Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 665: Trả giá



. . . . . . .

Thương khung hỗn loạn, không gian chập chờn run hoài không dứt, ngẩng đầu xem trời cao, nhìn thấy mà giật mình lít nhít tinh thể đồ án chi hỏa, chi lôi, chân không bão táp bao phủ, vây quanh toàn bộ hệ thống thiên địa sinh thái, khắp nơi lan tràn to lớn sóng xung kích giao thoa.

Xa xa ở cơ quan cổ thành lưu lạc, một vị nữ tử búi tóc hờ hững ngoảnh đầu nhìn lại thương khung, phát hiện cái kia chật ních hỗn pháp chiếm dụng bầu trời, đôi mắt mị lực của nàng không khỏi lóe ra vài tia lóng lánh, lập tức ánh xạ lên cái nào đó ác ma dáng điệu.

Là hắn sao?

Nàng đứng ở cái kia không tắt biển lửa hồng hải bên trong, thân thể gợi cảm giẫm chân đi lên tầng tầng thây cốt thi thể; tại nàng nắm giữ hắc bạch song kiếm trong tay, song kiếm không ngừng toả ra hai loại âm dương tương phản khí phách, một cái nồng nặc ma tính, một cái thánh tính ngập tràn.

Tựa hồ bởi vì kinh lịch chém giết liên miên mà thúc đẩy kiếm quyết đến cảnh giới đăng cơ tạo cực, mượn hồng hải suối nguồn tắm gội thân ngọc nữ, lấy vong linh xương cốt mài dũa nên kiếm sắc, dùng Hư Vô Đảo tuế nguyệt gột rửa lưỡi kiếm, rưới máu vạn chúng, chân chính trải qua thiên địa rèn luyện khoáng cổ âm dương song kiếm.

“Thánh tôn điện hạ, chúng ta đã đi đủ sâu vào phế tích cổ tháp El Castillo, địa phương này quá nguy hiểm, kì thật không đáng a. Loại tin tức này tốt nhất nên bẩm lại với Thiên Quốc, với đức vua. Ngài ấy đều không muốn chúng ta vì tham dự giải đấu như vậy mà bỏ mạng”. Keqing, một vị trưởng giả vương quốc Wakanda, thở hổn hển nói gấp.

“Có vẻ bước qua vùng phế tích, đi đến càng sâu bên trong Hư Vô Đảo, pháp tắc sẽ mất đi hoạt lực”. Nữ tử có chút suy tư phán đoán.

“Ân, a, khoan đã... ý ngài...” Keqing lông mày lập tức nhảy dựng một cái.

“Ngươi trước tiên rời khỏi giải đấu, ra được bên ngoài cũng đừng nói cho ai hết. Trừ một người...” Lúc này khóe miệng của nàng mới vô thức nở ra một nụ cười, nụ cười giống như đóa mạn đà la duy nhất đâm trồi ở trong hồng hải biển máu vậy, xinh đẹp mà thần bí:

“Là kẻ sắp sửa đoạt danh hào phong thần bảng, Thánh Nguyên đệ nhất pháp sư. Ân, ngày trước cũng đã từng là thế giới học phủ chi tranh đệ nhất”.

Keqing ngây ngẩn, có chút không thể định hình được ý tứ của Thánh tôn điện hạ.

Không phải giải đấu còn đang diễn ra sao? Làm gì đã tính đến được kẻ nên vô địch rồi?


Mà lại, thế giới học phủ chi tranh là sự kiện gì nữa ? ? ?

Ở Wakanda mấy chục năm, vốn dĩ chưa từng nghe qua.

Chỉ là, mấy giây sau, tự nhiên trong đầu hắn lại nhảy số lên mấy chữ ‘trước tiên rời khỏi giải đấu’, lập tức có một trận buốt lạnh sau gáy.

Nguy, không ổn, không phải nàng định...

“Bạch!”

Nữ tử gọi là Thánh tôn điện hạ của vương quốc Wakanda kia thu hồi bạch kiếm về không gian, giữ lại duy nhất một thanh Long khí ngạo nghễ hắc kiếm, nàng thành thạo rút kiếm, kiếm rút nhanh như chớp, nửa tức hơi thở sau, kiếm lại đặt về ngang eo, nữ tử sau đó nhìn cũng chẳng thèm nhìn Keqing thêm một chút nào.

Chỉ thấy một đạo hỗn độn chi lực kịp thời mang hắn kéo ra ngoài, trở về Thiên Quốc phụ cận quảng trường lớn.

“Vĩnh Yên Vương, Minh Nhạn”. Miệng nhỏ nàng lẩm bẩm mấy chữ, sau đó triệt để tiến vào càng sâu Hư Vô Đảo.

. . .

. . .

“Gào gào rú u u u ~~~~~~~~~~~~~~~~”

Rú lên một tiếng, Thương Văn U Lang bức tốc vượt dốc đứng địa hình leo thẳng lên.


Không phải nói chứ, leo lên càng cao, nhìn thấy cảnh tượng liền càng khủng bố, hiện tại vị trí độ cao đã cách mặt đất rất xa xôi, đâu đó trăm dặm phương thẳng đứng đi. Phóng nhãn liếc mắt soi xuống đại địa bên dưới, lập tức đại địa sẽ phát ra một tín hiệu âm thanh hãi nhiên rùng mình, đó là tiếng rì rì lửa đốt của vực sâu, vực sâu hun hút đang không ngừng cố gắng kết liễu tất cả vật thể còn sót.

Thanh tẩy chiến trường. Đây là Mạc Phàm chỗ tốt người chơi hệ pháp tắc.

Chỗ xấu chính là, người chơi không quá thành thục, ngược lại bị pháp tắc quay về thẩm phán chính mình.

Cái gọi là Phục Pháp Phụng Sơn, đơn giản chính là nhấn mạnh hai chữ ‘Phục Pháp’.

Hỗn loạn tư bản – đảo vận ma phương.

Phương trình có biến số, biến số Mạc Phàm không lường trước được, đó chính nghịch ma phương, càn khôn phản phệ.

Chỉ cần bước chân vào Phụng Sơn, Mạc Phàm tự nhiên lãnh toàn bộ phản phệ quy tắc.

Đây có lẽ là bài học cuối cùng của Chaos chân truyền lại cho Mạc Phàm.

Biết thì làm, không biết thì... cũng làm đi, rồi trả giá.

Hắn vừa nãy gây nghiệp, phá hủy hết thảy Thánh Nguyên không gian. Bây giờ Thánh Nguyên không gian đối với hắn tiến hành nhân quả phán quyết.

Đương nhiên, pháp tắc lại không thể tạo ra hủy thiên diệt địa chi lực để tru điệt Mạc Phàm, đây khác nào con đường tự hủy chính mình.

Mạc Phàm phải bị trả giá, hắn trả giá liền đánh đổi bằng thực lực.


Từ khi xông sơn cho đến áp tháo leo đến thiên đỉnh, Mạc Phàm trực tiếp bị pháp tắc gạt đi kết nối hắc ám vị diện chi giới, đồng nghĩa sẽ không thể kêu gọi Tà Thần bản nguyên, ác ma bản nguyên lực lượng.

Về phần ma pháp bản nguyên, ân, pháp tắc chừa cho hắn một con đường sinh cơ chi lộ. Không phế hẳn, chỉ là giảm trừ.

Mạc Phàm ngẩng đầu lên, lần nữa toàn thân tinh thần lực bị phế xuống mấy cái cảnh giới, hiện tại tinh thần lực cùng một pháp sư cao giai đều không hơn kém bao nhiêu.

Tinh thần lực bấy nhiêu đây, cơ bản là bị hỗn loạn chèn ép dã man vô cùng, hắn tầm mắt gần như về không, muốn nhìn một chút cái này thiên đỉnh độ cao, phát hiện căn bản nhìn không thấy đỉnh, mà ma pháp bản nguyên, hầu hết vừa dự định thi triển, lập tức bị vỡ thành mảnh vụn.

Bên trên đỉnh đầu, lại không phải hắn có thể thao túng, đây là Phục Pháp Phụng Sơn thao túng, nó mang theo lực ép Vạn Trượng nhấn xuống đầu kẻ dám xông sơn, thậm chí để cho một chút sinh vật vô địch quân chủ liền không cách nào sống được, thịt cốt be bét huyết nhục. Lão lang tiệm cận tới Á Đế Vương trình độ, miễn cưỡng chịu thoát qua một màn này, nhưng cũng là liên tiếp mấy lần trượt chân, ngã nhào xuống dốc.

“Đừng nản, tiếp tục leo lên, áp lực như thế hiếm có, càng sẽ là một cơ hội luyện tập gân cốt, chiến lực cho ngươi. Nhớ kĩ, hiện tại mù sư đều muốn nộp đơn xin giữ nhà a, thực nó nhỉnh hơn ngươi tương đối. Huyết mạch ngươi có thể sẽ không đản sinh mạnh thêm, nhưng sinh tồn giao đấu cũng không phải chỉ so xem huyết mạch cảnh giới ai mạnh. Một chút chiến ý, tinh thần, cùng khảo nghiệm lại có tỉ lệ nhất định quan trọng đấy, ngươi nếu đủ dũng mãnh, đủ tạo ra vô hình áp lực, liền một ngày nào đó cũng có thể tự mình thử nghiệm liều mạng với đỉnh phong Á Đế Vương”. Mạc Phàm vỗ vỗ đầu trắng chi lang, gia thúc tinh thần nó.

Đương nhiên, Mạc Phàm cũng biết một thứ, nếu chính mình bị pháp tắc quay lại trả đũa, như vậy lão lang liền cũng bị pháp tắc giận cá chém thớt.

Thương Văn U Lang là không có cách mở ra vũ trang lúc này.

Mạc Phàm một trận trầm mặc thật lâu, thật sự dở khóc dở cười, không nghĩ tới thảm cảnh phải hoàn trả.

Đồng dạng bây giờ cũng không thể nói cho lão lang a, hắn chỉ đành dựa vào một chút niềm tin mãnh liệt của lang tộc, hi vọng vận khí thoát thân.

. . . . . .

Mọi người ghé đọc bộ truyện về đấu trí quan trường phong kiến nhé.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.