. . . . . .
Cơ quan thành thứ tư bên trong.
“Khọt khọt khọt khọt ~~~~~~~~~~~~~~”
Sương trắng mù mịt, núi cao hiểm trở, địa bàn ở trên rất nhiều chỗ không tài nào quan sát được.
Tại một cái ảm đạm hốc núi, bất thình lình có một tia hắc quang lóe lên, lộ ra một cái dòm ngó chằm chằm ánh mắt, dĩ nhiên đang cẩn thận đánh giá kẻ nào dám hiên ngang phá hoại cơ quan thành bên dưới.
Đây là một đầu vô địch quân chủ Hồng Khô Báo Yêu thân cao mười thước, dài hai mươi mốt thước.
Nói là vô địch quân chủ, nhưng kì thực, đầu khô lâu zombie Báo Yêu thân mình toàn xương xóc, dịch nhầy này, nó khí tràng tỏa ra cụ thể đã sớm để cho người ta cảm thấy một loại gần như sát vách với Á Đế Vương thực lực.
Hồng Khô Báo Yêu đem ánh mắt lạnh lùng quan sát lãnh thổ chi thành của mình bị hủy đi, lại trông thấy một cái tóc hồng quỷ dị nam tử, mặc áo khoắc màu đen, thong thả ngồi trên lưng một đầu Mù Sư đang đạp xuống chất chồng Báo Thiểm thi thể.
Mù Sư là quen thuộc, Hồng Khô Báo Yêu nhìn một chút, lập tức nhận ngay ra Sphinx, nó tự nhiên biết Sphinx là Khufu tổng lãnh nguyên soái, dẫn động Ai Cập vong linh sang tử tháp El Castillo xâm chiếm.
Chỉ là, trong ký ức của Hồng Khô Báo Yêu, Sphinx nhánh quân rõ ràng phải bị mắc kẹt ở tầng phía trên mới đúng, theo nó tính toán, lấy đội quân Ai Cập vong linh, khư khư không có thêm Minh Thần Khufu tự mình bước đến, nhanh thì mất thêm thì một năm, hai năm; chậm thì ròng rã bảy năm, tám năm, Sphinx quân đội mới lần nữa có tư cách xông xuống tầng đáy, tầng tổng đàn giáo chủ.
Bằng chứng là bốn lần trước tùy tiện miễn cưỡng xông xuống, đại quân Sphinx đều là bị ba cơ quan thành đầu tiên đập cho tơi bời, tháo chạy không còn manh giáp.
Bên dưới tầng đáy El Castillo, Á Đế vương Sphinx cũng không tính là gì, một mình nó nổi trội thực lực, căn bản không thể tác chiến nổi ngàn vạn viễn cổ vong linh. Không nghĩ tới hôm nay bọn hắn liền xông vào, xuyên thủng mấy cái cơ quan chi thành.
Hồng Khô Báo Yêu phán đoán, có lẽ xác suất rất lớn là do cái nhân loại đang cưỡi trên đầu Sphinx đi.
Đám vong linh Ai Cập ở xa xa phía sau tàn phá, phụ cận của hắn cùng Sphinx chỉ vẻn vẹn có mấy cái pháp sư nhân loại khí tức không đều đặn, nói rõ thể lực đang hao mòn rất nhiều, không đạt tốt nhất sức chiến đấu trạng thái.
May mắn là, dường như Sphinx thực lực đồng dạng bị sứt mẻ, giảm sút, trên người trọng thương rất nặng, liền cả cặp mắt cũng biến thành mù lòa. Không phải vậy, Hồng Khô Báo Yêu thực sự không muốn thử nghiệm liều lĩnh nghĩ tới độc bước đánh lén.
Hồng Khô Báo Yêu là thiểm điện khô lâu chi tinh, mạnh nhất không bàn chính là thiểm báo tốc độ.
Lấy sức nó đánh lén, cho dù Sphinx toàn thịnh, kì thật cũng phải tám, chín phần thụ thương nặng.
Nghĩ vậy, hai con mắt Hồng Khô Báo Yêu đáng sợ đột nhiên lóe lên hắc quang, khi viền mắt bên trong đồng thời bắn ra hai đạo tử quang, nó trực tiếp biến mất, đâm đầu hướng về Mạc Phàm trên người đánh xuyên qua mà đi.
Mặt khác, Mạc Phàm một bộ thản nhiên cưỡi ngựa xem hoa cười cười, tựa hồ càng khiến đối phương có một kiểu khó nói thành lời… ngứa ngứa mắt trái; rõ ràng là chính mình đi đánh lén, nhưng làm sao phảng phất giống như đang bị trêu chọc vậy, đáng ghét vô cùng.
“Đồ nhi!" Mạc Phàm hô to một tiếng.
"Vù!"
Đang trên phương thần tốc băng nhanh di chuyển đến chỗ Mạc Phàm, đột nhiên có một cái màu xanh hư huyễn run lên, một cái khác nam nhân xuất hiện tại phụ cận Hồng Khô Báo Yêu bên cạnh, người này cầm lấy một thanh mười phần sát khí Phong Tà Minh Kiếm, tại dưới cực tiểu một phần mười giây, xẹt ngang một đường, liền cũng đem cặp mắt Hồng Kho Báo Yêu cùng một chỗ cho chém gọn.
Hồng Khô Báo Yêu đau đớn hống một tiếng, huyết dịch đồng tử phun ra như hồng giang, nó kinh hãi cảm nhận từng cơn thống khổ nhức đến tận óc, trong giây lát vung vẩy lên hai chi, nó dùng tối đa giác quan, cuốn lên cuồn cuộn sóng khí hướng về trước địa phương điên cuồng vỗ tới.
Tại trong đầu của nó, thậm chí đã nổi lên cảnh tượng nhân loại này hạ tràng, hai cánh tay của hắn cùng lồng ngực sẽ bị chính mình thiểm báo chi trảo xé rách, yết hầu sẽ bị nanh vuốt của mình đâm xuyên.
“Gào gào ~~~~~~~~~~~”
Cho là mình đã phải lập tức cảm nhận được thuộc về nhân loại nóng hổi tươi đẹp huyết dịch thời điểm. Hồng Khô Báo Yêu sau đó đột nhiên phát hiện, người kia đã bỏ chạy, còn lại một mình nó, lại bị nắm vào cái đuôi cho giật mạnh quật về sau mấy trăm thước, cơ thể căng cứng đến mềm nhũn, thực sự là rất nhức nhối.
"Rống !!"
Đúng lúc này, Steve hiện thân, tay nắm Hồng Ma Hữu Kiếm, miệng rống lên một tiếng tựa hồ lang tru.
Cả người hắn đang khó lý giải phát sinh biến hóa, chung quanh thân thể xuất hiện vô số đạo quang ảnh màu xanh lục, các mô tuyến, xương cốt, cơ bắp của Steve cơ hồ bành trướng nở nang một vòng, chiều cao trực tiếp vượt qua 2 mét, đường gân xanh trong nháy mắt nhô lên, phía sau gáy lộ ra lông tóc chó sói, đồng tử thì thoảng nhẹ nhàn nhạt thanh quang lượn lờ.
Hiện tại nhìn qua, vị thiên tài nước Mỹ xác thực cực kỳ cường tráng, trên người tràn đầy lực lượng có tính chất bạo tạc, nồng đậm Phong Sát Thát Lang, nồng đậm nguyên tố chi quang thuế biến.
“Nguyền rủa hệ?”
Mạc Phàm ngoài xa xa đánh giá một chút, một màn kia yêu hồn biến dĩ nhiên quen thuộc, chính mình lại giống như đã từng gặp qua pháp môn tương tự trên người Tổ Hướng Thiên.
“Khụ... khụ, quả nhiên, lần trước mình không có nhìn nhầm”.
Tại thời điểm đoạt lấy thổ hệ trên người nữ tu nguyền rủa kia thời điểm, Mạc Phàm xuất hiện chậm một chút, hắn lúc đó rõ ràng có thấy qua trên người Steve đột nhiên biến hóa thay đổi, nhưng lại sau đó bởi vì Mạc Phàm xuất hiện, Steve lập tức trở về ban đầu trạng thái.
Nguyền rủa hệ, mới là Steve chủ tu hệ, trình độ so với Tổ Hướng Thiên cơ hồ chênh lệch bốn năm thành không ít, ẩn giấu như thế cũng quá sâu đi.
Nói đi nói lại, tên này tuyệt đối là quái thai nhất trong tất cả các loại quái thai Mạc Phàm từng gặp, trẻ như vậy, vốn chỉ mới vừa sang 24 thôi, nhưng đã là nguyền rủa hệ viên mãn đệ tam cấp, phong hệ siêu giai cấp hai, thủy hệ, trì dũ đồng thời đạt tới nhất cấp siêu giai. Đây so với bất kỳ ai trên thế giới này cũng là Mạc Phàm từng thấy tu luyện đáng sợ nhất một hạng, coi như liền liền chính hắn cũng không có tu hành như vậy thần tốc, mà Diệp Tâm Hạ có Parthenon Thần Miếu hậu thuẫn cũng không bằng, thiên sứ trưởng Saga cũng không bằng.
Văn minh ma pháp mỗi lúc một đề thăng, một cái tư chất tốt pháp sư, có thiên phú cao, có gia thế ổn định, hiện tại liền có thể ở phía trước năm 27 tuổi đột phá vào siêu giai cảnh giới. Mà Mạc Phàm bởi vì kịch niên chiến đấu, có cảm ngộ tốt hơn, có cơ duyên, có Tiểu Nê Thu, hắn đột phá siêu giai lần đầu năm 23 tuổi, nói rõ đã là thiên tài trong cùng lứa, phá đảo mọi giai đoạn.
Thế nhưng là một năm sau đó, hắn cũng không có tại Steve như thế kinh khủng đạt được một hệ viên mãn đỉnh phong, một cái khác siêu giai cấp hai, hai cái khác siêu giai cấp một, đây đúng là một loại khổ tu để cho người ta lau mắt ngước nhìn.
Mà cũng chỉ có ngước nhìn dạng này, Mạc Phàm vẫn là mới có nhiều hơn một tia ấm áp trong lòng, hắn thở phào nhẹ nhõm, hắn an tĩnh; chỉ có như vậy, hắn mới hài lòng giùm cho bản thân hắn, cho Chaos, cho phần bản thể kia đã nguyện ý hi sinh. Chứng kiến Steve trưởng thành, nói rõ văn minh nhân loại vẫn đang đi đúng hướng, vẫn tiếp tục phồn thịnh phát triển, cũng không phải chỉ có một mình mình nhiệt huyết giống như nhân vật chính thể loại tiểu thuyết kia.
Không bao lâu nữa, phảng phất ngắn hạn hai ba năm thời gian, Steve sẽ đến độ tuổi chín muồi. 26 tuổi, hắn nhất định sẽ có tư cách tiến vào cấm chú, còn cường đại đến cỡ nào, liền nhìn xem cơ duyên rồi.
“Đi thôi”. Mạc Phàm mỉm cười yên lòng, nắm lấy tóc gáy Mù Sư, hướng hắn tiếp tục tiến về phía trước.
“Không ở lại xem tiếp ngươi học sinh sao?” Sphinx tò mò hỏi.
“Đánh với hải quân pháp sư, đánh với pháp sư sát thủ phong hệ, lại để hắn trước tiên chém mù mắt. Ngươi nghĩ xem, kết quả phía sau, có hay không cần phải xem rồi?” Mạc Phàm thản nhiên nói ra.
Sphinx sửng sốt một chút, không lâu sau, thấp thoáng gật gật cái đầu.
Còn một điểm đáng để nói nữa, kì thật Sphinx trước đó đã tố giác thủ đoạn thường thường của tiệm cận Á Đế Hồng Khô Báo Yêu cho Mạc Phàm biết. Mạc Phàm cẩn thận cân nhắc yếu tố chỉ điểm này, không khỏi bày biện, thiết kế ra một cái thiên la địa võng lưới cá, tiên thủ chờ đợi Hồng Khô Báo Yêu sa vào.
Rốt cuộc, hiệu quả hoàn mỹ, Hồng Khô Báo Yêu không khỏi quá ngây thơ đi.
Mặc kệ Sphinx nói, vẫn là không nói, hiếm có sinh vật ngu xuẩn tới mức dám dùng trò mèo hắc ám ba xu để đi bọc rừng đánh lén một vị chân thân Hắc Ám Vương tồn tại.
Kể cả thoát được Hắc Ám Vương hơi thở, vậy đối phó nhãn lực của Thiên Địa Bát Hồn bằng cách nào đâu?
Cho dù vượt qua được Thiên Địa Bát Hồn, lại làm sao vượt qua được ác ma ám mạch cảm ứng, làm sao vượt qua được tín hiệu diệu nham thổ chủng, sa chi toàn chức? ? ?
Muốn đánh lén Mạc Phàm, một chữ ‘khó’, liền cũng không đủ để diễn tả độ khó.
. . . . .
Mọi người ghé đọc bộ truyện về đấu trí quan trường phong kiến nhé.