Bước qua đại môn cổng lớn là một khung cảnh choáng ngợp, ngoại trừ Triệu Mãn Duyên đã quá quen thuộc đi đi lại lại ra, hai người Mục Bạch và Mạc Phàm trên mặt đều biểu lồ nhiều nét biểu cảm thán hết sức không thể tin được.
“Ngọa tào, này mang cả nguyên sinh núi rừng đổ về thị trấn à”, Mạc Phàm chớp chớp mí mắt, nhất thời rung động nhẹ.
“Có vẻ là không gian cảnh này do mấy vị cấm chú không gian pháp sư nào đó xây dựng”, Mục Bạch đồng dạng cũng không nhịn được lên tiếng.
“Ta đã nói các ngươi, không gian hệ chính là cực kỳ lợi hại như vậy đó, giả dụ sau này đất chật người đông, hoặc là bị yêu ma đào thải, vừa vặn có khả năng sống sót ở một thế giới trận pháp của riêng mình”, Triệu Mãn Duyên sớm lường trước được sắc mặt hai gã chẳng đi bao nhiêu quốc gia này, đối với thế giới quan còn chưa từng thưởng thức qua bao nhiêu danh cảnh.
Mạc Phàm cũng có chút xoắn lưỡi, này ma pháp không gian xây dựng gì đó, chính mình làm một cấm chú pháp sư thời điểm, thuyết pháp nhìn lên chẳng mấy người cao, nhưng nhìn xuống thì cực hiếm ai đuổi kịp; ấy vậy mà mù tịt.
Không gian dựng của Hephaistos đại môn có thể rộng không kém với Sát Uyên bên trong.
Mây cỏ, sương mai, nắng sớm, thải bước trên thảm bình nguyên nhân tạo cực lạc.
Những vách núi đá màu xám thẳng đứng, trên đỉnh lại có những tu viện với mái ngói đỏ nổi bật cheo leo trên nền trời xanh, hết thảy tinh hoa hội tụ tạo thành một bức tranh hùng vĩ động lòng người.
Triệu Mãn Duyên nói cho bọn hắn biết, đây là tu viện Meteora, cũng là cái nôi của làng kim thuật Hephaistos trong truyền thuyết Hy Lạp.
Trong làng chủ yếu làm việc ngoài trời, tận dụng nhật liệt trên cao thải nguyên tố nhiệt xuống, dưới mặt đất, khắp nơi có vô số tu sĩ luyện kim thiếc, rèn đúc thiếc, rõ ràng đa phần bọn hắn đều là pháp sư hỏa hệ, lôi hệ tu luyện, một ít sẽ có vài tiểu đoàn pháp sư thủy hệ, quang hệ ở giữa cân bằng.
Cuộc sống của các tu sĩ trong xưởng viện cũng rất bình yên, họ thức dậy từ rất sớm, tự lo các công việc nhỏ nhặt như nấu ăn hàng ngày tới những việc trọng yếu như dung luyện ma cụ, ma khí, chế tác vận chuyển đồ rèn.
Đi đi đến viện xá, gặp viện trì, người này chính là lãnh đạo mảnh không gian Kim Thuật Hephaistos, cũng là đối tác làm ăn của Triệu Mãn Duyên.
Người, nối liền không dứt. Tiếng búa rền vang, không những không inh ỏi đau đầu, lại hòa thanh thật mềm mại, bắt tai.
Tu viện treo Meteora là điểm cuối làng, một tuần một lần sẽ nhận đón tiếp khách, vừa vặn hôm nay, phòng sảnh nhà viện sẽ hoàn toàn hướng về khách hàng mở cửa.
Ba người phải đi băng qua cầu thang dài dàng dặc uốn lượn, còn có một vài đường núi nguy nga, cầu treo vách núi, đầy ắp chim non thanh yến xinh đẹp đang líu lo.
"Giroud viện trì, Giroud viện trì", Triệu Mãn Duyên gõ cửa một cái, thân mật lời lẽ gọi tên chủ tu viện kim gia.
Đang thiết kế bản thảo bên trong, Giroud viện trì tu viện lập tức nhận ra giọng nói Triệu Mãn Duyên, hắn đồng dạng giống như chờ đợi từ rất lâu rồi, là có tin tức tốt gì muốn nói cho cái tên này.
“Triệu gia chủ đã tới, xin mời vào, ngươi không cần phải khách sao", viện trì Giroud không có đi ra ngoài, chỉ là ở bên trong hô lớn.
"Ta dẫn hai vị huynh đệ tới đặt thiết kế khải ma cụ", Triệu Mãn Duyên cũng cao giọng nói, vừa vặn bàn tay mở cửa đi vào bên trong.
“Tới rồi, tới rồi, ta chờ ngươi mãi…a, hai vị này…”, viện trì Giroud nhìn thấy hai người đi bên cạnh Triệu Mãn Duyên, lập tức hỏi.
“Suýt nữa quên, người tóc xanh bên trái ta này tên là Mục Bạch, còn người tóc hồng tên…”, Triệu Mãn Duyên mở miệng nói.
“Mạc Vỹ Kỳ, ta tên là Mạc Vỹ Kỳ, hân hạnh gặp mặt”, Mạc Phàm vội nói chèn vào lời Triệu Mãn Duyên, liền không có muốn dùng tới tên thật chính mình.
Triệu Mãn Duyên nhìn hắn, rất nhanh trên miệng nở ra một nụ cười không có ý tứ gì cả.
Này rất hiển nhiên, một phần Mạc Phàm vì lo sợ thân phận hơi nhạy cảm liên quan đến Thánh Thành của mình bị lộ ra ngoài, đối với một ít thế lực thương mại đều sẽ e dè mua bán giao dịch, trọng yếu chính là hiện tại hắn có chút hơi hường sắc, tuy bản thân thuộc tuýp liêm sĩ vứt đi, nhưng vẫn nên tránh xấu hổ khi không cần thiết.
“Ổ, cái tên thật đẹp, hai ngươi đều là người Trung Quốc?”, viện trì Giroud hỏi rằng.
“Viện trì, chúng ta đều là người Trung Quốc”, Mục Bạch nói rằng.
Phòng của viện trì sơn màu nâu đỏ, nhiệt độ khá nóng do gần với xưởng rèn trung tâm ở phía sau, trong phòng sắp xếp khá gọn gàng theo phong cách Phục Hưng nước Ý, ngoại trừ một ít bản thiết kế khải giáp, vũ khí, hội hoa treo tường thì cũng không có bài trí thêm vật phẩm nào.
Nhìn đến ngoại hình Viện trì Giroud, hắn trông khoảng độ đã là ngũ tuần, tóc đen, râu đen, khuôn mặt khá sắc nét, rất có khí chất. Nếu không phải là Triệu Mãn Duyên giới thiệu trước, Mạc Phàm hay Mục Bạch đều không tin người này sẽ lại đi làm một luyện kim giả thợ rèn đi.
Bất quá, điểm nhấn trên người vị viện trưởng Giroud này là nằm ở hai chân, hai chân hắn giống như đã gặp phải tai nạn nào đó, phải dùng ma cụ bằng gỗ thay thế lắp vào.
Chân gỗ a!
Viện trì Giroud khoảng rời khỏi bàn làm việc, đi đến bên cạnh đám Triệu Mãn Duyên, đưa cho hắn bản vẽ thiết kế nâng cấp khải ma cụ vừa đặt.
"Triệu gia chủ, ngươi làm sao còn buồn bực sắc mặt, đừng buồn đừng buồn, ta vừa vặn vừa thiết kế tốt cho ngươi một hảo nhuyễn giáp, tương lai vài tháng nữa sẽ muốn cung cấp. À nói, còn đây là bản mẫu nâng cấp Châu Quang Băng Ngưu Dực, ngươi xem có ân ý không?" viện trì Giroud đến bên cạnh Triệu Mãn Duyên, đưa cho hắn một mẫu bản vẽ, một bộ người bán hàng mời chào sản phẩm.
"Không cần, không cần, ngươi có thể nhờ người gửi qua văn phòng của chúng ta ở Athens thành, khi rãnh ta tới kiểm tra", Triệu Mãn Duyên cười khổ một cái từ chối.
"Vậy ngươi tới đây làm gì?? A a, hay ngươi là tại cho nàng làm một kiện ái tâm chi khải sao, hồi trước ta gặp được ngươi cầm một kiện nữ ngọc bội khải từ thánh điện Hoàng Gia Anh, không nghĩ tới a, ngươi có phải hay không thông qua quan hệ biết minh tinh đại công tước Eileen sắp đến sinh nhật ngày lễ, cho nên mới vội vã như vậy liên lạc với ta, liền vì cho nàng một phần kinh hỉ, các ngươi người trẻ tuổi thật là lãng mạn!" viện trưởng Giroud bừng tỉnh đại ngộ, tiếp tục bày ra một loại thương mại quảng cáo, “Đây đây, bên ta cũng có Nhuyễn Ái Ngỗng Hoàng Khôi, cực kỳ đẹp mắt nha, giá thành lại…”
“Lão già, muốn hay không ta cạo hết râu của ngươi xuống, quảng cáo quảng cáo cũng phải chờ ta nói xong đã”, Triệu Mãn Duyên có chút muốn đánh vào mặt tên này.
Xem xét đến hai người bọn hắn đối thoại, Mạc Phàm không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Bao nhiêu năm qua lại với Triệu Mãn Duyên, hôm nay là lần thứ nhất mới được tận mắt chứng kiến kiểu tiếp thị sản phẩm mặt dày đến như vậy.
Quả nhiên mình dùng tên giả là chính xác!!!
Cái gì mà thần rèn cổ cổ truyền thuyết, cái gì Kim Thuật Hephaistos chẩn đoán kim loại, thiết kế khải giáp, tạo ma cụ, một tuần nhận khách một lần.
Ngạch, này chính là lưu manh giả danh huyền bí, chỉ nhắm vào đối tượng giàu, một dạng kỹ nghệ đánh vào tâm lý người tu hành ưa thích hàng độc để cầu tiến thì đúng hơn.
Thoảng chốc hắn có ý nghĩ làm xong liền chuồn, cắt đứt liên lạc, dây dưa với tên này, chính mình không có Triệu Mãn Duyên bên cạnh sẽ rất dễ bị đào tiền.
“Vị này Mạc Vỹ Kỳ huynh đệ của ta là muốn chế tạo ra một khải ma cụ, chúng ta đến lần này là nhờ ngươi xem xét”, Triệu Mãn Duyên nói rằng.
“Khải ma cụ, tốt tốt, vị này bằng hữu của Triệu gia chủ, chắc hẳn ngươi ưa thích là mẫu tốt nhất thiếc thạch titan bên ta…”, viện trưởng Giroud lập tức chuyển sang Mạc Phàm, ánh mắt nhiều nhiều lộ ra quang trạch hỏi.
“Thiếc thạch Titan, nó làm vật liệu thì tốt lắm sao?”, Mạc Phàm hỏi rằng.
“Đương nhiên, siêu bền bỉ, ngoại trừ một ít cấp vô địch quân chủ đặc thù, trên cơ bản không có loại nào cùng nó so đo được”, viện trưởng Giroud vui vẻ nói rằng.
Cẩn thận quan sát thấy khuôn mặt Mạc Phàm có chút đăm chiêu, viện trì Giroud dựa vào kinh nghiệm thâm niên phán đoán rằng đối phương đang lưỡng lự, lập tức bổ sung: “Mạc Vỹ Kỳ huynh đệ, trông ngươi bắt mắt như vậy, kỳ thật có thể coi là một mỹ nam thiên hạ, tin tưởng ta, khải giáp ma cụ làm bằng thiếc thạch Titan, tuyệt đối sẽ gia tăng thêm một tầng soái khí cho ngươi”
“Viện trì, thật lòng ta…”
“Huynh đệ, nếu không thích thiếc thạch Titan, thì bên ta còn có vĩnh sa cang thép, kim loại này nhẹ như lông bồng, đàn hồi hấp thụ lực tốt không kém đất sét, giá cả ổn hơn một ít”, viện trì Giroud như cũ đánh tới lời nói, không để Mạc Phàm từ chối.
“Ta nói ta có kim loại rồi”, Mạc Phàm nhìu mày chằm chằm nhìn Giroud, bàn tay lập tức can thiệp nói rằng.
“Ha ha ha, ra là có kim loại rồi, được được, Mạc Vỹ Kỳ huynh đệ, hay là ngươi đến xem các bản thiết kế khải ma cụ đi, thích loại nào, ta cho ngươi siêu việt”, viện trì Giroud sắc mặt buồn rầu một ít, nhưng vẫn là không quên kiếm chác công đoạn hai.
Mạc Phàm gãi đầu một cái.
“Thật ngại quá, ta không thiết kế khải ma cụ cho ta!”
“Không phải cho ngươi, khụ khụ, huynh đệ, ngươi nói luôn một lần, ngươi nói luôn một lần đi, ta cảm thấy nói chuyện với ngươi thật mất hứng”, viện trì Giroud khổ tâm thở dài.
Viện trì sau đó theo Mạc Phàm đi ra ngoài trang viên phía trước tu viện, lão đương nhiên trong lòng cũng không rõ ràng lắm tại sao phải bước tận ra địa phương này.