên sử thi cấp chính là phi thăng thành thần thoại chi cảnh, đạt được thiên đạo một phần ý chí, câu thông thế giới Siêu Duy pháp tắc, là phân thân một trong những người đại diện của thiên đạo”. Đàm lão bà kiên nhẫn nói ra.

Mạc Phàm dừng tay cạo lông cừu, tò mò hỏi: “Nói như vậy, những này có liên quan gì đến Kinh Thế, Bất Hủ, Chí Tôn?”

“Bất kỳ một cảnh giới nào cũng có bắt đầu và có điểm cao nhất tối cường”. Đàm lão bà nói: “Thần thoại chi cảnh cũng vậy, bọn hắn tồn tại như tinh tú trên trời, một chút thiên đạo ý chí mới nở ra chòm sao, đại diện cho chòm sao đó liền dùng hai chữ ‘Kinh Thế’. Vạn cổ chi năng, tuế nguyệt thao túng, quyền lực bao quát một thái dương hệ, nắm giữ càng nhiều ý chí thiên đạo hơn gọi là ‘Bất Hủ’. Đến cuối cùng, vô biên vô song một tầng không gian, bao quát tất cả vị diện trong tầng không gian đó, xưng là Chân Thần, gọi là ‘Chí Tôn’. Chí Tôn bên trên nữa là cái gì, hoặc có tồn tại hay không, vậy ta chúng ta sử sách đều không có từng chép qua, không thể trả lời ngươi được rồi”.

Mạc Phàm sau khi nghe xong, không tự chủ được ngẩng đầu nhìn trên bầu trời cái kia hai vòng ánh sáng huy bắn ra bốn phía thái dương, còn có sáu tòa Mặt Trăng treo lơ lửng trên đỉnh đầu kiềm chế hắc quang, nhất thời bị hù cho giật mình.

Kinh Thế, Bất Hủ, Chí Tôn...

Kinh Thế Đế Hoàng, Bất Hủ Đế Hoàng, Chí Tôn Đế Hoàng...

Vậy ra đây chính là phân cảnh của thiên đạo Đế Hoàng bên trong!?


Mạc Phàm hướng Đàm lão bà hỏi tiếp: “Nói như vậy, thần thoại chi cảnh bên trong, vô song Chí Tôn nắm giữ không phải chỉ là thế giới này, mà là toàn bộ mảnh không gian này, tuyệt đối là bên trong mảnh không gian này bất tử vô địch?”

“Đúng a, Siêu Duy Vị Diện nơi chúng ta đang ở chỉ là chòm sao thiên đạo trung ương, chẳng qua bởi vì đây là nơi rộng lớn nhất, có sinh mệnh hạch tâm, có thể duy trì vạn chúng phát triển, nên mọi người mới lấy nó thành tên chung xưng là Siêu Duy Vị Diện. Trên thực tế, bốn chữ ‘Siêu Duy Vị Diện’ bản thân không chỉ nằm ở thần châu này, nó liền phóng nhãn bao quát gần 100 triệu tầng thế giới, vô số tinh cầu vị diện trong chiều không gian của chúng ta”. Đàm lão bà nói.

Kiến thức ghi chép của Siêu Duy vị diện phong phú hơn thế giới ma pháp nhiều lắm, bọn hắn biết đến kinh hãi thế tục các sự kiện.

“Vậy Thần Mẫu Gaia theo như ngài nói...?” Mạc Phàm quay về vấn đề thần mẫu Gaia.

“Không sai, thần mẫu Gaia chính là thần thoại Chí Tôn, vô song Chí Tôn. Ngày xưa hồng hoang Thái Cổ, Siêu Duy Vị Diện bởi vì bị các tầng không gian khác cùng nhau liên thủ hãm hại, bị Triệu Hoán Vị Diện Long Thần, Quang Minh Vị Diện Bàn Cổ, Hắc Ám Vị Diện Cổ Nguyệt Tru Đế trù tính ám toán, cuối cùng Siêu Duy Thần Châu vỡ nát, ức vạn sinh linh đứng trước tuyệt diệt thời đại, thần mẫu Gaia đành phải hi sinh thân mình, đem Siêu Duy Thần Châu hàn gắn cứu độ, đem thế giới này mãnh liệt không gì sánh được phát triển, cũng khôi phục lại cho thiên đạo chịu tổn thương”.

“Còn có mặt khác tầng không gian?” Mạc Phàm hỏi.

Ở Siêu Duy mất ký ức, hắn hoàn toàn quên béng đi mớ kiến thức về Hắc Ám Vị Diện, Triệu Hoán Vị Diện, Quang Minh Vị Diện.

Bất quá, cái tên Cổ Nguyệt Tru Đế, Mạc Phàm vừa nghe tới liền vô thanh vô tức nhíu mày.

“Đương nhiên là có, Siêu Duy Vị Diện là chiều không gian cấp cao, nhưng không phải duy nhất. Trừ Siêu Duy ra, còn có tầng không gian Triệu Hoán Vị Diện cũng đâu đó 100 triệu thiên hà thái dương hệ và lấy Triệu Hoán Thần Lục làm trung tâm, hay chiều không gian Quang Minh Vị Diện và Hắc Ám Vị Diện cũng là vậy. Nghe nói, tầng không gian Hắc Ám Vị Diện là rộng lớn nhất, bao phủ 400 triệu tầng thế giới, các tinh cầu chòm sao chung quanh nó đều bị hắc ám thôn phệ”.

Đàm lão bà đã ở cái tuổi này, có người tâm sự kể chuyện kể cố sự liền như một cái tràng giang đại hải tuông ra, cũng không có giấu giếm người trẻ tuổi nửa điểm.

Mạc Phàm khô khốc con mắt lại, hắn tại thùy não bên trong quang hoàn lóe lên, một chút ngủ say ký ức và kiến thức cấp cao dần dần được trả về.

Hắn đến từ ma pháp vị diện, thế giới ma pháp trung tâm tựa hồ chỉ có không đến chục triệu thái dương hệ. Theo lý thuyết liền là ở tầng không gian thấp hơn Siêu Duy, Triệu Hoán, Hắc Ám, Quang Minh.

Nhưng thế giới ma pháp còn có mặt sau a, khoa học vị diện cùng ma pháp vị diện gộp chung thành Lưỡng Cực Vị Diện, là nơi duy nhất có tầng không gian vũ trụ song song. Vì vậy, từ nơi nào đó đến nói, chiều không gian của hắn tuyệt đối sẽ không kém hơn mấy cái kể trên, nói không chừng còn muốn đặc biệt then chốt.



“Khoan đã”. Mạc Phàm đột nhiên lóe trạch quang ở đồng tử.

Nếu mình đã xuất hiện ở Siêu Duy Vị Diện, vậy đồng nghĩa là phải có chuyện gì đó ở thế giới ma pháp?

Thế giới ma pháp đặc thù như vậy, chẳng lẽ các tầng không gian khác không có ý đồ dòm ngó sao?

Cái tên kia Cổ Nguyệt Tru Đế nghe quen lắm, thật giống như chính mình một cừu nhân cũ.

Mà lại... giống như... giống như hắn chính là Chí Tôn Đế Hoàng.

Nghĩ đến những chuyện này, Mạc Phàm lập tức có một sự mơ hồ minh bạch nhất định hắn tại sao phải đến Siêu Duy Vị Diện rồi, nguyên lai là tin bói toán của người nào đó a.

Mạc Phàm tại tìm được một chút vụn vặt ký ức, đột nhiên trong vô thức nhớ đến manh mối Athena.

Ài, tin bói toán không bằng tin nắm đấm... Trước hết, phải điên cuồng mạnh lên cái đã.

...........






Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.