Vô luận là lão giáo sư Thu Vũ Hoa hay là tên lông bông Triệu Mãn Duyên, bọn họ đều đã từng đề nghị Mạc Phàm không nên đem nhiều tài nguyên để bồi dưỡng U Lang Thú đến từ Thứ Nguyên Triệu Hoán này.
Triệu Hoán sinh vật nói trắng ra chỉ là một khế ước tạm thời mà thôi, chúng nó còn có cuộc sống của mình, nếu không may một ngày nào đó bọn chúng tự xưng vương xưng Bá ở trong Thứ Nguyên vị diện, thì chúng sẽ không tiếp tục làm việc cho ngươi rồi.
Ngoài ra, những sinh vật triệu hồi này cũng có khả năng sẽ chết trong Thứ Nguyên vị diện, như vậy thì coi như ngươi mất trắng a.
Cho nên tuyệt đại đa số Triệu Hoán hệ Ma Pháp Sư nếu đạt tới trung giai, hơn phân nửa là đem tài nguyên tiết kiệm nữa cho con ruột khế ước thú sau này.
Mạc Phàm cũng không phải một người sống thiên về cảm tính, nếu trong lần so tài đấu thú kia U Lang Thú không có dùng thân thể của mình đụng nát Phong bàn – long quyển do Mục Nô Kiều để bảo vệ hắn, Mạc Phàm cũng sẽ xem xét đem tài nguyên để lại cho khế ước thú.
Nhận thấy được sự trung thành cùng can đảm không sợ chết của U Lang Thú, Mạc Phàm tin chắc rằng nó là một cái đồng bạn trọng yếu trong quá trình trưởng thành của mình, đem tài nguyên đi cường hóa nó, tuyệt sẽ không tổn thất cái gì.
Đạo lý này chính U Lang Thú cũng biết, vì vậy nên nó mới bỗng biến thành một con chó lớn, đem đầu cọ cọ lên ngực Mạc Phàm để làm nũng cùng làbiểu thị cảm kích.
Quy luật sống còn ở Thứ Nguyên vị diện cũng giống với quy luật của thế giới này đều là mạnh được yếu thua, bởi vậy phải tiến giai lên cấp Chiến Tướng, U Lang Thú mới có thể ở trong vị diện thứ nguyên đó đặt chân.
“Tốt lắm, chúng ta liền bắt đầu đi!” Mạc Phàm nói với U Lang Thú.
U Lang Thú a ô kêu một tiếng, đều lộ ra vẻ hưng phấn rồi.
Trước tiên là thay máu mới, sau đó là phải Tố Hồn, cuối cùng là cường hóa thân thể, những thứ tự này đúng là Mạc Phàm đã ghi nhớ kỹ trong lòng, Tổng cộng lần chuẩn bị tiến giai này coi như cũng có giá trị hơn hai chục triệu gì đó a, nếu quả thực đạp trúng phải 15% thất bại kia, Mạc Phàm cảm giác mình có thể xoá nick rồi trọng sinh lại là vừa.
Triệu Hoán hệ ma năng hầu hết là dùng để nuôi dưỡng Triệu Hoán Thú, ngoài ra còn có thể tiêu hao lượng lớn ma năng để cường hóa chúng.
Hoán huyết đúng là một quá trình vô cùng nguy hiểm, trước tiên phải đem một nửa lượng huyết dịch trong cơ thể Triệu Hoán Thú rút đi. Sau đó thay vào một loại huyết mạch mạnh mẽ hơn để tiến hành cải tạo huyết mạch, sinh ra một loại máu tôn quý hơn.
Quá trình này phải vô cùng cẩn thận, bởi vì cho dù là loại sinh vật trâu bò như U Lang Thú khi tốn thất huyết dịch vượt quá 50% thì cũng vô cùng yếu đuối, liền sắp đối diện với tử vong rồi.
Cũng may là Mạc Phàm coi như cũng có một ít tay nghề. Hắn chính xác đem 50% huyết mạch nô bộc cấp của U Lang Thú 50% rút đi, sau đó lại truyền vào chiến tướng huyết mạch.
Lang tộc huyết mạch đối với lang tộc triệu hoán thú thường có hiệu quả tốt nhất, cũng ít khi xảy ra hiện tượng đào thải, dòng máu mới mạnh mẽ của cấp chiến tướng Lang Tộc sau khi đi vào cơ thể U Lang Thú mặc dù ban đầu có một ít điểm bài xích, nhưng cuối cùng chúng cũng từ từ dung hợp với nhau.
Huyết mạch càng cao quý, thì có thể cấp cho sinh vật đó lực lượng càng cường đại, cho nên huyết mạch từ trước tới giờ vẫn là một trong những thứ trong yếu nhất của các sinh vật.
Sau khi dung hợp một nửa chiến tướng huyết mạch, Mạc Phàm cho U Lang Thú nghỉ ngơi điều tức một ít, để cho tinh lực của nó khôi phục như cũ.
“Ách ô ~~~~~” U Lang Thú một lần nữa bò dậy. Hướng về phía Mạc Phàm kêu lên mấy tiếng, biểu thị có thể tiếp tục rồi.
“Được, rất đàn ông!” Mạc Phàm gật đầu một cái.
Quá trình Tố Hồn độ nguy hiểm chính là tương đối cao, bởi vì linh hồn từ trước đến giờ đều là bộ phận yếu ớt nhất của mỗi sinh mạng, bây giờ nếu dùng một ít ma pháp trực tiếp đả kích linh hồn, thì sự thống khổ đó so với khi bình thường bị thương, cường độ cao không chỉ hơn gấp mười lần.
Chỉ cần sơ ý một chút liền đem linh hồn đang nguyên vẹn triệt để vỡ vụn rồi, linh hồn không thể tố đi vào được, U Lang Thú liền phế.
Linh hồn khảo nghiệm chính là ý chí, về điểm này thì hắn rất tin tưởng U Lang Thú của mình, chỉ là không biết nó có thể hay không chịu đựng đi xuống.
“Ách ô ô ~~~~~~!!!!”
Linh hồn tố vào trong nháy mắt đó. U Lang Thú liền phát ra một tiếng kêu gào thống khổ.
Yêu ma có phân đẳng cấp, những sinh vật đẳng cấp cao trời sinh có lực chấn nhiếp đối với những sinh vật cấp thấp, nên chuyện đáng sợ nhất khi một cái chiến tướng chi hồn xông vào bên trong, đó chính là linh hồn chiếm đoạt!
Chiến tướng chi hồn đẳng cấp so với nô bộc linh hồn cao hơn. Cho nên nếu tự nhiên thi hành theo phép tắc cá lớn nuốt cá bé, U Lang Thú cần phải chống đối được uy áp từ chiến tướng linh hồn phát ra, nếu không linh hồn của nó sẽ bị nuốt. Hoàn toàn biến thành một cái xác biết đi.
Mạc Phàm ở một bên trông coi, thần tình trên mặt ngưng trọng không thua gì một người sắp làm cha ngồi ở ngoài phòng sinh đợi tin tức.
“Ách ô!! Ách ô!!!!!”
U Lang Thú không ngừng gào thét. Có thể thấy linh hồn của nó đang phải chiến đấu vô cùng thảm liệt.
Hai hàm răng nanh mãnh liệt cắn chặt lại, giống như là muốn đem toàn bộ răng nanh siết cho vỡ nát. Những tiếng sói tru tê tâm liệt phế quanh quẩn khắp cả phòng tập.
Quá trình này kéo dài đại khái chỉ có năm phút, nhưng Mạc Phàm rõ ràng năm phút này đối với U Lang Thú mà nói quả thật vô cùng dài...
Nhưng tóm lại, nó vẫn là hiểm hiểm vượt qua.
U Lang Thú tính tình vẫn luôn rất kiên định, khi bị thương cũng chưa bao giờ yêu cầu Mạc Phàm dùng ma năng giúp nó dưỡng thương, bởi vì quá trình vết thương tự mình khép lại có thể làm cho lang tộc sinh vật tăng lên năng lực tự lành.
Loại này tăng lên đối với một nô bộc cấp sinh vật mà nói thật ra rất nhỏ bé, nhưng U Lang Thú vẫn sẽ làm như vậy, cho nên có thể thấy tâm trí của nó quả thật kiên định như sắt!
Một lần Tố Hồn này, có thể nói là đã đem U Lang Thú hành hạ đến sức cùng lực kiệt rồi.
Phàm sự tình có quan hệ đến linh hồn, đều là như thế, cho dù ngươi có được thân thể cường tráng cũng không ích gì, đều biến thành một đống bùn nát cả thôi.
Chẳng qua là, quá trình cường hóa vẫn còn phải tiếp tục.
Khâu Cường hóa thân thể tốt hơn rất nhiều, chỉ cần đem 2 lọ dược tề trực tiếp ăn hết, cũng giúp cho U Lang Thú bổ sung một ít năng lượng và thể lực tiêu hao.
“Ách ô ~~~~~!!!!”
U Lang Thú sau khi nghỉ ngơi trong chốc lát, lại hướng về phía Mạc Phàm kêu một tiếng.
“Ngươi muốn bắt đầu tiến cấp rồi?” Mạc Phàm hỏi.
U Lang Thú gật đầu một cái.
” Được, thừa dịp rèn sắt lúc còn nóng!”
Cuối cùng đã tới thời điểm tối trọng yếu rồi, ba loại cường hóa đều đã hoàn thành, ngay tại thời điểm dược lực đạt tới thời cơ tốt nhất, U Lang Thú cũng không muốn buông tha cơ hội tuyệt hảo này của mình.
Mạc Phàm đem tất cả ma năng của mình chuyển vận cho U Lang Thú, sự tình còn lại đều phải dựa vào bản thân U Lang Thú rồi.
U Lang Thú đứng ở trung tâm phòng tâm, trên người tản mát ra một ít chất cặn bã màu đen, bộ lông màu u lam thật dài toàn bộ rũ xuống, thân thể mặc dù không có vững vàng như bình thường, những ánh mắt hắn lại kiên định đến lạ thường.
“Ách ô!!!!!!!”
U Lang Thú giương lên cái đầu lớn, tru một tiếng thật dài vào không trung.
Tiếng gầm gừ trong phòng huấn luyện vang vọng, một cỗ thú tính khí tức hóa thành một cỗ màu đỏ máu cuồng mãnh khí tràng, bao phủ lên người của U Lang Thú.
Một màn này Mạc Phàm đã từng thấy qua một lần, chính là lần ở công trường bỏ hoang ở Bác Thành, lúc ấy Độc Nhãn Ma Lang muốn tiến giai thành Tam Nhãn Ma Lang, dã thú khí tràng cường đại phát ra khiến người khác hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Một màn quen thuộc xuất hiện, thời điểm U Lang Thú của Mạc Phàm phóng ra những khí tức này so với đầu Độc Nhãn Ma Lang lần đó muốn mạnh hơn rất nhiều.
Nghĩ đến cũng đúng, đầu Độc Nhãn Ma Lang kia chẳng qua là ăn vụng được một ít Địa thánh tuyền, Địa thánh tuyền chỉ giúp cho linh hồn của đầu Độc Nhãn Ma Lang kia trở nên cường tráng hơn thôi, những phương diện khác cũng chỉ thuộc loại bình thường mà thôi.
“Ô ô!!!!”
U Lang Thú lần thứ hai phát ra gầm thét.
Lần này, có thể cảm nhận được một cổ khí tức càng mạnh mẽ tuôn ra ngoài, đợt sau mạnh hơn đợt trước, ép Mạc Phàm một cái trung cấp Ma Pháp Sư vậy mà đều không khỏi lùi về phía sau mấy bước.
Phi Sa loạn vũ, đục ngầu một mảnh, mơ hồ có thể thấy được trong mảnh mờ đục này hiện ra một cái vòng xoáy, quay quanh U Lang Thú đang đứng ngạo nghễ ở trung tâm!
“Hơi thở này... Đã thành công rồi?” Mạc Phàm lấy tay che tạm cho hai mắt của mình, trong lòng thầm vui vẻ nói.