. . . . . .
Đây không phải là Welbeck mù quáng tin vào tiên tri, đây chính là Welbeck lý niệm cao nhất, hắn tin vào giác quan cùng với phán đoán nhìn người của mình.
Khufu chết sống không thành vấn đề, ngay từ đầu Welbeck đã không biết làm sao xử lý Khufu cho tốt rồi, quan trọng chính là hắn phải xây dựng được lòng tin với Thánh Nguyên Pháp Vương.
Mấy phút sau mới triệt để trấn định chuyện này, Mạc Phàm lấy chậm rãi ngữ khí nói ra: “Ha ha, hóa ra là ngươi cũng sớm biết được chuyện này, vậy thì tốt quá rồi, ta không cần phải giải thích gì thêm nhiều”.
Hai kiếp trôi qua, Mạc Phàm vẫn rất có ấn tượng với thiên triều thủ tọa Welbeck.
Nói đến Thiên Quốc có một người tỉnh táo nhất, lý trí nhất, để cho hắn nể trọng nhất, hắn chỉ thấy có duy nhất người này.
“Ta có nghe qua tiếng cảnh báo, có một nhóm hộ vệ cùng đại thánh tể Fred đã đi xuống mật thất xử lý. Còn ta cố ý ở lại đây để tránh trường hợp một cái bẫy rập, dụ chúng ta rời khỏi chỗ này rồi sẽ có kẻ công kích quang minh điện. Bởi vì rất có thể, Ngạn Thánh Giáo cố ý bày mưu hãm hại ngươi chỉ là một tiểu động tác, bọn hắn mục đích chính là dụ cho chúng ta đem càng nhiều quân đi xuống, thuận tiện trống trải đánh lên nhân tố cần được bảo vệ”. Welbeck nói ra suy nghĩ của mình.
Mạc Phàm gật đầu, muốn giành lời khen cho Welbeck.
Người này quả nhiên trong hoàn cảnh này mà tâm tư vẫn cẩn thận như vậy.
Xác thực có khả năng sắp xếp vu oan giá họa cho Mạc Phàm chỉ là một cái tiểu bẫy.
Bẫy chân chính, là muốn dụ nhân lực Thiên Quốc lỏng lẻo, dễ dàng tiện tay giết đi Hạ Băng, Henry, Veldora Tempest, ba sinh mệnh phong ấn thần hồn Vĩnh Yên Vương.
Trường hợp bẫy trong bẫy này, Ngạn Thánh Giáo rất thích làm.
“Mà khoan đã, một mình ngươi làm sao thủ hộ cả ba người ở ba địa phương khác nhau?” Mục Bạch nãy giờ ít nói nghĩ nhiều, đột nhiên mở miệng trấn trụ một câu.
Nơi đây là quang minh điện, điện chủ Hạ Băng ở bên trong phủ không có gì lạ, một mình Welbeck có thể thủ hộ cho Hạ Băng, nhưng Henry với Veldora Tempest thì làm sao?
Welbeck mở miệng đáp: “Có một cách để bảo hộ cả ba cùng lúc”.
Mạc Phàm, Mục Bạch, Laura nhìn xem xem Welbeck, chờ hắn giải thích.
“Tập trung ba người cùng một chỗ. Sau khi Thiên Quốc Thánh Nguyên giải kết thúc, ta một mực bảo bọn hắn đi theo ta, lúc này đều ở trong cùng một gian phủ của Hạ Băng, bọn họ từ nãy giờ vẫn chưa có đi ra”. Welbeck nói rằng: “Ít nhất là qua giai đoạn thời gian Thiên Quốc thành luôn đông đúc thế này, rất nhiều cường giả trà trộn. Để cho khách mời rút đi hết về sau, chúng ta mới tính đến việc nới lỏng đi”.
Ở quang minh điện rất tốt, đây là nơi tập hợp nhiều cấm chế cùng đại trận kinh khủng nhất Thiên Quốc, liền coi như là Mạc Phàm vọng động giết người ở đây xong trở ra, chính hắn cũng không nắm chắc phần thoát đi được.
“Nghĩa là bây giờ cả ba người bọn hắn đều đang an toàn ở bên trong gian phủ của điện chủ Hạ Băng đúng không?” Mạc Phàm hỏi lại lần nữa xác nhận.
“Ừm, bọn hắn ở bên trong với đại thánh tể Jasper”. Welbeck gật đầu nói.
“Vậy cũng tốt..." Mạc Phàm trước mắt chỉ có thể tính được nước này.
Bất quá, hắn nói tới đây, đồng tử đột nhiên nhảy dựng lên một cái, cả người chấn kinh vô cùng.
“Ngươi nói Jasper ở bên trong? Là đang cùng một chỗ với ba người bọn hắn??” Mạc Phàm thần sắc không tốt hỏi lại.
“Ừm, nửa giờ trước ta theo đám người Hạ Băng, Henry, Veldora Tempest tới đây, tiểu pháp đồ nói rằng đại thánh tể Jasper đã ghé thăm hoa viên của Hạ Băng ở bên trong”. Welbeck tự thuật rất chi tiết.
Chỉ là hắn cảm thấy trong con mắt của Mạc Phàm, dường như có việc gì đó không quá thích hợp vừa xảy ra.
Mạc Phàm gương mặt thực sự là bị đả kích trầm trọng rồi.
Hai kiếp.
Vì cái gì hai kiếp đều bị đối phương đùa bỡn.
Hai kiếp hắn đều không cách nào lý giải hết thảy được sâu vô lượng kế hoạch của Ngạn Thánh Giáo.
Nguyên lai ngay từ đầu, hết thảy chỉ để dàn xếp tụ tập ba tên kia cùng một chỗ, nguyên lai cái chết của Japser mà Mạc Phàm ẩn giấu ban tặng cho hắn trước đó, liền trở thành công cụ lợi khí sắc bén nhất đả kích lại Mạc Phàm.
Mạc Phàm đứng như chết lặng như vậy, giương ánh mắt thất vọng sầu não nhìn xem Welbeck; mà ánh mắt của Welbeck vừa lưu ý một chút thôi, dĩ nhiên ý thức được có chuyện gì không ổn, vội vàng dẫn người chạy vào gian phòng của Hạ Băng kiểm tra.
Quả nhiên, thoáng chốc vài phút trôi qua, chỉ thấy Welbeck mang theo một bộ mặt phi thường tồi tàn bước trở về đại sảnh.
Gương mặt của Welbeck giống như người mới trở về từ luyện ngục như vậy, so với Mạc Phàm còn chán chường thiếu sức sống.
Hắn nhìn Mạc Phàm, Mục Bạch, Laura ba người, biểu thị bằng lắc đầu cử chỉ.
“Trùng độc, vô số trùng độc ăn mòn thi thể của ba người bọn họ, không có nửa điểm phản kháng. Sau đó trùng độc chạy theo vườn hoa ra ngoài, dĩ nhiên bị quang huy tiêu diệt hết”. Welbeck trong giọng nói mang theo mấy phần tức giận đến cực điểm.
Xong, triệt để xong.
Điện chủ Hạ Băng, Cổ long cung chủ Veldora Tempest, Phượng hoàng giáo chủ Henry, cả ba người như cũ không thoát được số phận.
Tựa hồ Mạc Phàm có làm cái gì đi chăng nữa, hắn một mực vẫn không cách nào sửa đổi nổi một số chuyện chắc chắn phải xảy ra.
Mấy tức lẳng lặng trôi qua.
Toàn bộ đại sảnh chìm vào ảm đạm bi thương, không ai nói với nhau lời nào.
Mạc Phàm mất mãi một lúc cố gắng mới điều tiết thật nhanh lại tâm tình, tường thuật cho Welbeck mấy chi tiết trọng yếu về William, Jasper, Migi, Kuran Yurri những tên Ngạn Thánh Giáo này.
Nói vài lời, hắn đột nhiên ý thức được điều gì:
“Khoan đã, Vĩnh Yên Vương không phải đến giờ đều chưa có hồi sinh sao?”
Kiếp trước thần hồn vừa mở phong ấn, Vĩnh Yên Vương lập tức rất nhanh đã trở lại.
Hiện tại làm sao đều im bặt bất động thế kia.
Chẳng lẽ có cái gì trục trặc, có công đoạn nào đó chưa được Ngạn Thánh Giáo triệt để xử lý ? ? ?
“Thân xác Vĩnh Yên Vương chưa được tìm thấy”. Mạc Phàm rất nhanh suy luận ra điểm này.
“Đúng rồi, chúng ta còn cơ hội, chúng ta còn cơ hội”. Mạc Phàm lóe lên một tia hàn quang trong mắt, giống như là tự nói chuyện với bản thân.
Chưa kịp đợi mấy người kia hiểu rõ phản ứng, đột nhiên bên ngoài có hai người đi tới.
Hai người này là Apase cùng Tiểu Mei.
Mạc Phàm quay lưng lại nhìn xem các nàng, chỉ thấy Apase giương lên ngón tay chỉ thị dấu hiệu thành công.
Ít nhất cái dấu hiệu thành công này đối với Mạc Phàm cũng là gỡ gạc lại nhiều thứ.
Bản thân Apase từ lúc bước vào Thiên Quốc đã đóng vai Kuran Yurri một cách hoàn hảo, nàng có nhiệm vụ moi thông tin Ngạn Thánh Giáo từ William, sau đó tiện tay trừ khử luôn tên này.
Về phần Kuran Yurri, tuy là hơi tàn nhẫn một chút, nhưng Kuran Yurri đã sớm không dùng được, Mạc Phàm quyết đoán để Apase xử lý sạch sẽ.
“Tỷ phu, lúc nãy ở trên quảng trường có người tìm đến ta sau khi trị thương cho ngươi. Người này thuộc Wakanda quốc, hắn bảo ta nhắn lại với ngươi: có vẻ tỷ tỷ Asha Corea đang tiến vào tử tháp El Castillo”. Tiểu Mei khuôn mặt trái ngược với Apase, nàng cực kỳ sốt sắng nói ra.
Lời này của Tiểu Mei lập tức để Mạc Phàm kém chút phát tiết triệu hoán ra ác hồn Lãnh Tước.
Asha Corea làm sao lại muốn tiến vào Hư Vô Đảo.
Lấy thực lực của nàng, một giây cũng không đủ tồn tại trước mặt Minh Nhạn.
“Đi thôi, chuyện ở đây các ngươi xử lý. Ta đến Thánh nguyên không gian giải quyết công việc”.
. . . . . .