Người này có được một tâm tư tĩnh lặng, nhưng bên trong tĩnh lặng, lại là sự dứt khoát ngang tàng không gì sánh được. Tại ánh mắt của hắn xuyên suốt nhìn vào, Diệp Tâm Hạ lần thứ nhất cảm nhận được sự uy hiếp mãnh liệt, càng giống hơn là tột cùng sợ hãi.
Chẳng biết bao nhiêu lần nàng đã thử nghiệm đem hết thảy tinh thần lực của mình đặt vào mi tâm Lucifer để xem xét, kết quả lặp đi lặp lại cũng chỉ thấy được một vùng nước nông màu đen tĩnh lặng. Có thể là hắn quá đỗi cường đại, thừa sức để không cho vô luận ma pháp nào của Thần Nữ xâm phạm được, hoặc tình huống thứ hai đơn giản là… tâm hắn đã chết rồi.
Như một giọt máu nhỏ xuống mảnh huyết đàm trong tim vậy, chẳng cách nào lay động được, chẳng cách nào làm bờ hồ huyết đàm kia sinh ra gợn sóng được. Vô vị, vô giác, cũng là vô cảm, vô tâm, tự nhiên cái kia bản chất Lucifer hóa ra chỉ còn mỗi lý trí dùng để vận hành cơ thể. Diệp Tâm Hạ nghiêng nhiều về phương án này hơn.
Một người thông minh đến đâu, cũng sẽ dễ dàng lộ ra nhược điểm nếu cơ hồ hiện hữu tâm trí. Nói vậy ý tứ chính là nếu trường hợp tâm trí nếu bị vỡ tan rồi, Lucifer liền hoàn toàn trở thành một tồn tại không có khuyết điểm đi.
Mắt thấy người đứng đầu Parthenon Thần Miếu im lặng rồi, cũng không còn nói thêm câu gì nữa, Lucifer mới tiếp tục phóng xuất: “Nói đi, một chút tâm nguyện của ngươi. Đã đến đây, xem như cũng là hữu tình muốn đến ngắm Mạn Đà La hoa này, ta sẽ cân nhắc không bạc đãi người sắp chết!”
“Siêu khuẩn trùng gây ra đại dịch, ngươi đích thị là kẻ đứng sau?” Diệp Tâm Hạ hơi thở dốc hỏi rằng. Nàng cũng là tự nhiên hành động, không có vô luận chủ đạo kế hoạch nói ra thời điểm câu này.
Lucifer ngẩn người một chút, nhưng vẫn rất nhanh chỉn chu phong thái biết tuốt mọi thứ của mình, hắn đáp: “Ngươi làm sao lại nghĩ rằng cùng ta có quan hệ?”
“Côn Lôn sơn ngàn năm qua án binh bất động, ngươi trở lại liền kéo theo lãnh chúa yêu tộc trở lại, cực kỳ trùng hợp đi!" Diệp Tâm Hạ hỏi.
“Không tệ so sánh, nhưng ta xác thực đều không có tham gia vào bọn chúng kế hoạch này. Bất quá, Vĩ Linh Hoàng thức tỉnh, ta tự nhiên đều có mơ hồ suy đoán qua". Lucifer khẳng khái nói.
"Ngươi nói mơ hồ suy đoán qua, điều đó nghĩa là gì?" Diệp Tâm Hạ trong lúc nhất thời cũng vô pháp làm ra căn cứ chuẩn xác được nhưng nàng lại cảm thấy câu nói như vậy rất không bình thường.
“….”
Lucifer đột nhiên lắc đầu nói: “Hết thời gian!”
Hắn vỗ vỗ lấy vai nàng vài cái rồi quay người lại, không muốn tiếp tục tiết lộ thêm cái gì.
Mặc cho Diệp Tâm Hạ đứng đó, khóe miệng nàng hơi run run lên, hai đồng tử giãn ra chớp chớp tức giận, thậm chí đều có chút phát tiết không nhịn nổi.
Cái tên này gần nhất giống với một gã điên vậy, khẳng định là một kẻ ưa thích muốn kiểm soát mọi thứ, cứ phải không coi người khác ra gì, thực sự cho mình như thần thánh tồn tại sao!
Nha, Diệp Tâm Hạ cũng không phải bạc nhược đứng yên động khẩu, hai tay nàng từ nãy giờ cũng phi thường bận rộn vận chuyển tinh tử, ngâm xướng đủ lâu dài để vận hành cỗ thực vật cấm chú, càng là tại bên trong cấm chú ẩn chứa cấm thuật của Giáo Hoàng tiền nhiệm.
Đồng dạng một người thông minh, Diệp Tâm Hạ chắc chắn đã chuẩn bị bước cuối cùng này, lấy thần lực nàng tại dung nạp thần hồn về sau, quá trình ngâm xướng đặc trưng nhất đều có thể che giấu dễ dàng. Nữ vương bạch tinh linh tại hạch tâm thì làm gì có chuyện lén lút chuẩn bị cũng bị lộ cơ chứ, càng là tốc độ muốn nhanh gấp mấy lần nhân loại thông thường.
Dãy Tinh Lan Hồ Tước kéo dài hàng trăm ngàn mét có khi hơn đang tại bên dưới mặt đất điên cuồng nảy mầm. Chỉ cần nàng đưa một cái ý niệm thôi, tự nhiên toàn bộ Tinh Lan Hồ Tước đều không ngại hóa thành cơn đại hồng thủy diệp lục mà cuồn cuộn xâm nhập vào giếng trời hắc ám của Lucifer.
Đây chính là một chiêu thủ đoạn cuối cùng của Diệp Tâm Hạ!
Tuy không thể thay đổi được cán cân quá lệch nhưng Lucifer ắt hẳn sẽ được phen thất kinh hoảng loạn.
“Tóa tóa tóa tóa ~~~~~~~~~~~”
Màn đêm hắc nha đột nhiên kịch liệt răng rắc một mảnh nứt màu vàng dựng đứng lên, lại như có người nào đó đang vén chiếc rèm bầu trời đêm tĩnh mịt ra. Liệt nhật thái dương đã nằm trên đỉnh đầu rồi, chúng không có chần chừ, lập tức rơi nhiễu tầng tầng tia nắng sáng chói xuyên xuống ô cửa nho nhỏ. Tia nắng không phải là từ từ tiến tới, không bất luận thế nào chậm chạp, mà tựa hồ còn muốn tuyệt đối vội vã, tuyệt đối hấp tấp, không ngừng tuôn trào quang mang vô tận bên trong, xé tan hắc nha ra thành phấn vụn.
Ai… là ai? Người nào có khả năng hòa tan hắc nha lĩnh vực của Lucifer?
Diệp Tâm Hạ sững người rồi, nàng từ không hiểu gì đến ngỡ ngàng, từ ngỡ ngàng đến kinh ngạc. Trước mắt một màn này thậm chí khiến vị Thần Nữ Parthenon chỉ biết lấy tay bịt miệng mình lại, thiếu chút không đủ sức lực bật khóc.
Trên mảnh đồi Mạn Đà La nở, tại trung ương có một cây đại thụ nổi bật, Lucifer hoàng y trang phục như cũ thói quen đứng ở chỗ này. Chú ý tới hắn, tự nhiên cũng chú ý tới dưới chân gốc rễ xung quanh; màu vàng, màu trắng, màu đen, màu lam bào giáp của đầy đủ mười một cái xác đang nằm la liệt.
“Chúng cũng chưa có chết hẳn, bất quá cần điện hạ người ra chút sức lực chữa trị đấy!” Lucifer đứng bên cạnh cỗ thi thể giáp đen kỵ sĩ nói rằng.
Bào giáp màu đen đang là một mảnh hỗn độn vong linh điên cuồng gào thét, nhưng tựa hồ Lucifer ở trên nhìn xuống làm đám vong tức này lập tức không cách nào dám động đậy nửa điểm, càng là trong sợ hãi im thin thít lại.
Đây chính là tuyệt đối áp chế, tuyệt đối đáng sợ, đáng sợ hơn bất cứ thứ gì chúng từng thấy đấy!
Lucifer cũng không giết đi những người này, cũng không có giẫm đạp lên họ mà lăng mạ. Đơn giản mà nói, tự trong lòng hắn dĩ nhiên dù quá khứ hay bây giờ vẫn luôn tồn tại một sự tôn trọng đặc biệt với phong hào kỵ sĩ danh hiệu này.
“Thủy tổ các ngươi, Athena nữ hoàng vốn là xưa kia cùng ta có giao thiệp. Lúc trước ta nợ nàng một ân huệ chưa trả, hôm nay ngươi nắm giữ hạch tâm thần cách của nàng, ta mang món ân huệ ngày hôm đó trả lại cho ngươi, mười một kỵ sĩ hộ trấn Parthenon ta cũng không giết đi, xem như là lãi vay mượn hàng ngàn năm qua. Màn cược này, ta thua rồi!” Lucifer duy trì khoảng cách nói ra, đến lời lẽ cuối cùng, hắn có làm hành động cúi người xuống hành lễ theo quy chuẩn quang minh điện với vị tân Thần Nữ.
Hắn sau đó xoay người bỏ đi. Là từ từ bỏ đi trước mặt những thân ảnh tàn tạ còn lại.
Thực lực không bằng người… Diệp Tâm Hạ hai chân đều đã nhuộm máu đỏ, trong khoảnh khắc không còn đứng vững nữa mà trực tiếp gục ngã xuống đất, ngồi khép người lại run rẩy.
Tâm ý, trí ý, Diệp Tâm Hạ vốn dĩ mới nên là những người đứng đầu thế giới này. Chỉ là tại trong khoảnh khắc này, nàng so với Lucifer e sợ rằng còn quá nhỏ bé…
Loại thái độ của hắn đều không dễ dàng suy đoán được, ban đầu xuất hiện trong trang phục hoàng y chỉn chu, là một vị công tước gia tuấn tú, tay cầm hoa lãng mạn. Cái gì ngâm thơ tế nguyệt, vì người thương mà quạnh lòng không dứt, chút chút nho nhã, phong thái đấy nhưng đến khi gặp nàng thời điểm, hắn liền trở mặt không khác gì một con bạo long hung hăng dữ tợn, trăm phương sát khí muốn người ta suy sụp. Đến bây giờ, tựa hồ đã đem con mồi xấu số nhốt lại, Lucifer càng giống hơn với điệu bộ đầy thương hại, thích chọc liền chọc, muốn làm liền làm, làm xong lại phủi tay bỏ đi.
"Điện hạ, là chúng ta kém cỏi, đã đến càng cố gắng, liền vẫn để ngài chịu thiệt thòi!" Kỵ sĩ Wallis cố gắng duy trì loại hô hấp vô cùng yếu đuối, nàng nằm yên một chỗ không cách nào động đậy nhưng vẫn hướng về thần nữ của mình ráng gượng.
“Không… không, là ta, là ta chưa làm tròn trách nhiệm của mình, ta xin lỗi…” Diệp Tâm Hạ nhìn những kỵ sĩ của mình không còn chút sức lực nào, bản thân trở nên nhỏ bé đến tội nghiệp.
Nàng thực sự đặt cược thắng sao?
Ai nấy cũng đều rõ ràng mà…
Lần đầu tiên tại nàng bên trong hỗn loạn suy nghĩ bỗng có chút tán thành với Quang Minh Thánh Thành.
Thế giới này, không nên tồn tại người như hắn…
Một kẻ đã đáng sợ đến mức không còn bất kỳ cái gì khuyết điểm!!!