Mạc Phàm đến gặp viện trì Giroud ở tại một gian lịch sự tao nhã phòng khách, nơi có trước thềm được trang bày không ít các kinh điển khải ma cụ của giáo hồi kim thuật nổi danh hàng đầu thế giới này.
Lại nhắc, Mạc Phàm đối với vị viện trì cũng tương đương đặt chữ kính lên trên.
Từ trận kia đi săn thịnh hội ở bên trong Vạn Long Cốc lấy được Ức Tinh Ma Long chi huyết tinh hoa còn không có sử dụng, hắn quyết định toàn bộ đều đem đi tặng cho lão.
Công bằng đến nói, cái này đại lượng ác máu xác thực có mấy phần sát khí, thậm chí thích hợp làm thức uống bồi bổ cho đặc thù âm hàn âm diễm của Thương Văn U Lang hơn.
Những đầu này Ức Tinh Ma Long, tại bị tàn sát trước đó tựa hồ đã từng ăn hết qua tốt mấy ngàn sinh linh cùng tạp long xui xẻo, mà máu của nó cũng bởi vì cỗ này tàn nhẫn mà nhiễm phải mấy phần tà sát khí, thật giống như kia mấy ngàn cái kia oan hồn bị khóa ở nó trái tim bên trong, cũng chuyển biến thành một loại hỏa dịch nóng rực, để huyết dịch nhìn qua đỏ rực như liệt diễm phẫn nộ.
Apase nói cho Mạc Phàm biết, viện trì Giroud cũng hẳn sẽ vô cùng thích huyết thanh của Ức Tinh Ma Long. Trong bộ môn luyện kim, dung rèn một cái chí cao tay nghề, nguồn máu chân long kia liền tạo nên bổ trợ đáng kể đối với vật liệu chế tạo ma cụ, đồng dạng có thể phản ứng tốt với hỏa dịch chi viêm bên dưới thiên niên thiêng hỏa.
Dẫu sao người ta cũng là đặt hết tâm huyết nghề nghiệp, xem nhẹ tài chính, còn thoải mái tặng không cho Mạc Phàm một kiện thần cấp Đế Vương chi khải. Phần quà nho nhỏ này so ra càng không thể tính là gì.
Mà viện trì Giroud vẫn như cũ thoải mái, hắn thấy Mạc Phàm đưa đồ vật đến tay, tự nhiên không cần quá giảng cứu cái gì nghi thức, trực tiếp nhận là được, vừa nhận vừa cười cười, một bộ đặc biệt khách sáo, đặc biệt giống như hai huynh đệ thân thiết.
“Chuẩn bị xong kiện khải cho ta rồi?”, Mạc Phàm cũng cười cười, lập tức phun ra một câu thẳng thắn.
“Khíu ta. Mạc Vỹ Kỳ huynh đệ, ngươi là thật vận số nghịch thiên, đã chuẩn bị rồi, kiện thần khải còn hoàn mỹ ngoài mong đợi”, viện trì Giroud miệng nở ra nụ cười hào hứng trần thuật.
“Cái gì ngoài mong đợi, không phải các bước sau đi qua lôi kiếp là không còn cần đến xác suất đến xem sao?”, Mạc Phàm hơi không hiểu, mở miệng thắc mắc.
“Thì rõ ràng xưa giờ như vậy, chỉ là ta cũng ngoài ý muốn a, không nghĩ tới phương diện thiết kế của ta lại phát sinh kỳ tích, có thể hoàn hảo kết nối được Băng Chu Thần kim loại với Hỗn Ảm Nhuyễn Thần Minh Khải thành một kiện thống nhất y khải, lập tức vừa sinh ra được Thần Hephaistos cổ đại chi lực chúc phúc, đi qua lôi kiếp, chân chính trở thành siêu cấp thần trang”, viện trì Giroud không giấu nổi tự hào chính mình thành phẩm.
Mạc Phàm sau khi nghe xong, con mắt loé lên quang mang.
Còn tốt đến vậy, quả nhiên là thiên tài trăm năm trong giới thần rèn, thần tượng trong thần tượng. Khải trang thông thường qua tay hắn, chính là thành tiên phẩm hạng nhất, mà tiên phẩm hạng nhất đưa cho hắn nhào nặn, cuối cùng sẽ hóa rồng, hóa phượng, viễn siêu cấp độ chi khải.
Viện trì Giroud mở ra vòng tay không gian trước mặt, tại không gian ba động, hắn trên bày tay lấy ra một cái quang ám Dạ Băng Liên.
Dạ Băng Liên này nhìn sơ qua thôi liền thấy được tràng ảm đạm cùng cực kỳ lạnh lẽo khí tức thổi phà đến tám hướng xung quanh.
Bất quá, từ kích thước bên ngoài lưu ý, hoàn toàn chỉ vừa vặn giống như dây chuyền đeo cổ cho một người trưởng thành, không thể phù hợp với cơ thể Thương Văn U Lang được.
Tại Mạc Phàm cẩn thận quan sát từng hành động nhỏ nhặt của Giroud, đến thấy hắn lấy Dạ Băng Liên ra về sau, miệng mồm có chút không nhịn được nói: “Lão già, ngươi đừng khách sáo a, chỗ này ta không cần để tặng quà, đừng mất thời gian nữa, trực tiếp lấy kiện lang khải của lão làng nha ta ra đi”.
“Ta tại chỗ nào khách sáo, Dạ Băng Liên này không phải cho ngươi, là của nhà người Hoàng Văn Thương Lang đeo đến.”, viện trì Giroud nới rằng.
“???”, Mạc Phàm nhìn xem phần này an tĩnh mà nhẹ nhàng trả lời trên gương mặt của Giroud, có chút không biết nói gì.
Đùa dai gì vậy…
Siêu cấp thần trang, chi lang đấu khải, không phải nên là oai nghiêm như dũng tướng liệp chiến một kiện y phục sau.
Vì cái gì thành ra dây thắt bím lông tóc cho Thương Văn U Lang nhà ta rồi.
Mà nói thắt bím, sợ rằng cũng không đủ buộc qua mấy vòng một thớ lông trắng của U Lang.
Viện trì Giroud thấy sắc mặt Mạc Phàm không tốt tổng thể, tức thì ho khan vài tiếng, lộ ra già dặn một người tiền bối đi trước dáng vẻ đang giáo dưỡng thế hệ măng non: “Khụ…khụ, người trẻ tuổi, người trẻ tuổi, ngươi chớ nên vội vã xem thường. Chỗ này Dạ Băng Liên là tối ưu thiết kế, ngươi để Triệu Hoán thú ngươi một giọt huyết lên mặt liên chính giữa, tức thì chọn chủ gửi vật, về sau tự nhiên Dạ Băng Liên có thể khớp khít cho vừa vặn duy nhất kẻ sở hữu nó”.
“Khoa trương thế à?”, Mạc Phàm trừng mắt hỏi.
“Thử liền biết”, viện trì Giroud cười cười nói
Mạc Phàm không chần chừ lấy tới Dạ Băng Liên chỗ này, lòng nóng như lửa đốt, trực tiếp chớp mắt xuống đình viện sân to bên dưới, gọi ra Thương Văn U lang đến xác nhận.
Tấm màn lăn tăn lăn tặn gợn sóng trong khi quyển, tức thì một đầu Thương Văn U Lang gào thét ra một tiếng, nó đôi tròng mắt kia phảng phất đang trải qua cực hạn rèn luyện, u lang đồng tử bên trong kia cuồn cuộn ám băng ám diễm thậm chí chưa có tiêu tán đi, bất thình lình chân chính chiếu rọi đến cái này hết thảy đình các bên trong tu viện.
Viện trì Giroud đồng dạng đi theo Mạc Phàm rơi xuống sân đình, rất nhanh liền lưu ý đến trong đình viện những cái kia ao cá, tiểu cảnh, giả sơn, vườn hoa hồng, ghế dài, tượng đá đang bị một tầng quỷ dị u bồng băng diễm màu trắng xám cho bao phủ.
Hàn băng dạng diễm, hừng hực thiêu đốt ra ngọn lửa ám la tro xám địa ngục, lửa này không có đốt cháy bất luận cái gì vật thể, xung quanh càng không thể hiện ra bất kỳ sự thay đổi nào nhiệt độ; chỉ không hiểu vì sao hết lần này tới lần khác toàn bộ chỗ kia đang từng bước từng bước bị đóng băng lại, băng trong âm ti, để cho người ta một loại cảm giác cực kỳ lạnh gáy sống lưng.
“Không cảm thấy nhiệt độ trôi qua, nhưng hết thảy bị đóng băng?”, viện trì Giroud là một cái thể chất cấm chú pháp sư người, nhưng hắn đồng dạng cũng không cảm thấy nhiệt độ xung quanh thảy đổi dù chỉ một chút, tựa hồ khối u bồng băng diễm là mảnh khí ảo thuật vô hại vậy.
“Rúc rúc rúc rúc ~~~~~~~”
“Ầm ầm ầm ~~~~~~”
Trời cao bên trên, một đầu Trường Giang Hải Long nào đó, cơ hồ theo Thương Văn U Lang từ Vạn Long Cốc ra ngoài, bị đánh rớt xuống đình viện.
Thân thể nó nằm trên mặt sảnh đình viện, cả người bị ngọn ám băng chi diễm kia mãnh liệt hung hăng quấn lấy, chồng chất bao phủ, tứ chi của nó bị tro xám khóa chặt đến tê liệt lại, vẩy rồng bị băng xám bao nhiêu lớp đè lên, râu rồng nặng trĩu thành tảng băng nặng nề đè trên mặt đất, mà long nhãn cũng tại trong nháy mắt này liền khô rát, lộ ra tròng trắng, có tro tuyết chảy ra từ bên trong hốc mắt.
Như cũ không có nhiệt độ tỏa ra, tựa hồ một hồi vô tình đi lạc qua cánh cổng chết chóc vậy, linh tính mách bảo chẳng thể xảy ra chuyện gì, nhưng bước chân tới thì lập tức hóa thành mồ chôn.
Mạc Phàm, vẫn là viện trì Giroud nhìn đến ngây dại.
Chết rồi…
Trường Giang Hải Long nhưng là Chân Long huyết mạch, tuy chưa có qua long kiếp tiến hóa đến giai đoạn mạnh mẽ nhất, nhưng thực lực tiểu Quân Chủ ở trên thế giới này cũng phi thường đáng gờm rồi.
Thương Văn U Lang kia, thức tỉnh huyết mạch U Dạ Hàn Băng thượng cổ, khủng bố đến cực điểm.
Rõ ràng là vẫn tại một cuộc quần đấu bên trong Vạn Long Cốc, Mạc Phàm bất ngờ triệu hoán nó đến nhân loại vị diện, thế mà vẫn như cũ một cái ánh mắt mẫn diệt kéo ngang, bức Chân Long vào ải tử.
Viện trì Giroud lặng người như chết đứng, thân thể lão lung la lung lay, phải dựa vào cột tường phía sau lưng mình để tránh bị ngã.
“Ng…ngươi…ngươi cái này là khế ước thú mới à. Ta tưởng ngươi gọi ra Hoàng Văn Thương Lang lần trước để thử Lang Khải…khụ khụ, không đúng…khụ, cái này cũng là lang, làm sao đến khế ước của ngươi cũng muốn nuôi Lang, nó hẳn đã là cực phẩm lang tộc huyết thống”, viện trì Giroud mặt mũi xanh xao, khó khăn mở miệng hỏi.
“Nó là Hoàng Văn Thương Lang đột phá, Thương Văn U Lang”, Mạc Phàm ôn tồn trả lời.
“…”
Gió vẫn chậm rãi thổi qua trong đình viện, nhẹ nhàng cuốn lấy những mảnh tàn rơi cánh hóa hồng trên mái nhà xuống sân sảnh.
Viện trì Giroud trên đôi chân già nua, vốn đã thấm thía mệt mỏi mà lao đảo không cách nào đứng vững.
Mạc Phàm nhìn thấy miệng lão sùi ra bọt mép, hốc mắt kém chút cũng đóng băng thành tuyết giống như Trường Giang Hải Long trước đó