“Vừa nói cái gì, đoạn nào lỗ tai ta hơi trục trặc màng nhĩ?”
Đạo Sĩ Trú Sư là Khafre???
Hư hư ảo ảo chưa từng ai thấy mặt qua Pharaoh Khafre kì thật lại chính là đóng vai tự mình cánh tay đắc lực nhất Đạo Sĩ Trú Sư, cũng là danh tiếng lẫy lừng tứ kỵ sĩ hộ pháp bên dưới??
Mạc Phàm nghe được đoạn oán hồn khổ niệm này, thâm tâm đồng dạng không khỏi âm thầm muốn gào thét một chút.
Đại khái là cái kia trời xui đất khiến cũng quá ngoạn mục rồi, chính mình còn không biết đối phương là ai, Khafre trên thân phận thật sâu che giấu cho đến cùng là kẻ nào, kết quả hắn chính là kẻ trốn trên đầu Địa Mã Thi Thần kia, rồi cùng một chỗ bị lão lang mở ra sát chiêu kinh khủng cho câu diệt đồng thời thân thể.
Sự việc diễn ra hơi nhanh, này chính là ngoài mong đợi phát hiện ra một loại bi kịch tiểu lộ oan gia ngõ hẹp, nhắm mắt đánh bừa cũng trúng đại địch.
“Thảo nào, ta thật nhiều lần cảm thấy hoài nghi loại năng lực của Đạo Sĩ Trú Sư bày biện đến, rành rành mấy phần tương tự với vong quỷ thuật sáng tạo của Khafre. Khả năng Khafre mới chính là tự tạo cho mình vỏ bọc thần bí, hắn từ lâu đã dùng vong quỷ thuật cấy ghép sinh mệnh hạch tâm của mình lên cơ thể Đạo Sĩ Trú Sư, cũng là Đạo Sĩ Trú Sư một cái bản thể”. Apase mở miệng nói rằng.
Nếu đem Pharaoh Khafre lên tỉ mỉ điều tra, cái này không thể chối cãi là sẽ minh bạch được dữ kiện mấy trăm năm qua chưa từng ai biết hắn dung mạo đấy, toàn thể Ai Cập thường thường run sợ trước tứ kỵ sĩ khải huyền, ngay cả Khufu cũng có nhất định kiêng kị trực diện giao tranh cùng bọn hắn, tựu không hẳn bởi vì thực lực tứ kỵ sĩ khải huyền hoàn toàn ở tư thế bất bại, quan trọng hơn, chủ yếu là đầu lĩnh phía đằng sau đều thần bí khó dò.
Đứng trước không biết lực lượng, con người ta rất khó tránh khỏi bộc lộ nội tâm không an định, cũng như không tìm thấy cơ sở nào phán đoán ra có kẻ bảo chứng thao túng, vạn lần nguy hiểm rình rập.
Ngàn năm trước Khafre đã tự trở thành xác ướp thi thể, mang ý nghĩa tuổi thọ của hắn sẽ trường tồn với thiên địa thiên kiếp, thêm vào đó, hắn lợi dụng tuổi thọ trường tồn này để nghiên cứu vong linh pháp môn, sáng tạo ra vong quỷ thuật, đem vong quỷ thuật ứng dụng cho không ngừng thăng cấp, không ngừng phát triển, đã tiến hóa đến một cảnh giới phục sinh lưỡng nhập; tỉ dụ nếu thật ai đó săn giết được tứ kỵ sĩ dạng này, Khafre khả năng rất lớn sẽ như cũ đào tạo ra một cái thế hệ mới tứ kỵ sĩ tiếp theo, càng mạnh hơn, ác liệt hơn, hung hăng cho đi trả thù.
Giống như nghịch lý lão già đánh cá quăng mồi câu cho cá vậy, cá bơi dưới nước, cho dù to lớn cỡ cá mập, hay là nhỏ bé như cá cảnh, đồng dạng sẽ không tài nào thấy được gương mặt người câu cá bên trên, bọn nó phạm vi thấy bất quá chỉ có mồi câu hấp dẫn trước mặt, chính mình tham ăn đớp phải, hoặc là sẽ bị lão cáo già trên kia cho đánh bắt, hoặc may mắn hơn có thể cướp đi mồi, ăn lấy ăn để, nhưng không biết được rằng mồi câu là có độc, một thời gian sau, chính lão già đánh cá cũng sẽ tìm tới mình cho bắt diệt.
Cho nên rất nhiều loài cá khôn ngoan thả ra để cho mồi câu lủng lẳng ở đó, muốn làm gì thì làm, muốn gây khiếp sợ thế nào khiếp sợ, miễn tự mình hiểu rõ nó bản chất, hiểu rõ nó dung mạo như thế này là nguy hiểm, tuyệt sẽ không dám manh động liều mạng đi đớp. Chí ít, không ai ăn phải mồi câu của lão đánh cá, lão đánh cá nhất định sẽ vẫn sử dụng nó lặp lại cho lần tiếp theo, mồi câu cũ, cá dưới nước tất có nhận biết, cũng sẽ không có thắc mắc hoài nghi bị đánh lừa mà nhảy vào đớp.
“Tứ kỵ sĩ khải huyền là có thể bị Khafre thay thế bất cứ lúc nào, thế hệ mới sẽ mang năng lực mới, mang diện mạo mới, tính cách mới, Ai Cập các thế lực tuyệt đối không muốn điều này, Khufu cũng không muốn để nó xảy ra. Đây là phòng bị đối ngoại tình huống”. Apase tường minh giải thích.
Làm hậu duệ Medusa chi mẫu, nàng đương nhiên đồng dạng am tường thuyết pháp mồi câu cá cùng cá quan hệ này, cho nên đoạn ở Ai Cập lâu như vậy, căn bản Apase cũng không muốn manh động giáp chiến với Khafre, đây chính là nàng quan điểm đánh giá đối tượng càng đáng sợ hơn Minh Thần Khufu một chút.
“Trái lại, Khafre quả nhiên giảo hoạt, hắn hiểu được chính hắn chỗ đứng cùng đạo lý, cho nên lợi dụng tương kế tựu kế, đoạt xác Đạo Sĩ Trú Sư, hòng qua mặt thiên hạ, tiến gần hơn một bước tới Minh Vương tư cách”. Apase tiếp tục thôi diễn mạch suy nghĩ.
Mạc Phàm đối với lý luận này của nàng liền biểu hiện gật đầu gật đầu tỏ ra hết mức đồng tình.
“Chó ngáp phải ruồi, mấu chốt là vậy”.
"Tỷ phu, vận khí ngươi rất không tệ, có thể tiện tay ngẫu nhiên như vậy giết đại địch thì đúng là thế gian hi hữu đứng hàng đầu rồi. Khafre tự tin vong quỷ thuật, dung hóa với Đạo Sĩ Trú Sư, hắn tưởng rằng qua mặt cả thiên hạ này, tưởng rằng không ai dám liều lĩnh chống lại tứ kỵ sĩ khải huyền… ha, cuối cùng vẫn là tính sót một cái cực kỳ phách lối tiểu nhân loại, gan lớn không chừa vô luận kẻ nào". Tiểu Mei ôm ấp Thiên Hy tới lui bên Mạc Phàm phụ cận, nàng nói ra câu này thời điểm, khóe miệng vểnh lên một nụ cười không tự chủ.
Kì thực lời này của nàng khiến Mạc Phàm không thể phản bác được, dựa theo thuyết pháp Apase mà nói, bọn Mạc Phàm sở dĩ là ngoài ý muốn gặp phải tứ kỵ sĩ khải huyền, càng ngoài ý muốn giết chết Đạo Sĩ Trú Sư dạng này đã là phi thường thuận lợi. Cuối cùng lại đột nhiên lòi ở đâu ra một cái chấn động Khafre thân phận là Đạo Sĩ Trú Sư. Nói không phải chứ, hắn thậm chí còn nghĩ tới công đức nhân phẩm mình cao vậy, vừa vặn để ngọc hoàng thượng đế sắp xếp cho kẻ cố gắng thay trời hành đạo đi làm công a.
Vốn dĩ chính mình lắm lúc hồ đồ, chín cái não cố gắng hết sức cũng không biết nên tìm tung tích địch nhân ở đâu; rốt cuộc bất tri bất giác vấp phải tảng đá cho té nhào, tại té nhào ngửa mặt nhìn lên vậy mà lại bắt ngay được tứ kỵ sĩ khải huyền đang lén lút làm chuyện xấu. Ngạch, còn tốt, bắt gặp tứ ký sĩ khải huyền chưa hết, dụi dụi mắt ba bốn lần, chó nhà vô tình giết chết được luôn cả Khafre.
Chưa cần biết đến Khafre trí tuệ cao siêu cỡ đến đâu, kế hoạch tỉ mị, mưu mô thâm sâu cỡ nhường nào; song, chết về chết, người tính chính là mãi mãi không bằng trời tính, độ may mắn của Khafre hầu như không có trong trường hợp này.
Ân, ăn may cũng là một loại tu hành, Mạc Phàm từ hôm nay sẽ tin tưởng vô điều kiện công pháp này.
"Thế đạo trên đời là tu tâm bổn thiện làm kim chỉ, Tiểu Hy, con nhìn một chút ba ba nhân cách, sau này lớn lên nhất nhất phải chú trọng làm việc tốt lấy gương, ma pháp đỉnh phong cũng được, thiên phú trác việc cũng được, như cũ vẫn nên tu chính nghĩa làm sở dục, trừ hại cho dân, phổ độ bá tánh, đây sẽ là vận khí lớn a". Mạc Phàm một mặt nghiêm túc bình bĩnh tới nói.
Apase, Eileen, Tiểu Mei tranh thủ cười một cái, là các nàng đánh giá thấp sở niệm tín ngưỡng của Mạc Phàm.
Nhạc nào hắn cũng có thể nhảy được sao?
......
Địa Mã Thi Thần thân thể nó tại tiêu tán, không sai lệch chính là thật sự tử vong.
Vong quỷ thuật cũng không phải hạng gì thần linh kĩ năng, căn bản không thể nào đem mệnh cách thoát khỏi luân hồi, nó cần hiến tế thân thể, cần lượng lớn suối nguồn Pharaoh đến chu cấp, dạng này mới có thể miễn cưỡng đem được một cái tiếp cận Đế Vương thân xác cùng hồn cách cho khép lại.
Đáng tiếc, bị ngâm mình trong du hồn minh giới, vạn đầu tử thần Mộ Phục Long dĩ nhiên hung hăng tước đoạt đi thân xác hiến tế, suối nguồn Pharaoh thì không thoát khỏi Mạc Phàm sợi liên nhỏ trên cổ, vong quỷ thuật là vô pháp thi triển, liền liền ngay cả tinh phách Địa Mã Thi Thần cũng bị Tiểu Nê Thu cho hấp thụ rồi.
Đại địa chi linh trả về nguyên bản, Địa Mã Thi Thần mất đi dung hợp, bị tách ra khỏi Thạch Nham Địa Ma về sau, đồng thời cũng mất đi cái gọi là tạm thời thăng cấp Đế Vương thần thông, nó đương nhiên trở lại làm quân chủ tinh phách, mà không phải Đế Vương tinh phách; điểm này khiến Mạc Phàm có chút tức giận, chửi thầm trong lòng.
Mạc Phàm cân nhắc quan sát Quỷ Đảo Nhân, Đoản Phủ Đại Thánh một chút.
Quỷ Đao Nhân, hắn phát hiện tên này quả nhiên ngạo bái quần hùng, mặc kệ là lãnh tụ mình bị trảm xuống ngay trước mắt, con ngươi làm sao vẫn duy trì điềm tĩnh như vậy, tựa hồ cùng gió mùa thu rười rượi phảng phất không có gì xảy ra.
Tình huống hơi tệ hơn, Đoản Phủ Đại Thánh thì vẫn bị Thấu Đình Lôi Ti, Tử Linh Hỏa Long cho bám vào, lâu dài tỏ ra lép vế.
“Nguyên lai ngươi là Khafre, truyền tụng sáng chói như ngọn nến đêm tàn bên cạnh Khufu lão ca a, khụ, khụ, không nghĩ tới, mãi đến khi chó nhà ta cắn chết ngươi rồi mới kịp nhận ra, thật sự có lỗi, thật sự quá có lỗi”. Mạc Phàm đánh giá ổn thỏa xong xuôi, trên miệng nở ra một nụ cười, nụ cười có phần rõ rệt trào ý, tiến đến bên cạnh oán hồn Khafre nói.
Oán hồn Khafre con mắt đã bị mù lòa, chỉ có thể nghe thanh âm Mạc Phàm tới giao tiếp, cũng không thấy những vật khác.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác thanh âm kia để oán hồn Khafre trong đầu hiển hiện gương mặt Ngục Nhung U Lang, khuôn mặt Mạc Phàm so tận mắt nhìn thấy còn muốn rõ ràng.
Chủ yếu là bọn hắn trước đây không từng quen biết, Khafre cũng không có gây thù chuốc oán với Mạc Phàm, với Ngục Nhung U Lang, vì cái gì bao nhiêu kế hoạch của hắn lại bị một người một chó này cho phá đâu…
Tính toán cả đời, thông minh cả đời, rốt cuộc chết trong tay một cái xa lạ không biết rõ thân phận, đây là Khafre nằm mơ cũng dám nghĩ tới.
“Ngọn nến?”
“Ha ha ha, ngươi bảo ta là ngọn nến bên cạnh Khufu ….”
“Khufu… cái tên này là ta cả đời này tiếc hận nhất chưa thể đem hắn xuống mồ chôn... Ha ha ha ha, Khufu, hôm nay ta đã tìm được cái gia hỏa so với ngươi đáng chết gấp 100 lần, gấp 1000 lần!!"
Bất quá, cuối cùng cũng bởi vì câu nói này, tia oán hồn mệnh cách của Khafre thổ huyết tức mà chết.
Sợ là thật có Minh Vương tồn tại, thật có Diêm Vương dẫn dắt cho vong hồn xấu số đi siêu thoát, Khafre cũng vĩnh viễn vĩnh viễn không bao giờ quên nổi một màn vũ nhục này.
Mạc Phàm đoán chừng đọc được đoạn tâm tư đáng tiếc của Khafre, khóe miệng lần nữa mỉm cười cho bồi:
“Ngạch, Minh Vương, Diêm Vương tồn tại hay không ta tạm thời không nói cho ngươi biết được, nhưng ngươi, Khafre tinh phách là nhất định không thoát khỏi Tiểu Nê Thu của ta a, dù gì cũng là chiến lợi phẩm, thế nào ta lại bỏ qua cho hai gã kia”.