Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 331: Ta trả thù cho thân nhân các ngươi



Phế tích chỗ, Mạc Phàm chăm chú nghe Anna tường thuật chính sử lẫn dã sử truyền thuyết về đội quân Vong Quỷ, về truyền nhân khoa học giả thiên tài kế thừa Khufu, Pharaoh Khafre, và về tứ hộ pháp của hắn, tứ kỵ sĩ khải huyền.

“…”

“…Quá khứ kể lại, bọn chúng Vong Quỷ bao gồm cái gì thủy thần, sơn thần, thổ địa thần loại hình, vốn chỉ là những vạn vật trong thiên nhiên mà nhân loại tận dụng sinh hoạt bị Đạo Sĩ Trú Sư vong thuật thao túng, trở thành thiên tai thảm họa, đánh không chết, đánh không bao giờ hết. Do đó, hầu hết người sống lúc bấy giờ đều coi Vong Quỷ của Khufu chính là thần linh, liền lập đàn, lập chùa miếu cung phụng, đem tín ngưỡng chi lực hiến tặng."

Mạc Phàm nhìn thoáng qua sắc mặt của Sayyid, của mấy cái kia tập kết pháp sư, loay hoay một lúc lại nhìn về phía địa phương nơi mà Thủy Quái Kình Ngư lẫn Sâm Lâm thực thể bị tru diệt, sau đó lâm vào ngắn ngủi suy tư.

Trên đời này quả nhiên có một số chuyện tự mình không trực tiếp đến xem xét thì không cách nào tin được.

Một dòng sông, một cánh rừng, một áng mây trôi, một ngọn núi, trên cơ bản đều có thể tiếp nhận được sinh linh linh tính, hóa thành khế ước lực lượng.

Kia Thủy Quái Kình Ngư chính là vong thuật thần kỳ có thể nguyền rủa địa phương này quá khứ là một đầu rộng lớn dòng sông, sông sau tiếp nhận khế ước nguyền rủa, trở thành vong linh, đồng thời giáng lâm trở lại địa phương cũ làm yêu tinh săn mồi.

Tương tự với Sâm Lâm đại địa ban nãy, rõ ràng là một cái cổ đại khu rừng trên phế tích này nhiều năm về trước, bao quát Lưu Hỏa Cự Hùng, bọn chúng chết đi, bị thiêu rụi đi, như cũ được Đạo Sĩ Trú Sư ban cho khế ước cổ đại, một lần nữa đầu thai làm vong linh thực thể, cực kỳ dọa người.

Chẳng trách, đối với rất nhiều người tu hành trong mắt, chỉ có sinh linh mạnh mẽ, không có tuyệt đối thần linh. Nhưng ở dân gian không giống, bất kỳ cái gì có thể chưởng khống vận mệnh bọn họ đều coi là thần linh, nhất là khi nhìn đến rất nhiều cường giả pháp sư đều bị Vong Quỷ giết chết về sau, bọn hắn liền càng thêm thờ phụng.

Chiêu này là lợi hại, có thể diệt người sống kết nạp Minh Giới, mà người may mắn chưa chết lại hết lòng đem đi cung phụng, mở ra giáo đồ tín ngưỡng. Càng nghe Anna nói về Vong Quỷ, Mạc Phàm tương đương càng có chút nể phục Khafre cái tên này.

"Đạo Sĩ Trú Sư, Quỷ Đao Nhân, Đoản Phủ Đại Thánh, Mã Thi Vương… hmm, tứ kỵ sĩ khải huyền làm việc cho Khafre mà lại mạnh như ngươi nói, tại sao Khufu không sớm thâu tóm đi, lấy thực lực của hắn ra so, chẳng lẽ lại không thể?" Mạc Phàm nâng lên lông mày thắc mắc.

Anna lắc đầu, tiếp tục mở miệng nói: "Khufu đúng là Minh Thần mạnh mẽ nhất tồn tại, xác thực tự thân cao minh hơn rất nhiều so với tứ kỵ sĩ của Khafre, cả Khafre đồng dạng cũng biết được điểm này. Cho nên hắn theo đuổi đều là phát kiến khoa học vong linh, hắn phát minh ra khế ước ướp xác dài hạn, ngoại trừ gia tăng thực lực cho tứ kỵ sĩ dưới trướng mình, còn lại chủ yếu phải nói là để cho Khufu không có cơ hội tiếp cận bọn hắn, liền không thể tùy ý cướp đất chiêu quân, nước sông không phạm nước giếng."

Kiến thức của Anna là phong phú, nàng nói những lời này, đừng bảo là Mạc Phàm, cho dù bên kia đám nhân sĩ trưởng lão hay Sayyid đều muốn trợn tròn mắt ra ngoài, kinh ngạc vô cùng.

“Anna, Khafre ướp xác quân đội của mình bên trong Kim Tự Tháp của hắn, không phải Khufu vẫn có thể nhân cơ hội này tấn công đoạt mạng sao? Rõ ràng các Kim Tự Tháp không phải là không có cách đi vào bên trong.” Mạc Phàm vuốt vuốt cằm đắn đo.

“Cạm bẫy! Ta đã nói ngươi về Đạo Sĩ Trú Sư, hắn là đệ nhất quốc sư theo sau Khafre, vừa vặn là một mưu sĩ cạm bẫy lừng lẫy nhất thời đại. Lấy năng lực hắn thiết kế cấm chế bên trong Kim Tự Tháp, chỉ sợ Đế Vương cấp độ cũng phải ít nhiều e ngại, mà cho dù Khufu có đủ cường đại vượt qua cấm chế đi, cũng không nên là dẫn quân xông vào hang địch, việc như vậy thì chiến thắng, liền chẳng khác nào tự làm mình suy yếu.” Anna giải thích.

“Xâm thực thu tướng, Minh Giới xưa nay luôn là như vậy, vì sao gọi là tự làm mình suy yếu?” Sayyid làm một gã thất tinh thợ săn đại sư, tương đương khá hiểu về Minh Giới chiến tranh.

“Đó là đặc thù song phương đối chiến, chiếm tiện nghi địch để làm mạnh chính mình; nhưng sinh thái chiến tranh trong Minh Giới theo ta điều tra được thì rất khác, vốn không nằm ở bất cứ một ít cá nhân, thế lực nào có thể đến biểu quyết, tình huống thực tế còn vạn vạn phức tạp hơn.” Anna lập tức bác bỏ quan điểm của Sayyid.

Nàng thản nhiên nhặt lấy một cành cây khô trên gò núi cao, sau đó ra hiệu để mọi người di chuyển lại xung quanh mình, xem xét các kĩ hiệu đường vẽ nàng phác thảo dưới chỗ đất cát.

Vừa vẽ, Anna vừa giảng thuật thuyết minh: “Từ rất lâu về trước, các triều đại Pharaoh cổ đại, hoàng đế Napoleon, đế chế Vikings, La Mã, Ba Tư, Sparta liên tục va chạm nhau tranh chấp, người sống giành giật địa bàn, người chết nhiều không đếm xuể, dần dần vị diện mở ra một cánh cổng kết nối Minh Giới toàn bộ Phi Châu, Âu Châu, thậm chí một chút quốc gia Mỹ Châu lục địa bên trong, trở thành một cái ngụy Siêu Minh Giới, là tổ mật ngọt của hàng trăm ức vong linh sinh vật.”

“Chỗ này cũng không phải nói quân đội của Khafre hay Khufu có đủ năng lực đi truy quét, thống nhất hết được. Bọn hắn bất quá chỉ có thể lợi dụng một chút khế ước Minh Huy, tại Hải Thị Thận Lâu chiết xạ mở cổng Kim Tự Tháp ra ngoài mà cấp tốc tiến hành chiến tranh thu nạp thêm vong linh, lấy người chết đánh giết người sống, lấy vong linh nuôi vong linh, cuối cùng tự thân bồi bổ cho lực lượng bản thân sung túc nhất có thể. Đương nhiên, quá trình này phải là Khafre và Khufu động thái đồng dạng đều muốn tránh mặt nhau. Bọn hắn hiểu được, nếu đồng thời xông ra ngoài, vạn nhất xảy ra mâu thuẫn chiến tranh, xem như bán mạng một mất một còn, kẻ còn lại cũng sẽ tại Minh Giới mặt trận trở nên yếu ớt, bị các thế lực khác tiến hành cưỡng ép.”

“Cho nên nói, Minh Giới chiến tranh nếu muốn xâm thực người khác, trước tiên tự thân phải là đầy đủ mạnh, đầy đủ thời gian hấp thụ đối phương, bằng không, liền chẳng khác nào một con hổ hoang ăn nhầm heo rừng, chưa tiêu hóa kịp đã bị một bầy linh dương đến tru diệt.”

Học thuyết này của Anna nói ra, Mạc Phàm rất thích, lập tức gật đầu tán thành lấy.

Nguyên lai trước kia Cửu U Hậu muốn mang Minh Huy đại quân trở về Ai Cập, một phần chính là lợi dụng cái Minh Giới chiến tranh phức tạp ở đây để ép Khufu không cách nào liều mình chống lại bát phương vong quân. Giả dụ nếu còn để hắn ở Trung Quốc chiếm được tiện nghi mà nói, quân đội của Khufu hoàn toàn có đầy đủ thời gian để tiếp nhận, bổ sung lực lượng, càng sau đó có khả năng trở lại Phi Châu, ra sức thống nhất toàn bộ Minh Giới.

Thậm chí, chỗ này kiến thức tương đương giúp Mạc Phàm minh bạch một vấn đề, đó là sau khi Cổ Lão Vương mất đi, Khufu cũng không ra bung ra toàn bộ sức để thâu tóm Bát Phương Vong Quân, kỳ thực là lo sợ Minh Giới hỗn chiến đằng sau.

"Không xong! Không xong! Ta suýt quên mất, còn có Quỷ Đao Nhân, chúng ta nên tiếp tục chạy đi, Quỷ Đao Nhân liền là đang đuổi tới!" Lão sư ni cô đến từ Ai Cập Quốc Hoa học phủ bỗng chốc nhớ ra Quỷ Đao Nhân tồn tại, vội vã mở miệng nói.

“Phải rồi, huynh đệ, ngươi lợi hại như vậy, có hay không quay lại cứu hội trưởng chúng ta?” Da đen nam nhân cũng mở miệng nói rằng, sắc mặt hắn đối với Mạc Phàm, phần lớn vẫn còn xanh xao lắm, hầu như chưa quên đi một màn Thương Văn U Lang nội trong nháy mắt thuấn sát Thủy Quái Kình Ngư.

“Vậy thì không cần thiết, theo ta phán đoán, Quỷ Đao Nhân đã rời bỏ địa phương này rồi.” Mạc Phàm ngược lại phán đoán khác biệt.

Mọi người nghe hắn nói, đồng thời nhìn kĩ hắn con ngươi, có chút không hiểu.

“Đừng hoài nghi ta, ta chẳng qua là dựa theo các ngươi đề cập trước đó. Đạo Sĩ Trú Sư là một kẻ chưởng khống giả sắp xếp khối cạm bẫy này, mà những người ưa thích đặt cạm bẫy, nhất định sẽ có thói quen làm việc cẩn thận, ưa thích trơn tru nguyên tắc. Hai khối khế ước của hắn trong thời gian ngắn bị ta đem phá hủy đi, tự nhiên sẽ tương đương đả kích. Nếu hắn là một kẻ có đầu óc đến nói, căn bản sẽ không ngu ngốc đến mức để Quỷ Đao Nhân ở lại dưới tình huống chưa biết thực lực kẻ địch.” Mạc Phàm đưa ra giả thuyết của mình.

“Đúng a, ta cảm thấy suy luận của ngươi rất thích hợp.” Cái kia từ Hiệp Hội Ma Pháp Ai Cập nam nhân nói.

“Suy luận là suy luận, không thể bảo đảm chính xác được, lỡ như ngươi đoán sai thì sao?” Sayyid phản bác.

“Vậy thì cũng đã muộn, Quỷ Đao Nhân sẽ sớm tìm đến đây, ta vừa vặn trả thù cho thân nhân các ngươi.” Mạc Phàm nhàn nhạt nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.