Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1436: Thần Ý Chí



..............

Chui trên đùi gối thơm.

Mạc Phàm vu vơ ý nghĩ, trong thế giới tinh thần đột nhiên hỏi, mở ra một cái đề tài hỏi đám hồn ước của mình:

“Đáng tiếc, những này duy tâm linh năng cùng tài nguyên bất tận toàn bộ thế giới cũng không biết gặp một trận này Thiên Đạo Diệt Tuyệt phá sách, các ngươi căn bản là không có cách cướp đoạt chiếm hữu cái nào đó về bổ tu, không phải vậy cướp đi một bộ phận, đối với chúng ta mà nói cũng là phong phú ban thưởng a”.

Hắn đương nhiên trong lòng có giận, dạng này ngụy ác giả làm Thượng Thương Thần Mẫu Gaia thật sự là quá đáng ghét, mức độ đáng ghét thậm chí so với Cổ Nguyệt còn để Mạc Phàm cảm thấy phản cảm gấp trăm ngàn lần.

“Nguyên bản còn muốn xem đến có thứ đồ gì tốt thu hoạch không, kết quả bị một lần này ngoài ý muốn tai nạn xóa sạch. Chủ thượng, ngài không nói thì thôi, nói xong, ta tức”. Vũ Ngang là người đầu tiên lên tiếng tỏ thái độ bất bình.

Vũ Ngang, Austin, Bạch Phượng Hoàng, vân vân... sớm trước đó ở trong một hồi sa mạc chi kiếp Cơ Quan Thí Thần liền nếm thử qua, những này thiên địa niêm hợp mà mẫn diệt sinh linh linh năng, bọn nó không cách nào hấp thu cùng cướp đoạt bỏ túi.

Loại cảm giác này kỳ thật có một chút tức tưởi, nhìn thấy đồ ăn ngon trước mặt, đang định đưa vào mồm thì bị người ta đạp đổ tất cả đi.

“Ài, các ngươi khéo lo như vậy làm cái gì. Trước đó ở Trung Châu một đoạn thời gian, không phải có vơ vét bộn đầy bát rồi sao, dù sao cũng không tăng lên được bao nhiêu, giới hạn chính là giới hạn, muốn nhìn xem Chủ Thượng vị này anh minh pháp thần”. Lãnh Tước mở miệng phát biểu.

Lonna cũng vậy, hài lòng gật đầu, trong những buổi trò chuyện phiếm thế này, nàng thường thường ai nói cũng là gật đầu, lành tính gần gũi tột độ.

Mà Lãnh Liệp Vương Tần Trạm thì đắn đo suy nghĩ một chút, một lúc sau, hướng Tô Lộc nói: “Ngươi nghĩ xem, thứ đó...”

Tô Lộc cũng là gãi đầu, đối với chuyện này vượt khỏi chính mình cảnh giới lý giải, không thể phán đoán quá nhiều: “Chờ chủ thượng, ta, ngươi, tất cả chúng ta, hiện tại nhìn xem chủ thượng tiến bộ rồi lại nói. 50 năm không dài, nhưng cũng không ngắn”.

Wyy wyyy Wyyyy ~~~~~~~~~~~~~

Tiểu Dạ cũng là một cái hồn ước của Mạc Phàm, lúc này nó lên tiếng phát biểu: “Thần Mẫu bị tách khỏi Thiên Đạo rồi. Như thế Thần Ý Chí thì sao nhỉ? Có Thần Ý Chí, dù sao vẫn tiếp thêm động lực, gia tăng một cái niềm tin cơ sở”.

Những hồn ước của Mạc Phàm cứ thế sa vào trong cuộc thảo luận nhộn nhộn nhịp nhịp.

Mạc Phàm thì đã mỏi mệt lắm rồi, hắn nửa tỉnh nửa mơ, du hồn trạng thái ngồi nghe một chút liền buồn ngủ chịu không nổi.

“Thần ý chí sao?” Hai mắt hắn khép lại, muốn thiếp đi, lẩm bẩm những câu cuối cùng.



Mạc Phàm nhắm mắt, tại vô tận giấc mộng ngã xuống, vào lúc này, một chùm ánh sáng quen thuộc từ chân trời đánh tới, quang huy so với ánh nắng còn muốn rõ ràng loá mắt, hiện ra từng sợi cao quý kim mang, tựa như là một loại nào đó Thiên Đạo phúc tinh mời gọi, mà lại không gì sánh được tinh chuẩn rơi ở trên người Mạc Phàm.

Mạc Phàm không cách nào động đậy, thần du thân xác giống như là bị định trụ, là loại kia mềm mại ôn hòa bao khỏa, cũng không phải là mạnh mẽ hữu lực gông cùm xiềng xích.

Cùng lúc đó Mạc Phàm cũng nhìn thấy mặt khác chùm sáng màu vàng óng, ở thế giới tinh thần bên cạnh lướt qua, cũng vượt ngang bát ngát không gian hồn ước của chình mình, rơi vào đám Tô Lộc, Tử Lộc, Tiểu Dạ, Lonna...

Loại kia vô số tia ý chí cường đại, loại kia niệm lực khổng lồ, loại kia không thể kháng cự cắt cử cùng tuyên cáo, lại một lần nữa truyền đạt đến Mạc Phàm trong óc, cũng như chính mình lúc trước tại trên đường cái hành tẩu trong lúc nhất thời liền bị túm vào đến trong thế giới vạn cổ ý chí này một dạng!

Đám hồn ước của Mạc Phàm đồng dạng nhận được loại này không gì sánh được cổ xưa ý chí, giống như là thần ban đặc ân, một mực có một loại nào đó tinh thần gột rửa thuế biến liên tục.

Mạc Phàm trong giấc mộng, nhìn thấy chính mình du hồn thân xác đang chậm rãi hư vô, hắn ý thức vô cùng rõ ràng, chỉ là hết thảy chung quanh cũng bắt đầu tiêu tan...

Thời gian dần trôi qua, bốn chỗ đã một mảnh hư vô đen kịt, Mạc Phàm cảm giác mình giống như là nằm ở một tấm vũ trụ hư vô giường lớn bên trên, ngay ở chỗ này ngủ say cực kỳ lâu, trước đó tại Siêu Duy Vị Diện phát sinh hết thảy bất quá là một trận chân thực đến cực điểm mộng cảnh.

Trước đó ánh sáng màu vàng óng biến thành nhu hòa ấm dịch, ngay tại thân thể của mình chung quanh chảy xuôi, Mạc Phàm chỉ cảm thấy một trận thoải mái dễ chịu.

Đột nhiên, Mạc Phàm phát hiện mình đang hạ xuống.

To lớn vũ trụ khoáng cổ làm bối cảnh, phiêu miểu vũ trụ bắt đầu chính là treo tại vô ngần trống rỗng cùng hư vô, cỡ nào thần thánh cùng thần bí, nhưng rất nhanh, những thứ thần bí huyền ảo này bắt đầu tích súc năng lượng, một cái cự đại vụ nổ nổ toang theo năm tháng dài dằng dặc.

Mạc Phàm nhìn thấy có một cái cột sáng vô tận nở ra.

Dòng chảy.

Là dòng chảy vô hạn lặp lại thứ tự vật chất.

Vũ trụ bắt đầu bằng vụ nổ big bang.

Nhưng cái vụ nổ big bang này, vô tận nổ, vô tận lặp lại.


Bắt đầu cũng chính là kết thúc ? ? ?

Kết thúc chính là bắt đầu ? ? ?

Thật giống như một cái vị diện kỷ nguyên, kết thúc, chính là bắt đầu, vô hạn tuần hoàn cùng thay đổi.

“Nhưng nếu vũ trụ cũng có kết thúc như vậy...? Chẳng lẽ nói, tất cả vị diện, một ngày nào đó sẽ đều có điểm dừng rồi?”

Mạc Phàm ngẩn người nhìn mà nhìn.

Vô số bụi, big bang nổ, vẩy hướng về phía toàn bộ vũ trụ, để vũ trụ phát sinh "Thương hải tang điền" đồng dạng kịch biến!

Bốn bức họa đồ.

Tứ đại khởi nguyên vật chất sinh ra.

Tứ đại vị diện sinh ra.

Tứ sinh bát, bát sinh thập lục, thập lục sinh tam thập nhị, vô tận sinh sôi, vô tận bành trướng vị diện.

Điểm trung ương vụ nổ, Mạc Phàm nhìn thấy một cái cột sáng vĩnh hằng nhất, trong suốt, thiên hình vạn trạng, lúc thì là chính mình, lúc thì là Cổ Nguyệt, lúc thì là Bàn Cổ, lúc thì là Lucifer, lúc thì Griffin, lúc thì là Thần Nông, lúc thì là Kỳ Ma Thánh...

Muôn hình vạn trạng cột sáng, chẳng lẽ đại diện cho thứ kia chưa từng có ai thấy qua Thần Vị???

Nó là Thần Vị.

Ngay tại vụ nổ big bang trung tâm, Lưỡng Cực Vị Diện sinh ra cùng một thời điểm, đúng Thần Vị nơi này phát sinh!!

Mạc Phàm bây giờ chỗ du hồn nằm ngang vị trí, tại sao cùng vị kia Thần Vương thi thể giống nhau như đúc. Bất quá, cũng không phải một mình hắn là Thần Vương.

Có Thần Vị, ai cũng có thể là Thần Vương.



Mạc Phàm nhìn thấy mình, thấy Vĩ Linh Hoàng, thấy Lucifer, thấy cả Cổ Nguyệt Đế... Thật giống như, không có ai thực sự là Thần Vương. Chỉ cần đoạt được Thần Vị, mọi thứ mới ngã ngũ.

Mạc Phàm tạm thời không nhìn xem cái này Thần Vị.

Hắn mở tầm mắt mà nhìn.

Nhìn sang cái kia bức họa đồ ẩn chứa đằng sau bí mật.

Không thấy ! ! !

Chỉ thấy bốn loại lực lượng Hỗn Loạn của Hắc Ám, Thần Quang của Quang Minh, Sinh Mệnh của Siêu Duy, Hư Vô của Triệu Hoán.

Ngay tại Mạc Phàm cảm thấy không thể nào hiểu được thời điểm, trên người mình ánh vàng đột nhiên hướng phía bát phương chân trời khuếch tán, cái này khuếch tán cực kỳ giống gợn sóng!

Ánh sáng màu vàng óng tan hết đằng sau, Mạc Phàm bắt đầu co giật.

Trong thân thể của mình lấy được những cái kia cường đại vạn cổ ý chí, chính đang hóa thành cường đại ánh sáng quét sạch toàn bộ vũ trụ.

Tắt ngủm...

Tất cả sau đó tắt ngủm.

Nhưng Mạc Phàm vẫn không có mở mắt.

.........




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.